Tá Nguyệt ngồi co mình trong phòng ngủ ngơ ngác nhìn đèn chùm pha lê treo trên trần nhà, tim đập với tốc độ nhanh đến mức muốn phá thủng lồng ngực mà chui ra bên ngoài.
Bên tai là tiếng nước chảy róc rách không ngừng, cửa phòng tắm bên cạnh phản chiếu bóng hình mơ hồ cao lớn của người đàn ông, thiếu niên không dám nhìn về phía bên đó, cậu chỉ biết mặt mình bây giờ đang cực kỳ nóng, hẳn là đỏ muốn nhỏ máu tới nơi luôn rồi.
Tai thỏ vẫn còn trên đầu, chất liệu của nó phải dùng nước mới gỡ ra được, lúc hai người vừa vào phòng thì tâm trạng Tá Nguyệt đã lên xuống thất thường, cậu nhanh chóng đẩy Elrey đi tắm trước đi, bây giờ cậu mà nhìn mặt anh thì sẽ chịu không nổi mà ngất xỉu tại chỗ mất.
Thế nhưng đó chỉ là biện pháp tạm thời, tiếng nước dừng lại, một lúc sau cửa phòng tắm mở, hơi nước mờ ảo ẩm ướt tràn ra theo thân thể người đàn ông, anh khoác áo tắm trắng tinh, trên đầu là khăn tắm rũ xuống che khuất đi ít nhiều đường nét góc cạnh của khuôn mặt mình, Elrey nhìn bóng lưng co rút trong góc giường của thiếu niên thì bỗng nhiên lại thấy buồn cười, em ấy đang hồi hộp.
“Em vào tắm đi”
Thiếu niên giật thót một cái nhanh chóng trả lời anh rồi lấy áo quần và khăn lịch bịch chạy đi cứ như trốn nợ, cả quá trình không nhìn người đàn ông lấy một lần.
Tiếng đóng cửa ‘cạch’ một tiếng ngăn cách tầm nhìn nóng rực của Elrey.
Bên trong phòng tắm rộng lớn sang trọng cực kỳ, bồn tắm mát xa hình miệng chén rộng rãi đủ để ba bốn người vui chơi ở bên trong, Tá Nguyệt lau hơi nước đọng lại trên mặt gương rồi nhìn bản thân bên trong đó, khuôn mặt cậu đỏ rực như trái cà chua, hai mắt rưng rưng như đang sợ hãi điều gì đó, đặc biệt là tai thỏ rất phối hợp mà run run lên chẳng khác gì động vật nhỏ sợ hãi khi biết mình chuẩn bị lên bàn tiệc.
Cứ như một thói quen hình thành trong thời gian ngắn, Tá Nguyệt cầm tai thỏ che mắt mình lại không dám đối mặt với trạng thái mất mặt của mình bây giờ.
Cậu từ tốn cởi áo quấn trong mùi hương thơm phức của sữa tắm đọng lại, đến lúc cởi quần nhỏ thì không hiểu sao tầm mắt Tá Nguyệt lại vô thức nhìn về phía cửa, ở đó vẫn còn bóng hình cao lớn của người đàn ông, mặc dù rất mờ tuy nhiên cậu chắc chắn Elrey vẫn đang đứng ở vị trí mà lúc trước anh bước ra, chưa hề di chuyển chút nào… chẳng qua không biết anh có đang nhìn cậu hay không thôi.
Tá Nguyệt nuốt một ngụm nước bọt, chậm rãi dịch người rời khỏi cửa kính, lúc này mới an tâm thoát sạch quần áo, chui vào bồn tắm ngâm mình.
Nước nóng chui qua từng lỗ chân lông giãn nở xoa dịu thần kinh khiến cảm giác ngại ngùng của thiếu niên giảm đi ít nhiều, cậu thở ra một hơi thỏa mãn đắm chìm trong cảm giác sung sướng khi vừa tắm vừa được mát xa, vui đến quên trời đất.
Ở bên ngoài, Elrey đã ngồi xuống ghế sofa cạnh giường, áo tắm khoác hờ để lộ một mảng lồng ngực lớn, từng thớ cơ bắp căng tràn gồng lên như dã thú đói bụng đang lăm le rình mồi, dưới ánh đèn vàng mờ ảo ấm áp, nửa bên mặt của người đàn ông chìm trong bóng tối, đôi mắt xám bạc sáng rực như đá quý tuy nhiên lại mang đến cảm giác đói khát nguy hiểm nhìn chằm chằm về phía cửa phòng tắm.
Một tay người đàn ông nâng lên, anh nghiêng đầu nhẹ tì lên từng ngón tay thon dài của mình, tay còn lại khoác hờ trên tay ghế, ngón trỏ gõ từng nhịp nguy hiểm lên da ghế mềm mại.
Bỗng nhiên anh mỉm cười đứng dậy, chậm rãi bước về phía cánh cửa phòng tắm đóng chặt, vươn tay cầm lấy tay nắm, khẽ xoay, không khóa, thiếu niên không có bất cứ đề phòng gì với anh, cánh cửa mở ra một khe hở nhỏ, hơi nước tràn ra ngoài, tiếng nước tràn vào bên tai, không gian bên trong dần dần mở rộng trước mặt người đàn ông, anh rất nhanh tìm thấy thỏ nhỏ của mình đang nhắm mắt mơ màng trong bồng tắm, cần cổ thon dài trắng nõn duỗi ra tựa vào vách bồn tắm như một món tráng miệng ngon lành quý giá dụ hoặc người đến cắn một miếng.
Cánh cửa phòng tắm khẽ khép lại,Elrey bước đi không có tiếng động chậm rãi tiếp cận Tá Nguyệt.
Thiếu niên không chút cảnh giác phơi bày toàn bộ thân thể trắng tinh của mình dưới tầm mắt của người đàn ông, bàn tay thon dài của Elrey từ tốn xuyên qua dòng nước nóng chạm vào lồng ngực của thiếu niên rồi trượt dần xuống vùng eo thon gọn căng chặt của thiếu niên.
Tá Nguyệt giật mình tỉnh khỏi cơn buồn ngủ ngay lập tức, đập vào mắt cậu là khuôn mặt của Elrey, trông anh rất bình tĩnh thế nhưng hơi thở đã trở nên gấp gáp cùng cực, bàn tay bên eo cậu chậm rãi siết chặt, xoa bóp từng thớ cơ bắp thon gọn của thiếu niên.
Cậu lập tức xụi lơ như cọng bún, đưa tay khẽ đẩy lồng ngực của Elrey ra thế nhưng sức lực hời hợt ngược lại trông như đang mời gọi người đàn ông đến nếm thử vị ngọt của mình.
Dưới sự mời gọi âm thầm của thiếu niên, bàn tay của người đàn ông càng thêm càng rỡ, từ khi nào đã trượt từ eo xuống mông thiếu niên, lần mò trên đó thật lâu rồi mới trượt xuống đùi, trơn trượt như rắn lần vào bên trong đ ù i non không ngừng xoa nắn, thiếu niên theo bản năng khép đùi lại nhưng lại bị người đàn ông ngăn cảng, toàn bộ cảnh xuân như cánh cửa mở ra trước mặt Elrey.
“Em đẹp lắm Tá Nguyệt à” Giọng của Elrey đã trở nên trầm khàn, như người bộ hành giữa sa mạc lâu ngày không được uống nước, mà thiếu niên trước mặt đây chính là ốc đảo xanh mượt mà anh tìm được, cho nên anh không ngừng tham lam muốn đến gần, khai phá, hưởng thụ, giải tỏa cơn khát như đang đốt cháy bản thân anh.
Thiếu niên ngoan ngoãn lại gần anh, chủ động dâng môi mình lên, Elrey không chút chần chừ h ô n xuống, dùng lực hút mạnh m ô i lưỡi của đối phương cùng mình giao thoa, tìm kiếm bên trong vùng đất ấm nóng mềm mại ấy, cậu khẽ r ê n lên một tiếng ngọt ngào thỏa mãn, hai tay vòng qua cổ người đàn ông, chủ động làm sâu thêm n ụ h ô n của hai người.
Áo tắm của Elrey đã ướt sũng, anh vòng tay ra sau hông bế thốc thiếu niên lên rời khỏi bồn tắm, từ phòng tắm đến giường ngủ, cánh môi hai người chưa từng tách ra, dính chặt không chừa khoảng trống, điên cuồng xoắn lại vào nhau.
Cho đến khi tách ra thì Tá Nguyệt đã được đặt trên giường, mái tóc ướt sũng được Elrey dùng nhiệt độ của dị hỏa hong khô, cả thân thể cũng khô thoáng chìm trong đệm giường mềm mại, cả người không mảnh vải che thân hoàn toàn bày ra dáng vẻ nguyên thủy câu nhân nhất của mình trước mặt người yêu, mặc dù đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng tuy nhiên khi thật sự tiến đến bước cuối cùng này, Tá Nguyệt không nhịn được vẫn cảm thấy hồi hộp.
Yết hầu người đàn ông trượt lên xuống mấy lần, một tay anh bóp chặt cánh m ô ng mềm thịt của thiếu niên, tay còn lại chơi đùa vật nhỏ của thiếu niên mấy lần khiến cậu thở dốc mê ly, càng xoa người anh càng nóng, Elrey dứt khoát cởi áo tắm ướt nhẹp trên người mình ra, để lộ thân hinh đẹp đẽ không tưởng của mình trước mặt thiếu niên.
Từng thớ cơ săn chắc gồ lên như đang kiềm chế con thú dữ trong mình xuống, cơ bụng đều đặn nhấp nhô theo từng nhịp thở của người đàn ông khiến Tá Nguyệt nhìn mà thèm nhỏ dãi, cậu nhịn không được vươn tay vuốt ve cơ bụng của người đàn ông, thành công khiến nhịp thở của anh càng gấp gáp hơn.
Bàn tay của cậu bị anh nắm lấy rồi như một lẽ đương nhiên bị anh đưa xuống dưới nắm lấy thứ c ư ơ n g c ứ n g thô to kia.
Tá Nguyệt: “…!!!”
Cứu!!!!
Elrey nghiến răng kiềm nén nói: “Em an ủi nó đi chứ”
Tá Nguyệt run rẩy không nói nên lời cảm nhận thứ hung khí trong tay mình, cậu nuốt một ngụm nước bọt khẽ nắm nó rồi vuốt nhẹ dọc theo đường thẳng rồi lại lên trên, đầu ngón tay khều nhẹ lên đầu nấm một cái rồi lén lút nhìn người đàn ông.
“…”
Thôi bỏ mẹ.
Chỉ thấy ánh mắt xám bạc kia càng thêm sáng rực như hai đốm lửa, gân xanh hai bên thái dương người đàn ông gồ lên đầy tính kìm nén, Elrey đang cười, một nụ cười mê hoặc lòng người thế nhưng nguy hiểm vô cùng, mà thứ khiến Tá Nguyệt sợ hãi chính là chai dầu b ô i trơn màu hồng cùng ba con sói đang nằm lẳng lặng trong tay anh.
“…Không”
Hai chận bị ép mở rộng rồi gập lên, người đàn ông quan sát chăm chú miệng động hồng phấn đang khép mở không ngừng của thiếu niên, một tia si mê tràn ra trong mắt, anh mở nắp lọ đổ chất gel trong suốt từ vật nhỏ run rẩy c ư ơ n g cứng của thiếu niên, chất lỏng đặc sệt chậm rãi chảy xuống miệng nhỏ đằng sau, lạnh lẽo trơn trượt khiến Tá Nguyệt rùng mình, bắt đầu vùng vẫy.
“Đừng mà… em khó chịu lắm…”
Từng cử động đều nhanh chóng bị người đàn ông khống chế, anh nghiêng người liếm lên hạt đầu nhỏ xinh đẹp trước ngực thiếu niên, môi nhếch lên nhìn thiếu niên cười đầy yêu chiều: “Ngoan, tin ta đi, em sẽ cảm thấy thoải mái nhanh thôi”
Cà: Sang năm mới rồi, chúng ta lại thành công già đi một tuổi a huhuhu.