Sáng hôm sau, Cố Từ đánh thức tôi dậy.
Lúc này anh đã tỉnh rượu, ngoan ngoãn đi chuẩn bị bữa sáng.
"Ăn cơm thôi."
Nhớ đến bộ dáng làm nũng hôm qua của anh, tôi cảm thấy khả năng làm ông chồng tốt của Cố Từ không tồi. Hay là hỏi xem anh còn ý với tôi không nhỉ?
Bộ dáng hôm qua của anh ít nhiều có lẽ vẫn còn thích tôi.
"Sao hôm qua anh uống say vậy mà lại chạy đến đây?"
Tôi nghĩ vẫn nên thử một chút miễn cho lại dẫm vào vết xe đổ ba năm trước.
Ba năm nay chúng tôi đều trưởng thành hơn rất nhiều, cũng có thể nhân nhượng đối phương mà lùi về một bước.
"Là vì Vu Duyệt, cô ta vì anh mà nhắm vào em, những vì cô ta cũng không biết thân phận của em nên..."
Cố Từ vừa nói thì tâm trạng của tôi đã lạnh đi rất nhiều, cho nên anh đến đây chỉ vì giải thích cho Vu Duyệt?
"Cút ra ngoài."
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Cố Từ vẫn còn muốn giải thích: "Không phải..."
"Đừng để tôi nói lần thứ hai." Tôi chặn ngang lời Cố Từ, nước mắt đã đong đầy nhưng vẫn cố gắng không để nó rơi xuống.
Cố Từ đau buồn nhìn tôi nhưng vẫn im lặng rời đi.
Nhìn bóng dáng anh rời đi, tôi cố gắng không rơi nước mắt, bình tĩnh ngồi xuống ăn cơm xong thì nằm trên sô pha thẫn thờ.
Tiểu Khiết quay về còn vô cùng lễ phép, biết cả gõ cửa.
Đến khi phát hiện chỉ có mình tôi trong nhà thì hỏi: "Cố Từ đâu? Hai người từ hôm qua không xảy ra chuyện gì à?"
"Xảy ra cái gì cơ? Nếu em còn nhắc đến tên người đàn ông kia thì thu dọn hành lý đi theo anh ta luôn đi."
Tôi mệt mỏi nói.
Nó nhìn thấy tôi không có vẻ nói đùa bèn ngậm miệng, sau đó mở máy tính nghiêm túc giúp tôi làm việc, rốt cuộc thì nó vẫn muốn nhận thưởng cuối tháng.
Nó tính tôi có số phiếu bình chọn nữ chính bên đài Quýt cũng không thấp đến nỗi khó nhìn.
Tôi không quan tâm lắm, dù sao cũng không phải như idol tranh đua làm gì cả.
Ba năm trước có kết cục không tốt đẹp, ba năm sau cũng chẳng có nổi kỳ tích.
Hôm nay là lễ trao giải của đài Quýt, tất cả các minh tinh giới giải trí đều được mời đến.
Vu Duyệt chọn lễ phục với trang sức xa xỉ của đại diện mới nhận được. Không thể phủ nhận cô ta khá xinh đẹp.
Nhưng tôi cũng không kém nha, trang phục đều là đồ đặt may riêng của hãng quý tộc châu Âu, người ngoài không hiểu nhưng người trong nghề ắt sẽ biết.
Có nhiều người cũng biết một chút đều quay đầu nhìn tôi mấy lần.
Giải nam chính xuất sắc nhất đương nhiên là về tay Cố Từ, nhận giải xong anh chỉ im lặng đứng trên đài chờ tuyên bố giải nữ chính xuất sắc nhất.
Kết quả bầu phiếu khiến tôi không ngờ tới, tôi hơn Vu Duyệt phiếu lận.
Mọi người đều ồ lên, nhỏ giọng bàn tán.
Tôi hỏi nhỏ Tiểu Khiết: "Em cho người mua phiếu giả à?"
Mặt Tiểu Khiết mờ mịt nói: "Không có, chị chuẩn bị giải nghệ thì còn mua phiếu làm gì?"
"Xin mời nữ chính xuất sắc nhất của chúng ta, Mạc Bối Bối lên nhận giải."
MC đọc kết quả cuối cùng.
Nhưng fans chờ bên ngoài đều tức giận, giọng nói của bọn họ bên trong hội trường vẫn có thể nghe thấy.
"Dựa vào cái gì là cô ta chứ?"
"Có ẩn tình, chúng tôi không chấp nhận kết quả này."
Vu Duyệt dưới khán đài trào phúng nhìn tôi, chờ đến khi tôi nhìn thấy cô ta thì đọc khẩu hình ba chữ: "Hồ ly tinh."
Tiểu Khiết cũng nhìn thấy được, biết chúng tôi bị chơi xấu.
Tiếng chửi bới xung quanh ngày càng lớn, nó kéo vạt váy tôi, "Chị, không cần nhận giải nữa, chúng ta đi về, không nhận."
Nhưng tôi või nhẹ tay nó, ý bảo nó buông ra.
Tôi dưới ánh mắt của mọi người, chậm rãi bước lên nhận giải, hiện giờ tôi chẳng còn sợ gì cả, vốn dĩ lúc ra mắt đã không thành công rồi.
Dăm ba mấy trò mèo này tôi cũng không để vào mắt đâu.
Cố Từ lạnh mặt nhìn Vu Duyệt ngồi dưới, bỗng cầm lấy mic nói: "Chúc mừng nữ chính xuất sắc nhất trong lòng anh, anh đã chờ em ba năm rồi."
Anh nói xong, toàn bộ người trong hội trường đều thay đổi sắc mặt.
Cố Từ muốn công khai tại đây luôn sao?
Lúc này không còn ai để ý tới vụ phiếu bầu của tôi nữa, tất cả đều tập trung lên người Cố Từ.
Người đại diện của Cố Từ vội vã hô to với các máy quay: "Cắt, đoạn này cắt hết."
Nhưng mà có cả máy livestream ở đây, hơn nửa đều là fans Cố Từ đang xem, nhanh chóng lục lại các bức ảnh của tôi và Cố Từ, căn bản xác định được mối quan hệ chúng tôi không bình thường.
Còn tôi vẫn ngây người nhìn Cố Từ, thì ra trong ba năm qua anh vẫn luôn chờ đợi tôi.
Điều rõ ràng vậy mà đến giờ nếu tôi vẫn không nhận ra được thì tôi chính là một đứa ngu mất.
Vu Duyệt ngồi ở dưới mắt đã toé lửa, nếu không phải có nhiều người ở đây thì cô ta đã sớm chạy lên cào nát mặt tôi rồi.
Nhìn mọi người dưới đài đều sợ ngây người, tôi cũng cầm mic chậm rãi bày tỏ.
"Thật ra, tôi vì ảnh đế Cố nên mới tiến vào giới giải trí, tôi theo đuổi bước chân của anh, thế mà đã ba năm."
"Nhưng mà cũng may mắn, tôi đuổi theo được rồi."
Chúng tôi đều tiến lên ôm lấy nhau, khoảnh khắc này khiến tôi cảm thấy ba năm qua đều đáng giá.
Vu Duyệt dưới đài vì ghen ghét đã không khống chế nổi bản thân.
"Cố Từ vì tao làm nhiều điều như thế, mày có tư cách gì mà thích trước hả con hồ ly tinh kia!"
Phóng viên xung quanh như nhận được hòn than nóng bỏng, tranh nhau giơ mic lên.
Tôi đối mắt với Vu Duyệt, thấy trong mắt cô ta đều là sự ghen ghét điên rồ.
Ả đàn bà này không chiếm được Cố Từ nên muốn huỷ hoại anh.
Nhưng sao tôi có thể để cô ta như ý nguyện được, tôi đã cực khổ đi đến được ngày hôm nay, không thể để công dã tràng được.
Vệ sĩ Cố Từ nhanh chóng chạy lên đưa chúng tôi đi.
Ở sau đài, người đại diện Cố Từ vô cùng tức giận.
"Sao em không thảo luận trước với anh một chút hả?"
"Bây giờ em đã vi phạm quy tắc, phải bồi thường một khoản kếch xù đấy."
Tôi đứng bên cạnh bình thản hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
" triệu."
Tôi nhíu mày, Cố Từ rõ ràng là một ảnh đế, sao tiền vi phạm hợp đồng có chút xíu thế này?
Cố Từ bên cạnh trả lời: "Tôi sẽ trả, cũng chấm dứt hợp đồng một thể."
Người đại diện của Cố Từ cũng không ngồi yên được nữa.
"Em điên cái gì đấy? Bồi thường sao? Bao năm nay cố gắng đều muốn đổ sông đổ biển hết hả?"
Tôi cắt ngang: "Cái này, triệu trong này, mật khẩu là sinh nhật Cố Từ, anh cầm đi kiểm tra trước đi."
Người đại diện:...
Tôi cho rằng anh ta đang ghét bỏ vì không đủ, lại lấy một chiếc thẻ dự phòng ở trong ví ra.
"Cái này có triệu nữa, số còn lại về nhà tôi sẽ chuyển ngay đến anh."
Người đại diện của Cố Từ nhìn tôi, giống như đang nhìn người xấu vậy.
"Cô là phú bà năm đó bao nuôi Cố Từ phải không?"
Tôi xấu hổ sờ mũi, áo choàng mặc mấy năm bỗng nhiên bị lột ra cũng ngại.
Mà Tiểu Khiết bên cạnh kinh hãi nói: "Chị Bối Bối, chị còn từng bao nuôi ảnh đế Cố á?"
Thấy tôi không phủ nhận, Tiểu Khiết hứng khởi lẩm bẩm: "Thì ra CP của tôi là thật."
Cố Từ kết thúc hợp đồng xong thì chuyển đến ở với tôi.
Fans của anh hiện giờ chia thành hai phe đấm đá túi bụi trên mạng.
Một bên là fans CP, một bên là fans bạn gái.
Nhìm fans trên mạng đều chúc phúc cho chúng tôi, cuối cùng tôi cũng hiểu trước đây Cố Từ đăng bài kia là có ý nghĩa gì.
Vu Duyệt đã cố đè nén mọi chuyện hôm ấy, nhưng dù sao giấy cũng không gói được lửa.
Nào là mua hotsearch, ăn vạ, chèn ép người mới, từng việc từng việc của cô ta đều bị lộ ra.
Trong đó cũng có không ít "công lao" của tôi, cuối cùng cô ta đến mức phải đi bồi rượu các ông chủ.
Mà sau chuyện của Vu Duyệt thì tôi và Cố Từ trở thành "người bị hại".
Nhiều fans sau đó cũng đồng ý với vấn đề minh tinh có thể yêu đương tự do, còn hy vọng Cố Từ và tôi có thể quay lại giới giải trí.
Chỉ là hiện giờ tôi và Cố Từ đang nằm phơi nắng trên đảo Bali uống nước dừa, bàn tính chuyện hôn lễ.
"Tại sao lúc trước anh đồng ý chia tay với em?"
Cố Từ chậm rãi nói: "Em thấy thế nào?"
"Do em quá dính người à?"
Cố Từ nắm lấy tay của tôi vân vê những đường chỉ tay: "Dính người một chút cũng tốt mà."
"Thế là vì cái gì?"
Anh nhìn tôi, "Em không biết bản thân mình vốn dĩ là một tia sáng, mà anh, muốn trở thành một cái bình có thể chứa tia sáng đó."
...
"Em đọc sách ít nên nghe không hiểu, anh cứ nói thẳng ra đi."
"Là anh không muốn em nuôi anh, anh muốn nuôi em."
Tôi nhìn Cố Từ, không nhịn được cười trêu chọc: "Thế hiện tại anh có thể nuôi em rồi hả?"
Ảnh đế nào đó vừa mới giải nghệ:...
Tôi và Cố Từ kết hôn.
Chúng tôi được lên hotsearch cùng nhau, nhưng mà lần này công khai với thân phận là tiểu thư Mạc gia, tôi mở cho Cố Từ một công ty giải trí.
Dân mạng bùng nổ.
Thì ra chúng tôi là CP thật.
Hết.