Vì hai người đã xác nhận tình cảm với nhau rồi nên từ chương này Đậu bắt đầu đổi xưng hô sang ‘anh – em’ nha
Lạ lùng, hết sức lạ lùng.
Chương trình này không chỉ phát sóng trực tiếp mà lúc sau nhà đài còn cắt ghép biên tập chiếu lại, tập này rất hài hước lại nhiều cái Hot. Dù trọng tâm chính là push nam nữ chính, xén bớt không ít cảnh của hai tiểu thịt tươi và tôi với Cố Y Lương, nhưng tình huống kết hợp với BGM và hiệu ứng gây cười ngay cả tôi xem lại cũng thấy kích động không thôi, thế mà trong Siêu Thoại lại không có chút động tĩnh nào cả, lướt tới lướt lui chỉ thấy vài chuyện vặt vãnh và điểm danh hằng ngày.
Đã bốn ngày trôi qua rồi đó!
Chẳng những không có động tĩnh, mà ngay cả việc soi hint hằng ngày cũng mất dạng, cảm giác như đường phố nhà cửa hôm nay ai cũng đóng chặt, trên đường đi chỉ có lác đác vài người.
Không chỉ vậy, khi có bình luận đầy nghi vấn của người qua đường dưới video như “Cố ý bán hủ hả?”, “Sắp come out rồi?” là lập tức có người reply ngay, giải thích bảo “Không có đâu bọn họ chỉ là anh em tốt, tình anh em thân thiết thôi!”, “Không hề nha, là do chương trình evil edit đó!”, “Đúng vậy, bọn họ chỉ là anh em tốt thôi, đừng để fan couple tẩy não!” các thứ.
Mà những người reply như vậy, đa phần là những ID liên quan đến fandom Nương Tử.
Logic lập luận chắc chắn, thậm chí ngay cả fan only vào bình luận cũng bị đẩy xuống hết.
Đang lúc chờ đến cảnh quay, tôi lấy điện thoại ngồi ghế súp lướt weibo, cảm thấy khó hiểu không thôi.
Rốt cuộc là không đúng chỗ nào.
Cái show đầy kích động như thế này, đáng lẽ bọn họ phải vui mừng chạy nhong nhong ngoài phố giăng đèn kết hoa treo cờ mừng quốc khách chứ?
— Fandom Nương Tử đang tính giải tán à?
Ánh mắt chứa đầy hoài nghi, tôi do dự mở nhóm chat Nương Tử mà mình ít khi vào để xem.
Vừa bật giao diện chat ra, chỉ thấy một loạt tin nhắn với tốc độ km/h trò chuyện rối rít không thôi, còn có gặm đường bóc hint đủ kiểu, tôi nhìn mà đơ người.
Ủa, vẫn rất náo nhiệt mà?
Trong giao diện chat chính thỉnh thoảng vài giây lại có câu thông báo — “Mọi người nhớ làm theo chỉ dẫn thông báo của nhóm!!!”
Tôi chớp mắt khó hiểu, ôm sự tò mò và hiếu kỳ nhấp vào xem thông báo.
Vừa vào xem đã bị dấu chấm đầy màn hình làm tổn thương mắt.
Cái gì đây, sao rít gào dữ vậy?
Tôi tập trung đọc.
Cái gì mà ổ khóa của hộp sắt đã quá gỉ sét không thể tra chìa vào nữa?
Cái gì mà vĩnh viễn khóa chặt linh hồn Nương Tử vào trong thể xác?
Cái gì mà chìa khoá đã bị mài thành bột cafe thơm ngon để pha uống rồi?
Mấy người hít phải cái gì mà get high quá vậy?
Quan trọng nhất là —
Cái gì mà ruộng đồng xanh tươi fandom Nương Tử là anh hùng?
Rồi gì mà hai thằng con ngốc không hiểu chuyện chơi lớn quá thân là bậc cha mẹ chúng ta phải che giấu giúp họ??
Tôi ngáo luôn.
Tôi và Cố Y Lương vốn đang bị một nhóm em gái mong ngóng kết hôn với nhau, nay họ lại đồng tâm hiệp lực giấu chúng tôi vào trong tủ?
Tôi và Cố Y Lương tay nắm tay, mới vừa hé mở khe tủ ra một xíu mà các em gái đã vác tủ lên chạy rồi?
Tôi và Cố Y Lương lớn tiếng hô gào: “Đến đây!! Chúng tôi là real nè!” thì các em gái ra sức đóng gói nhét chúng tôi vào tủ lại rồi quay đầu cười với quần chúng vây xem: “Trẻ nhỏ không hiểu chuyện, đùa thôi mọi người đừng nghĩ là thật ahahaha”?
Tôi quay về giao diện chat chính, dò hỏi dưới câu thông báo của nhóm.
Không Thể Nói: Bọn họ có yêu nhau thật thì mọi người cũng đâu cần căng thẳng đến vậy!
Lương Nguyệt Vô Ngôn: Cô có cần nói thẳng ra vậy không? Bây giờ là thời điểm nhạy cảm, cô nói câu này là có ý gì? Muốn lái dư luận như thế nào?
Bạn đã bị đá khỏi nhóm
Con mẹ nó.
Lần thứ hai!
Lần thứ hai bị bọn họ đá ra ngoài!
Sao fan CP của tôi cứ thích đá tôi ra ngoài vậy?! Bọn họ có sở thích là đá chính chủ ra ngoài, chứng này trị mãi không hết à?!
Gặm đường mà cũng không cho tôi gặm chung là sao?!
Một đám Nương Tử cuồng hoan với nhau, bỏ tôi bơ vơ một mình à?!
Nói không yêu nhau cũng bị đá, nói yêu nhau cũng bị đá, rốt cuộc là muốn tôi làm thế nào, còn muốn tôi phải làm sao?!
Tôi nói cho mấy người biết, mấy người đừng hòng được tham gia hôn lễ của tôi! Tôi tuyệt đối không mời mấy người!
Tôi tức không có chỗ xả, đúng lúc này Will Liam Will Liam lại nhắn riêng cho tôi, tôi mở ra xem.
Will Liam Will Liam: Nội Nội đừng giận, tính tình Lương Nguyệt là vậy đó, có hơi cực đoan thôi chứ thật ra không có ác ý gì đâu.
Không Thể Nói: … Nội Nội?
Will Liam Will Liam: … Nhân viên nội bộ đó?
Không Thể Nói: …
Will Liam Will Liam: Aiz, thì cậu cũng thấy rồi đó, thật ra tôi cũng kích động muốn chết nhưng bọn họ lại rén quá nên tôi cũng không dám nói ở trong group.
Không Thể Nói: … Kích động cũng phải, bọn họ diễn fanfic của cô mà, có gì mà không nói được?
Will Liam Will Liam: Không không, tôi không phải ở kích động cái đó, mà là…Ai ya, lúc đó tôi đang ăn khuya, còn lỡ tay ụp bát miến chua cay lên đầu ba tôi!!
Không Thể Nói: … Nhà cô lúc ăn khuya chọn chỗ đứng cũng đặc biệt quá nhỉ?
Will Liam Will Liam: Không phải, đó không phải là trọng điểm! A a a tôi muốn nói quá đi, nhưng lại không thể nói!!!
Không Thể Nói: …
Will Liam Will Liam: Không được tôi thật sự không nhịn được, tôi nói với cô vậy!!! Có điều cô ngàn lần không được nói với người khác đó!!
Không Thể Nói: … Được.
Will Liam Will Liam: Tôi phát hiện, Ngôn Ngôn từng đọc truyện của tôi!!
Tôi: ……………
Phát hiện kinh thiên động địa này chẳng khác gì sét đánh giữa trời quang?!
Không Thể Nói: Không thể nào, anh ấy lịch quay bận rộn như vậy làm sao có thời gian đọc.
Will Liam Will Liam: Không đâu, cô hãy nghe tôi nói, fanfic tôi gửi cho chương trình là bản đã chỉnh sửa, không phải bản gốc, nhưng mà!! Ngôn Ngôn lại đọc lên thoại của bản cũ!! Là bản gốc tôi đăng trên Lofter ấy!!
Will Liam Will Liam: Ngôn Ngôn trí nhớ rất tốt, anh ấy gần như không thèm đọc kỹ kịch bản chương trình đưa cho! Mà trực tiếp diễn theo nguyên tác cũ!!
Will Liam Will Liam: Tôi sắp điên rồi aaaaaa
Will Liam Will Liam: Cuối cùng cũng nói ra được, thoải mái hơn nhiều rồi.
Trước mặt tôi không có cái bàn nào cả, nên tôi để điện thoại đáp thẳng xuống đất.
Tiểu Trần hết hồn, vội nhặt điện thoại của tôi lên, lau màn hình đã vỡ như mạng nhện rồi quay đầu nhỏ giọng hỏi tôi: “Sao đột nhiên anh nổi giận vậy, anh Cố chọc giận anh hả?”
Tôi đỡ trán xua tay lia lịa, Tiểu Trần vội la lên: “Não phát triển có vấn đề?”
Tôi ôm ngực xua tay, Tiểu Trần sốt ruột: “Bệnh tim tái phát?”
Tôi chuyển sang ôm bụng, Tiểu Trần lại quýnh đít: “Vỡ ối?”
Tôi: “…”
Tiểu Trần: “Anh rốt cuộc là không khỏe chỗ nào, mau nói cho em nghe.”
Tôi: “Đáng lẽ chỗ nào cũng không khỏe, nhưng giờ khỏi hết rồi, cám ơn cậu:)”
Một trăm Will Liam Will Liam cũng không khiến tôi đau đầu bằng một Tiểu Trần, tôi nhìn ra ngoài cửa vốn muốn mượn hình bóng mỹ miều của Cố Y Lương để bình tâm nhưng lại không thấy anh đâu, thế là hỏi Tiểu Trần: “Anh Cố của em đâu?”
Tiểu Trần: “Ai yo~, gì mà anh Cố của em, là anh Cố của anh ~”
Tôi: “.”
Tiểu Trần: “Được rồi không đùa nữa, em cũng không biết, anh ấy mấy bữa nay cũng không dính anh, tình cảm có trục trặc hử?”
Tôi khẽ híp mắt, Tiểu Trần lập tức biến mất khỏi tầm mắt của tôi.
Mà quả thật… mấy hôm nay không thấy Cố Y Lương xuất hiện ở trường quay.
Nhưng mỗi ngày sớm tối anh ta vẫn cắm cọc bên cạnh tôi, quay xong nếu không cùng nhau đi dạo trong phim trường thì là bàn chuyện thi từ ca phú cho tới nhân sinh triết học, hoặc cùng nhau vùi đầu trong khách sạn chơi game ăn vặt. Tất cả quán ăn trong bán kính km này tôi đều đã nếm thử, ăn ngon thì cùng khen ăn dở thì cùng chê, đến tối thì anh ta luyện diễn xuất với tôi, thậm chí còn lén ở lại phòng ngủ của tôi để thể hiện kỹ năng BJ —
Vì quá thân mật ngọt ngào nên nếu không nhờ Tiểu Trần nhắc nhở, thì tôi cũng không phát hiện điểm này.
Cảm giác nguy cơ cứ ùn ùn ập tới.
Tôi buồn rầu ôm đầu, nhìn những vết nứt trên màn hình điện thoại.
Đừng nói là giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt cứ thế mà hết?
Mới có mấy hôm mà, còn chưa đến hai tuần đó!? Mới vậy mà đã trở mặt rồi?
Lửa cháy to nhưng thiếu củi hay sao?
Là do gấp gáp ân ái quá? Hay là show ân ái nhiều quá nên gặp quả báo?
Tôi thở dài, trên mặt đột nhiên lạnh ngắt.
Cố Y Lương đứng phía sau, cầm chai trà mật ong áp lên mặt của tôi, sau đó nhét chai trà vào trong tay tôi: “Đang học thoại hả?”
“Không có, thất thần chút thôi.” Tôi chọc chọc hình trái tim trên nhãn chai, trong lòng cười khưa khưa, vẫn như cũ mà nhỉ.
Anh ta ừm một tiếng rồi cúi đầu không biết làm gì trên điện thoại.
Ơ kìa?
Lạnh nhạt vậy?!
Tôi đứng dậy lấy ghế, bảo anh ngồi xuống.
Tự xây một cái phòng thẩm vấn trong lòng, ánh đèn lóa mắt chiếu thẳng vào mặt anh, tôi giả vờ hỏi thăm: “Nè, anh mấy bữa nay bận rộn chuyện gì vậy?”
Anh ta sửng sốt, gãi gãi chóp mũi trong vô thức, lại xua tay bảo: “… Không có bận gì hết.”
Tôi nhìn anh đầy nghi ngờ, kéo dài giọng ra hỏi: “Thật không?”
Tuy Cố Y Lương diễn xuất tốt, nhưng lại không giỏi nói dối, chỉ cần tinh ý một chút là biết từ trước đến giờ anh ta hầu như chưa từng gạt tôi chuyện gì.
Quả nhiên, tôi chỉ mới kéo âm dài ra một xíu là anh đã cứng đờ người, như bị đánh về nguyên hình, dáng vẻ có chút căng thẳng, mi mắt run run nhìn tôi.
Anh ta cẩn thận nói: “Việc này,… hay là tối về chúng ta hãy bàn?”
Vấn đề đến rồi!
Còi báo động trong lòng tôi vang lên, tôi nghiêm mặt lại, nghiêm túc nói: “Không sao, có chuyện gì thì nói luôn bây giờ đi!”
Anh ta thoạt nhìn có hơi khó xử: “Ở đây không tiện nói chuyện lắm!?”
Tôi lập tức hóa thân thành Thiếu Lâm tiểu tử, lôi anh vào phòng nghỉ nhanh như cắt. []
[] Nhân vật chính của phim Thiếu Lâm tiểu tử
Anh có chút bối rối: “Phải nói bây giờ thật sao, anh chuẩn bị — “
Tôi khẳng định nói: “Nói – Ngay – Bây – Giờ.”
Cố Y Lương đứng đối mặt với tôi.
Tôi nhìn anh giơ tay lên rồi lại buông xuống, giống như không biết phải đặt tay vào đâu, cuối cùng trịnh trọng đặt lên hai vai tôi.
Không phải chứ, anh muốn học trò đuổi cương thi à?
Mỗi lần anh thoát khỏi hình tượng Cố cong vòng, trở về dáng vẻ trai thẳng bẩm sinh là tôi hoảng sợ lắm đó biết không?!
Anh ta còn nhìn tôi kiểu muốn nói lại thôi, tôi nín thở chờ anh mở lời.
— Nè nè, anh suy nghĩ lâu quá rồi đó, tôi sắp nín thở đến ngất xỉu rồi đây này.
Lúc tôi suýt chút nữa nín thở đến nghẹn khí quản thì anh ta chậm rãi mở lời: “– Anh, anh muốn thay đổi mối quan hệ hiện giờ của chúng ta.”
Tôi:?
Anh đây là, muốn chia tay tôi??!
Hình ảnh sụp đổ văng tứ tung như hiệu ứng D của phim , tôi cố gắng giữ bình tĩnh hỏi: “…Tại sao?”
Anh bị tôi hỏi ngược lại cũng ngớ người: “… Hả?”
Anh chật vật nói: “… Em, em hiện giờ rất hài lòng về quan hệ của chúng ta?”
Tôi: “? Tại sao không hài lòng?”
Anh ta: “? Sao lại hài lòng được?!”
Tôi: “? Sao lại không được hài lòng?!”
Anh ta: “? Sao lại hài –“
Tôi: “Chờ đã, rối quá, rối quá! Vầy đi, anh đừng có hài lòng hay không hài lòng nữa, để em suy nghĩ chút –“
Anh ta: “Em suy nghĩ đi.”
Tôi nhìn ánh mắt đầy khó hiểu nhưng vẫn dạt dào tình cảm của anh ta, trầm tư phút chốc, nhớ lại quá trình chúng tôi quen biết nhau đến hiện tại, bỗng dưng hiểu ra —
Đừng nói là từ trước đến giờ, chúng tôi đều hiểu lầm nhau?!
Tôi nheo mắt, nắm lấy cổ áo anh: “… Anh, anh nghĩ hiện tại chúng ta đang trong mối quan hệ gì?”
Anh ta bị tôi tra khảo lại càng hoảng sợ, do dự nói: “… Bao, bao nuôi?”
Tôi: …
Tôi:!!!!!
Biết ngay!!
Anh ấy quả nhiên nghĩ tôi đang bao nuôi anh!!!
Cuối cùng cũng bắt trúng đài rồi!!
Thì ra hôm tôi nói muốn đến nhà anh chơi, anh nghĩ tôi muốn quy tắc ngầm nên mới căng thẳng như vậy!
Thì ra khi anh xuống xe đột nhiên bình tĩnh lại, là do anh đã nghĩ thông suốt!
Thì ra lúc anh đột nhiên kéo tôi chơi game, là thành trì kiên cố cuối cùng của nhân cách trai thẳng!
Thì ra lúc anh uống say rồi làm ra những hành động như vậy, là vì đã hạ quyết tâm!
Mọi thứ đều đã rõ ràng!
Tôi tưởng mình cầm kịch bản bẻ thẳng thành cong, ai ngờ lại là kịch bản tìm được tình yêu sau khi bao nuôi?!
Thì ra Cố Y Lương cũng đi con đường chim hoàng yến thích đại kim chủ máu chó à?!
Tôi – một thanh niên hoạt bát, với trái tim đầy yêu thương chân thành này vậy mà bị anh xem thành bao nuôi?!
Quá đáng lắm rồi!
Có vẻ là do nét mặt của tôi quá mức tổn thương nên Cố Y Lương có hơi luống cuống nhìn tôi, muốn ôm tôi lại không dám, cuối cùng chọn vỗ vai tôi mấy cái.
— Còn vỗ vai?! Đừng vỗ có được không vậy?!
Tôi nhìn anh với đôi mắt hình viên đạn, đang định cất tiếng thì cửa phòng nghỉ vang lên mấy tiếng gõ cửa.
.:.