Tối Chung Trí Năng

chương 58: đối cục.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhóm dịch: huntercd

Nguồn : Vipvandan

Trong phòng trợ lí, Đỗ Thừa vừa chơi trò dò mìn trên máy tính vừa tính toán cẩn thận việc phát triển sau này

Một lúc làm hai việc đối với Đỗ Thừa mà nói chuyện hết sức dễ dàng để thực hiện, theo lời Hân Nhi nói, khu vực não bộ chỉ cần khai thác % thì có thể một lúc làm hai việc rồi, người nào mức độ phát triển chỉ đạt % thì cũng chỉ cần nỗ lực là có thể làm được.

Mà như Đỗ Thừa, những người có độ phát triển của não đạt % đổ lên thì việc làm hai việc cùng lúc giống như khả thăng thiên bẩm rồi, do vậy, dù Đỗ Thừa đang tính toán việc gì nhưng hắn vẫn dò mìn rất hết ván này sang ván khác, tốc độ chơi mỗi ván mỗi ngắn.

Hiện giờ Đỗ Thừa còn đang phải suy tính kĩ lưỡng một việc rất gấp gáp chính là ván bài tối nay.

Theo như tình hình thì ván bài tối nay đặt cược rất lớn, trong lòng Đỗ Thừa hiểu rõ đánh càng lớn thì hắn có thể thắng càng nhiều, nhưng đây không phải chuyện tốt, sẽ dẫn đến sự cảnh giác của Đỗ gia, nên Đỗ Thừa cần làm được một việc chính là, làm thế nào để không cho ai biết là mình đang đè bài xuống, để dù có thắng cũng không không thắng nhiều.

Ngoài việc đó ra Đỗ Thừa còn một việc không rõ đó chính là ánh mắt của Hoàng Phủ Đông.

Đỗ Thừa biết lần phá sòng bài này không chỉ đơn giản như vậy, nguyên nhân đích thực đằng sau đấy là gì, Đỗ Thừa không thể nào biết được, Đỗ Thừa cũng không muốn bị cuốn vào vòng xoáy đấy, vì thực lực của Đỗ Thừa hiện giờ quá yếu, nếu mà bây giờ bước chân vào vòng xoáy của Hoàng Phủ Đông và những kiểu người như thế thì ắt sẽ chết thảm.

“Xem ra, lần này sau khi kiếm đủ tiền, thì phải dừng tay”.

Trong lòng Đỗ Thừa có ý nghĩ như thế, hắn không phải người có lòng tham, hắn biết tiền nào nên kiếm tiền nào không nên kiếm, do đó trong lòng Đỗ Thừa đã sớm quyết định, sau trận đánh này thì trừ khi bất buộc nếu không Đỗ Thừa sẽ không ra tay nữa, dù gì thì hắn cũng không hứng thú gì lĩnh vực này.

Sau khi quyết định Đỗ Thừa liền bắt tay vào ngiên cứu bí quyết kia.

Hiện giờ lĩnh vực mà Đỗ Thừa nghiên cứu chủ yếu là địên tử, sau đó là công nghiệp ô tô và công nghiệp động cơ.

Nếu muốn phát triển về lâu về dài, Đỗ Thừa biết chỉ có công nghiệp mới là ngành phát triển cho con đường của mình, không những vậy những ngành khoa học công ngệ càng là những ngành mà Đỗ Thừa coi trọng, công nghiệp động cơ được Đỗ Thừa lựa chọn để phát triển đầu tiên, sau đó là công nghiệp ô tô, rồi mới tới các ngành khác, Đỗ Thừa nhất định sẽ mở rộng phạm vi, nhưng chỉ sau khi phát triển hai ngành công nghiệp động cơ và công nghiệp ôtô.

Chớp mắt một cái, trời đã chuyển tối lúc nào không hay, đã có nhiều người hơn ra vào sòng bài.

Khoảng giờ Diệp Mỵ đến sòng bài, không ngờ một điều rằng Hoàng Phủ Đông lại không có mặt.

Diệp Mỵ vừa tìm được Đỗ Thừa thì Tiểu Như từ phía sau đi tới, vẻ mặt căng thẳng và nói: “Diệp tổng, đám người đấy đến rồi”.

“Đỗ Thừa cậu chuẩn bị xong cả chưa?”

Diệp Mỵ gật đầu một cái rồi nhìn Đỗ Thừa hỏi một cách đầy chăm chú.

“Tôi thì không vấn đề gì cả” Đỗ Thừa cười đáp, hết sức tự tin, nhưng Đỗ Thừa thấy rõ sự căng thẳng trong mắt Diệp Mỵ, lại thêm việc Hoàng Phủ Đông không đến, Đỗ Thừa sợ rằng mình đã đoán được một phần rồi.

Nhìn thấy Đỗ Thừa tự tin như vậy, Diệp Mỵ cũng có vài phần an tâm, sau khi vén tay áo Đỗ Thừa xong liền nói: “Vậy chúng ta đi, đi gặp bọn họ một lượt”.

Diệp Mỵ hôm nay ăn mặc rất gợi cảm, bộ lễ phục dạ hội màu tím xẻ ngực, váy xẻ cao, tất chân màu đen, vô cùng hấp dẫn.

Được Diệp Mỵ vén tay áo cho, Đỗ Thừa cảm nhận rõ ràng khuôn ngực đẫy đà, Đỗ Thừa cao hơn Diệp Mỵ nửa cái đầu nên Đỗ Thừa có thể thấy rõ đường cong mê người của bộ ngực đấy.

Mặc dù định lực của Đỗ Thừa rất cao nhưng Diệp Mỵ vẫn thấy rõ cơ thể của Đỗ Thừa có phần căng ra, sau khi cười với ánh mắt quyến rũ, đôi môi đỏ mọng của Diệp Mỵ ghé vào tai Đỗ Thừa và nói: “Chú em tối nay mà báo thù được cho chị đây thì chị đây sẽ cùng chú một đêm, thế nào?”

Đỗ Thừa miệng mồm khô đắng, dù sao Diệp Mỵ cũng hết sức quyến rũ mê hồn, sau khi nghe xong câu nói này của Diệp Mỵ Đỗ Thừa càng thấy trong cơ thể mình khí nóng bừng bừng bố lên, vẫn may, định lực của Đỗ Thừa vẫn thừa đủ, dưới sự cám dỗ như thế nhưng vẫn có thể giữ được tư duy tỉnh táo và tâm trạng lạnh lùng rồi cười nói với Diệp Mỵ, “Chị Diệp, chị không đùa đấy chứ?”

“Chú nói xem?” Diệp Mỵ cắn nhẹ cặp đôi kiều diễn, cơ thể càng gần Đỗ Thừa hơn, bộ ngực càng áp vào cánh tay của Đỗ Thừa, vô cùng hấp dẫn.

Đỗ Thừa tim đập ngày một mạnh hơn.vội vàng nhìn sang chỗ khác, vì Đỗ Thừa bỗng nhiên nhận ra, sức hấp dẫn của Diệp Mỵ với một gã trai tân như mình là quá lớn, nếu cứ đà này e rằng không thể kiềm chế được.

“Chúng ta nên ra xem thế nào đã” Nghĩ đến đây, Đỗ Thừa không giàm dừng thêm một giây nào nữa, vội vàng chuyển đề tài, nói xong vội kéo Diệp Mỵ đi.

Nhìn Đỗ Thừa có thể hồi phục lí trí nhanh như vậy, trong mắt Diệp Mỵ có vài phần không ngờ, trừ cái đó ra thì phần nhiều là thưởng thức.

Bên ngoài, Hoàng An đã ra tiếp kẻ đến phá sòng tối nay là Quỷ Nhãn.

Đó là một người đàn ông trung niên tuổi chừng bốn năm mươi tuổi, con người không phải gầy yếu cơ thể cũng rất cao, mười ngón tay đều rất thon dài, nhưng Đỗ Thừa chú ý cái trán nhô lên và đôi đã bị mắt kinh đen chiếm cả hai mắt.

Đôi mắt đấy khiến người khác thấy âm trầm, cũng làm cho khuôn mặt của Quỷ Nhãn trở nên vô cùng quái dị xấu xí, có gì đấy giống người ngoài hành tinh.

Quỷ Nhãn không đi một mình, đi cùng ông ta còn có ba người da đen mặcple đen, hình như là vệ sĩ của ông ta.

Sau khi Đỗ Thừa và Diệp Mỵ xuất hiện, Hoàng An đang cùng Quỷ Nhãn nói gì đó quay ra nhìn hai người và cười một cách bí hiểm, sau đó mọi người theo sau Hoàng An đi vào phòng chơi, Đỗ Thừa và Diệp Mỵ cũng đi cùng.

Trong phòng, Đỗ Thừa và Quỷ Lệ ngồi đối diện với Quỷ Nhãn, Diệp Mỵ ngồi bên cạnh Đỗ Thừa.

Đỗ Thừa nhìn đống thẻ trước mặt Quỷ Nhãn thì bỗng giật mình bất ngờ, số thẻ không hề nhiều, chì có cái, nhưng mỗi cái đều là cái có mệnh giá cao nhất trong sòng bài triệu, trước mặt mình cũng có tấm mỗi tấm cũng có giá trị triệu.

Quỷ Nhãn chờ Diệp Mỵ và Đỗ Thừa ngồi xuống rồi xong, cặp mắt cứ gián vào cặp nhũ hoa của Diệp Mỵ, ánh mắt đầy vẻ dâm dục, sau đó liếc qua Đỗ Thừa, quay sang Diệp Mỵ cười đầy nhục dục và nói: “Diệp Mỵ, thế nào, không bằng cô đồng ý với tôi một điều kiện, ngủ cùng tôi một tháng, rồi đưa cho tôi năm chục triệu, tôi sẽ tha cho sòng bạc này, thế nào? Nếu không, lão tử đây mỗi ngày đến lấy vài triệu, tôi nghĩ Hoàng Phủ Đông có nhiều tiền đi nữa rồi cũng sẽ tiêu tùng với tôi thôi”.

Khẩu khí của Quỷ Nhãn rất lớn, trông bộ dạng thì đúng là không xem Đỗ Thừa ra gì.

Nge thấy Quỷ Nhãn nói thế, lại thêm lời lẽ dâm dục tà ác, ánh mắt Diệp Mỵ có mấy phần hàn ý, nhưng Diệp Mỵ không phải đứa trẻ lên ba, không vì mấy câu nói mà bị trọc giân, ngược lại còn nũng nịu cười nói: “Quỷ Nhãn, ông đừng tưởng có chút tài mọn mà không coi ai ra gì, cẩn thận không đau đầu lưỡi đấy!”

“Dựa vào hắn sao, thắng oắt con vắt mũi chưa sạch mà giám đấu với tôi sao”.

Từ chỗ ngồi của Đỗ Thừa thì Quỷ Nhãn biết tối nay người đấu với hắn là Đỗ Thừa, Đỗ Thừa ăn mặc bình thường nhưng cũng cùng kiểu người với Quỷ Nhãn, chỉ cần nhìn qua là có thể biết tuổi tác thật sự của Đỗ Thừa.

“Có đủ tư cách hay không, đánh vài ván là biết ngay thôi” Quỷ Nhãn trông có vẻ ngạo mạn, nhưng Đỗ Thừa không bị Quỷ Nhãn làm cho lay động, Đỗ Thừa có thể cảm nhận rõ ràng rằng, từ lúc ngồi xuống đến bây giờ, Quỷ Nhãn không ngừng đánh bóng tên tuổi mình, nhưng trong mắt của hắn cũng dần dần có vài nét nghưng trọng.

Thực ra điều này không cần phải nghĩ, tự mình có thể ngồi xuống, chứng tỏ đã được sự công nhận của sòng bài, mà Diệp Mỵ tình cam lòng ngồi bên cạnh càng nói lên kĩ năng đánh bài của Đỗ Thừa tuyệt đối không kém Diệp Mỵ.

Quỷ Nhãn hết sức coi thường Đỗ Thừa nói: “Chàng trai trẻ, ngươi cậu đủ tuổi để nói ngông đâu, quay về uống thêm sữa rồi tính tiếp”.

Nghe Quỷ Nhãn nói vậy, ánh mắt Đỗ Thừa vẫn lạnh lùng, tràn đầy sự buốt lạnh sau đó nói ngay: “Tôi mà tới tuổi của ông mà vẫn còn nói mấy câu xấu xa như ông, tôi nghĩ có lẽ nên chết sớm đi cho rồi, còn nữa, ông trông xấu xí như thế, không có chuyện gì thì đừng ra ngoài, sẽ dọa người khác sợ đấy”.

“Mày…”

Quỷ Nhãn còn một đạo nghịch lân, đó chính là diện mạo của hắn ta, Đỗ Thừa không ngừng dùng lời nói của hắn phản kích lại hắng, không những thế còn đả kích liên tục vào hình dáng của hắng, làm cho Quỷ Nhãn nhất thời lửa giận công tâm.

Thế nhưng, Quỷ Nhãn cũng là nhân vật tầm cỡ, ngay lập tức đã hồi phục được thần sắc lạnh lùng, bởi vì hắn hiểu rõ rằng, với trạng thái tâm lí này thì hắn không đánh cũng thua trận này rồi.

Bình tĩnh trở lại, Quỷ Nhãn cũng không nói gì thêm, chỉ trừng trừng nhìn Đỗ Thừa bằng ánh mắt ác hiểm, tung ra một thẻ triệu và nói: “Chia bài đi, quy tắc như cũ”.

Những quy tắc mà Quỷ Nhãn nói Diệp Mỵ đã nói cho Đỗ Thừa nghe cả rồi, giống như ván bài lúc trưa, chỉ có cái khác là tiền cược tăng lên triệu.

Đỗ Thừa không chút do dự ném ra một thẻ triệu.

Tiểu Như tráo bài xong rồi bắt đầu chia bài.

Quỷ Nhãn cứ trừng trừng nhìn Đỗ Thừa, mãi tới lúc chia xong hai lá bài thì hắn mới thôi không nhìn nữa.

Lá bài mở của hắn là lá , là bài úp là lá Át, có thể nói bài này rất đẹp, còn Đỗ Thừa lá mở là lá .

Đại não Quỷ Nhãn hoạt động tăng tốc, trong nháy mắt đã nghĩ ra rất nhiều kiểu bài và các khả năng lá bài úp của Đỗ Thừa, con mắt âm trầm vẫn cứ nhìn Đỗ Thừa, rõ ràng muốn nhìn ra điều gì đó từ mắt Đỗ Thừa.

Nhưng đáng tiếc, Đỗ Thừa sao có thể để hắn nhìn ra cái gì, trừ nét mặt luôn cười nhẹ thì không có bất kì chút biến đổi nào cả.

Gõ nhẹ vào mặt bàn, Quỷ Nhạn ra ý muốn thêm bài.

Lần này là lá , như thế này thì bài của Quỷ Nhãn có khả năng, một là điểm, hai là điểm, có thể tiếp tục chọn thêm bài, cũng có thể dừng.

Sau khi Quỷ Nhãn muốn thêm bài, Đỗ Thừa cũng thêm bài, lá , suốt cả quá trình, Quỷ Nhãn không nhìn được bất kì sự thay đổi nào trên mặt Đỗ Thừa, điều này khiến hắn không đoán ra lá bài úp của Đỗ Thừa là lá nào, rốt cuộc vẫn là bài nát.

Quỷ Nhãn cũng nhìn chân mày của Diệp Mỵ người đang ngồi cạnh Đỗ Thừa, nhưng tiếc là Diệp Mỵ kinh nghiệm đầy mình đã không xem bài của Đỗ Thừa nên trên mặt của Diệp Mỵ cũng không hiện lên bất kì cái gì.

Điều này làm cho sắc mặt của Quỷ Nhãn thêm ngưng trọng, trực giác nói với hắn, lần ngày đã gặp phải một cái đinh cứng rồi.

Sau khi nghĩ một lúc, Quỷ Nhãn lại thêm bài, lần này Quỷ Nhãn có thêm một lá hình người, vẫn là điểm, căn bản đã hình thành cục diện đã định, trừ khi Quỷ Nhãn chịu thử một lần cơ hội % để có được lá Át, nhưng đó là điều không thể.

Do vậy, Quỷ Nhãn lựa chọn dừng bài.

Thế nhưng Đỗ Thừa vẫn tiếp tục thêm bài, là lá , đồng thời Đỗ Thừa nét cười đậm hơn, ánh mắt cũng rơi vào tầm ngắm của Quỷ Nhãn, nét mặt đã có sự thay đổi, nhưng là nét cười nhạo.

Điệu cười nhạo đó giống như cây kim lợi hại kích thích thần kinh của Quỷ Nhãn khiến mặt Quỷ Nhãn dần dần hiện lên nét hồng, hiển nhiên trong lòng hiện lên sự phẫn nộ.

Nhưng động tác của Đỗ Thừa không ngừng, sau khi thêm lá Đỗ Thừa vẫn muốn thêm bài, lần này là lá , tổng cộng trên điểm của lá bài ngửa là điểm.

Sau khi nhận được lá bài mới, Đỗ Thừa dường như suy nghĩ gì đó, không thêm bài ngay cũng không dừng bài, lập tức, toàn bộ phòng chơi bài chợt thành im lặng, ánh mắt của mọi người đều dán trên người Đỗ Thừa, Quỷ Nhãn ngoài ánh mắt phẫn nộ ra thì lúc này còn cảm thấy áp lực.

“Cộc cộc…”

Đang trong lúc mọi người chờ đợi động tác tiếp theo cảu Đỗ Thừa thì Đỗ Thừa cuối cùng cũng dõ nhẹ vào mặt bàn, không khí trong phòng đã căng thẳng giờ lại còn tăng thêm mấy lần.

Tiểu Như cảm thấy cả tay chia bài lẫn trong lòng đều toát mồ hôi, mặc dù chỉ là người chia bài nhưng trong lòng cũng lo lắng như mọi người sợ rằng mình sẽ chia cho Đỗ Thừa một lá bài nát, khiến Đỗ Thừa bạo bài.

Thế nhưng Tiểu Như làm sao biết được Đỗ Thừa đã sớm biết là bài tiếp theo là lá nào.

--, : PM

Tối Chung Trí Năng

Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio