- Không ổn rồi, thiếu gia!
Dương Quá nhanh chóng chạy xộc thẳng vào nội viện của Độc Cô gia, lúc này mọi người đang chuẩn bị lên đường vào Hoàng Cung.
- Chuyện gì thế Quá nhi?
Lăng Tam Gia nhíu mày, tiểu tử này có chuyện gì mà hoảng hốt thế?
Dương Quá sắc mặt cực kỳ khó coi, thật may mắn, mọi người đều ở đây.
- Thiếu gia, lão gia, đại sự không ổn rồi!
- Có chuyện gì?
Dương Quá ổn định hơi thở, rồi nói:
- Hoàng Đế mới có lệnh, các đệ tử của Thiên Tinh ngay lập tức thành lập một tổ chiến đấu để tham dự đại hội Võ Trạng Nguyên! Thuộc hạ cùng Long Nhi và thiếu phu nhân đều phải tham gia!
- Cái gì?
Tất cả mọi người kinh ngạc. Không ngờ đến giờ chót Hoàng Đế lại chơi bọn hắn một vố như vậy.
- Không được rồi, tổ đội của chúng ta kể cả những người dự bị đều quá nửa là người của Thiên Tinh học viện. Nếu như bọn họ phải đi tự lập đội mà nói, như vậy chúng ta chì còn lại người? Nếu thế sẽ không đủ nhân số, chắc chắn sẽ không chống đỡ được đến vòng trong!
- Thiệt tình!
Độc Cô gia chủ đầu rối như tơ vò. Hoàng Đế chơi một quả này thật là hiểm. Nhân số thiếu người không nói, cái quan trọng hơn chính là nếu không may giữa chừng hắn lại chơi một vố, người nhà đấu người nhà, như vậy.... ài. Càng nghĩ càng thấy rối bời, hơn nữa giờ khởi hành cũng sắp tới, nếu như không có cách giải quyết, như vậy thì đại sự không ổn!
- Làm sao bây giờ? Chết thật! Tình hình này chúng ta không kịp trở tay, mọi người ai có ý kiến gì không?
Lăng Huyền Phong cảm thấy đau đầu. Như thế này thì hỏng bét, lập tức hắn chợt nghĩ tới cái gì:
- Nhị Cẩu, ngươi tu luyện đến đâu rồi?
- Bẩm Bang Chủ, thuộc hạ ngu dốt, mới chỉ tới tầng Giáng Long Tâm Pháp.
Lăng Huyền Phong kinh ngạc, ngay lập tức hắn bắt lấy tay của Nhị Cẩu dò xét một phen. Kết quả làm cho hắn trợn tròn mắt: Tiểu tử này, không ngờ...
Hệ thống ở một bên cũng kinh hãi than:
- Không thể tin được, trời sinh Thông Linh chi thể! Loại đặc thù thể chất này vạn năm may ra mới có một người! Thảo nào hắn tu luyện một mạch nhanh đến vậy!
- Nếu như cho hắn phục dụng đan dược mà nói, có thể nào... ngạnh kháng được Võ Tôn không?
- Không ổn! Cho dù phục dụng đan dược đề thăng lên đại cảnh giới, cùng lắm tiểu tử này chỉ có thể so găng được với Vũ Tông trở xuống thôi, chưa nói đến lúc nguy cấp mà đề thăng lên thế này, căn cơ chưa vững, chắc chắn lâm vào thế hạ phong.
- Lúc này chỉ còn cách đó thôi!
QUay sang hỏi Độc Cô gia chủ:
- Độc Cô gia gia, còn bao lâu nữa mới tới quyết đấu?
- CÒn canh giờ nữa khởi hành, sau đó mất thêm thời gian để Hoàng Đế làm lễ tế thiên, rồi mới đến tỷ thí, tổng cộng phải mất canh giờ cơ!
- Như thế đủ rồi! Mọi người đi trước đi, con sẽ cùng Nhị Cẩu đuổi theo sau!
- Phong nhi! Nhị Cẩu có thi đấu được không?
- Cũng chỉ còn cách cắn răng thử một lần, may ra có một tia hy vọng!
Độc Cô gia chủ gật đầu, sau đó ném cho hắn một lệnh bài và nói:
- Đây là lệnh bài thân phận, có nó ngươi mới có thể tiến vào Hoàng Cung, cần làm gì thì làm cái đó, chúng ta sẽ đi trước chờ ngươi!
- Dạ!
Đúng vào lúc này, một hộ vệ nhanh chóng chạy vào:
- Bẩm gia chủ, ngoài kia có một nữ nhân tự xưng là bằng hữu của Lăng thiếu gia, muốn được gặp.
- Nàng ta có nói tên là gì không?
- Hồi gia chủ, nàng ta tên là Thu Diệp Hương!
- Là nàng? Mau mời vào đây!
Lăng Huyền Phong vuốt trán:
- Tốt quá, có Thu Diệp Hương ở đây, chỉ cần nàng ta đồng ý giúp một tay, như vậy chúng ta có đủ người, hơn nữa thực lực lại không thấp!
Thu Diệp Hương đi vào, nhìn thấy Lăng Huyền Phong gật đầu coi như chào, khi quay qua nhìn thấy Lăng Bạo lão gia tử, sắc mặt liền có chút phức tạp, nàng miễn cưỡng hít một hơi thật sâu, cúi đầu chào:
- Diệp Hương xin kính chào Độc Cô gia chủ, Lăng... Lăng gia gia...
Lăng Bạo lão gia tử nhìn thấy nàng, quả nhiên có vài phần giống tiểu tử Thu Nhậm Thủy kia, nhất là ánh mắt kia, giống cha nàng như đúc.
- Hương nhi! Là ngươi đó sao?
- Vâng, tiểu nữ chính là Diệp Hương.
Lăng lão gia tử lão lệ tung hoành, nhìn thấy Thu Diệp Hương, chính là tiểu oa nhi mà lão ngày trước hay bồng.
- Bây giờ, ngươi đã lớn thế này rồi sao?
- Cũng đã hơn năm rồi, Lăng gia gia, ngài vẫn khỏe.
- Ha ha! Khỏe! Khỏe! Nhìn thấy hậu nhân của Thu gia còn sống, lão đầu này đương nhiên là khỏe!
Lăng Huyền Phong nói với Thu Diệp Hương:
- Thu cô nương, có một việc cấp bách ta muốn nhờ...
Sau khi nghe hắn giải thích, Thu Diệp Hương nói:
- Công tử muốn ta cùng tham gia vào kỳ tỷ thí Võ Trạng Nguyên?
- Đúng vậy, Hoàng Đế chơi chúng ta một vố rất đau, hiện tại đang thiếu nhân thủ, cầu cô nương giúp đỡ.
- Được, ta sẽ tham gia, nhưng ta sẽ lấy danh nghĩa Lăng Gia đệ tử tham chiến, dù sao hiện tại thân phận của ta cũng khá nhạy cảm.
- Không vấn đề, chỉ cần có thêm cô nương trợ giúp là được.
Hắn quay sang nói với mọi người:
- Ta sẽ cùng Nhị Cẩu đến sau, mọi người cứ đi trước đi!
Nói xong hắn kéo tay Nhị Cẩu đến hậu viện.
Lăng Bạo lão gia tử cùng Lăng lão phu nhân tiến đến chỗ Thu Diệp Hương:
- Nào, lại đây cho gia gia xem, tiểu oa nhi đã trưởng thành đến đâu rồi! Ha ha ha!
- -----------------------------------------------------
Đoạn này tác giả xin đính chính lại thông tin cho phù hợp: Về bối phận thì Thu Nhậm Thủy sẽ gọi Lăng Bạo lão gia tử là bá bá, còn Thu Hồng Diệp và Thu DIệp Hương gọi lão là gia gia, tránh bị loạn bối phận.