“Lâm Phong công tử đã sức cùng lực kiệt!”
“Đại Tụ Linh Ấn là võ học cực phẩm, Võ Tông thi triển cũng tiêu hao không ít linh lực, huống hồ là một tên Võ Sư.”
“Hiện tại chỉ hy vọng đệ tử Thiết Cốt Phái, cũng đã kiệt sức...”
Trong lúc mọi người thảo luận, Tiêu Tội Kỷ thi triển Túng Vân Bộ xông lên, hai tay trái phải thi triển Bạo Liệt Quyền và Khai Sơn Chưởng, triển khai đợt tấn công dày đặc.
Ngươi mệt rồi?
Thật có lỗi, ta mới vừa làm nóng người!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Bởi vì linh lực tiêu hao nghiêm trọng, Khanh Lâm Phong mặc dù có thể miễn cưỡng phòng thủ nhưng nhìn từ tình thế đã thấy hoàn toàn rơi vào hạ phong.
Mọi người nhìn thấy tình cảnh này, chỉ còn biết giật giật khóe miệng.
Đệ tử Thiết Cốt Phái rốt cuộc có phải là người hay không, tiếp nhận hai lần chưởng ấn, tinh thần chiến đấu vẫn phấn chấn như vậy!
Kim trưởng lão gào thét trong lòng nói:
“Trụ vững, nhất định phải trụ vững!”
Năm đó trên Hạo Khí Môn, Tần minh chủ tận mắt chứng kiến đệ tử liên tiếp bại trận, cũng có tiếng hét sụp đổ trong nội tâm như vậy.
Kết quả thế nào?
Ngược vẫn hoàn ngược, thua vẫn là thua, không ảnh hưởng gì đến cục diện trận đấu.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Tiêu Tội Kỷ tung quyền ngày càng nhanh, lực lượng vẫn cường thế như ban đầu.
Thân thể và linh lực hòa hợp, càng đánh càng thuận tay, càng đánh càng hăng máu.
Hắn đánh đến sảng khoái nhưng Khanh Lâm Phong căn bản chịu không nổi, chỉ có thể dựa vào cơ thể ứng tiếp quyền đấm như vũ bão.
Uỳnh!
Cuối cùng, cả người như đạn pháo bay ra ngoài.
Trong quá trình đó, hai chưởng ấn lớn trên không trung mất đi liên hệ với chủ nhân, cho nên dần dần biến mất trong không trung.
Rầm!
Khanh Lâm Phong đập mạnh vào bức tường đại điện, cả người lõm sâu vào trong đó.
“Phụt.”
Máy tươi bắn ra tung tóe.
Hắn cố gắng ngẩng đầu, yếu ớt vô cùng nói:
“Ngươi… ngươi… thật sự rất mạnh.”
Nói xong, tinh thần hắn lâm vào hôn mê.
Thân thể đầy vết thương ngã xuống mặt đất từ khe lõm, một tiếng “phịch” vang lên.
“Hầy!!”
Tiêu Tội Kỷ ổn định lại cơ thể, thu hồi tư thế tấn công, chắp tay hướng về phía Khanh Lâm Phong, nói:
“Đã nhường.”
Nói xong, hắn quay người rời khỏi sân luyện võ.
Trong thời gian này, hắn chẳng nhìn một cái với Mộ Dung Hân, dường như nàng căn bản không tồn tại.
Trận chiến này là vì Thiết Cốt Phái, Tiêu Tội Kỷ tuyệt đối không dương dương tự đắc khoe khoang với nữ nhân kia, chỉ vì bản thân thắng đệ tử chân truyền của Thánh Tuyền Tông.
Hai năm sau, Bách Hợp Thánh Tông.
Đó mới là lúc hắn khoe khoang ở trước mặt nàng và đồng môn của nàng.
Tỷ thí kết thúc, bên tai Quân Thường Tiếu truyền đến âm thanh thông báo: “Đinh! Chiến thắng đệ tử thân truyền của Thánh Tuyền Tông: / người.”
Thoải mái!
Hắn cảm thấy rất thoải mái, Kim trưởng lão thì sắp khóc tới nơi.
Đệ tử thân truyền của Thánh Tuyền Tông ta thi triển ra lá bài tẩy, nhưng vẫn không thắng tỷ thí, còn bị đánh đến hôn mê, quá ức hiếp người rồi!
Tại cấp độ Võ Sư, Khanh Lâm Phong được tính là rất mạnh.
Nhưng đáng tiếc, hắn đụng phải Tiêu Tội Kỷ.
Tên này mặc dù chỉ có kinh nghiệm một năm tu luyện, nhưng trên phương diện tôi luyện thân thể, đủ để gọi là quái vật!
Ngươi muốn dùng Đại Tụ Linh Ấn chèn ép hắn, trừ phi đằng cấp lại cao hơn vài bậc, hoặc là lĩnh ngộ cao thâm hơn.
Đương nhiên.
Nếu như đổi lại là Dạ Tinh Thần, Khanh Lâm Phong sớm đã bị đánh bại, bởi vì con hàng này có thực lực tổng hợp từ kiếp trước, toàn diện hơn hẳn so với Tiêu Tội Kỷ.
Võ giả thế lực khắp nơi há hốc mồm, mọi người nhìn Tiêu Tội Kỷ giống như nhìn thấy yêu quái.
Hắn không những chống đỡ hai lần Đại Tụ Linh Ấn, còn có thể đẩy lùi chưởng ấn, đồng thời triển khai đòn tấn công lăng lệ, cuối cùng nhẹ nhàng rời khỏi, có thể thấy trình đồ thân thể đã mạnh đến mức biến thái!
“Thật đáng sợ!”
Mã Vân Đằng kinh ngạc nói.
Hắn đặt tay lên ngực tự hỏi, đổi lại đệ tử của mình khiêu chiến thiên tài Khanh Lâm Phong, kết quả vẫn có khả năng chiến thắng, nhưng cái giá phải trả là cực lớn!
Tiêu Tội Kỷ chiến một trận này, không chỉ giành được danh dự cho Thiết Cốt Phái mà còn chứng minh bản thân không phải là phế vật năm năm trước.
Tin rằng một khi tin này truyền đến quận Thanh Dương, truyền đến Tiêu gia.
Cảm xúc trong lòng bọn hắn nhất định không dễ tiếp nhận, sẽ nhận càng nhiều tiếng cười nhạo từ bên ngoài.
Trước tiên đừng nói đến Tiêu gia.
Nói một chút về Tần minh chủ và các đại lão liên minh đi.
Khi Khanh Lâm Phong bại trận, bọn hắn im lặng như câm, biểu cảm trên mặt giống như ăn… rất khó coi.
Đệ tử nội ngoại môn của Thánh Tuyền Tông liên tiếp bị đánh bại, chuyện này chẳng khác nào bị đánh vô số cái tát vào mặt, bây giờ Tiêu Tội Kỷ lại chiến thắng đệ tử thân truyền, một cú tát trời giáng, đánh linh hồn bọn hắn bay thẳng chín tầng mây.
Cười nhạo?
Các ngươi mới là người bị cười nha!
Người rung động nhất là Mộ Dung Hân.
Dựa vào sức mạnh thân thể để chống đỡ võ học át chủ bài của Khanh Lâm Phong, sau đó đường đường chính chính thắng trận.
Một năm nay.
Ngươi rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu tu luyện đáng sợ, mới có thể cường hãn như vậy?
Nhìn bóng lưng rời khỏi sân luyện võ, Mộ Dung Hân nghĩ đến đủ loại rèn luyện đáng sợ mà nam nhân này phải cắn răng chống cự tu luyện.
“Hân Nhi, Tiêu Tội Kỷ của Tiêu gia tư chất không tệ, tu luyện cũng rất nỗ lực, đừng trách gia gia tự ý định hôn ước cho con.”
Khi nàng còn nhỏ, lời của Mộ Dung lão gia vang lên bên tai.
Mộ Dung Hân lúc đó, đã nói:
“Gia gia, người đó trông như thế nào, Hân Nhi chưa từng gặp qua, làm sao có thể tùy tiện định hôn ước?”
“Ha ha.”
Mộ Dung lão gia cười nói:
“Tiểu tử đó gia gia đã quan sát rồi, hắn rất có tiềm năng, tương lai nhất định trở rồng trong loài người, rất xứng đôi vừa lứa hợp với thiên tài ngút trời như con đây.”
“Hừ”
“Đừng như một con côn trùng là được.”
Lúc đó, Mộ Dung Hân thuận theo gia gia người rất thương mình, sau đó dần dần trưởng thành, vì khát vọng từ do mà nàng quyết định từ hôn.
Hôm nay.
Tiêu Tội Kỷ chiến thắng Khanh Lâm Phong, để nàng ta hiểu được rằng, lời gia gia nói năm đó không sai, hắn thật sự có tiềm năng.
“Hừ.”
Vị sư tỷ nhàn nhạt nói:
“Đệ tử thân truyền của Thánh Tuyền Tông thật quá yếu, đến một đệ tử môn phái thất lưu cũng không giải quyết được.”
“Sư tỷ có thể thắng hắn không?”
Câu này của Mộ Dung Hân khiến vị sư tỷ phải im lặng, bởi vì nàng mặc dù là Võ Sư lục phẩm nhưng cấp bậc chỉ có cao đẳng.
Khanh Lâm Phong có cấp bậc cực đẳng còn bại trận, bản thân nàng đánh với Tiêu Tội Kỷ nhất định phải ngậm cay nuốt đắng.
Vị sư tỷ nói:
“Ta không thắng được, nhưng mà sư muội có thể.”
Nàng chỉ là đệ tử nội môn của Bách Hợp Thánh Tông, Mộ Dung Hân chính là đệ tử thân truyền của thập nhất trưởng lão, ưu tú hơn nàng rất nhiều.
“Kim trưởng lão.”
Quân Thường Tiếu nói:
“Quý tông còn đệ tử thân truyền không?”
“Hừ.”
Kim trưởng lão hừ lạnh một tiếng, nói:
“Đệ tử thân truyền Thánh Tuyền Tông ta còn nhiều so với đệ tử nội môn Thiết Cốt Phái ngươi.”
Tỷ thí có thể thua nhưng khí thế không thể thua.
“Vậy tiếp tục đánh thôi.”
Quân Thường Tiếu vẫy tay một cái, Điền Thất bước ra.
Mặc dù hắn là đệ tử nội môn tu vi thấp nhất nhưng ánh mắt lại có đủ kiêu ngạo.
Không có Thiết Cốt Phái, mình trong mắt người khác chỉ là dược liệu, hôm nay có thể đứng trước mặt Thánh Tuyền Tông, đối chiến với đệ tử thân truyền của Thánh Tuyền Tông ------- ta vui sướng, ta tự hào!
Kim trưởng lão cho đệ tử thân truyền thứ hai xuất chiến.
Hắn tên là Nhiễm Huy, mặc dù chỉ có tư chất thượng phẩm, nhưng thực lực đã đạt đến Võ Sư thất phẩm.
Linh căn cực phẩm khó tìm, vì thế rất nhiều đệ tử thân truyền của các tông môn lớn đều là linh căn thượng phẩm cùng tu vi cao cường.
“Điền Thất.”
Quân Thường Tiếu truyền âm nói:
“Đối thủ của ngươi rất mạnh, phát huy thật tốt, đừng đề bổn tọa và đồng môn thất vọng.”
“Vâng!”
Điền Thất thi triển Truyền Âm Thuật trả lời.
Hai người báo họ tên, trọng tài nhanh chóng tuyên bố:
“Bắt đầu!”
Rầm!
m thanh vừa dứt, Nhiễm Huy với cơ thể lực lưỡng, lập tức tung ra một trọng quyền.
Đạp đạp đạp!
Điền Thất hai tay đan chéo, lùi lại hơn mười bước, trong nháy mắt có thể phán đoán lực lượng của đối thủ ít nhất từ vạn cân trở lên!
Hắn chỉ bằng vào vạn cân lực lượng muốn thắng đối thủ, kéo dài mạch toàn thắng của Thiết Cốt Phái, đây chắc chắn là một trận ác chiến!
“A!”
Điền Thất chân đạp Túng Vân Bộ, thi triển Bạo Liệt Quyền phẫn nộ xông lên.
Chưởng môn.
Đệ tử đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu vì môn phái!