Cảnh Linh quay đầu lại nhìn cô ta, thập phần sảng khoái nhận sai xin lỗi, hơn nữa ngữ khí nghe tới còn rất giống một chuyện như vậy, "Như vậy a, đó là tôi hiểu lầm Trương tiểu thư, xin lỗi, hy vọng cô đừng để ở trong lòng." Nói xong dừng một chút, lại tiếp tục nói, "Nếu Trương tiểu thư không có việc gì, tôi liền đi xuống trước, quầy bar bên kia khách còn chờ."
Anh nói xong hơi hơi khom người, xoay người liền hướng ngoài cửa đi.
Lần này Trương tiểu thư lại không ngăn cản, tầm mắt dừng ở trên người anh, cho đến khi thân ảnh anh biến mất ở huyền quan, lúc này mới thu hồi ánh mắt, hơi hơi gợi lên khóe môi, lấy di động gọi cho Đổng ca, đô đô hai tiếng có người bắt máy.
"Lại đây." Nói xong hai chữ liền tắt máy.
Đổng ca rất nhanh liền, khoảng cách điện thoại tắt còn chưa đến một phút, lễ phép gõ cửa, sau khi được sự cho phép của Trương tiểu thư mới đẩy cửa tiến vào.
"Trương đại mỹ nữ, kêu tôi tới có gì cần phân phó?" Đổng ca cười làm lành nói. Hắn tuy rằng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng vừa rồi trên đường tới đây, ở chỗ rẽ lầu hai đụng phải Cảnh Linh, đối phương nói với hắn một câu —— "Trương tiểu thư lúc này tâm tình có khả năng sẽ không tốt lắm, Đổng ca anh chuẩn bị ứng phó đi." Hắn lúc ấy cả người đều có chút ngốc, cái gì mà kêu tâm tình không tốt lắm? Cái gì mà kêu anh chuẩn bị ứng phó đi? Cảnh Linh chỉ nói một câu liền đi rồi, mà hắn nhận được điện thoại Trương tiểu thư gọi tới, cũng không thể dừng lại hỏi tình huống cụ thể, chỉ có thể thấp thỏm lên lầu.
Trương tiểu thư chỉ chỉ vị trí bên người, "Ngồi."
Đổng ca vội dịch qua đi, cẩn thận ở bên cạnh ngồi xuống.
Trương tiểu thư từ trong ví lấy ra một hộp thuốc lá, cầm một điếu đưa đến bên miệng. Đổng ca thập phần có nhãn lực lấy bật lửa ra châm lửa cho cô ta. Cô ta hút một ngụm, phun ra vòng khói nho nhỏ, sương khói lượn lờ xung quanh, thanh âm không rõ hỉ nộ, "Tiểu bằng hữu này anh chỗ nào tìm tới?"
Đổng ca trong lòng đã có suy đoán không tốt, ngoài miệng tiểu tâm hỏi, "Có phải Cảnh Linh cậu ta chọc trương đại mỹ nữ cô tức giận hay không? Tôi trước ở nơi này bồi tội với cô, hắn hôm nay vừa tới, còn chưa hiểu quy củ, cô đại nhân đại lượng đừng chấp nhặt với cậu ta!"
Trong cái vòng này hỗn lâu rồi, Đổng ca biết rõ môn đạo trong đó, dưới tình huống như vậy, trước nhận lỗi cơ bản sẽ không sai.
Trương tiểu thư hoành mắt liếc hắn một cái, "Đừng vô nghĩa, nói nói xem, chỗ nào tìm tới?"
Nhìn bộ dáng cô ta không giống như đang tức giận, Đổng ca liền có chút đoán không ra, thành thật đem thông tin hắn có từ Cảnh Linh nói một lần, sau đó tổng kết nói, "Cậu ta sau lại cùng tôi yêu cầu tiền lương phải kết toán theo ngày, có thể là thiếu tiền đi."
"Thiếu tiền?" Trương tiểu thư phảng phất nghe được chuyện cười, "Đổng Tam anh hai mắt không bị làm sao đi, loại này khí độ người này gia đình bình thường nuôi ra tới sao? Anh biết cậu ta vừa rồi cùng tôi nói gì không? ' Cô rất xinh đẹp, nhưng không phải kiểu tôi thích ', tôi cái gì cũng chưa nói cậu ta liền biết tôi nghĩ cái gì. Tôi nói với cậu ta là cậu suy nghĩ nhiều, cậu ta liền không nói hai lời dứt khoát nhận sai xin lỗi, ngữ khí không có một tia miễn cưỡng. Tuổi này mà đã có thể làm được một bước như thế, sao có thể là người bình thường chứ. Tôi nhìn dáng vẻ của cậu ta tuổi phỏng chừng không lớn, anh xem qua chứng minh thư của cậu ta chưa, thành niên chưa, người ở đâu?"
Đổng Tam vuốt đầu vẻ mặt xấu hổ, "Chẳng lẽ là cậu ấm nhà ai chạy ra thể nghiệm cuộc sống? Nhưng buổi chiều lại đây lúc ấy mặc chính là mặt hàng bình thường a. Đến nỗi chứng minh thư, còn chưa kịp xem, nếu không đợi tôi hỏi một chút?" Lúc ấy chỉ nghĩ tới cái chiêu bài sống, ước gì người nhanh đi làm, kiểm tra chứng minh thư này trực tiếp vứt sau đầu.
Trương tiểu thư nghe vậy, phất tay đuổi người, "Đi đi đi, anh có đầu óc để làm gì? Sớm không nói, lúc này đột nhiên đi hỏi, quả thực chính là nói rõ làm hoài nghi người ta sao."
Đổng Tam vò đầu, "Kia làm sao bây giờ?"
Trương tiểu thư nói, "Mặc kệ cậu ta, coi như cũng chưa có chuyện gì phát sinh."
Cô ta biết rõ ràng Đổng Tam làm người, trước khi vào đây khẳng định đã cùng Cảnh Linh nói cô ta là khách quý nơi này, nhưng anh từ đầu đến cuối thái độ đều rất bình thản, trên mặt tươi cười khéo léo, mặc dù nhìn ra hàm nghĩa trong ánh mắt cô, cũng không có cảm xúc xấu hổ buồn bực. Bộ dáng một người là trời sinh, nhưng là khí độ hàm dưỡng lại phải dựa ngày đêm dưỡng thành, cái vòng ở Vân Thành này cũng chỉ lớn có vầy, có người nào cô ta trong lòng hiểu rõ, chưa từng nghe thấy người nhà họ Cảnh, cũng chưa nghe nhà ai có một thiếu niên xuất sắc như vậy, trong lòng nhận định Cảnh Linh là từ nơi khác tới.
"Thật đáng tiếc a." Nếu chỉ là đứa trẻ xuất thân bình thường, cô ta thật ra còn có thể dưỡng lên, mà người không biết rõ gốc gác, biện pháp tốt nhất chính là không cần động tới.
Nhưng Trương tiểu thư không biết, này đó đều là Cảnh Linh cố tình xây dựng ra, dùng để dẫn hướng suy nghĩ của cô ta, cuối cùng đạt tới mục đích của bản thân.
Trải qua nhiều thế giới như vậy, Cảnh Linh cái dạng trường hợp gì mà chưa gặp qua, Trương tiểu thư dùng ánh mắt ấy nhìn anh, anh đã từng thấy ở trong mắt rất nhiều người, mà anh không thích người khác dùng cái loại ánh mắt này nhìn anh. Nhưng lấy tình huống hiện giờ của anh, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, vì thế chỉ có thể lấy phương thức này dẫn đường ý nghĩ người khác, làm cho bọn họ nghĩ lầm thân phận của anh cũng không đơn giản, để giảm bớt phiền toái không cần thiết.
——
Quán bar sinh ý chưa từng tốt như hôm nay, nguyên bản định rạng sáng hai giờ đóng cửa, kết quả ngạnh sinh sinh kéo dài thêm một tiếng, nhưng dù vậy, trong tiệm như cũ vẫn còn có rất nhiều khách hàng luyến tiếc đi về. Đổng ca không có biện pháp, lại kéo dài thêm nửa giờ, lúc sau khuyên can mãi, cuối cùng đem người khuyên đi rồi.
Những người khác đang thu thập quét tước, Đổng ca đem Cảnh Linh gọi vào phòng nghỉ phía sau, đem tiền lương kết toán cho anh, "Tiền lương cơ bản là , phần trăm bán rượu là , tôi làm tròn cho cậu tổng cộng là , cậu muốn tiền mặt hay là chuyển khoản?"
Phía trước nói tốt, tiền lương kiêm chức là một ngày thêm % rượu cao cấp, nói cách khác trải qua một đêm Cảnh Linh trong tay bán rượu đi chính là năm vạn bảy, này còn chỉ tính rượu cao cấp. Ở loại địa phương như Vân Thành này mà nói, con số này đã rất khoa trương, nhưng trên thực tế năm vạn bảy dặm này, % đều đến từ chính Đổng ca gọi khách, Trương tiểu thư là một trong số đó, lúc sau lại tới nữa một vị Dung tỷ.
Bởi vì có Trương tiểu thư làm ví dụ, Đổng ca trước đem tình huống nói rõ ràng với Dung tỷ, tránh phát sinh tình huống như lúc trước. Dung tỷ ngược lại cũng phối hợp, bảo Đổng ca ở quầy bar bên kia sắp xếp vị trí, liền ngồi bên kia nhìn Cảnh Linh, trong lúc đó đùa giỡn một chút, để anh hát một bài, cô ta liền khai một chai rượu mời mọi người uống. Cảnh Linh đối với việc này cũng không có gì mâu thuẫn, phối hợp hát một bài.
"Tiền mặt đi, thẻ ngân hàng tôi không mang." Cảnh Linh cố ý nói ba phải cái nào cũng được.
Dự tính trong lòng Đổng ca không thực hiện được, nhớ tới lúc trước cùng Trương tiểu thư nói chuyện, cảm thấy mình quả nhiên đoán đúng rồi, đây là công tử ca trốn nhà đi thể nghiệm cuộc sống, thẻ tín dụng bị ngừng, vì thế cậu ta chạy tới quán bar bán nghệ.
"Được!" Đổng ca sảng khoái đáp ứng, đếm tệ tiền mặt đưa cho anh, một bên làm bộ tựa lơ đãng hỏi, "Đúng rồi Cảnh Linh, tôi nhìn cậu tuổi có chút nhỏ a, chứng minh thư mang theo chứ?"
"Cảm ơn Đổng ca." Cảnh Linh nhận tiền, mặt không đổi sắc nói, "Đủ rồi, bất quá chứng minh thư quên mang theo, hôm nào đi. Đổng ca anh sao đột nhiên hỏi tới cái này?"
Phản ứng này cùng Trương tiểu thư nói giống nhau. Đổng ca càng thêm kiên định phỏng đoán của mình là chính xác.
"Không có việc gì, tùy tiện hỏi một chút thôi, cậu biết đấy, loại địa phương như quán bar này, phía trên nếu nghiêm túc lên, vẫn có chút phiền phức."
Không sai biệt lắm rạng sáng bốn giờ, quán bar cơ bản đều thu thập xong, công việc còn lại có thể chờ buổi chiều ngày mai mở cửa lại làm tiếp, mọi người chào hỏi nhau, liền tan tầm về nhà.
Trời còn chưa sáng, tạm thời không về nhà được, Cảnh Linh liền ở khách sạn phụ cận thuê phòng, tắm rửa đơn giản, bò lên trên giường đi vào ngủ. Hơn giờ tỉnh lại, thu thập một chút rồi trả phòng, trực tiếp về nhà.
Chuyển vài lần xe, thời điểm về đến nhà đã hơn giữa trưa một chút.
Thời tiết đẹp, ánh nắng tươi sáng. Cảnh Thu đem vỏ chăn khăn trải giường trong nhà giặt sạch, thời điểm Cảnh Linh trở về cô đang dọn ra một cái ghế chuẩn bị dẫm lên phơi đồ.
"Chị xuông đi, em tới phơi cho." Cảnh Linh đi qua nói.
Cảnh Thu nghe vậy vội quay đầu, bởi vì quá nóng nảy dưới chân không dẫm ổn, cả người ngả về phía sau. Mắt thấy sắp phải ngã xuống đất, may mắn Cảnh Linh tay mắt lanh lẹ tiến lên đem người tiếp được, một tay ôm vai, một tay luồn xuống phía dưới đầu gối, ôm công chúa thập phần tiêu chuẩn như trong phim thần tượng, bất quá cũng không có nguyên bộ xoay quanh, rất nhanh liền đem cô buông xuống, quan tâm hỏi, "Không có việc gì đi?"
Cảnh Thu lắc đầu, có hút ngượng ngùng, "Không có việc gì." Hỏi anh tiếp tới, "Em cùng các bạn đi ra ngoài chơi có vui không?"
"Chờ chút nữa cùng chị nói." Cảnh Linh nói chuyện, đi qua cong lưng từ thùng nắm vỏ chăn lên, nhẹ nhàng để lên dây phơi, rồi sau đó trải ra. Phơi xong cùng Cảnh Thu ngồi ở dưới mái hiên hóng gió, thuận tiện thẳng thắn với cô.
Cảnh Thu nghe vậy, vừa cảm động đồng thời lại có chút tức giận, một cái là vì lo lắng an toàn của anh, một cái khác là bởi vì quan niệm tư tưởng xưa cũ, quán bar là chỗ ăn chơi đều không phải cái địa phương tốt lành gì.
Bất quá Cảnh Linh cuối cùng vẫn thuyết phục được cô, xong rồi còn miêu tả triển vọng tương lai tốt đẹp không lâu nữa cho cô nghe.
"Em chỉ làm nửa tháng kiêm chức, chờ thành tích ra tới kê khai xong rồi điền nguyện vọng, chúng ta liền xuất phát tới đế đô, trước tiên thuê phòng ở, chờ thư thông báo trúng tuyển liền trực tiếp tới trường học báo danh."
Cảnh Thu tức giận nói, "Điểm còn chưa ra tới đâu, em liền khẳng định em có thể thi đậu đại học đế đô a!"
Việc này liền bóc đi qua như vậy.
Nửa tháng thời gian rất nhanh trôi qua, kết toán tiền lương ngày cuối cùng xong Cảnh Linh liền cùng Đổng ca từ biệt. Người sau thử giữ anh lại, thấy thái độ anh kiên định, cũng không nhiều lời nữa. Thi đại học thành tích cũng ra tới, tổng điểm, anh thi được , số điểm này anh đã tham khảo điểm mấy năm qua toàn tỉnh, cố tình khống chế điểm số, chỉ cần mấy tuyển thủ hạt giống phát huy bình thường anh tuyệt đối sẽ không lấy được Trạng Nguyên, đồng thời cũng sẽ không rớt ra ngoài phạm vi chiêu sinh hai đại học kia. Kết quả cùng hắn dự đoán không sai biệt lắm, Trạng Nguyên khoa học tự nhiên năm nay thi đại học điểm tổng , trở lên có người, anh thành tích xếp thứ toàn tỉnh.
Nhưng dù vậy, số điểm này ở trấn thanh sơn vẫn gây ra oanh động không nhỏ. Từ đại học tuyến hai một bước lên trời trực tiếp vào trường đại học hàng đầu cả nước, cùng anh ở dưới mái hiên đãi ba năm lão sư và đồng học đều tỏ vẻ sợ ngây người.
Cảnh Thu cũng đồng dạng sợ ngây người, quả thực không thể tin được đây là sự thật, cảm thấy mình đang nằm mơ.
Trong tất cả mọi người, trấn định nhất chính là Cảnh Linh, sau khi biết điểm, cầm đơn điền nguyện vọng trong tay anh bắt đầu suy tính điền như thế nào.
Bất quá không chờ anh quyết định xuống dưới, trên đường đã xảy ra một cái tiểu nhạc đệm. Trước khi thi đại học mấy ngày ở cửa trường gặp qua thổ hào ngàn dặm đưa quà kết quả tìm lầm người không biết cọng dây thần kinh nào trừu, bỗng nhiên tìm đến nhà anh.
Cảnh Thu không biết tiền căn hậu quả, tưởng khách của Cảnh Linh, nấu nước pha một ly lá trà nhà mình xào chế đưa qua liền đi ra ngoài, đem không gian để lại cho hai người.
Cảnh Linh trực tiếp mở miệng hỏi, "Nói đi, lần này lại là chuyện gì?"
Giang thiếu đại khái cũng biết mình mạo muội tới cửa như vậy có chút không ổn, biểu tình có chút mất tự nhiên, "Cái kia, em gái tôi muốn mời cậu diễn một bộ phim truyền hình."
Cảnh Linh:???
................................................................................................................................................
B
ấm sao và bình luận để cổ vũ cho mình ra chương mới nào. Love ( ◜‿◝)♡ kkoten
//