Yêu đương với Lục Dĩ Hàng, không nói quá là rất hạnh phúc, trừ đau eo một chút.
“Lục Dĩ Hàng, em muốn chia tay.”
“Được rồi, tối hôm qua em nợ anh một lần, trả trước rồi tính】
–
“Lục Dĩ Hàng, em muốn chia tay.”
“Nếu em còn dám nhắc đến chuyện chia tay, đừng mong ba ngày có thể rời khỏi giường.”
–
Trong lúc tôi cố gắng hết lần này đến lần khác khiến Lục Dĩ Hàng ngày càng trở nên cáu kỉnh, tôi phát hiện ra bà dì của tôi đã không đến trong hai tháng!
Tôi hoảng sợ, nhưng đôi mắt của Lục Dĩ Hàng lại rất sáng.
“Em cũng nên đến gặp bố mẹ anh, hay là anh đi gặp bố mẹ em trước?”
“Lục Dĩ Hàng, anh không đeo bao à?”
“Em quên rồi sao? Có lần nửa đêm, đạn đã lên nòng thì không dừng được.”
Tôi suy sụp, bắn một lần trúng luôn sao?