Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Băng Di phớt lờ anh đi mất.
- Sau này có ma mà thèm lấy anh.
Ý Hiên nhìn bộ dạng giận dỗi của cô, khẽ cười. Rồi lon ton đi theo cô phía sau. Ra chỗ ăn đa phần là anh chăm sóc cô, đồ ăn nào cũng đút cho cô, khiến bụng cô no căng. Bác bán đồ ăn ở đó nhìn cô và anh cười tươi.
- Hai đứa thật tốt bụng quá, chúc đứa hạnh phúc và sớm sinh quý tử.
Băng Di nghe đến lời đó bị sặc, anh cười trừ vỗ vỗ lưng cho cô khẽ đỏ mặt.
- Bọn cháu còn nhỏ lắm ạ. Cảm ơn bác nhiều.
Ăn uống xong xuôi cả đi dạo trên đường về, Ý Hiên giữ lấy tay cô nói.
- Ngày mai em rảnh chứ.
Băng Di nói.
- Xin lỗi, nhưng ngày mai tôi có việc ở công ty. Có lẽ không thể gặp anh được.
Ý Hiên cười nhẹ.
- Vậy à. Em vất vả rồi, nhớ phải giữ sức khoẻ đấy.
Đến trước biệt thự, cô chào anh rồi đi vào, nhưng anh khẽ gọi.
- Băng Di.
Cô quay lại, nhưng vừa quay lại thì cô nhận được nụ hôn của anh ngay trên trán. Khẽ bất ngờ trước hành động đó, cô ngước đầu nhìn anh.
- Ngủ ngon.
Cô gật đầu cười nhẹ.
- Ừm, anh cũng vậy.
Rồi quay lưng đi vào trong, anh đứng đó nhìn cô khuất bóng sau cánh cửa. Liền ngồi khuỵ xuống đưa tay che mặt đã đỏ hơn trái gấc từ lúc nào.
- Sao em ấy lại có thể dễ thương đến vậy. Xém nữa không kìm chế được rồi.
- Tôi không ngờ cậu có ý định đen tối đến vậy.
Nhận thấy giọng nói chất chứa sát khí đầy người, anh ngước đầu nhìn lên thì đã thấy thân hình ông nội của cô đứng đó từ bao giờ. Mặt ông hầm hầm đầy sát khí nhìn anh. Ý Hiên vội bật người dậy, tư thế đã nghiêm chỉnh từ hồi nào.
- Cháu...chào bác ạ. Lời vừa nãy, bác...bác đừng để ý ạ.
Ông nội cô đi lại nắm cổ áo cậu nói.
- Hay lắm, mi dám có ý đồ xấu với cháu ta ư.
Ý Hiên lắc đầu nguầy nguậy.
- Bác hiểu lầm rồi. Không có đâu ạ.
Cảm thấy mình sắp die tới nơi, ở trong nhà bà nội Băng Di đi ra nói.
- Ông kia, để cậu ấy về đi. Ông hăm he cái gì.
Nghe giọng vợ mình, ông vội giật mình buông cậu ra. Bà đi ra nhéo tai ông kéo đi vào trong.
- Xin lỗi cháu nhé. Còn ông đi vào đây với tôi.
Ông nội cô la oai oái.
- Bà từ từ để tôi đi, đừng kéo đau quá.
Anh đứng đó nhìn cảnh người đi vào nhà, thầm nghĩ sau này liệu mình có giống như vậy hay không. Rồi cười mình quay gót về biệt thự của mình. Đám đàn em từ phía bên biệt thự anh lò đầu ra nói.
- Đại ca vậy mà còn bị doạ, thật mất mặt.
- Đó là đại tẩu sao.
- Đẹp quá đi mất.
- Đại ca thật có gu chọn nha.
Ý Hiên đứng đó, đưa mặt lạnh lườm đám đàn em của mình.
- Tụi bây bộ không còn việc gì làm sao.
Đám đàn em đổ mồ hôi, vội vọt vào trong biệt thự.
- Vâng...vâng bọn em đi ngay.
Băng Di tắm rửa, rồi ngã lưng lên giường. Con mèo Yu của cô đã trở về, nó nhảy lên vai cô ngoan ngoãn nằm im. Cô cười nhẹ đưa tay ôm lấy chú mèo của mình vuốt ve.
Đi ra phía ngoài ban công nhìn ngắm mặt trăng tròn sáng trên trời. Ánh sáng từ mặt trăng chiếu lên mái tóc hạt dẻ làm nó sáng giữa bầu trời đêm. Phía bên đối diện cô, Ý Hiên cũng đứng bên ban công ở đó nhìn qua.
Anh nhìn cô ôm lấy con mèo nằm trên tay âu yếm. Mặt anh khẽ nhăn, tay nắm lấy thành cửa sổ đến bể nát.
- Con mèo đó, mình đã cố tình nhốt nó lại rồi cơ mà. Lại dám nằm trong vòng tay của em ấy, thật không thể tha thứ.
Con mèo trên tay cô như đã thấy anh đang nhìn nên nó nằm cọ đầu vào người cô. Hành động đó làm cho anh càng tức sôi máu hơn. Băng Di vẫn không hề hay biết gì, vừa vuốt ve Yu vừa nói.
- Không anh ấy giờ đang làm gì nữa. Em biết không, Yu.
- Moew~~
Rồi cô gật gù quay vào trong nhà, đóng cửa lại. Phía bên kia, anh đã ráng kìm cơn giận đến cỡ nào.
- Con mèo đó, nên đem nướng hay làm canh đây.
Bữa tối hôm đó trôi qua thật nhẹ nhàng.
Sáng Hôm Sau
Băng Di dậy sớm, để lên tập đoàn. Đồ của cô.
Cô ngồi vào bàn, ông nội cô vận lên bộ vest xanh đen lịch lãm, cô nói.
- Chào buổi sáng, ông bà nội.
Bà nội đặt phần meatsteak và khoai tây cho cô. Cùng giọng dịu dàng.
- Chào buổi sáng, Băng Di. Cháu mau ăn đi rồi đi làm.
Cô cùng ông nội ăn sáng, rồi xong ông nội cô đi lên công ty. Băng Di ăn uống xong xuôi, chào bà nội rồi xuống garage lấy siêu xe của mình phóng đi.
Tập Đoàn Queen
Cô đến thì trợ lý đã đứng đợi sẵn ở cửa.
- Bọn họ đã đến chưa.
Trợ lý nói.
- Đã đông đủ rồi ạ.
Cô gật đầu.
- Vậy thì bắt đầu họp.
Buổi họp chính thức bắt đầu, trong quá trình họp có số người đã phản đối việc dự án mới. Cô đã cực kì nghiêm túc trong việc giải thích dự án mới kia.
- Tôi đã nói dự án này sẽ mang lại rất nhiều lợi nhuận và thành công cho công ty. Và đương nhiên tôi chắc chắn dự án này sẽ thành công. Nếu như có bị trục trặc gì, tôi sẽ là người chịu trách nhiệm tuyệt đối. Vậy thì mọi người yên tâm chứ. Và thêm nữa nếu như dự án này thành công, thì những số tiền mà dự án đó mang lại được, sẽ hoàn toàn thuộc về tôi. Mọi người không ai phản đối chứ.