Bốn người nghỉ ngơi một tiếng đồng hồ rồi tiếp tục đi về phía trước.
Bọn họ đáp xuống đây thì trời đã tối nếu muốn thu thập đủ điểm để có thể vượt qua bài kiểm tra thì bọn họ phải tranh thủ thời gian.
Không phải ai cũng có thể săn một con Taida giống như Nguyễn Hàn Minh, số điểm của những con thú lẻ tẻ ngoài kia chắc chắn là một con số lẻ.
Hơn hết không ai biết chắc chắn việc chấm điểm của nhà trường sẽ là số điểm chung cho từng người, mà bọn họ còn nhìn theo thái độ cùng cách mà một nhóm có thể cùng nhau chiến đấu.
Ngôi trường này không phải đào tạo người mạnh mà bọn họ muốn tạo ra nhóm nhóm người vừa mạnh vừa có lòng nhân hậu biết giúp đỡ người khác.
Cái tính nết cùng sự ngay thẳng của một người sẽ khiến người khác nhìn ra bản chất của người đó mà thời đại này chính là thiếu một người có taấm lòng như vậy dẫn đầu.
Không một ai đã nếm được vị ngon ngọt của quyền thế mà chấp nhận buông tay giúp đỡ những người yếu kém.
Lần này cả bốn người đều tập hợp đủ nên tốc độ di chuyển cũng nhanh hơn lúc đầu, bọn họ không còn chút gánh nặng tâm lý nào.
Đi một lúc bọn họ nhìn thấy một con suối nhỏ, bên cạnh đó có vài con thú nhỏ đang uống nước.
Đối với bọn họ nhóm thú nhỏ này không hề có chút cảm giác muốn săn, dù sao nếu săn chúng cũng chẳng được bao nhiêu điểm vậy thì tha cho chúng vậy.
Đi đến bên suối bốn người đều tự giác chia ra bốn hướng sau đó tự mình rửa mặt, hiện tại cũng khá trễ, đối với bọn họ nếu như còn trong học viện thì hiện tại đã ngủ không biết trời trăng gì rồi.
Nhưng hiện tại đang trong cuộc kiểm tra, nếu chưa có một số điểm đủ an tâm thì không thể thả lỏng mà ngủ được.
"Chẳng lẽ chúng ta đi tìm Taida để đánh sao?" Dương Lệ Tú thở dài hỏi.
Cô ấy cảm thấy đây là cách nhanh nhất để có số điểm cao.
Hoàng Hào mặt đầy khinh bỉ mà nhìn cô ấy: " Bà có đánh được đâu mà đòi.
Trong chúng ta chỉ có Hàn Minh làm được, cho dù có điểm đó cậu ấy chia sẻ thì chúng ta cũng chưa chắc có thể thông qua kiểm tra."
Đặng Quan tháo mặt nạ trên mặt ra rồi tát nước lên mặt, khuôn mặt nổi đầy gân xanh của cậu ta hiện ra trước mắt mọi người.
Một người luôn không ổn định về sức mạnh sẽ khiến cơ thể cũng bị căn cứng, cơ bắp trên người cũng vì sự mất cân bằng mà trở nên đau nhức dữ dội.
Cũng vì như vậy mà khuôn mặt cùng cơ thể của cậu ta nổi đầy gân xanh trong cực kỳ ghê sợ.
Nguyễn Hàn Minh khẽ cau mày nhìn sang, cậu không hỏi gì nhưng tinh thần lực đã nhanh chóng bay vào cơ thể cậu ta mà dò xét.
Dò xét xong khoé môi của cậu nhếch lên nở một nụ cười lạnh lùng.
bg-ssp-{height:px}
Đúng là muốn có sức mạnh thì phải trả giá.
Bởi vì sức mạnh của người thế giới này không bắt nguồn từ tự nhiên, qua nhiều thế hệ sự không hoàn hiện của nó càng lúc càng hiện ra ngay trước mắt.
Từ khi đến thế giới này cậu đã biết tất cả nhân loại ở thời đại này không hoàn hảo, sự bùng nổ sức mạnh cùng đứt đoạn tinh thần lực là hiện của sự không hoàn hiện này.
Mà cậu lại có thể lắp đầy sự không hoàn hiện đó.
Nguyễn Hàn Minh trầm tư một lúc rồi rút tinh thần lực về, hiện tại cậu chưa thể lộ việc này ra ngoài, cậu cần phải hỏi ý kiến của Phạm Huyền Lân.
Không chỉ vậy chỉ mới cùng nhau chưa đến một ngày cậu không thể đặt niềm tin vào những người vừa quen biết này.
Rất có thể bọn họ sẽ phản bội cậu ngay khi cậu chữa trị được cho họ, thậm chí họ sẽ nói những gì cậu đã làm để giúp họ tốt hơn.
Trên đời này có rất nhiều thứ có thể xảy ra mà bạn không ngờ đến.
Bạn có thể tin tất cả nhưng bạn không thể không đề phòng mọi thứ.
Niềm tin cùng sự đề phòng là ranh giới rất mỏng manh, chỉ cần chạm nhẹ nó liền tan vỡ.
Cậu chưa thể tin bọn họ, việc cậu cần làm là hỏi ý kiến của anh, nhưng xung quanh đây nơi nào cũng có camera cậu không thể hỏi được vậy chỉ có thể khi kiểm tra kết thúc rồi sẽ nói với anh sau.
Nghĩ như vậy cậu cũng không để ý đến bọn họ nữa, sau khi rữa mặt xong cậu liền đứng dậy rồi thăm dò xung quanh.
Theo như những gì ba người Đặng Quan nói thì cậu có thể săn Taida để kiếm điểm, nhưng nó chỉ được tính nhờ công lao của bản thân.
Tuy cậu không quan tâm mấy đến bọn họ nhưng nếu đã đi cùng thì cậu cũng nên chiếu cố một chút.
Nể tình bọn họ đi tìm cậu cũng can đảm chạy đến khi nghe thấy cậu gặp nguy hiểm cậu sẽ tìm những con thú vừa tầm để bọn họ luyện tập.
Chỉ cần kiếm một số điểm nhất định thì sau đó bọn họ có thể tiếp tục đi sâu vào trong tìm thức ăn ngon rồi.
Người của thế giới này không chỉ ăn những thực phẩm bình thường mà xác của những con quái thú to lớn kia cũng có thể trở thành lương thực ngon miệng được bán với giá cao ngất ngưởng trong các nhà hàng lớn ở Đế Đô.
Nếu như đã có thứ gọi là thức ăn miễn phí thì cậu phải tìm cho bằng được, không chỉ tìm mà còn phải ăn thử rồi đóng gói mang về nữa chứ.
Cuộc sống như thế này đúng là tốt mà.