Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô quay qua thấy Ý Hiên cứ trầm ngâm suy nghĩ. Cô quơ quơ tay trước mặt anh.
- Sao thế.
Ý Hiên giữ lấy vai cô nói.
- Sau này chúng ta nên sinh con trai đi.
Băng Di khó hiểu.
- Hả.
Anh nói.
- Nếu như mà sinh con gái, anh sợ rằng anh sẽ phải giống ông và ba của em mất.
Băng Di gõ đầu anh cái rõ đau.
- Điên à, anh về tắm rửa rồi hãy qua đây ăn tối. Đi đi.
Rồi đi vào trong, bỏ anh ở ngoài bơ vơ phải ôm đầu về biệt thự. Cô mở cửa vào trong nhà, ông nội cô liền trườn mặt ra.
- Cháu dám có bạn trai mà không hỏi ý của ông.
Bà nội cô liền gõ cái chảo lên đầu ông.
- Con bé lớn rồi, nó quen ai là quyền của nó, ông còn dám cản sao. Muốn ăn đòn à.
Người hầu phải xúm vào giữ lấy bà nội cô.
- Đừng, phu nhân. Nguy hiểm lắm ạ.
Cô nhìn cảnh này mà thầm cười, cô liền nhún vai đi lên phòng tắm rửa thay đồ. Khoảng ' sau, cô đi xuống. Đồ của cô.
Cô cột tóc cao lên cho đỡ vướng, đi xuống thì ông nội cô ngồi bên ghế sôpha nói.
- Ba mẹ con đâu, ta đã từ lúc về đến giờ thì chưa thấy chúng nó.
Băng Di liền nghĩ ra kế, khẽ làm mặt uỷ khuất xuống ngồi cạnh ông nội nói.
- Ba mẹ đi hưởng tuần trăng mật, đi tận tháng, đã thế còn để lại đống hồ sơ công việc, bắt con quản lý nữa.
Ông nội cô liền đỏ mặt tức giận.
- Cái thằng đó, việc thì không lo, lo đi hưởng tuần trăng mật. Được rồi, về rồi xem ta xử đứa ra sao.
Băng Di thầm nói trong lòng kế hoạch đã thành công. Ông nội cô nói.
- Công việc của nó, cũng đã lâu rồi ta chưa xem xét. Cháu để ta xử lý đi. Ta dù già nhưng không làm việc ta chịu không nổi.
Băng Di nói.
- Ông nội, sức khoẻ quan trọng.
Bà nội đứng ở trong bếp nấu nướng, rồi quay qua nói.
- Đồ ăn sắp xong rồi đấy.
Vừa dứt lời, tiếng chuông cửa vang lên, bác quản gia định ra mở của nhưng cô đứng dậy đi ra.
- Để cháu.
Cô đi ra thấy anh ta, cô đi ra mở cửa.
- Tới rồi, vào nhà đi.
Anh thì từ lúc thấy cô đi ra với mái được cột cao lên thì cũng đứng ngẩn ngơ ở đó. Băng Di vỗ vỗ má anh.
- Anh làm gì lại đờ mặt ra rồi.
Ý Hiên đỏ mặt quay đi.
- Không..không có gì.
Băng Di lấy làm lạ nhưng cũng không để ý nhiều, rồi lại đóng cửa dẫn anh vào nhà. Ngồi vào bàn, anh ngồi cạnh cô, và đối diện anh là ông nội cô, ông cứ nhìn chằm chằm làm anh phải gắng gượng cho đến hết giờ cơm ở đó.
Xong xuôi, cô cùng anh đi ra ngoài dạo. Ông nội cô đứng bên trong nhìn ra thầm trầm ngâm mình. Bà nội cô đi lại vỗ vai ông.
- Không ngờ lại gặp nhau. Người của Ý Gia. Chuyện gì đến cũng sẽ đến. Ông lo lắng sao.
Ông nội cô lắc đầu.
- Vậy cũng tốt, giải quyết trong lần dứt điểm vậy.
Về Phía Cô Và Anh
Cô cùng anh đi trên đường, cô nhìn bộ dạng của anh cũng thầm nhìn mà lắc đầu.
- Coi kìa, anh có phải là trùm mafia không đấy.
Ý Hiên nói.
- Em không hiểu đâu.
Cô gật gù, rồi lại đi cùng nhau trên đường quen thuộc, Băng Di nhìn những cành hoa đang rụng xuống, báo hiệu mùa đông gần đến, chợt có đôi bàn tay khoác áo khoác trùm lên người cô.
Cô nhìn qua, Ý Hiên lo lắng nói.
- Em thật không biết chăm sóc cho bản thân gì hết. Đã dặn là mặc thêm áo rồi.
Cô khoác lấy áo khoác của anh, nó dày và mang theo mùi hương của anh, phút chốc cô khẽ đỏ mặt. Anh nhìn thấy được, cũng khẽ cười vui đưa tay xoa đầu cô.
- Đúng là đồ ngốc.
Cứ thế, đứng dưới nơi con đường hoa đó, cả thân ảnh được nối với nhau sợi chỉ đỏ dần dần được kéo lại gần nhau.
Sáng Hôm Thứ Chuẩn Bị
Băng Di vươn người thức dậy, con mèo Yu ngoan ngoãn, nằm bên cạnh cũng duỗi người, đi cọ cọ vào tay chủ nhân mình. Cô vuốt ve con mèo, khẽ cười.
- Sao nào, mới sáng đã làm trò rồi.
Cô đi vào trong thay đồ, rồi đi ra với bộ đồ.
Cô đi ra, mái tóc được buộc lại đơn giản, rồi đi xuống lầu. Ông nội cô đã trong bộ vest đen quyền lực, ngồi bên bàn uống trà. Cô đi xuống ngồi vào ghế.
- Chào buổi sáng, ông nội, bà nội.
Ông nội cô nhìn sang nói.
- Nay có việc à.
Cô nói.
- Vâng, ngày mai học viện có buổi lễ hội, nên con cần đến công ty chuyến.
Bà nội đem phần bít tết, khoai tây chiên đặt lên bàn cho cô.
- Nhớ lo cho sức khoẻ của mình.
Rồi đem ly nước cam đặt xuống cho cô, cô nhận lấy ly nước cam khẽ cười.
- Vâng.
Ông nội cô ăn xong rồi đi ra ngoài lên xe đi đến công ty, lát sau cô cũng ra ngoài. Bên ngoài đã có chiếc xe đợi ở đó, Di Gia đang tựa lưng vào xe. Đồ của Di Gia.
Thường Hi thì đứng ở bên cạnh, vẩy vẫy tay với Băng Di. Đồ của Thường Hi.
Rồi cả lên xe hướng đến công ty D, và cô dùng nghệ danh là Queen.
Công Ty D
Cả gửi xe rồi Băng Di dẫn đầu đi vào trong, đi đến đâu các nhân viên đều cúi chào vị chủ tịch của họ với sự tôn trọng nhất. Trợ lý đi đến, nói.
- Chủ tịch, những mẫu bản vẽ ngài cần, đều đã được thiết kế xong. Còn vài bộ này là chưa.