Đào Thời Diên có thể thề, ngoại trừ năm tuổi lạc mất Chong Chóng Nhỏ, thì đây là lần đầu tiên trong đời anh làm ra một chuyện hối hận đến nhường này.
Vẻ mặt anh cứng đờ trong chốc lát, sau đó lập tức đứng thẳng người, ngoan ngoãn lễ phép nói: “Chào bác trai.”
Nói xong, lại nhớ ra mình còn đang kéo Trình Hề. Sợ cha Trình bài xích tình yêu đồng tính, anh vội buông tay ra ——
Nhưng không thành công, đối phương nắm lấy tay anh thật chặt.
Đào Thời Diên xoay xoay cánh tay, nhưng vẫn thất bại. Lúc này mới chậm chạp phản ứng lại, không phải Trình Hề nắm quá chặt, mà là cố ý không buông tay.
—— Trình Hề đang dùng sự im lặng, cũng là cách cứng rắn nhất để nói cho cha mình biết quan hệ giữa hai người bọn họ.
Trong tất cả các mối quan hệ đồng tính, cửa ải khó vượt qua nhất chính là người thân. Nguyên nhân dẫn đến kết cục chia tay phải có đến % là do gia đình không đồng ý, suy cho cùng chẳng ai có thể trơ mắt nhìn cha mẹ sinh ra và nuôi nấng mình phải đau lòng rơi lệ, muốn đi tìm cái chết cả.
Bao gồm cả anh, nhìn thấy cha Trình thì phản ứng đầu tiên cũng là buông tay Trình Hề ra, để tránh cho Trình Hề bị trách mắng.
Nhưng Trình Hề lại là loại người ngược lại.
Đối với tình yêu của hai người họ, Chong Chóng Nhỏ của anh kiên định hơn anh tưởng rất nhiều.
Đào Thời Diên giống như động viên mà xoa nhẹ ngón tay của Trình Hề, Trình Hề cũng nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ ý rằng cậu không sao cả.
Mấy động tác nhỏ mờ ám giữa cặp tình nhân này đều lọt vào đáy mắt Trình Lập Quốc, lòng ông chấn động, thậm chí trong vài giây ngắn ngủi còn đặc biệt hy vọng những gì ông đang trải qua chỉ là một giấc mơ.
—— Con trai Trình Lập Quốc ông lại thích đàn ông?
Mặc dù người đàn ông này trông có vẻ vô cùng cao quý, lời nói thái độ không tệ, cũng rất bảo vệ Tiểu Hề, nhưng hai người đàn ông …… liệu có tương lai không?
Có điều Trình Lập Quốc cũng không thể hiện ra điều đó, uy nghiêm nhiều năm tích lũy giúp ông che giấu cảm xúc rất tốt. Đầu tiên ông hơi gật đầu với Đào Thời Diên, sau đó bỏ lại một câu “Tiểu Hề, buổi tối gọi điện thoại cho cha” rồi bước vào phòng giám đốc.
Bước chân vội vàng, thậm chí ngay cả câu trả lời của Trình Hề cũng không kịp nghe.
Trên đường quay lại khách sạn, Đào Thời Diên vẫn luôn cân nhắc xem nên làm gì.
Không phải anh cảm thấy mình đã làm mất lòng cha Trình, ban nãy xuất phát điểm của anh là vì Trình Hề, có lẽ đối phương cũng có thể nhìn ra. Hơn nữa kể cả khi không nhìn ra, anh vẫn có thể tìm được cách xoay chuyển ấn tượng của cha Trình về mình.
Sợ nhất chính là, ngay cả cơ hội tìm cách xoay chuyển cũng không cho.
Từ nhỏ sống trong hoàn cảnh gia đình phức tạp, anh đã sớm học được cách phỏng đoán cảm xúc. Vừa nãy cha Trình không nói gì, nhưng anh có thể nhìn ra, cha Trình vô cùng bài xích tình yêu đồng tính.
“Chong Chóng Nhỏ……….” Đào Thời Diên chân thành xin lỗi: “Xin lỗi, vừa nãy hiểu lầm em và cha.”
Vẻ mặt Trình Hề vẫn như thường: “Không sao, là do em chưa từng giới thiệu, nên anh không biết là chuyện rất bình thường.”
“Hiện tại đã biết rồi…….Nhưng tôi không hiểu rõ tính của cha em lắm, ông ấy thích gì? Thích ăn ngọt hơn hay mặn hơn? Có hút thuốc uống rượu không? Sức khỏe thế nào?”
“………..” Trình Hề bị một đống câu hỏi này làm cho choáng váng: “Anh hỏi em mấy cái này làm gì.”
Làm gì?
Đào Thời Diên nói như chuyện đương nhiên: “Để tìm đúng sở thích của bố vợ đó.”
“……………” Ai là bố vợ anh!!!
Trình Hề đẩy Đào Thời Diên ra, không cho anh nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ bừng của mình: “Anh đang yêu em, không phải yêu ông ấy, không cần tốn quá nhiều tâm tư với ông ấy làm gì, em có thể tự giải quyết được.”
Đào Thời Diên móc thẻ mở cửa của khách sạn ra, hôn lên trán Trình Hề một cái: “Em cũng nói rồi đó, tôi đang yêu em, vì thế em đừng một mình gánh vác tất cả mọi chuyện. Hơn nữa chuyện này cũng có phần của tôi, để tôi cùng chia sẻ với em, được không?”
Mặc dù đã đồng ý với Đào Thời Diên là sẽ học cách chia sẻ, nhưng đợi đến buổi tối, sợ làm ảnh hưởng đến lịch trình, nên Trình Hề tiễn Đào Thời Diên đi trước rồi mới gọi điện cho Trình Lập Quốc.
Khách sạn Trình Lập Quốc ở cách đó không xa, nên ông bảo Trình Hề qua tìm mình luôn. Trình Hề cứ tưởng rằng sắp sửa phải đối mặt với sóng to gió lớn, không ngờ cửa vừa mở ra, lại nhìn thấy một bàn cơm cùng với hai lon bia có nồng độ cồn rất thấp.
“Đến rồi à,” Trình Lập Quốc chỉ chỉ ghế: “Ăn không quen thức ăn bên này, cha bảo trợ lý sinh hoạt nấu mấy món đơn giản, lại đây ăn một chút đi.”
Trình Hề nghe lời ngồi xuống, Trình Lập Quốc lại nói: “Nếu được thì uống hai ly, còn nếu sợ ảnh hưởng đến việc thi đấu thì thôi.”
Thì ra Trình Lập Quốc chọn bia có nồng độ cồn thấp là sợ làm ảnh hưởng đến cuộc thi của cậu, Trình Hề mím chặt môi, bật nắp lon bia ra. Bọt bia trào lên nhưng cậu không có tâm trạng để nhìn ngắm, hai tay nắm chặt lon, thấp thỏm đợi đối phương mở miệng.
Đợi hai phút vẫn không đợi được gì, Trình Hề dứt khoát vừa gắp rau xào cho Trình Lập Quốc, vừa cố gắng bắt chuyện với ông, tránh để lát nữa bị đánh chết.
“Cha, sao cha lại đến Liên Thuận?”
Mí mắt Trình Lập Quốc hơi cụp xuống: “Đi bàn chuyện làm ăn, tiện thể thăm bạn cũ.”
Bạn cũ mà ông nói là trưởng đài của Phiên Thự TV, Trình Hề gắp một đũa rau muống lên, sau khi nhét vào miệng thì giật mình: “Sao nguội ngắt vậy, để con hâm nóng lại rồi hãy ăn.”
“Đợi con tiếng, tất nhiên là phải nguội rồi,” Trình Lập Quốc lắc đầu: “Không cần phiền phức vậy, thức ăn hơi nguội cũng không sao.”
Khi còn bé, vì chờ Trình Lập Quốc về nhà cùng nhau ăn cơm, món Trình Hề ăn nhiều nhất chính là thức ăn nguội lạnh. Mười mấy năm trôi qua, thời gian thấm thoắt thoi đưa, không ngờ rằng hai cha con họ lại đổi ngược lại.
Trình Hề có hơi hoảng hốt, cậu im lặng mấy giây rồi mới nói: “Xin lỗi, cha, là do con tới trễ.”
“Tiễn thằng nhóc kia à?”
Trình Hề nhắm mắt gật đầu.
“Nhìn người con chọn đi,” Trình Lập Quốc cười giễu: “Trên mặt có sẹo, vừa nhìn đã biết chẳng phải loại tử tế gì.”
……….Trên mặt có sẹo thì làm sao??
Chưa kịp suy nghĩ kỹ, Trình Hề đã lập tức phản bác: “Anh ấy rất thành công trong sự nghiệp, có trái tim nhân hậu và nhân cách tốt trong cuộc sống, cha không thể đánh giá một người qua vẻ bề ngoài khi chưa biết gì về người đó được!”
Vừa dứt lời, nhìn thấy đầu đũa của Trình Lập Quốc khựng lại giữa không trung, Trình Hề lúc này mới hối hận nhớ ra, trái tim vọt thẳng lên cuống họng.
Toi đời toi đời toi đời rồi, cha cậu vốn đã rất tức giận, phải vuốt lông mới đúng, đến đây để cãi nhau hay gì!
Tay Trình Hề cũng khựng lại, lúc này không khí im lặng đến đáng sợ, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở căng thẳng của cậu.
Một lúc lâu sau, giọng nói khàn khàn của Trình Lập Quốc phá vỡ sự im lặng trước: “Trình Hề, con thích cậu ta thật à?”
Đã nói đến đây rồi, phủ nhận cũng vô dụng, Trình Hề đành đâm lao thì phải theo lao: “Thích.”
“Con phải biết, thích không phải là một thứ tình cảm lâu dài, đến cuối cùng ai rồi cũng sẽ mong muốn có một nơi chốn yên ổn. Mà con và cậu ta lại không thể thành một gia đình và có đời sau, con có hiểu không?”
“………Cùng với ánh mắt của người đời, không biết con đã từng cân nhắc qua chưa. Sau khi người ta biết sẽ coi con là biến thái, hàng xóm và người xung quanh sẽ dùng ánh mắt nhìn người lập dị để đánh giá con, con lại là nhân vật của công chúng nữa, phía sau con còn vô số con mắt vô số cái miệng….Con có thể chịu được sao?”
“Cha, cảm ơn nhắc nhở của cha. Con đã từng cân nhắc phải nói sao với bạn bè, cũng từng cân nhắc phải phản kích như thế nào trước miệng lưỡi thế gian,” Trình Hề dừng lại trong chốc lát, rồi bỗng nhiên mỉm cười nói: “Nhưng trước giờ con chưa bao giờ cân nhắc đến chuyện con và anh ấy chia tay.”
Nói tới đây, không khí lại chìm vào im lặng.
Nếu như không phải có ngày hôm nay, có lẽ Trình Hề cũng không hiểu rõ được rốt cục mình yêu Đào Thời Diên đến nhường nào, hiện tại thì đã hiểu toàn bộ. Cậu lặng im nhìn cha mình, thầm nhủ: Nếu Trình Lập Quốc thật sự không đồng ý, cậu sẽ rời khỏi Tùng Giang mấy năm, đỡ để cha cậu phải nhìn thấy rồi phiền lòng.
“Cạch ——”
Không biết đã qua bao lâu, một cái ly thủy tinh chạm vào lon bia của cậu. Trình Hề theo phản xạ ngẩng đầu lên, thấy Trình Lập Quốc giơ cao ly rượu, mặt cũng sắp tựa ở trên bàn: “Được, dũng cảm lắm, không hổ là con trai của cha. Con thích làm gì thì làm, cha cũng không quản nổi.”
Hít một hơi thật sâu, Trình Lập Quốc nói: “Đợi đợt này hết bận, con dẫn cậu ta về nhà chơi một chuyến.”
Mãi đến tận khi ra khỏi khách sạn, Trình Hề vẫn còn bối rối, không dám tin Trình Lập Quốc lại có thể chấp nhận việc con trai mình là người đồng tính.
Một cơn gió đêm thổi tới làm mạch suy nghĩ của cậu rối loạn, cậu chợt nhận ra, từ sau khi mẹ mình qua đời Trình Lập Quốc không tái giá, hình như cũng chẳng có tình nhân cố định.
Với điều kiện của Trình Lập Quốc, xung quanh chắc chắn không thiếu người theo đuổi, thậm chí ông cũng thừa sức tìm được những cô gái nhỏ tuổi hơn cả mình.
Nhưng ông không tìm, mà chỉ sống một mình cho đến tận bây giờ.
Nên ai nói ‘thích’ không phải là thứ tình cảm lâu dài?
Những bó hoa bách hợp mới tinh trước linh vị của mẹ, không phải là chứng cứ hùng hồn nhất sao?
Sau bữa cơm đêm nay, Trình Hề dường như đã quen biết lại cha mình một lần nữa.
Dễ dàng qua được cửa ải khó khăn nhất, báo tin vui cho Đào Thời Diên xong, sau một đêm điều chỉnh lại cảm xúc, Trình Hề mang tâm trạng phơi phới đi tới trường quay của 《Quân Đoàn》 để tiến hành thử giọng, trang điểm thử và diễn tập.
Mọi thứ đã sẵn sàng, ngày nghỉ cuối cùng của kỳ nghỉ quốc khánh mùng tháng , 《Quân Đoàn Ca Sĩ》 mùa này bắt đầu chính thức phát sóng trực tiếp tập đầu tiên của chương trình.
Là show thực tế có rating cao nhất cả nước, quy định thi đấu của 《Quân Đoàn》 rất hoàn thiện. ca sĩ tham gia phải thi đấu vòng trong hai tháng để tiến đến chung kết tranh ngôi vị quán quân.
Bốn vòng đầu tiên là vòng loại trực tiếp, mỗi vòng sẽ loại thành viên có điểm số thấp nhất. Điểm số dựa vào cách thức vote trực tuyến và vote công khai tại chỗ, lần lượt chiếm % và %, như vậy vừa huy động được sự nhiệt tình của cả cư dân mạng lẫn fans, vừa cân nhắc đến vấn đề độ nổi tiếng không đồng đều của các thí sinh, xem như là một cách tính điểm rất công bằng.
Do tập đầu tiên của chương trình chưa được phát sóng nên không thể mở kênh vote trực tuyến, do đó kết quả chỉ tham khảo dựa trên bình chọn của khán giả có mặt tại hiện trường, đây là tập đặc biệt nhất.
Để công bằng, thứ tự xuất hiện sẽ được quyết định bằng cách bốc thăm, ca sĩ lên sân khấu bốc thăm số theo từng cặp, đến lượt của bậc tiền bối Trương Cần, MC hỏi: “Thầy Trương, thầy mong mình sẽ bốc được số mấy?”
Người từng là tình trong mộng của biết bao cô gái giờ đã phát tướng, nhưng giọng nói vẫn còn rất vang: “Số nào cũng được, dù sao thì sóng trước cũng sẽ bị sóng sau vỗ chết trên bờ cát thôi.”
Vốn tưởng Trương Cần là một bậc tiền bối rất nghiêm túc, không ngờ tính cách của ông lại hài hước cởi mở. Nghe thấy lời ông nói, khán giả ở hiện trường cười vang, Trình Hề cũng cười theo.
Đợi Trương Cần xuống sân khấu, MC lại vẫy tay với khán giả: “Được rồi được rồi, tém lại chút coi. Tiếp theo mời Trình Hề, Mạnh Bạch lên sân khấu bốc thăm!”
Trình Hề hơi ngạc nhiên, không ngờ lại phải lên cùng Mạnh Bạch. Mạnh Bạch chẳng có phản ứng gì đặc biệt, mà cong mắt cười với cậu: “Đi thôi, Tiểu Trình.”
Để phù hợp với bài hát hôm nay, Trình Hề nhuộm mái tóc đỏ đặc trưng của mình về lại màu đen, mặc một cái áo thun trắng đơn giản nhất, kết hợp với quần bò và giày thể thao, nếu khuôn mặt không quá chói mắt, thì người ta còn tưởng cậu là hotboy đại học nào đó đi nhầm địa điểm.
Ngược lại với cậu, Mạnh Bạch mặc một bộ vest màu đỏ thắm, phụ kiện trên quần áo vô cùng phức tạp. Vừa nhìn là biết hắn sẽ hát một bài cực kỳ khí thế, không ăn mặc lộng lẫy thì sẽ không làm chủ được sân khấu.
Hai người lần lượt đứng hai bên trái phải của MC, MC hỏi Mạnh Bạch trước: “Tiểu Bạch, Quân Đoàn kỳ này đối thủ mà cậu mong đợi nhất là ai?”
“Đương nhiên là Trình Hề,” Mạnh Bạch trả lời: “Trước đây chúng tôi từng hợp tác, nên khá hiểu nhau.”
MC: “Vậy đối thủ mà cậu không muốn đụng phải nhất là ai?”
“Cũng là Trình Hề,” Mạnh Bạch tinh nghịch mỉm cười: “Giờ cậu ấy nổi tiếng lắm, nếu như đối đầu với cậu ấy, thì những fans đáng thương của tôi sẽ bị ngược thành bã mất!”
Câu nói này nghe như đang tự giễu mình không nổi tiếng, đồng thời cũng làm mọi người quan tâm đến số lượng fans của Trình Hề.
Sau album thứ hai và chuỗi concert, lượng fans trên weibo đã đạt gần triệu người, thứ hạng siêu thoại đứng trong top đầu, fans hoạt động rất sôi nổi, là một idol lưu lượng hoàn toàn xứng đáng.
Trong số thí sinh dự thi 《Quân Đoàn》 mùa này, ngoài Trình Hề thì tất cả đều là ca sĩ thuần túy. Nhiều người trong số họ có tác phẩm tiêu biểu, và có những bài hát được đánh giá rất cao, nhưng lại không có fans, cũng chính là kiểu ‘bài hát nổi nhưng người không nổi’ mà người ta vẫn thường nói.
Trong tình huống này, lưu lượng có ý nghĩa là ưu thế bẩm sinh.
Cho dù lượng vote trực tuyến có thấp thì cũng chẳng sao cả.
Mạnh Bạch vừa nói thế, siêu thoại của 《Quân Đoàn Ca Sĩ》 bắt đầu sôi sùng sục:
[Ca sĩ lưu lượng thì sao, GATO à, cậu mà có bản lĩnh thì cũng hút triệu fans đi, không có năng lực ở đó mà nói mồm???]
[Vâng vâng vâng, ca sĩ giỏi chỉ biết im lặng ca hát bị áp bức bởi ca sĩ lưu lượng nhảy tới nhảy lui như khỉ]
[Tôi khuyên một số người nên vào đây xem kỹ rồi hẵng nói chuyện {Link trang web: Doanh số bán album tháng trên toàn bộ các nền tảng chính (bao gồm cả trực tuyến)}, mở to mắt chó của mấy người ra xem người đứng đầu là ai.]
[Được rồi được rồi, đừng cãi nhau nữa, ai mà cãi được fans của minh tinh lưu lượng chứ? Chúng ta cứ im lặng chờ kết quả là được rồi!]
MC dày dặn kinh nghiệm bắt được điểm sáng, bèn lập tức đưa micro cho Trình Hề, nói đùa rằng: “Trình Hề, cậu có bảo fans ngược Mạnh Bạch hay là mấy thí sinh khác không đấy?”
Phân đoạn hỏi và trả lời quá lâu, vẻ mặt của Trình Hề hơi bất đắc dĩ. Cậu nhận lấy micro, giọng nói trong trẻo vang vọng tới mỗi một góc của trường quay:
“Thứ nhất, debut hai năm, tôi chưa từng bắt fans của mình làm bất cứ chuyện gì; thứ hai, cá nhân tôi nghĩ, 《Quân Đoàn Ca Sĩ》 rất được công chúng quan tâm, chắc chắn sẽ có số lượng lớn cư dân mạng vote cho ca sĩ mình thích. Chỉ cần hát hay, thì sẽ được người khác chú ý tới; thứ ba, ngoài số lượng fans, thì vẫn còn rất nhiều cách để ngược người khác ——”
“Ví dụ như tập này, quang minh chính đại chiến thắng đối thủ trong tình huống không có lượng vote trực tuyến,” Trình Hề nhìn về phía Mạnh Bạch: “Anh nghĩ có đúng không, Tiểu Bạch?”