Tôi Chỉ Là Một Thủy Quân

chương 4: thuỷ quân số 4

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cách khắc phục của Tiền Bối vừa đơn giản vừa thô bạo, khi Vưu Diệc Tư diễn xong quay về nghỉ ngơi cầm điện thoại lên đã thấy mấy dòng tâng bốc liên hồi trong tin nhắn.

Vưu Diệc Tư đọc xong không khỏi bật cười, mặc dù cách biểu đạt của bạn fan này có hơi lố nhưng lại làm cho anh thấy vui vẻ không thôi.

Vưu Diệc Tư suy nghĩ một lúc, gửi tin nhắn trả lời ‘Cái đuôi nhỏ của Vưu Diệc Tư’: “Anh sẽ tiếp rèn luyện diễn xuất, sẽ cho em thấy nhiều tác phẩm hay hơn.

Hi vọng em có thể tiếp tục quan tâm phim mới ‘Bình thường nhưng không tầm thường’ của anh.”

Vưu Diệc Tư gửi tin nhắn rất nghiêm túc, tính tình anh đã cứng nhắc ngay từ khi còn bé, lịch sự nhã nhặn nhưng lại làm cho người ta cảm thấy khó gần.

Vậy nên lúc Tiền Bối nhận được hồi âm, cậu không nhịn được ‘chậc’ nhẹ một tiếng, thảo nào anh chàng diễn viên này không Hot nổi, xem cách nói chuyện khách sáo này đi, thật là khô khan…

Thế nhưng, Tiền Bối cũng để ý được thứ Vưu Diệc Tư quan tâm từ đầu đến cuối chỉ là diễn xuất.

Trong giới showbiz này người người liều mạng làm lưu lượng, liều mạng để Hot mà muốn dùng diễn xuất chưa thành thạo để chứng minh bản thân, thì chắc chắn sẽ rất mệt mỏi, thậm chí… sẽ không bao giờ nhìn thấy bình minh, cuối cùng chỉ có thể chôn vùi bản thân vào bóng tối.

Cũng không biết lần này ai là người mua thuỷ quân cho anh ta, nếu Hot lên không biết anh sẽ như thế nào.

Khi đó, anh cũng sẽ không còn để ý hay trò chuyện với một thuỷ quân như cậu nữa…

Vưu Diệc Tư hiện tại lại không biết gì cả, anh khó lắm mới có một fan diễn xuất, dù đó là thủy quân người ta dùng tiền mua cho anh.

Anh có được sự công nhận của ‘Cái đuôi nhỏ của Vưu Diệc Tư’ nên tâm trạng rất vui, tối đó nhận điện thoại của anh trai Vưu Diệc Ý mà không thở dài khổ não chút nào.

Điện thoại được kết nối, giọng Vưu Diệc Ý từ bên kia truyền đến, vẫn là giọng nói lạnh lùng quen thuộc: “Nghe nói hôm nay em quay phim khá tốt, NG nhiều nhất chỉ lần.”

Vưu Diệc Tư cười nói: “Đúng vậy, anh cũng thấy em tiến bộ rồi?”

Vưu Diệc Ý không có hứng thú nói về vấn đề này, hừ lạnh: “Nếu em cũng dùng sức lực này ở phương diện quản lý công ty, anh sẽ thấy vui hơn.”

Vưu Diệc Tư thở dài, “Anh, anh biết tâm trí em không nằm ở đó.

Hơn nữa, gia đình chúng ta cũng không cần hai giọng nói bất đồng quan điểm trên công ty.”

Vưu Diệc Ý không thích nghe Vưu Diệc Tư nói như vậy, chỉ để lại câu “Anh chờ em đổi ý” rồi cúp điện thoại.

Âm thanh ‘tút tút’ vang lên, Vưu Diệc Tư dựa lưng lên tường, mệt mỏi vuốt sống mũi.

Mà người đem lại phiền não cho em trai mình là Vưu Diệc Ý lại chẳng có chút tự giác, thậm chí bởi vì hôm nay em trai nói chuyện với anh nhiều hơn mấy câu mà cảm thấy vui vẻ, tối đó còn ăn thêm một chén cơm.

Ăn tối xong, vị tổng tài được nhân viên cho là luôn cắm đầu vào công việc vì mỗi giây mỗi phút đều là tiền lấy điện thoại ra, đăng nhập vào weibo.

Thấy khung cảnh náo nhiệt như năm mới dưới weibo em trai Vưu Diệc Tư, Vưu Diệc Ý thoả mãn gật đầu, tiếp tục liên lạc với trưởng nhóm thủy quân, biểu đạt thủy quân lần này rất tốt, tiếp tục cố gắng!

Đúng vậy, người mua thuỷ quân cho Vưu Diệc Tư chính là người suốt ngày kêu em mình bỏ nghiệp diễn xuất về nhà thừa kế gia đình đi – Anh trai Vưu Diệc Ý.

Nếu có ai đó hỏi cảm xúc lúc này của Vưu Diệc Ý, anh nhất định sẽ trả lời hết sức bất đắc dĩ: Biết làm sao được, dù muốn em trai quay về con đường chính đạo nhưng cũng chẳng đành lòng nhìn nó té ngã, nên chỉ có thể làm như vậy thôi.

Lúc này Vưu Diệc Ý hoàn toàn không biết hành vi mua thuỷ quân cho Vưu Diệc Tư sẽ có ảnh hưởng lớn thế nào.

Chính là ‘Em trai và em dâu vốn không có duyên phận, lại được tác thành nhờ vào tiền của anh trai’, đúng không!?

.:.

Chương này làm Đậu nhớ tới cái meme ‘Không debut phải về thừa kế gia đình, rất áp lực’ – của thiếu gia Amu (Sáng Tạo Doanh ) =]]]]].

Nên cái tựa chương là Đậu chế lại từ câu này đó =]]].

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio