Dịch giả: cupid
Nguồn : Lương Sơn Bạc
Tỉnh lại sau khi tê dại giống như bị điện giật, Lý Ân Tuệ có thể cảm giác được thân thể mềm mại của mình giống như là lửa thiêu nóng bỏng, nụ cười giống như trước, Lý Ân Tuệ làm sao cũng không nghĩ tới, đây hết thảy cũng là Hân Nhi giở trò quỷ.
"Ân Tuệ, ngươi làm sao vậy? " Đỗ Thừa tự nhiên không dám nói ra rồi, thấy Lý Ân Tuệ khôi phục bình thường, Đỗ Thừa hết sức quan tâm hỏi.
"Không có, ta không sao." Lý Ân Tuệ giống như trước, không dám nghĩ cảm giác trong lòng mình nói ra, may là nàng dù sao cũng thấy rất nhiều tình cảnh như vậy, khẽ mỉm cười phục hồi tâm tình, nói: "Tốt lắm, chúng ta bắt đầu đi."
"Ừ. " thấy Lý Ân Tuệ khôi phục bình thường, Đỗ Thừa vậy yên tâm, hơn nữa cùng Lý Ân Tuệ, án chiếu lấy âm nhạc bước đi điệu khiêu vũ Tăng-gô căn bản bước.
Những thứ này bước thật ra thì Đỗ Thừa đã rất quen thuộc luyện, nhưng là dù sao là lần đầu tiên cùng người đẹp khiêu vũ, Đỗ Thừa vẫn còn có chút khẩn trương, nắm bàn tay nhỏ bé của Lý Ân Tuệ thì trong lòng bàn tay mình cũng có một chút mồ hôi.
Mặc dù thân thể, năng lực thần kinh phản xạ hơn người bình thường mấy lần, chẳng qua là một đại mỹ nhân đang tựa vào trong ngực mình, Đỗ Thừa cảm giác tay chân bị trói chặt không thể làm gì được .
"A. . ."
Quả nhiên, đi chưa được mấy bước, Đỗ Thừa đã là một cước dậm vào trên chiếc giày da quý giá của Lý Ân Tuệ, Lý Ân Tuệ một tiếng thở nhẹ, hiển nhiên là có chút bị đau.
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi. . . " Đỗ Thừa vội vàng nói xin lỗi, may là một cước này hắn rút ra kịp, cũng không có đạp xuống đi.
"Ta không sao, chúng ta tiếp tục."
Lý Ân Tuệ cũng là không để ở trong lòng, trước khi luyện vũ đạo nàng đã chuẩn bị tâm tư .
Hơn nữa Lý Ân Tuệ còn muốn cảm tạ Đỗ Thừa, chút chút cảm giác đau đớn làm cho nàng càng thêm bình tĩnh lại.
Giẫm chân Lý Ân Tuệ một lần, Đỗ Thừa lần này càng thêm cẩn thận rồi, chỉ bất quá lại càng khẩn trương hơn, đi chưa được mấy bước, Đỗ Thừa vừa lần nữa dẫm lên chân Lý Ân Tuệ, may là Đỗ Thừa sớm có phòng bị, lúc đạp xuống lại mạnh mẽ rút trở lại, cũng không có giẫm mạnh.
"Đỗ Thừa, ngươi quá khẩn trương, thả lỏng một chút, thử một chút hít sâu nhìn một chút." Lý Ân Tuệ là người từng trải, nàng biết Đỗ Thừa cước bộ thật ra là không sai, chỉ là bởi vì có chút khẩn trương cho nên bước đi không có nắm giữ tốt.
Đỗ Thừa cũng biết mình quá mức khẩn trương một chút, dù sao Lý Ân Tuệ là đại mỹ nhân như vậy, hắn không cẩn thận thì không được.
Dựa theo phương pháp hít thở sâu của Lý Ân Tuệ dạy, Đỗ Thừa liền phát hiện mình trong lòng tựa hồ thật sự buông lỏng rất nhiều.
" Còn có, nhìn vào mắt ta, lúc khiêu vũ hai người nhất định phải tâm linh tương thông, cho nên khi khiêu vũ tận lực nhìn đối phương .?! " đợi Đỗ Thừa hít sâu xong, Lý Ân Tuệ lại nói tiếp.
Đây là lúc Lý Ân Tuệ học vũ đạo, sư phụ của nàng nói, chỉ bất quá, khi đó Lý Ân Tuệ lão sư là một nữ vũ đạo, cho nên Lý Ân Tuệ học tập cũng không giống như Đỗ Thừa.
Đang lúc nói, Lý Ân Tuệ không có gì, nàng vốn là chỉ là muốn dựa theo kiến thức ban đầu sư phụ dạy mình giờ truyền lại cho Đỗ Thừa, chỉ là vừa sau khi nói xong, Lý Ân Tuệ liền phát hiện có chút không đúng, lúc ấy nàng cùng sư phụ của nàng là nữ ngắm nữ, cũng không có có cảm giác gì, nhưng là hiện tại mà nói..., tựa hồ không giống với lúc trước.
Cảm thụ được ánh mắt thâm thuý như ánh sao của Đỗ Thừa, Lý Ân Tuệ cảm giác giống như huyền bí, sẽ đem người bất tri bất giác hút vào, may là, Lý Ân Tuệ không là một tiểu nữ sinh mê zai, mạnh mẽ ổn định tự nhủ Đỗ Thừa chỉ là tiểu nam sinh, thoát ra khỏi ánh mắt thâm thuý của Đỗ Thừa.
Bất quá, phương pháp của Lý Ân Tuệ cũng là hết sức hiệu nghiệm, cứ như vậy cho đến lúc dừng nhảy, Đỗ Thừa cũng không có tiếp tục dẫm lên chân nàng nữa, dù sao Đỗ Thừa không phải là không gặp, chẳng qua là không có thói quen hai người cùng nhau nhảy thôi.
Mấy lần luyện tập, động tác Đỗ Thừa đã là hết sức thuần thục và lưu loát, cho dù so với Lý Ân Tuệ cũng không chênh lệch nhiều, hơn nữa lâu dần Đỗ Thừa hết sức dễ dàng ổn định lưu loát.
Bởi vì có kinh nghiệm, nhảy xong điệu Tăng-gô sau Đỗ Thừa kế tiếp nhảy Waltz cũng là hết sức dễ dàng.
Lý Ân Tuệ cuối cùng cũng buông lỏng xuống, cùng Đỗ Thừa tiểu nam sinh luyện nhảy, vốn là bởi vì sự tình trong nhà mà có chút phiền lòng nàng, giờ đã thoải mái.
Thời gian đã sắp đến h, đợi đến đám người trên quảng trường sắp tản đi, Lý Ân Tuệ cùng Đỗ Thừa này mới ngừng lại được.
Nhảy gần hai canh giờ vũ đạo, Lý Ân Tuệ đổ mồ hôi dầm dề, hơn nữa hai bên bắp chân cảm giác cũng đã có chút tê dại, lúc đang nhảy thì không có cảm giác, đợi đến sau khi dừng lại, lại hết sức rõ ràng.
"Đỗ Thừa, ngươi có thể xuất sư rồi, lấy tài nghệ khiêu vũ hiện tại của ngươi, đi tham gia cuộc thi cũng không có vấn đề gì ."
Đứng bên cạnh chiếc xe BMW Mini, Lý Ân Tuệ một bên lấy tay xoa tới xoa lui các đốt ngón tay, một bên hướng Đỗ Thừa khẽ cười nói.
Tranh tài là không có khả năng, bất quá gián tiếp nói rõ Đỗ Thừa tài nghệ đã vượt qua tài nghệ bình thường, đối với khiêu vũ cũng không có tính toán nghiên cứu tỉ mỉ làm Đỗ Thừa cũng hết sức hài lòng, cho nên, Đỗ Thừa hết sức cảm kích hướng Lý Ân Tuệ nói: "Minh sư xuất cao đồ, đây đều là công lao của ngươi, nếu như không có lời của ngươi, chỉ sợ ta thật đúng là không cách nào ở một buổi tối sẽ đem tất cả bước đi của vũ đạo biết rõ, thật cảm tạ."
Nhìn Lý Ân Tuệ đổ mồ hôi đầm đìa hơn nữa đang không ngừng gõ bắp chân và các đốt ngón tay bộ dạng buông lỏng da thịt, Đỗ Thừa trong lòng hết sức cảm động, hai canh giờ này coi như là Đỗ Thừa hắn cảm giác có chút chịu không nổi, huống chi đối phương lại là một cô gái, hơn nữa còn đi giày cao gót.
"Hừ, biết là tốt rồi, ngươi có phải hay không tỏ một chút thành ý cảm tạ? " Lý Ân Tuệ hết sức hài lòng nói.
"Ăn khuya, ta mời khách, bất quá địa điểm ngươi chọn, OK? " có thể nói Đỗ Thừa trước đó hoàn toàn không có sống về đêm, chớ đừng nói chi là ăn đêm.
"Ngươi không sợ ta ăn chết ngươi? " Lý Ân Tuệ cũng là nói giỡn, Đỗ Thừa có thể dễ dàng từ Paris Familys mua mấy bộ y phục, gia thế Đỗ Thừa hiển nhiên không hề giống ấn tượng keo kiệt mà lúc đầu nàng gặp Đỗ Thừa.
"Tùy ngươi, nếu như ngươi thật có thể đủ ăn chết ta mà nói..., là bản lãnh của ngươi."
Đỗ Thừa hiện tại đã khác chút, tiền cũng có một chút, mặc dù không nhiều lắm, nhưng là ứng phó những thứ này vẫn chịu được.
"Giống như nói giỡn, ngu ngốc." thấy Đỗ Thừa bộ dáng nghiêm túc, Lý Ân Tuệ thản nhiên cười, sau đó nói: "Ngươi cho rằng một bữa ăn đêm nho nhỏ có thể đuổi ta đi được sao, nhớ kỹ, ngươi thiếu ta một cái nhân tình, hừ hừ, ngươi sau này sẽ trả lại ân tình này?"
"Được rồi, bất quá có một yêu cầu trước, trừ việc để cho ta đi làm nhà thiết kế, còn lại chỉ cần ngươi có thể nghĩ đến, ta cũng sẽ làm hết sức. " Đỗ Thừa thấy Lý Ân Tuệ thay đổi nhanh như vậy, trong lòng cũng là có chút dở khóc dở cười, bất quá Đỗ Thừa trong lòng cảm động hết sức không hề nghĩ ngợi liền đồng ý.
"Này cũng không sai biệt lắm."
Mặc dù Đỗ Thừa tăng thêm yêu cầu, nhưng là Lý Ân Tuệ đối với câu trả lời của Đỗ Thừa hết sức hài lòng, gật đầu sau nói tiếp: "Tốt lắm, đã trễ thế này vậy không sai biệt lắm ta cũng cần phải trở về, cả người mồ hôi nếu như không tắm rửa một chút sẽ gặp bị cảm lạnh."
"Ừ."
Đỗ Thừa gật đầu, áo sơ mi mặc bên trong người cũng đã ướt đẫm.
▂▂▂
Nằm ở trên giường, Đỗ Thừa vừa mới tắm rửa xong phát hiện mình có chút mất ngủ.
Chẳng biết tại sao, trong đầu Đỗ Thừa luôn không ngừng hồi tưởng đến bộ dạng cùng Lý Ân Tuệ khiêu vũ, còn có nụ cười xinh đẹp quyến rũ kia của Lý Ân Tuệ.
Ngay sau đó, trong đầu Đỗ Thừa hiện ra nụ cười của Cố Tư Hân, sau đó, hai khuôn mặt không ngừng xoay tròn, cuối cùng thỉnh thoảng biến thành Lý Ân Tuệ, thỉnh thoảng biến thành Cố Tư Hân.
Đúng như Hân Nhi theo lời như vậy, hai nữ nhân này ở dung mạo chẳng phân biệt được sắc thu, nhưng là phương diện khí chất và tính cách cũng là hoàn toàn bất đồng.
Cố Tư Hân thanh khiết động lòng người, giống như là Thiên Sứ thánh khiết, hơn nữa tính cách hết sức ôn nhu, mà Lý Ân Tuệ còn lại là gợi cảm, cao quý, giống như là một người đại tỷ tỷ bình thường.
Nghĩ tới nghĩ lui, lăn qua lăn lại, cuối cùng Đỗ Thừa tự mình cũng không biết ngủ từ lúc nào.
--, : PM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm