Dịch giả: cupid
Nguồn : Lương Sơn Bạc
Khi Sắc Hầu tính toán hướng Cố Giai Nghi động thủ, Đỗ Thừa liền biết có cơ hội.
Cho nên khi Sắc Hầu che mất tầm mắt của tên đầu lĩnh, Đỗ Thừa liền hướng Cố Giai Nghi tiến hành ám hiệu.
Vốn là Đỗ Thừa tính toán để cho Cố Giai Nghi lui về phía sau một chút, chẳng qua là Đỗ Thừa không nghĩ tới, Cố Giai Nghi cái này băng sơn mỹ nhân dĩ nhiên là như thế vạm vỡ, một chân hạ thủ xuống làm Đỗ Thừa cảm giác phía sau lưng lành lạnh .
Mà động tác của Cố Giai Nghi, để cho Đỗ Thừa đạt được cơ hội tốt hơn, sau đó trực tiếp khởi động hệ thống phòng ngự phản kích, đem hết thảy giao cho Hân Nhi tiến hành khống chế.
Hết thảy, cũng đã ở trong lòng bàn tay Hân Nhi, cho nên, Đỗ Thừa cũng không lo lắng, cho dù tên đầu lĩnh bọn cướp tay đã sắp chạm đến cây súng lục kia, Đỗ Thừa giống nhau cũng không lo lắng.
Mà một bên, ánh mắt của mọi người cũng tụ tập ở trên người Đỗ Thừa và tên đầu lĩnh bọn cướp.
Vô luận là Cố Giai Nghi hay là những cô bán hàng kia, thậm chí Hồng Sĩ Thành bị đạp ở bên, mọi người trên mặt cũng tràn đầy mong đợi cùng thần sắc không thể tưởng tượng nổi .
Đỗ Thừa động tác càng thêm gọn gàng linh hoạt để cho bọn họ cả đám đều thấy được một tia hi vọng.
Mà lúc này đây, tay của tên đầu lĩnh đã hướng súng lục chộp tới .
Chẳng qua là, đối với một người quen dùng tay phải, đột nhiên dùng tay trái đi làm một ít chuyện, thường thường cũng sẽ xuất hiện một chút khó khăn, tên đầu lĩnh mặc dù vừa vặn cầm lấy súng, nhưng là tình huống ở bên tai trái, căn bản là không cách nào nhắm bắn trúng Đỗ Thừa.
Mà hết thảy này, bên trong kế hoạch Hân Nhi, đối với mấy chục loại khả năng có thể xảy ra mà nói, Hân Nhi đã chuẩn bị đầy đủ cho mỗi một loại khả năng có thể phát sinh.
Hân Nhi căn bản là không để cho tên đầu lĩnh bất kỳ cơ hội nào, khống chế thân thể Đỗ Thừa, nàng trực tiếp phi chân một cái hết sức chuẩn đá vào tay trái đang cầm súng của tên đầu lĩnh, cây súng lục kia lần nữa bị đánh bay.
Cùng lúc đó, Đỗ Thừa mạnh mẽ xông vào tên đầu lĩnh, một cú ra chân thật mạnh hướng vào chỗ yếu hại của tên đó, tên đầu lĩnh sắc mặt trong nháy mắt đỏ bừng, sau đó tái nhợt, ngay sau đó trực tiếp ngã xuống đất.
Bất quá Đỗ Thừa cũng không có suy nghĩ nhiều, bởi vì tiếp theo, Hân Nhi đã khống chế thân thể của hắn hướng Thiết Tháp đang ở phía sau trực tiếp nghênh đón.
Mặc dù thân hình chênh lệch thật lớn, nhưng động tác kế tiếp của Hân Nhi làm cho Đỗ Thừa càng thêm im lặng.
Rất đơn giản một chiêu, nhưng là một chiêu trí mạng nhất, vừa một chân tiếp tục nơi yếu hại, thân hình tráng kiện và hành động chậm chạp của Thiết Tháp không có bất kỳ sức phản kháng, mềm nhũn té xuống, sắc mặt vô cùng khó coi.
Bất quá không thể phủ nhận, Hân Nhi công kích là trực tiếp nhất và trí mạng nhất, vô luận là tên đầu lĩnh hay là tên Thiết Tháp kia, cũng không phải hàng hoá bình thường, năng lực chịu đòn tuyệt đối không phải là bình thường so sánh với mấy tên côn đồ, nếu như không phải là loại người này có nơi yếu hại để công kích, lấy lực lượng cùng tốc độ của Đỗ Thừa, mặc dù có thể dễ dàng thủ thắng, nhưng là lại cần tiêu hao một ít thời gian .
Đỗ Thừa tiêu hao không nổi thời gian này, bởi vì ở sảnh triển lãm còn có hai giặc cướp, một người kia trên tay lại cầm cây súng trường uy hiếp còn lớn hơn, nếu để cho đối phương kịp thời lao ra lời mà nói..., đối với Đỗ Thừa mà nói, chỉ sợ cũng sẽ có nguy cơ mất mạng .
Cho nên ngay khi đánh bại tên Thiết Tháp, Hân Nhi trước tiên khống chế thân thể Đỗ Thừa lấy tốc độ nhanh nhất hướng cửa chính sảnh triển lãm phía sau xông thẳng đi.
Mà những cô gái bán hàng và Cố Giai Nghi lúc này mới rối rít từ mặt đất bò dậy, hướng cửa sắt đang đóng phóng đi.
Tiếng vang phía ngoài đưa tới bên trong cái kia hai giặc cướp chú ý, chẳng qua là, lúc này Đỗ Thừa đã núp ở sảnh triển lãm, đợi tên cầm súng trường bước ra, Hân Nhi trực tiếp khống chế thân thể Đỗ Thừa tung một cái quét chân đem tên cướp nằm trên mặt đất, sau đó đem đối phương trực tiếp đánh ngất.
Về phần tên cướp cuối, vậy đơn giản hơn, mặc dù trong tay đối phương nắm lấy một thanh tiểu đao, nhưng là đối với Hân Nhi mà nói cũng là một bữa ăn sáng .
Cả quá trình từ Đỗ Thừa xuất thủ đến kết thúc, tổng cộng chỉ dùng không tới ba mươi giây, nhưng trong giây này, năm tên cướp kia thì hai ngã nằm vô pháp nhúc nhích, ba bị đánh ngất, toàn bộ cũng không có năng lực chống cự.
-------
Là một trong phú hào bậc nhất thành phố F, tổng tài của tập đoàn Tân Phổ, Hoàng Phổ Đông vừa mới hơn tuổi, vóc người mặc dù hơi có chút mập mạp, bất quá sống lưng cũng rất thẳng, chẳng qua là đứng ở nơi đó, làm cho người ta cảm thấy uy nghiêm.
Bách Hóa Tân Phổ là trong sản nghiệp kiếm tiền nhiều nhất trong tập đoàn Tân Phổ, có thể nói là Hoàng Phổ Đông rót vào quá nhiều tâm huyết, mà do tâm huyết của Hoàn Phổ Đông, Bách Hóa Tân Phổ lúc này mới tụ tập được hầu hết nhãn hiệu nổi danh toàn cầu, trong đó một vài nhãn hiệu là độc quyền phân phối trên cả Trung Quốc, tiền đồ của Bách Hóa Tân Phổ có thể nói là rất tốt.
Cho nên, đang ở tổng bộ tập đoàn Tân Phổ, Hoàng Phổ Đông nghe được có cướp xông vào Bách Hóa Tân Phổ, mặt cũng thiếu chút nữa xanh tái.
Bất quá là thương nhân trầm ổn và nhanh trí, Hoàng Phổ Đông cũng không thể hiện cảm xúc ra ngoài, mà là hết sức tĩnh táo lấy ra điện thoại di động bắt đầu tiến hành an bài các phương diện, một bên báo cho cảnh đội, một bên an bài công việc của Bách Hóa Tân Phổ.
Dù sao lúc này, giảm bớt thương vong mới là là trọng yếu nhất, nếu như xuất hiện án mạng ..., vận mệnh Bách Hóa Tân Phổ sau này chỉ sợ cũng khó mà nói .
Chẳng qua là để cho Hoàng Phổ Đông không nghĩ tới chính là, chờ khi hắn đi tới Bách Hóa Tân Phổ, chuyện đã được giải quyết.
"Diệp đội trưởng, những thứ giặc cướp kia bắt được rồi sao?"
Hoàng Phổ Đông dưới sự dẫn dắt của một gã cảnh sát tiến vào bên trong Bảo Thi Long đã bị phong tỏa.
Năm tên giặc cướp toàn bộ bị còng tay, ôm đầu đứng ở một bên, còn bên cạnh, mấy cảnh sát đang cùng Hàn quản lý làm ghi chép, dĩ nhiên còn có Cố Giai Nghi cùng Hồng Sĩ Thành.
Về phần Đỗ Thừa, giờ phút này đang đứng cạnh Diệp đội trưởng.
Diệp đội trưởng bộ dáng cũng khoảng hơn tuổi, thần sắc cương nghị, làm cho người ta cảm giác là người thiết diện vô tư.
"Đã bắt được, tổng cộng năm người, cũng là kẻ tái phạm, trong đó có ba tên sát nhân. " Diệp đội trưởng nói xong, vừa chỉ vào Đỗ Thừa bên cạnh hướng Hoàng Phổ Đông nói: "Hoàng tổng, lần này ngươi hẳn là muốn cảm tạ người trẻ tuổi này một chút, nếu không phải là hắn nhất cử bắt giữ năm tên cướp này thì..., sợ rằng lần này chuyện tình sẽ vô cùng phiền toái."
Nói xong, Diệp đội trưởng đơn giản đem chuyện đã xảy ra hướng Hoàng Phổ Đông nói một lần.
Nghe xong Diệp đội trưởng nói, Hoàng Phổ Đông trong ánh mắt rõ ràng có thần sắc mấy phần không thể tin, mặc dù chỉ là miêu tả đơn giản, nhưng là trong đó mạo hiểm đối với bọn hắn sóng to gió lớn, cũng không phải là khó khăn đã tưởng tượng.
Hơn nữa Hoàng Phổ Đông bản thân cũng là từ trong bộ đội ra, chẳng qua là nhìn thoáng qua mấy cái giặc cướp liền biết thân thủ bọn họ như thế nào, mà trước mắt một người thanh niên gầy yếu như vậy thế nhưng có thể nhất cử đánh bại năm người này, hơn nữa còn là dưới tình huống trong tay đối phương có đao có súng, đây tuyệt đối là Hoàng Phổ Đông không cách nào tưởng tượng .
Người trẻ tuổi như vậy, coi như là Hoàng Phổ Đông cũng là không nhịn được có ý muốn kết giao, cho nên, Hoàng Phổ Đông trước tiên vươn tay ra, hết sức cảm kích hướng Đỗ Thừa nói: "Tiểu huynh đệ, lần này chuyện tình thật sự là cám ơn ngươi."
"Không cần khách khí, ta cũng vậy tự vệ cho nên mới xuất thủ . " Đỗ Thừa nói rất đúng sự thật, bởi vì hắn nếu như không ra tay lời mà nói..., kế tiếp thân phận của hắn chỉ sợ cũng sẽ đem thành con tin rồi, đến lúc đó sẽ càng thêm phiền toái.
"Cái này không cần gấp gáp, vô luận như thế nào cũng là ngươi giúp Hoàng Phổ Đông ta ta giải quyết chuyện lần này, coi là ta Hoàng Phổ Đông thiếu ngươi một cái nhân tình."
Hoàng Phổ Đông hết sức trực tiếp nói, giống như hắn nhân vật như vậy, bình thường phải không thích thiếu người nhân tình, nhưng là chỉ cần thiếu một ân tình, nhất định sẽ hết sức hoàn lại .
Một bên chính là Diệp đội trưởng cũng là trong mắt sáng ngời, hắn biết những lời này của Hoàng Phổ Đông đại biểu cho ý gì.
Mà nghe được Hoàng Phổ Đông nói như vậy, Đỗ Thừa trong ánh mắt còn lại là hiện lên một tia kinh ngạc người khác không thể nhận ra, coi như là đứng ở trước mắt hắn Hoàng Phổ Đông cùng Diệp đội trưởng cũng không có không thể nhận ra.
--, : PM
Tối Chung Trí Năng
Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm