Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

chương 57: cậu tới tôi đi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tôi vừa mới biết được thân phận thật của cậu.” Nhìn Tề Dã mặt không biểu tình, nhìn không ra tâm tình. Tần Diễm cuối cùng chọn thẳng thắn thành khẩn cho biết. “Nếu không phải ở trong đại sảnh liếc mắt liền nhận ra cậu ta, tôi cũng sẽ không phát hiện được thân phận của cậu.”

Nhìn Tiếu Hoa Sinh, Tần Diễm tiếp tục nói. “Mà quan hệ của tôi với hắn, cũng rất đơn giản. Sau khi ở yến hội nhận ra vị này là tam tử Tiếu gia trong miệng mọi người, tôi chỉ biết nếu gặp được Hảo Mộng Vô Hoa ở chỗ này, như vậy cũng rất có khả năng cậu cũng ở ngay gần đây.”

Tề Dã thiêu mi. “Cậu tin chắc như thế?”

Tần Diễm mỉm cười, thấp giọng nói. “Không phải tin chắc, mà giác quan thứ sáu của tôi nói cho tôi biết, đây là thời cơ tốt nhất để tìm được cậu chân thực, không cho phép tôi bỏ qua. Sau đó, giống như suy đoán của cậu. Tuy cậu ra đối mặt với thế lực ác ức hiếp rồi kiên quyết phản kháng, nhưng cuối cùng vẫn tước vũ khí đầu hàng.”

Nghe đến đó, Tề Dã bất đắc dĩ liếc nhìn Tiếu Hoa Sinh.

Tiếu Hoa Sinh ở một bên không ngừng gật đầu, chớp mắt nhìn Tề Dã, tựa hồ muốn chứng minh mình thực sự đã từng nỗ lực chống lại, chỉ là cuối cùng vẫn như cũ bỏ trận mà thôi.

Tớ thật sự không phải cố ý bán đứng tin tức của cậu! Xin thề, tuyệt đối!

Từ trong cặp mắt thương cảm hề hề kia, Tề Dã có thể đoán được trong tâm của vị bạn tốt này đang hò hét.

Cậu biết người bạn này có một nhược điểm rất dễ nắm —— nếu bị cha hắn biết hắn dĩ nhiên không làm việc đàng hoàng mà vui đùa trong trò chơi, nhất định sẽ thập phần thảm liệt. Tiếu Hoa Sinh không giống Tề Dã, Tề Dã đã rời khỏi trung tâm tranh đoạt quyền lực, hạn chế ít hơn rất nhiều người bạn của mình.

Nghĩ tới đây, Tề Dã không thể hiểu nổi nhìn về phía nhân vật hoàn toàn bị vây trong trung tâm quyền lực ở đây.

Ngay cả Tiếu Hoa Sinh thân là con út đều phải chịu nhiều ràng buộc như vậy, Tần Diễm thân là người cầm quyền của Vạn Hoa, đến tột cùng là lấy đâu ra nhiều thời gian tiến hành loại trò chơi trong mắt người khác là không làm việc đàng hoàng này?

Như đã hiểu rõ ý nghĩa ẩn trong mắt Tề Dã, Tần Diễm mỉm cười nói. “Tôi chỉ lấy ra một ít thời gian trống thả lỏng một chút mà thôi.”

Tần đại thiếu mặt không đổi sắc nói dối. Trước đó hắn mới làm chậm trễ toàn bộ công tác trong một tuần, lúc này lại vân đạm phong khinh đem cuộc đời trò chơi của mình nói thành hưu nhàn.

Tề Dã đối với việc này cười nhạt. Hưu nhàn? Hưu nhàn đến trong trò chơi gặp phải nhiều sự cố như vậy? Leo lên vị trí cao như vậy? Ai tin.

Tựa hồ cũng biết lý do của mình có chút không dừng chân được, Tần Diễm ho nhẹ hai tiếng, tiếp tục nói. “Sau đó, tôi hướng vị bạn tốt này hỏi thăm tin tức của cậu, vừa vặn tôi hỏi tin tức cụ thể của nhân viên phục vụ của khách sạn. Tiếp theo, chính là ở chỗ đó gặp được cậu. Chuyện là như thế.”

“Bất quá tôi không nghĩ tới, Diệp Vô Truy trong trò chơi lại là trưởng tử của Tề gia.” Nói đến đây, Tần Diễm khẽ cười một tiếng. “Bất quá ngoài ý muốn, sau khi phát hiện sự thực này, tôi nghĩ thật sự rất phù hợp với hình tượng của cậu.”

“Tôi cũng không ngờ, thân phận trong hiện thực của Ly Hỏa lại là Tần Diễm.” Tề Dã không chút nào tỏ ra yếu kém đáp lại. “Bất quá điểm tâm tư thâm thành này, trái lại tuyệt đối không ngoài ý muốn.”

“Này, này, tôi thế nhưng dựa vào chút tâm tư ấy cứu cậu ra từ trong phiền phức đó, lẽ nào cậu không có một chút cảm kích sao?” Tần Diễm cười khổ.

“Cảm ơn cậu? Cảm ơn cậu khiến tôi bị hoài nghi càng nhiều, đồng thời sau đó vì có giao tình với gia chủ Tần gia mà bị nhân sĩ nhiều phương giám thị?” Tề Dã không lưu tình chút nào nói. “Tình huống lúc đó, nếu không có cậu còn có thể tốt một chút.”

Đây tuyệt đối là Tề Dã thật tâm nói, dựa theo bầu không khí trong phòng lúc đó, cho dù cậu rời đi sẽ chọc giận Tề Mặc Du, nhưng tuyệt đối sẽ không khiến lão đầu tử Tề Mặc Du sinh ra liên tưởng khôi hài như vậy. Cái này ngược lại với tốt, theo Tần Diễm lên sân khấu thuận tiện nói rõ quan hệ giữa hai người, phỏng chừng rất nhiều người có ý nghĩ như Tề Mặc Du.

Trưởng tử Tề gia biến mất trong tầm mắt mọi người, sau lưng dĩ nhiên còn có một chân với Tần Diễm! Bọn họ có phải đã sớm có liên hệ hay không, âm mưu ngầm cái gì đó?

Sau khi tin tức hôm nay truyền ra ngoài, hẳn là sẽ không ít người suy đoán như vậy. Quan hệ giữa thiên tài với thiên tài, luôn luôn có nhiều người muốn thăm dò rõ. Trong tâm lý phỏng đoán tối tăm của bọn họ chung quy thích đem sự tình phức tạp hóa.

Khiến Tề Dã đau đầu chính là, sau khi tin tức Tần Diễm đứng ra trợ giúp mình rò rỉ, sinh hoạt của cậu vô pháp trở lại yên lặng. Thật vất vả mới tránh thoát khỏi các phương thế lực, hiện tại vì Tần Diễm nói mấy câu liền trộn lẫn vào trong nước đục.

Nghĩ đến đây, Tề Dã nhịn không được ngẩng đầu liếc người họ Tần nào đó.

Người này tuyệt đối là cố ý! Loại tình huống lúc đó, nếu như hắn thật tình trợ giúp mình nương nhờ mà nói, nhất định có rất nhiều phương pháp không để lại dư hoạn, mà người này lại hết lần này tới lần khác chọn loại phiền phức nhất.

Đối với Tề Dã nhìn chằm chằm, Tần Diễm yên tâm thoải mái chịu đựng. Nét mặt mang theo nụ cười nhìn không ra tâm tư, nói.

“Nếu như vì chuyện này mà thêm nhiều phiền phức cho cậu, tôi xin lỗi.” Một chút cũng không lề mề uyển chuyển, Tần Diễm nói trắng ra.

Tề Dã ở giữa kinh ngạc, chỉ nghe thấy người này lại nói. “Cho nên để bù đắp sai lầm, tôi quyết định lập công chuộc tội.”

“Lập công chuộc tội?”

Tần Diễm tiếp tục mỉm cười. “Cung cấp cho cậu một chỗ ở bí mật hoàn mỹ, cam đoan cậu không bị bất luận người nào quấy nhiễu, thế nào?”

Người này có lòng tốt như vậy? Tề Dã nghi hoặc.

“Bởi vì thân phận của cậu mẫn cảm, sau này nhất định sẽ có người dùng mọi cách để tìm hiểu tin tức của cậu, nghĩ tới thực sự là một chuyện phức tạp.” Nhẹ thở dài một hơi, Tần Diễm tựa hồ cũng cảm thấy áy náy. “Cho nên, để bù đắp cậu, cho cậu có một môi trường không bị người quấy rầy. Không bằng chuyển tới nhà của tôi đi?”

Lộ ra nụ cười mê hoặc, Tần Diễm nói. “Bảo mật với hệ thống an bảo tuyệt đối hàng đầu, cậu có thể yên tâm, A Dã.”

“…”

Tề Dã biết người này sẽ không tốt bụng như vậy. Nhìn người trước mắt giả vờ trong sáng, phía sau lại quỷ dị bất minh.

“Cảm ơn, không cần, tôi có thể tự giải quyết phiền phức này.”

“Cậu xác định?” Tần Diễm thành thạo. “Lấy tư nguyên hiện nay cậu nắm giữ, đâu có thể né khỏi những người này quấy nhiễu?”

Tề Dã tức cười, cậu quả thực không phải thiên tài oai phong một cõi năm đó. Cậu hiện tại, chỉ bất quá là một tiểu dân bình thường thôi, có lẽ nói là trạch nam. Nào có vốn tránh né tai mắt của những thế gia kia?

Bất quá sự thực bị Tần Diễm vạch trắng ra như thế, trong lòng cậu cũng không thoải mái. Đứng dậy từ chỗ ngồi, Tề Dã đi tới bên người Tiếu Hoa Sinh.

“Mấy ngày này, tạm thời để tớ ở nhà cậu, được chứ?”

Sửng sốt một hồi, Tiếu Hoa Sinh muốn lập công chuộc tội liên tục nói. “Không thành vấn đề, không thành vấn đề! Tớ đại biểu cha mẹ tớ, anh cả anh hai của tớ, còn có Đại Hoàng Nhị Hoàng bày tỏ hoan nghênh vô cùng! Đừng nói là ở vài ngày, cậu muốn ở cả đời cũng không có vấn đề gì!”

Tề Dã thỏa mãn cười, xoay người nói với Tần Diễm.

“Hiện tại vấn đề đã giải quyết, không cần cậu hỗ trợ nữa.”

Tần Diễm sắc mặt không thay đổi, nhưng lại âm thầm nghiến răng với Tiếu Hoa Sinh. “Nếu như vậy, không thể tốt hơn.”

“Thời gian không còn sớm, tôi cũng phải về.” Nếu vấn đề đã giải quyết bước đầu, Tề Dã tự nhiên không định ở lại chỗ này nói chuyện phiếm với Tần Diễm.

“Đúng, đúng! Không còn sớm rồi, cần phải về! A Dã tớ đưa cậu về, không, từ hôm nay trở đi cậu ở nhà tớ đi. Chúng ta cùng về thu thập hành lý trước.” Tiếu Hoa Sinh vội vã ở một bên phụ họa.

Về nhà, chúng ta, cùng nhau.

Ba từ then chốt này đám thật sâu vào trong màng tai Tần Diễm, Tần đại thiếu nhờ vào rèn luyện xuất sắc hàng ngày, thập phần gian nan khắc chế bản thân, mới không có đem cái người như thuốc cao bôi trên da chó nhổ từ trên người Tề Dã xuống.

Đổi ra nụ cười ôn hòa thân sĩ, Tần đại thiếu che giấu nội tâm âm u ôn thanh nói.

“Chờ một chút, hôm nay ở đây, tôi còn có một việc quan trọng muốn thông báo cho các cậu.”

Tề Dã đang định rời đi dừng bước, xoay người nhìn hắn, không tiếng động nghi vấn.

Tần Diễm khẽ cười một tiếng, mới chậm rãi mở miệng.

“Nếu như các cậu không quên vì sao chúng ta gặp nhau ở đây, như vậy chuyện tiếp theo quả thực rất quan trọng.”

Vì sao xuất hiện ở đây? Đương nhiên không phải vì tham gia tiệc tối của Vạn Hoa sao, loại nguyên nhân này dễ hiểu nhất.

Theo ý tứ của Tần Diễm, là chỉ nguyên nhân ba người rời trò chơi, cũng chính là kế hoạch logout lúc đó. Nói đến cái này, Tề Dã trái lại rất quan tâm, đây rõ ràng so với chuyện khác càng dễ thu hút tâm thần của cậu.

“Sự tình có tiến triển?” Tề Dã hỏi.

“Đúng vậy, bạn trong trò chơi nói cho tôi biết, người Kha vương phủ đã có hành động. Bọn họ tìm tòi bên ngoài Mẫn Châu, bản thân Kha vương tự mình đi Tây Vực, cho nên hiện tại lực lượng tìm chúng ta ở trong Mẫn Châu thiếu rất nhiều.” Tuy rằng là chuyện trong trò chơi, thế nhưng vẻ mặt Tần Diễm rất nghiêm túc, không chút nào cho rằng chỉ là chuyện trong thế giới giả tưởng.

Có lẽ nói, ba người ở đây, đều đem 《Nhất Mộng Giang Hồ》 xem là một thế giới chân thực, một thế giới tự do khác xa hiện thực, tự nhiên sẽ phá lệ coi trọng.

“Còn có, tôi liên hệ với người cuối cùng kia rồi.” Tần Diễm cười, tựa hồ liếc mắt nhìn người nào đó ở đây.

“Ngày mai trước khi logout trò chơi, tiến hành một hồi hội nghị thị tần nho nhỏ. Đây là yêu cầu của vị tổng bộ đầu kia đưa ra, tôi cho rằng rất cần phải chấp hành.”

“Cậu, cậu cùng quỷ súc kia… cùng sư huynh tôi liên hệ rồi?” Tiếu Hoa Sinh tựa hồ là vẻ mặt kinh dị.

Tần Diễm vẻ mặt ôn hòa nói. “Một phần tử trong đoàn thể nho nhỏ này của chúng ta, tổng bộ đầu đương nhiên không thể thiếu. Tất nhiên, trước đó hắn nói với tôi chuyển lời cho cậu, nếu có người nào vắng lần họp hội nghị này, như vậy tự gánh lấy hậu quả.”

“A Dã.” Tâm trạng run rẩy, Tiếu Hoa Sinh vừa mới chuẩn bị nghỉ làm thương cảm hề hề nhìn bạn bè, tìm kiếm trợ giúp.

Không nghĩ tới nói đến chính sự, Tề Dã cũng không chút nào mua bài của bạn thân. Lúc này cậu đồng ý nói.

“Có thể, trước khi chính thức login quả thực nên có một lần hội nghị chuẩn bị. Thời gian, phương thức?” Tề Dã trực tiếp hỏi, hoàn toàn quên thần sắc cầu xin của người nào đó.

Tần đại thiếu tâm tình biến tốt cười đáp. “Một giờ chiều mai, sử dụng hệ thống thị tần của 《Nhất Mộng Giang Hồ》.

Bốn người ở trong trò chơi tạm thời kết đồng minh, rốt cục cũng gặp mặt tập thể trong hiện thực.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio