Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu

chương 143: một mình ta đủ chơi chết bọn chúng!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi nội viện trùng tu hoàn tất, phía ngoài ngoại viện cũng bắt đầu quá trình cải tạo.

Các đệ tử cũng chuyển vào tu luyện trong sân luyện vỏ nhỏ ở nội tiện, cũng may nơi đây vẫn tương đối đủ cho mọi người dùng..

Lê Lạc Thu bị rung động sâu sắc khi ăn vào Tố Thể Đan, bởi vì nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được toàn bộ cơ bắp, kinh mạch đang biến chất.

Nàng thầm cảm thấy may mắn khi lúc ấy mình vì một thành Desert Eagle mà quyết định mang toàn bộ thuộc hạ gia nhập Thiết Cốt Phái,.

Tất cả thành viên Tế Vũ Đường không ra ngoài thu nhập tình báo đều nuốt vào một viên Tố Thể Đan, hòa mình vào dòng nước Thiết Cốt Phái.

Bọn hắn đã làm bạn với bóng tối quá lâu, cho nên cực kỳ trân trọng những phút giây sống dưới ánh sáng.

Chỉ đáng tiếc là đại đa số thành viên Tế Vũ Đường đã bước vào Võ Đồ cảnh, chỉ có thể tu luyện võ học Bạo Liệt Quyền và Ngã Trảm, còn tâm pháp Dịch Cân Kinh thôi đành hẹn lại kiếp sau.

Quân Thường Tiếu vì muốn Lê Lạc Thu và thuộc hạ của nàng hòa nhập vào Thiết Cốt Phái, cho nên đã cho Tế Vũ Đường ưu đãi cực lớn, ví dụ như trong phòng huấn luyện phân chia hai máy cải tạo cơ bắp cho bọn hắn sử dụng.

Thậm chí Quân Thường Tiếu cân nhắc đến chuyện sau này điểm cống hiến dư dã sẽ lại cung cấp cho đường khẩu này vài khẩu QBU-, tạo thành một cái binh đoàn đặc chủng tương tự với thế giới cũ của hắn.

Một đám sát thủ chuyên nghiệp phối hợp thêm súng bắn tỉa, khoác trên người trang phục u tối chấp hành nhiệm vũ, ngẫm nghĩ thôi đã thấy vô cùng hưng phấn.

Ngoại viện tiến hành cải tạo, đệ tử mới cũ đều tu luyện trong nội viện, mọi việc vẫn diễn ra như thường ngày.

Vài ngày sau.

Chính là ngày đầu tiên thực hiện chính sách đã ban hành, các đệ tử tiến hành kiểm tra lực lượng hằng tháng.

Sau khi tất cả đệ tử tiến hành kiểm tra lực lượng, Lý Thanh Dương sẽ bắt đầu thống kê thực lực của các sư đệ, vì thế người thắng lần này sẽ dựa vào tốc độ tăng trưởng để quyết định.

"Tô Tiểu Mạt, ngàn cân."

"Tiêu Tội Kỷ, ngàn cân."

"Long Tử Dương, ngàn cân."

"Lăng Uyên Tuyết, trăm cân."

"Dạ Tinh Thần, ngàn cân."

"..."

Một lần kiểm tra trôi qua, Tô Tiểu Mạt và các đệ tử nội môn khác nhờ có tu vi cao, thời gian tu luyện dài, nên đánh ra lực lượng đều là con số biến thái.

Mà các đệ tử mới gia nhập môn phái chỉ có tu vi khoảng Khai Mạch bốn năm đoạn, cho nên lực lượng đánh ra không quá cao.

Mà lại, một số đệ tử như Tô Tiểu Mạt và Lý Phi không thể phát huy toàn bộ thực lực, do đây chỉ là cuộc kiểm tra về linh lực, tốc độ và cước lực của bọn hắn không được nghiệm chứng.

Từ tình hình mà nói thì người có thực lực tiến bộ nhanh nhất chính là Dạ Tinh Thần.

Dịch Cân Kinh kết hợp Thái Huyền Chân Kinh hai tầng tu luyện, thực lực của hắn đã đạt tới Võ Đồ nhị phẩm, ưu thế bản thân đã dần dần bộc lộ ra ngoài.

Quân Thường Tiếu biết tên đệ tử này có khả năng tu luyện một loại tâm pháp siêu việt Thần phẩm, chính vì nguyên nhân này mà Dạ Đế đã trở thành đối tượng bồi dưỡng trọng điểm, thầm nghĩ:

"Lần này đi đập phá Hạo Khí Môn phải xách theo hắn."

Người có thực lực và tu vi không ăn nhập là Tiêu Tội Kỷ, tu vi của hắn chỉ có Khai Mạch cửu đoạn thế nhưng lực lượng đã gần con số ngàn cân, truy cứu nguyên nhân có thể là do trước kia hắn tiến hành rèn luyện thân thể theo hướng cực đoan.

Lý Phi và Điền Thất cũng không tệ, mặc dù thực lực của hai người yếu hơn các sư huynh, thế nhưng chênh lệch cũng không có đáng kể.

Lục Thiên Thiên là người thần bí nhất, bởi vì lúc nàng tiến hành kiểm tra không có xuất toàn lực.

Nếu như xét khía cạnh thực lực, những tên đệ tử nội môn này tuyệt đối có thể nói là tinh anh nhất trong môn phái.

Số mệnh đã chấm Lý Thanh Dương trở thành tổng quản, cho nên môn phái muốn đi đập phá đánh nhau thì thực lực nòng cốt vẫn là Lục Thiên Thiên, Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần.

"Am hiểu linh lực Lục Thiên Thiên."

"Mình đồng da sắt Tiêu Tội Kỷ."

"Chọi cứng đối thủ Dạ Tinh Thần."

"Chơi lầy quấy rối Tô Tiểu Mạt."

"Đỡ đòn, đánh xa, cận chiến đều có."

Quân Thường Tiếu thì thầm nói:

"Cái đội hình này mà có thêm một người biết trị liệu, tuyệt đối chính là siêu đội ngũ cày phó bản."

Nói cho cùng cũng chỉ có thể hùng bá trong phó bản năm người, nếu bọn hắn bước vào phó bản hai mươi lăm người chính là tự ngược đãi bản thân.

Còn có một người nữa!

"Đinh!"

Người kiểm tra cuối cùng Chu Hồng chém một kiếm trên đá kiểm tra sức mạnh, mặc dù vết kiếm rất nhanh biến mất, nhưng sức mạnh hiện lên con số là —— ngàn!

"Ối vãi đạn!"

"Chu sư đệ lợi hại quá đi mất!"

Chúng đệ tử nhìn thấy con số cao ngất ngưỡng trong mơ, kinh ngạc bật thốt lên.

Dạ Tinh Thần chẳng mấy quan tâm.

Một tên kiếm tu có thực lực không thua kém gì một tên kiếm sư, hội tụ kiếm khí vào trong binh khí tung ra một đòn như thế là rất bình thường.

Thậm chí theo hắn suy đoán thì tên này rất có khả năng không có triệt để bạo phát toàn bộ thực lực mà chỉ đang đối phó với bài kiểm tra.

"Không tệ, không tệ."

Quân Thường Tiếu hài lòng nói.

Bài kiểm tra lực lượng hằng tháng không phải muốn bọn hắn so ai với ai lực lượng cao hơn, mà chính là so sánh tốc độ tăng trưởng, ba viên Tụ Khí Đan là phần thưởng cho năm tên đệ tử có tốc độ tăng trưởng nhanh nhất.

Ngược lại năm tên đệ tử ngoại môn có tốc độ tăng trưởng thấp nhất xem như vận xui đã tới, phải lao động khổ sai như quét sân, giặt quần áo, rửa chén,... trong bảy ngày liền.

Các đệ tử nội môn không được khen thưởng bởi vì bọn hắn vốn dĩ đã nhận số lượng Tụ Khí Đan cố định hằng tháng, cho nên bọn hắn kiểm tra chỉ là để góp vui khích lệ các đệ tử mới.

Trong phòng sách.

Lý Thanh Dương nói:

"Chưởng môn, số lượng đệ tử ngày càng tăng, trang phục môn phái đã có chút không đủ phân phối."

Quân Thường Tiếu trực tiếp đưa ra vạn lượng, nói:

"Ngươi làm thêm vài bộ đồng phục đa dạng kích cỡ, sau này còn phân phối cho đệ tử mới."

"Vâng."

"Tế Vũ Đường dù gì cũng là một cái đường khẩu."

"Trang phục của bọn họ cần phải khác biệt với các đệ tử, ngươi cầm lấy bản mẫu này đi may thêm đi."

"Vâng."

Có tiền thì muốn gì cũng có.

Ngày hôm sau, đồng phục nhanh chóng được đưa tới.

Thành viên Tế Vũ Đường mặc đồng phục lấy màu xám làm chủ, kiểu dáng so với đồng phục cho nam đệ tử không có quá nhiều sự khác biệt.

Đường chủ mặc trang phục khác biệt hoàn toàn, lấy tiêu chí linh hoạt gọn gàng làm chủ, đồng thời làm nổi bật lên dáng người kiều diễm của nữ nhân.

"Nhìn thấy thế nào?"

Sau khi Lê Lạc Thu thay đổi một bộ đồng phục riêng biệt, bước nhẹ nhàng một vòng trong phòng sách, mỗi một nét tinh tế của nữ nhân đều được bộ trang phục tôn lên lộng lẫy mê người.

Chỉ có hai chữ để diễn tả —— yêu diễm!

"Ngươi mau mặc thêm áo dài vào."

Quân Thường Tiếu sợ mình chỉ cần nhìn thêm vài giây là sẽ xịt máu mũi.

Lê Lạc Thu mặc thêm một lớp áo đen bên ngoài, cười nói:

"Ta nghe nói trang phục này là chưởng môn thiết kế, rất hợp với ý ta đó nha."

Quân Thường Tiếu nói:

"Chỉ cần là người yêu thích mỹ nữ, khẳng định đều ưa thích."

"À, đúng rồi, bổn tọa tính lựa chọn vài tên đệ tử tiến vào Tế Vũ Đường cho ngươi bồi dưỡng."

"Cũng được thôi."

Lê Lạc Thu nói:

"Bất quá, Tế Vũ Đường ta cần một cái sân bãi độc lập để tiến hành các bài huấn luyện đặc biệt."

Nàng muốn tiến hành bồi dưỡng theo phong cách sát thủ.

Quân Thường Tiếu phân ra một khu vực ở sau núi, cung cấp cho Tế Vũ Đường dùng làm sân huấn luyện.

Thiết Cốt Phái đặt rễ ở một đỉnh núi không tên, nơi đây cũng chẳng phải đất lành chim đậu gì, bất quá được cái rất rộng lớn, cả môn phái chiếm dụng chỉ là một góc nhỏ của tòa núi.

Quân Thường Tiếu đã lập nên kế hoạch đợi đến lúc có càng nhiều đệ tử gia nhập và tiền tài đồ sộ sẽ tiến hành khai hoang, mở rộng môn phái.

Tế Vũ Đường nhận thêm mười tên đệ tử gia nhập, từng người đều rất lanh lợi, ví dụ như ước mơ được chắp cánh bay lên trời Lý Thượng Thiên.

Lê Lạc Thu huấn luyện sát thủ rất chuyên nghiệp, đồng thời cũng cực kỳ nghiêm khắc, sau khi sân bãi cải tạo hoàn tất, mười tên đệ tử trải qua một ngày huấn luyện, lập tức cùng nhau trốn vào một gốc khóc rống lên.

Lý Thượng Thiên vô cùng nhớ Lý Phi, bởi vì so với việc bị nghiêm khắc huấn luyện này thì lấy mặt nhận bóng là một chuyện vui sướng đến nhường nào!

Người bi kịch nhất chính là Dạ Tinh Thần.

Quân Thường Tiếu cho hắn một cuốn mật tịch kiếm kỹ thần phẩm, thế nhưng con em nó lại không cho kiếm, vậy hắn phải tu luyện thế nào đây!

Chẳng lẽ bắt hắn nhặt một nhánh cây đâm tới đâm lui sao?

Không được, ta phải đi đòi!

"Hàn Phong Kiếm tất nhiên sẽ cho ngươi, bất quá có điều kiện là.."

Quân Thường Tiếu chống cằm lên mu bàn tay, nói:

"Không bao lâu nữa chúng ta sẽ đi đập phá Hạo Khí Môn, đến lúc đó còn phải xem biểu hiện của ngươi."

Hắn có thể cho võ học và đan dược, thế nhưng vũ khí lại không thể tùy tiện, nhất định cần phải đối với môn phái cống hiến mới được ban thưởng.

Bọn người Tô Tiểu Mạt tỏa sáng trong sự kiện môn phái luận võ, cho nên xứng đáng nhận được Hàn Phong Kiếm.

"Bao lâu nữa?"

"Tầm một tháng sau."

Dạ Tinh Thần thản nhiên nói:

"Một cái lục lưu môn phái mà thôi, chưởng môn không cần dẫn ai theo cả, một mình ta đủ chơi chết bọn chúng!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio