Sau khi phi thuyền của đế quốc rời đi, Tô Triết Ngạn bình tĩnh trở lại.
Lặng lẽ quay trở về khoang con nhộng và bắt đầu nhìn chằm chằm vào bức tường ngẩn người.
Ban đầu, Sở Thời Từ không hề cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng cho đến giữa trưa, cậu nhìn thấy Tô Triết Ngạn ăn hết một hộp kem dinh dưỡng.
Cả cậu và hệ thống đều bị sốc.
Trước đó, một hộp kem dinh dưỡng là bữa ăn của Tô Triết Ngạn trong hai ngày.
Hôm nay Tô Triết Ngạn không ra ngoài tìm vật tư, ăn trưa xong liền ngồi im trong khoang.
Hắn cầm một đồng tiền vàng trên tay và nhìn chằm chằm vào nó.
Sở Thời Từ tò mò không biết hắn đang nhìn cái gì, sau khi lén nhìn kỹ, cậu phát hiện ra rằng chỉ có quốc huy hình tia chớp của đế quốc.
Cậu nói chuyện với hắn, hắn đáp lại một cách rất hờ hững.
Hệ thống nhỏ giọng hỏi:【Nam chính sao thế?】
Sở Thời Từ mờ mịt, "Ta cũng không biết nữa."
Cậu đang tự hỏi thì đột nhiên nghe thấy Tô Triết Ngạn khẽ thì thào: “Cần mình ư?”
Hệ thống nghiêng đầu,【Hắn nói gì vậy?】
"Không phải trước đó cái vị Lưu phó tướng kia nói rằng vương muốn hắn trở về và đế quốc cần hắn sao, hắn đang lặp lại lời phó tướng nói."
Sở Thời Từ nói xong, liền cùng hệ thống sững sờ.
Trạng thái kỳ lạ này tiếp tục kéo dài đến tận buổi chiều, không biết Tô Triết Ngạn nghĩ đến điều gì, thở dài một tiếng thay quần áo rồi bắt đầu ngủ.
Sở Thời Từ ngồi xổm bên cạnh mặt hắn, chọc chọc mũi hắn: “Anh Ngạn, anh sao vậy?”
Lông mi Tô Triết Ngạn khẽ nhúc nhích, “Đừng ồn.”
“Trông anh thật kỳ lạ.”
Tô Triết Ngạn quay lưng về phía cậu, mặc cho cậu ầm ĩ như thế nào cũng không nói nữa.
Hệ thống ủa một tiếng:【Kỳ quái, giá trị sức sống tăng lên điểm, hiện tại tổng cộng là điểm.
Có khi nào là vì hôm nay gặp được chiến hữu cũ không?】
Nhớ lại cảnh gặp gỡ trước đó, Sở Thời Từ cảm thấy không liên quan lắm.
Lúc đó, sắc mặt Tô Triết Ngạn u ám, khi nói chuyện thì giọng điệu còn rất hung hăng nữa.
Như thể giây tiếp theo sẽ nhào vô đánh nhau vậy, không có chút nào gọi là vui mừng khi gặp lại cả.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, trong đầu Sở Thời Từ xuất hiện một phỏng đoán kỳ dị.
Cậu kéo ăng-ten trên đầu ra, thử chỉnh đến kênh tin tức mỗi ngày về đế quốc.
Khi chương trình phát thanh vang lên trong khoang con nhộng, cậu phát hiện nhịp thở của Tô Triết Ngạn hơi chậm lại.
【Vào lúc : sáng nay, phi thuyền đến ngôi sao hoang vu đón Beta trước đó đã trở về địa điểm xuất phát.
Lần này có tổng cộng tội phạm Beta đồng ý chuyển đổi giới tính thành Alpha.
Theo thông tin được biết, trong số những tội phạm hiện đang ở ngôi sao hoang vu, có tất cả phạm nhân thuộc loại tội phạm thứ ba gia nhập quân đội bất hợp pháp, bao gồm Tô tướng quân từng lãnh đạo quân đội giành thắng lợi trong cuộc chiến bảo vệ đất nước.】
【Tô tướng quân đã thẳng thừng từ chối việc chuyển đổi giới tính, quốc vương rất lấy làm tiếc vì điều này.
Tuy nhiên, luật pháp là điểm mấu chốt để duy trì sự ổn định và hòa bình của quốc gia, không có cái gọi là có công sẽ được tha.
Quốc gia sẽ không cung cấp cho Tô tướng quân bất kỳ đặc quyền nào vì thân phận đặc biệt của ngài ấy.】
Sở Thời Từ muốn quan sát phản ứng của Tô Triết Ngạn thông qua bản tin phát sóng.
Nhưng tin tức này hơi xát muối vào tim, cậu vội vàng chuyển kênh.
Có thể do việc Beta chuyển đổi giới tính đã trở thành tâm điểm của xã hội nên hầu hết các kênh đều nói về chuyện này.
Cậu chuyển sang một kênh phỏng vấn đường phố, MC ngẫu nhiên kéo một người qua đường và hỏi họ nghĩ gì về việc Beta chuyển đổi giới tính.
【Kỹ thuật này cho công dân Beta quyền tự do lựa chọn giới tính của mình, chúng ta hãy cùng phỏng vấn vị nam O này.
Thưa anh, anh nghĩ sao về điều này? B chuyển thành AO có phải là xu thế tất yếu không?】
【Xu cái mẹ mày ấy! Đuổi Beta khỏi cương vị công tác, không chuyển giới thì chết đói, mày nói đây là tự do cái má mày à! Súc sinh!】
【Cảm xúc của anh này có chút kích động, có thể thấy hiện tại tâm trạng của anh ấy không được tốt, chúng ta hãy cùng phỏng vấn vị công dân nhiệt tình tiếp theo.】
Sở Thời Từ:……
Cậu vừa nghe thấy gì đây, Omega ở thế giới này đều hung dữ vậy hả?
Sở Thời Từ im lặng tắt chương trình phát sóng, tiếng hít thở đều đều của Tô Triết Ngạn lại vang lên trong khoang con nhộng.
Lần này hệ thống cũng phát hiện ra bất thường,【Nam chính đang giả bộ ngủ để nghe lén tin tức à?】
"Là đang nghe lén những thứ liên quan đến đế quốc.
Ta đã phát chương trình giải trí vài lần trước đó, nhưng hắn chưa từng phản ứng."
Sau hơn một tuần ở chung với Tô Triết Ngạn, Sở Thời Từ cũng hiểu được hắn một chút.
Đối mặt với đám Alpha bên ngoài, từ đầu đến cuối hắn đều trưng ra vẻ mặt của người chết.
Môi trường ở ngôi sao hoang vu quá tồi tệ, Alpha lại quá kinh tởm, hắn trông như không còn gì để luyến tiếc vậy.
Khi ở chung với Sở Thời Từ, Tô Triết Ngạn mới có chút sức sống.
Hắn sẽ châm chọc cậu và sẽ cười nhạt khi có tâm trạng tốt.
Chứng minh rằng hắn rất thả lỏng khi ở cạnh robot.
Điều khiến Sở Thời Từ cảm thấy kinh ngạc là thái độ của hắn đối với đế quốc.
Khoảng thời gian trước, Tô Triết Ngạn bị Alpha chửi mấy câu mà sụp đổ, cảm thấy bị đế quốc ruồng bỏ, lau nước mắt trong chăn.
Đêm qua, khi biết được đế quốc ép mình chuyển giới, hắn tức đến mức không ngủ được.
Sáng nay, hắn nổi giận giằng co với Lưu phó tướng, đối phương nói một câu "Vương muốn ngài trở về, đế quốc cần ngài", hắn liền nghỉ phép một ngày và ăn một hơi lượng cơm của cả hai ngày.
Sở Thời Từ suy tư hồi lâu, "Anh Thống ơi, em muốn ship đôi này."
Hệ thống ngơ ngác hỏi: 【Ship cái gì?】
"Lừa dối, vô tình vô nghĩa đế quốc cặn bã công × ngạo kiều, miệng lưỡi thâm độc, mỹ cường, trung khuyển tướng quân thụ."
【??? 】
"Hắn vào sinh ra tử vì đế quốc, nhưng đế quốc lại chỉ coi hắn như một vũ khí.
Hắn lưu lạc đến ngôi sao hoang vu, trông lạnh lùng vô cảm, nhưng tâm trí luôn nghĩ về đế quốc cặn bã.
Còn ta là một nam phụ hiền lành và tình cảm, sau khi chữa lành cho trung khuyển thụ đau lòng tuyệt vọng, hắn lại trở về trong vòng tay của tên cặn bã.
Không biết sau này liệu có màn theo đuổi vợ sml không ha, trước mắt thì thái độ của đế quốc rất cứng rắn nha."
【……】
"Ta nói xàm thôi, đùa với mi xíu ý mà.
Hắn thật lòng yêu thương tổ quốc chứ không liên quan gì đến tình yêu, ta chỉ không thể hiểu được tại sao đế quốc lại đối xử với hắn như thế."
Sau khi chơi đùa với hệ thống, Sở Thời Từ lặng lẽ nhìn Tô Triết Ngạn.
Khi nam chính liều chết để lật ngược tình thế của trận chiến, hắn cũng nên biết rằng điều này sẽ làm lộ giới tính của mình, nhưng hắn vẫn đi mà không hề do dự.
Có lẽ đối với hắn, hắn thà bị lưu đày đến ngôi sao hoang vu cũng không muốn nhìn núi sông sa vào tay giặc.
Sở Thời Từ rất bội phục hắn, cậu khen ngợi với hệ thống: "Anh Ngạn của ta là một anh hùng, ta lại yêu hắn nhiều hơn rồi."
【Dậy đi, cậu là một con robot.】
Cậu xoay vài vòng quanh anh Ngạn, Tô Triết Ngạn nhắm mắt lại làm lơ cậu.
Sở Thời Từ chui vào trong tay hắn, tìm một chỗ thoải mái rồi nằm xuống.
Đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì trên đầu truyền đến một giọng nói lạnh lùng.
“Mi vừa rồi làm ồn ta lâu như vậy là vì lo lắng cho ta sao?”
Sở Thời Từ mơ mơ màng màng ừ một tiếng.
Tô Triết Ngạn rũ mắt nhìn con robot trong tay mình, dùng đầu ngón tay xoa xoa đầu nhỏ của nó.
【Giá trị sức sống+, giá trị sức sống hiện tại là /.】
……
Khi Sở Thời Từ tỉnh dậy, cậu phát hiện mình đang bị Tô Triết Ngạn nắm trong tay.
Nam chính đang cầm một cây bút đánh dấu và viết gì đó lên ngực cậu.
Sở Thời Từ không tự nhìn thấy được, cậu hỏi hệ thống, "Anh Ngạn đang làm gì vậy?"
【Viết một chữ Tô lên ngực cậu xem như đóng dấu.
À đúng rồi, trước đó anh ta cầm dao chỉa chỉa vào người cậu, chắc là muốn khắc chữ.
Có thể là sợ làm đau cậu nên từ bỏ rồi.】
Sở Thời Từ shock, tạ ơn anh Ngạn tha mạng!
Tô Triết Ngạn lấy trong ba lô ra một chiếc vòng sắt nhỏ: “Đeo vào.”
Sở Thời Từ thăm dò nhìn nó, dưới vòng sắt có một tấm biển nhỏ ghi "Của Tô Triết Ngạn."
Hình dáng tổng thể có chút giống một cái thẻ tên chó, cậu lùi lại vài bước, kháng cự nói: “Không cần đâu, tuy rằng tôi trông không giống như thế này, nhưng tôi là người đó.”
Tô Triết Ngạn im lặng một lúc lâu rồi ném vòng sắt ra khỏi con nhộng ngay trước mặt cậu.
Hệ thống có chút tiếc nuối,【Hắn tự tay làm đó, nếu cậu chịu đeo vào, giá trị sức sống sẽ tăng lên ít nhất hai điểm.
】
"Không được, ta không nuốt trôi vòng cổ play."
【Đủ chuyên nghiệp, không hổ là học sinh giỏi của chợ hoa.】
Sở Thời Từ nhìn vào gương và thấy chữ Tô trên ngực mình được viết rất đẹp.
Đẹp, có thể giữ lại.
Vào ngày nghỉ, Tô Triết Ngạn vẫn ngồi im nhìn hình vẽ không rõ trên vách khoang.
Sở Thời Từ đã hiểu hình vẽ này, về cơ bản đây là lộ trình nam chính xưng bá ngôi sao hoang vu trong nguyên tác.
Nhưng cậu không tiện nói với Tô Triết Ngạn, lỡ như Tô Triết Ngạn hỏi thì cậu nên trả lời thế nào đây……
Không đúng, cậu chỉ là một con robot nhỏ thôi, để ý nhiều vậy làm gì.
Sở Thời Từ kéo kéo góc áo của Tô Triết Ngạn, “Tôi biết nè, đây là bản đồ phân bố các thế lực chủ yếu ở ngôi sao hoang vu.
Điểm đầu tiên chính là vị trí của khoang con nhộng.
Hầu hết tội phạm của ngôi sao hoang vu đều tập trung xung quanh những đường cong này, và những nơi mà các đường cong tạm dừng là đại diện cho một thế lực nào đó.”
Cậu vừa nói vừa chỉ cho hắn xem, lúc này cậu mới nhận ra rằng các chỗ nối của hình vẽ đều được đồ bằng bút đen.
Tô Triết Ngạn sửng sốt một chút, sau đó âm thầm lấy giấy bút ra, vẽ từng nét một theo hình vẽ nguyên bản.
Phát hiện robot đang nhìn mình chằm chằm, Tô Triết Ngạn giải thích: “Lần đầu tiên nhìn thấy nó, ta đã nhớ kỹ.”
“Thế thì tại sao anh vẫn nhìn chằm chằm vào nó?”
“Bởi vì buồn chán.”
Tô Triết Ngạn cất bức tranh đi, rũ mắt xuống nhìn robot đang thẫn thờ bên cạnh, "Sao mi biết chuyện này."
Sở Thời Từ bắt đầu giả ngu, "Xuất xưởng đã biết rồi.”
Tô Triết Ngạn dường như hoàn toàn tin tưởng, “Cũng đúng, mi là sản phẩm của Công nghệ Vĩnh Sinh, không lý nào lại không hiểu biết về ngôi sao hoang vu.”
Sở Thời Từ không hiểu, chuyện này thì liên quan gì đến xưởng sản xuất cậu.
Bởi vì đã có điểm giá trị sức sống nên Tô Triết Ngạn không còn trầm lắng như lúc đầu nữa.
Dưới sự truy vấn của Sở Thời Từ, hắn nghi ngờ nói: “Mi đang khó hiểu cái gì, mi là do Công nghệ Vĩnh Sinh chế tạo mà, mi nên biết rõ hơn ta chứ.”
Sở Thời Từ gãi gãi cổ, “Tôi là đồ chơi trẻ em, dung lượng não nhỏ lắm, cho nên cũng chỉ biết một chút thôi.
Mà này, ngôi sao hoang vu có liên quan gì đến Công nghệ Vĩnh Sinh vậy?”
Ánh mắt Tô Triết Ngạn nhìn cậu càng ngày càng kỳ quái, “Thế lực của Công nghệ Vĩnh Sinh ở ngôi sao hoang vu rất mạnh, tất cả những đồng tiền vàng đang lưu hành ở đây đều do nó cung cấp, bao gồm cả tiền quốc gia và tiền tư nhân.”
“Tiền tư nhân?”
Tô Triết Ngạn cầm đồng tiền vàng trên bàn lên, đây là đồng mà Sở Thời Từ nhặt được trước đó.
Nhân lúc tâm trạng của Tô Triết Ngạn đang tốt, cậu chỉ vào người phụ nữ và hỏi: “Bà ấy là ai vậy?”
Vẻ mặt của Tô Triết Ngạn ngay lập tức trở nên rất kỳ lạ, nhìn đến mức Sở Thời Từ dựng đứng cả lông tơ.
“Công nghệ Vĩnh Sinh là cái nôi của AI, bà là người sáng lập nhãn hiệu và được mệnh danh là mẹ của robot.
Ngay cả mẹ của mình mà cũng không nhận ra, mi là đồ chơi bản lậu à?”
Hắn trầm ngâm nhìn chằm chằm Sở Thời Từ, tay sờ lên con dao trên thắt lưng.
“Hay…… mi căn bản không phải là robot.”.