Ký hợp đồng với Hồng Quang đối với Cảnh Linh mà nói giống như chuyện bình thường ăn cơm uống nước, trước khi ký anh còn đặc biệt tìm hiểu một chút tin tức về phương diện này, ký hợp đồng xong anh liền hoàn toàn mặc kệ, cứ theo lẽ thường diễn như cũ. Quay nội cảnh trước rồi mới tới ngoại cảnh, buổi tối còn phải diễn đêm, cơ hồ mỗi ngày đều là trời chưa sáng phải rời giường chuẩn bị, buổi tối làm đến mười một mười hai giờ không được ngủ là chuyện thường.
Cả ngày lẫn đêm, phảng phất không biết mỏi mệt.
Đoàn phim đi theo anh vội như con quay, dựa theo tiến độ đó cuối cùng cũng đuổi kịp khai giảng, trên cơ bản đều quay xong hết.
Ngày đó đạo diễn tuyên bố đóng máy, cảm giác đầu tiên của mọi người đều là rốt cuộc cũng được giải thoát rồi. Mọi người ghé vào cùng nhau ăn xong bữa tiệc đóng máy, Cảnh Linh liền vội vàng chạy đến trường học báo danh. Chẳng qua lúc tới Nghi Châu, anh đưa Cảnh Thu tới đại học sư phạm báo danh trước. Sau khi《 Trường Nhạc Ca 》 phát sóng anh cũng coi như là người đã bước vào giới giải trí, hơn nữa có một khuôn mặt quá mức xuất chúng, vì tránh khả năng mang đến phiền toái cho Cảnh Thu, anh ngụy trang đơn giản rồi mới ra cửa.
Bất quá ấn theo tiêu chuẩn đơn giản của anh mà nói, đặt ở trong mắt những người khác liền không đơn giản như vậy. Tỷ như Cảnh Thu, thẳng đến Cảnh Linh đi đến bên người cô duỗi tay chụp bả vai cô hô một tiếng chị, cô mới phản ứng lại, nhưng vẫn có chút không thể tin được, thử hỏi, "Tiểu Linh?"
Cảnh Linh gật gật đầu, "Chị không nhận sai, là em."
Cảnh Thu vẻ mặt kinh ngạc nhìn anh, "Tiểu Linh mặt em...... Còn có tóc?"
Cảnh Linh nắm tay cô ra sau phía sau tai mình, "Sờ đến chưa? Tóc giả và mặt nạ da người mà thôi, trên mạng đều có bán. Em trai chị lớn lên đẹp như vậy, nữ sinh sư phạm lại nhiều như vậy, em chỉ muốn an tĩnh cùng chị đi báo danh thôi."
Cảnh Thu nghe vậy nở nụ cười, nhưng thật ra không có phản bác lời anh nói, rốt cuộc anh nói nói thật.
Chị em hai người suất phát tới đại học sư phạm là buổi sáng giờ, lúc đến gần giữa trưa giờ, Cảnh Linh liền cùng Cảnh Thu hoàn thành toàn bộ trình tự tân sinh báo danh nhập học, bao gồm báo danh, phí phân phối ký túc xá, giường chiếu vật dụng sinh hoạt hàng ngày. Lúc sau lại ở cửa trường thuê một chiếc xe đạp, chở cô đi dạo vườn trường một vòng, rồi mới đem người đưa về ký túc xá.
"Lăn lộn cả buổi sáng, chị về trước nghỉ ngơi đi." Cảnh Linh đem đồ ăn vặt vừa rồi thuận tay mua đưa cho Cảnh Thu, một bên dặn dò nói.
Cảnh Thu gật gật đầu, "Ừ. Em cũng mau đi báo danh đi, đừng chậm chễ."
Cảnh Linh vẫy vẫy tay tạm biệt cô, cưỡi lên xe đi khỏi.
Ký túc xá Cảnh Thu ở tầng năm phòng , cuối hành lang. Cô xách theo đồ ăn mới vừa tới lầu hai, liền thấy phía trước có một cô gái rớt đồ, cô thuận tay nhặt lên, thấy đối phương mang theo đồ quá nhiều, liền hỗ trợ chia sẻ một chút. Kết quả vừa hỏi tầng mấy và số phòng, phát hiện đối phương hóa ra cùng phòng với cô.
Vào đại học thứ nhất muốn xây dựng quan hệ tốt đương nhiên phải bắt đầu từ bạn cùng phòng, rốt cuộc phải ở bên nhau sớm chiều bốn năm. Hai người một bên cầm đồ vật leo cầu thang một bên nói chuyện với nhau, rất nhanh đã đến tầng năm. Cảnh Thu cầm đồ ít hơn, nên chủ động bước tới mở cửa, vừa mở cửa, cô gái kia đột nhiên hỏi cô, "Đúng rồi Cảnh Thu, em vừa rồi ở dưới lầu nhìn thấy chị, soái ca đạp xe kia là bạn trai chị sao? Tuy rằng chỉ thấy sườn mặt, nhưng cảm giác rất soái, hơn nữa lại tri kỷ!"
Cảnh Linh nghe vậy bật cười, "Đó là em trai chị."
Em gái kia hâm mộ nói, "Em cũng muốn có một người em trai săn sóc lại soái khí như vậy!"
—— Truyện chỉ đăng tại Wattpad của @kkoten
Từ ký túc xá nữ trường sư phạm rời đi, Cảnh Linh không vội vàng trả lại xe đạp, mà trực tiếp đạp xe một vòng vườn trường sư phạm, thấy thời gian không sai biệt lắm mới trở về. Sau khi hoàn thành thủ tục báo danh, thời gian đã gần giờ chiều. Kỳ thật anh nguyên bản có thể xong sớm một chút, nhưng lúc xếp hàng trả phí bị người ta nhận ra. Diện mạo anh vốn dĩ đã thập phần thu hút người nhìn, chẳng qua mọi người cũng chỉ trộm ngắm mà thôi, bị nhận ra về sau, trong đội ngũ lập tức rối loạn, có mấy cô gái chạy tới muốn tìm anh ký tên chụp ảnh chung.
Vì tránh ảnh hưởng cho người khác, Cảnh Linh đành phải cùng các cô ấy bảo đảm, trả phí xong anh sẽ không trực tiếp rời đi, sẽ ở bên cạnh chờ. Đây là nguyên nhân anh bị trì hoãn thời gian. May mà anh chạy trốn nhanh, bằng không bị người tới sau gặp phải, còn không biết lăn lộn tới khi nào.
Ký túc xá còn có ba người khác chưa tới, Cảnh Linh thu thập xong mới đi tắm rửa, rồi lăn trên giường ngủ. Mà trong lúc anh đang ngủ, sự kiện phát sinh chiều nay nhanh chóng được đăng trên diễn đàn ở Nam Châu thành mục hot.
Chủ đề: Chiều nay ở trường ngẫu nhiên gặp được nam thần, siêu kích động a a a a a a a a a a a!!!
No._con thỏ tiểu cẩm: Giọt Sương hôm nay tới trương báo danh, lúc đang xếp hàng trả phí thì nhìn thấy sườn mặt người ở hàng bên cạnh cảm thấy có chút quen mắt, nhìn kỹ vài lần mới phát hiện thật là nam thần, lúc ấy quá kích động khống chế không được, trực tiếp bỏ chỗ chạy tới cầu ký tên cầu chụp ảnh chung, nam thần thanh âm rất dễ nghe, người thật người đời so với trên hình còn đẹp hơn, nam thần cười với tôi một cái là chân tôi mềm ra rồi, chờ lấy được chữ ký của nam thần, Giọt Sương mới hoàn toàn tỉnh ngộ bản thân rốt cuộc đã làm cái chuyện ngu xuẩn gì, thấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người chung quanh, Giọt Sương không cốt khí lúng túng, không có dũng khí tiếp tục cầu chụp ảnh chung, đỏ mặt cùng nam thần nói cảm ơn liền trực tiếp lăn trở về hàng ngũ.
No._biết biết biết biết biết biết: Hâm mộ lz, tuy rằng tiếp máy bay cũng gặp nam thần, nhưng chưa từng ngẫu nhiên gặp được qua.
No._A Hoa hoa hoa hoa: Dính chút không khí vui mừng, hy vọng tui cũng có thể ngẫu nhiên gặp được nam thần!
No._bơ cuốn cuốn: Người qua đường ăn dưa tỏ vẻ tò mò lz nam thần là ai.
......
No._con thỏ tiểu cẩm: Vừa rồi ra ngoài, tiếp tục nói. Sau Giọt Sương, lại có mấy em gái đi qua tìm nam thần muốn xin chữ ký, trong đó có một cô lá gan lớn hơn Giọt Sương, không để bụng ánh mắt mọi người muốn cùng nam thần chụp ảnh chung, Giọt Sương lúc ấy phải nói là hâm mộ ghen ghét, chỉ hận bản thân vì cái gì lúng túng như vậy! Nhưng mà nam thần không có cùng cô ấy chụp ảnh chung, bên trên đã nói qua Giọt Sương đang xếp hàng trả phí, người rất nhiều, nam thần lo lắng sẽ ảnh hưởng đến những người khác, bất quá đáp ứng sẽ chờ bọn tôi trả phí xong rồi cùng chụp ảnh. Nam thần anh sao có thể săn sóc như vậy a! Dính quang hoàng của cô gái kia, Giọt Sương lúc sau cũng được chụp ảnh chung cùng nam thần, quyết đoán sẽ đi in thành ảnh đính trên tường, hiện tại cả người đều còn có chút phiêu!
No._vòng lắc eo không khóc khóc: Tò mò không biết nam thần là ai. Tìm kiếm tin tức một vòng giải trí, mấy trường đại học nghệ thuật năm nay tân nhập tân sinh viên đều chưa xuất đạo đi.
No._Bạn nghe thấy: Ha hả, làm không tốt rồi, là nhà ai tự xào đây.
......
Càng xuống phía sau, hướng đi càng kỳ quái, thậm chí có ột số người bắt đầu ám chọc chọc thượng nhân sinh công kích, các loại âm u.
Cô gái phát thiếp nguyên bản chỉ muốn cùng mọi người chia sẻ một chút vui sướng của bản thân, không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển đến một bước này, cô dưới sự tức giận trực tiếp đăng ảnh chụp chung buổi chiều lấy được, bất quá cũng may còn nhớ rõ cho chính mình mặt đánh mã.
No._con thỏ tiểu cẩm: Nếu người nào đó mạnh mẽ ấn đầu tôi là tới lăng xê, vậy tôi liền đem cái này ra chứng thực, nam thần của tôi chính là soái như vậy, không phục thì nghẹn chết đi! [ ảnh ]
No._ Bạn nghe thấy: Quả nhiên không nín được đi, hiện tại tiểu trong suốt nào đó, tâm muốn hồng đều phải nhảy ra màn hình!
No._ánh mặt trời đầu hạ: Đầu năm nay ai cũng dám nói soái, tôi bắt đầu không biết chữ soái viết như thế nào rồi đây này!
......
No._a nghê: Tôi nói lầu trên có này mắt không có vấn đề đi, liền cái diện mạo này đều không tính là soái, ta cũng cũng bắt đầu không biết chữ soái viết thế nào đấy.
No._dệt châu: Ôi trời ơi, nam thần của lâu chủ cư nhiên là Cảnh Linh! Quá hâm mộ anh anh anh! Muốn biết bác học ở đâu, tui cũng phải ngẫu nhiên gặp được nam thần!
......
Diễn đàn tranh luận Cảnh Linh cũng không biết, tân sinh viên báo danh sau khi chấm dứt, liền bắt đầu một tháng huấn luyện quân sự. Huấn luyện quân sự của các trường đại học ở Nghi Châu vẫn luôn là bộ đội tiến hành, buổi sáng ngày tháng , sân trường đỗ đầy xe buýt, từng nhóm tân sinh bị đưa đến quân khu. Trong một ngày phải sắp xếp ổn thỏa, sáng sớm hôm sau quân huấn liền bắt đầu.
Trải qua huấn luyện sáng sớm, Cảnh Linh phát giác ra một vấn đề —— huấn luyện viên tựa hồ đang nhằm vào anh. Nhưng việc này không hợp lý a, trước đó anh cùng đối phương hoàn toàn không quen, không quen biết tự nhiên liền không có khả năng xích mích, đối phương căn bản không có lý do gì để nhằm vào anh? Bởi vì điểm này, Cảnh Linh vô pháp khẳng định bản thân phát hiện vấn đề có phải thực hay không.
Nhưng mà một sự kiện phát sinh buổi chiều, anh rốt cuộc có thể khẳng định, huấn luyện viên thật sự đang nhằm vào anh.
Hôm đấy, trên trời vạn lí không mây, mặt trời nóng rát treo trên đỉnh đầu, phảng phất như muốn đem người nướng chín.
Cô gái đứng phía trước Cảnh Linh thân thể không chịu được bị cảm nắng, cả người không hề dự trước ngã xuống. Anh tay mắt lanh lẹ đem người tiếp được, chặn ngang bế lên liền hướng chỗ râm mát, một bên vừa đi vừa lớn tiếng nói, "Báo cáo huấn luyện viên, có người bị cảm nắng!"
Đem cô gái kia tới phòng y tế, Cảnh Linh tiếp tục trở về huấn luyện, kết quả lại bị huấn luyện viên gọi qua một bên dạy bảo, "Tiểu tử anh hùng cứu mỹ nhân rất thuần thục a, vừa rồi chạy nhanh như vậy. Nếu cậu thích chạy, tôi liền cho cậu chạy vòng quanh sân huấn luyện, khi nào chạy xong mới được nghỉ, chạy không xong hôm nay cơm cũng đừng ăn."
vòng đối với Cảnh Linh mà nói không tính cái gì, chẳng qua anh cũng không thể chạy không như thế được, cười như không cười nhìn đối phương, hỏi, "Huấn luyện viên, thẩm vấn phạm nhân còn phải ký tên ấn dấu tay. Anh nhằm vào tôi như vậy, ít nhất đến nói cho tôi vì cái gì đi?"
.....................
//