Sau khi nhận được hồi báo của Lý Mục, Lăng Huyền Phong nói với mọi người:
- Thay đổi kế hoạch. Đánh nhanh thắng nhanh, không được dây dưa quá lâu với địch thủ, tiết kiệm khí lực, đồng thời lấy an toàn của bản thân làm chủ.
Thu Diệp Hương khẽ nói:
- Lăng Công tử cũng đã nhận thấy sao?
Độc Cô huynh đệ không hiểu nói:
- Có chuyện gì sao?
- Khả năng cao là sẽ có biến, nhưng ta không chắc là do ai, và bọn hắn ở đâu, tuy nhiên vẫn phải đề phòng, ta đã thông báo cho gia gia cùng với tứ đệ, chỉ cần phát sinh ngay lập tức chúng ta rời khỏi đây!
Lúc này, Quách nguyên soái cũng đã xếp xong bảng đấu:
- đội, chia thành vòng đấu. Vòng thứ nhất Võ Vi bắt đầu!
Một tràng âm thanh cổ vũ vang lên, không gian lập tức tràn đầy tiếng hò reo. Đội số và đội số lập tức đi lên đài. Quách nguyên soái phụ trách làm trọng tài lên tiếng:
- Đơn đấu hay loạn đấu?
Đây là quy củ của Võ vi đại hội. Hai đội sẽ tiến hành lựa chọn hình thức thi đấu: đơn đấu hoặc quần ẩu. Đơn đấu là từng cặp từng cặp lên chiến, đội nào thắng nhiều trận hơn sẽ chiến thắng. Quần ẩu là mọi người cùng nhau lên, chỉ cần còn người đứng trên đài sẽ là đội chiến thắng.
- Đơn đấu!
- Loạn đấu!
Đại diện hai bên đồng thời hô. Quách nguyên soái cũng không kinh ngạc, đây cũng là trong dự liệu, nếu hai đội không thống nhất được hình thức, sẽ tiến hành bắt thăm. Lão liền lấy ra một đồng xu bạc:
- Mặt xấp là Đơn đấu, ngửa là loạn đấu. Bây giờ ta sẽ tung lên, các ngươi chú ý!
Tách!
Một tiếng búng tay, đồng xu bay lên trên, sau đó rơi xuống sàn đấu... là mặt ngửa!
- Kết quả là mặt ngửa, sẽ tiến hành loạn đấu. Nhớ kỹ, có thể dùng mọi thủ đoạn, nhưng không được ra đòn triệt hạ, hoặc nếu dùng độc thì phải có thuốc giải! Dù sao các ngươi biết đâu sau này chính là người chiến thắng. Bắt đầu!
Theo một hồi trống, Quách Vọng Sơn nhanh chóng nhường chỗ, hai đội cũng bắt đầu lao vào chiến đấu. Nhất thời âm thanh đánh đấm vang lên, đấu khí cũng được sử dụng đến cực hạn. Khán giả ở bên ngoài thì đều lớn tiếng cổ vũ cho hai đội. Cuối cùng đội số tuy rằng đã chiến đấu ngoan cường, nhưng do thực lực tổng thể của đối phương nhỉnh hơn, nên đã bị loại.
- Trận thứ nhất, đội số thắng!
Tiếng reo hò ngày càng lớn, khán giả vô cùng phấn khích, Lăng Huyền Phong cảm thấy khán giả cuồng nhiệt như xem bóng đá vậy.
Không chút chậm trễ, Quách Vọng Sơn tuyên bố trận thứ bắt đầu. Đội số và đội tiến lên đài, vẫn theo quy củ cũ, chọn đơn đấu hoặc quần ẩu. Rất nhanh trận thứ hai, ba, bốn lần lượt kết thúc.
- Trận thứ : đội số và lên sàn!
Tiếng cổ vũ trở nên nồng nhiệt, bởi vì đây là đại diện của Thiên Tinh học viện, những con em tinh anh của các đại gia tộc lên vũ đài. Lăng Huyền Phong nhìn thấy trong đội hình có vợ chồng Dương - Long, Lăng Hiếu Kiệt cùng Độc Cô Cầu Bại, còn lại người, không ngờ lại là An Lộc Minh cùng Hoàng Thường. Lăng Huyền Phong lắc đầu nói:
- Lão đầu viện trưởng kia không biết là não dùng để trồng cây hay sao mà lại xếp đội thế kia.
Độc Cô Lãnh Phong hỏi:
- Huynh đệ, đội hình kia có vấn đề gì sao?
- Sao lại không có vấn đề? Lão tứ cùng với tiểu tử Độc Cô Cầu Bại kia đang có thù với An Lộc Minh, Hoàng Thường thì lại có ân oán với Lăng gia. Đội hình này muốn tiến sâu vào vòng trong ư? Nằm mơ sao? Nếu như đánh quần chiến thì tám phần sẽ bại.
- Như vậy chỉ có đơn đấu mới có thể có hy vọng sao?
Lăng Huyền Phong gật đầu:
- Nếu đơn đả độc đấu thì ít nhất ăn thua.
Như thường lệ, Quách Vọng Sơn hỏi:
- Đơn đấu hay quần ẩu?
bên trả lời:
- Đơn đấu!
- Đơn đấu!
Lăng Huyền Phong chân mày giãn ra một chút, xem ra là có cơ hội. Phía trên đài, Dương Quá ghé tai thì thầm với Độc Cô Cầu Bại:
- Độc Cô Huynh, một lát nữa tên mặc áo màu xanh kia là Thiên Kiếm Môn Thiếu chủ lên khiêu chiến, phiền huynh đánh cho hắn đến cha mẹ cũng nhận không ra cho tiểu đệ!
Dương Quá nhìn về phía đối phương nghiến răng nghiến lợi. Hóa ra đội chính là do Thiên Kiếm Môn thiếu chủ cầm đầu, đi theo hắn là tên đệ tử Thiên Kiếm Môn, tu vi cũng thuộc hạng khá, chẳng qua chưa có tên nào đạt Võ Tôn cả. Độc Cô Cầu Bại nói nhỏ:
- Huynh đệ, hắn đắc tội ngươi sao?
Dương Quá cũng thì thầm ngắn gọn về lần đụng độ mấy tháng trước, Độc Cô Cầu Bại nghe xong nhíu mày, ánh mắt dần trở nên lăng lệ. Dám nảy sinh ý đồ với chị dâu ta sao? Lát nữa bản công tử sẽ cho ngươi biết vì sao nước biển lại mặn!