A a a a!! Hừ hừ!!....
Nhìn một bầy cương thi phải tới năm chục con đang chậm rãi tiến tới, Lăng Huyền Phong cùng Trần Thương đều nổi da gà. Ta kháo! Đông như thế này thì giết đến bao giờ cho xong?
- Lão ca! Không còn đường lui rồi, phải đánh bại bọn chúng thì mới có đường sống!
- Hảo! Lão Trần ta hôm nay theo đệ! Nhưng mà lát nữa nếu như đệ biến thành cương thi thì lão Trần ta cũng không khách khí a!
Lăng Huyền Phong đang bước thì lảo đảo suýt ngã, quay lại căm giận nói:
- Mẹ kiếp! Huynh còn có lương tâm không hả? Dám rủa ta biến thành cương thi? ĐM! Huynh là đồ không tim không phổi!
Phun ra một câu, Lăng Huyền Phong cũng không nói nhảm với Trần Thương, lập tức rút kiếm xông tới, thôi động nội lực, kiếm khí đại phát. Hắn không sử dụng Nhiễu Chỉ Nhu Kiếm mà vẫn dùng Thái Cực Kiếm vì Chỉ Nhu Kiếm chỉ thích hợp đánh đơn chiến, ngược lại quần chiến thì có chút miễn cưỡng.
Yến Tử Kinh Đàm!!!
Trong hang động vang lên tiếng kim loại cắt vào da thịt, Lăng Huyền Phong sử dụng nội lực chém ngang ra một kiếm, kiếm khí ào ạt bay ra theo hình bán nguyệt, ngay lập tức tên cương thi trước mặt hắn bị chém bay đầu, ngã gục xuống. Đám cương thi còn lại đạp lên đồng bạn mình lao tới, chúng không hề biết sợ là gì, vì chúng chỉ là những cái xác không hồn, ngược lại càng lúc càng hung hãn.
Yến Tử Lược Ba!!
Lại kiếm chém ra, lần này là tên cương thi ngã gục, nhưng so với con số cương thi vẫn đang đứng thì không thấm vào đâu.
- Trần ca! Đừng có đứng đấy, mau giúp đệ a!
- Ha ha! Tưởng đệ không nói chứ. Hảo chiêu kiếm pháp, đủ sắc bén! Bây giờ xem quyền cước của lão Trần ta đây!
Không tiếp tục nhiều lời, Trần Thương liền vận đấu khí vào chân, sau đó lao tới đám cương thi.
Chát! Chát! Chát! Chát!
Chỉ với một cước mà Trần Thương đã đá nát đầu tên, trong đó có tên xui xẻo bị nổ nát thây!
Đám cương thi hành động chậm chạp, phương thức tấn công cũng đơn giản, chỉ có lao tới cắn xé con mồi, cho nên dễ bị người Trần - Lăng tiêu diệt. Nhưng số lượng của chúng quá đông, hết tên này ngã xuống thì còn tên khác lao lên, liên miên không dứt.
Tưởng như đã sắp tiêu diệt được hết, thì cảnh tượng tiếp theo làm cho người phải xanh mặt: Dưới đất lại có một đám cương thi khác nhào lên, chuẩn bị lao tới phía người.
- Ta kháo! Bọn này có bao nhiêu vậy, hết đám này chết thì lại có đám khác từ dưới đất mọc lên!
Lăng Huyền Phong vừa đánh vừa chửi. Hắn tuy căm hận nhưng không còn cách nào khác, nếu không muốn chết thì phải tiếp tục chiến đấu. Dần dần, hắn cũng cảm thấy sắp chống đỡ không nổi, nội lực đã gần cạn kiệt, phía bên kia thì Trần Thương cũng đã có dấu hiệu chùng xuống, tốc độ ra đòn cũng chậm lại, có dấu hiệu thở dốc.
- Trần ca! Chúng ta lùi lại phía cửa động, dựa vào địa hình hẹp để phòng thủ, như vậy sẽ tiết kiệm được chút sức lực!
- Hảo!
người vừa đánh vừa lui, bỗng chốc cương thi từ dưới đất chui lên đã lên tới con số gần một trăm, thật làm cho Lăng Tam Thiếu muốn chửi mẹ nó, tên vương bát đản thất đức nào lại biến con người ta thành cương thi, báo hại lão tử hôm nay chật vật khổ không chịu được.
- Không xong! Lão đệ! Cẩn thận đằng sau!
Theo lời Trần Thương, Lăng Huyền Phong quay lại. Hắn lập tức phun ra một câu chửi tục:
- Đcmm! Lại còn chặn đường bố mày nữa?
Đằng sau người là gần chục tên cương thi đang dần bò lên từ phía cửa hang, vô hình chung người bị tấn công từ phía.
Đang trong lúc căng thẳng, thì phía cửa hang phát nổ một tiếng.
Ầm!!
Nương theo tiếng nổ, một bóng hình yểu điệu xông vào trong hang, hét lớn:
- Tô Mị của Phục Ma Hội ở đây, yêu nghiệt còn không mau rút chạy?
Người tới là một thiếu nữ - tuổi, thân mặc một bộ trường sam màu hồng nhạt, tóc búi lại sau đầu, phía trên có cài một bông hoa lan màu trắng. Nàng có một khuôn mặt trắng trẻo, mắt to tròn vô cùng xinh đẹp.
- Người tới: Tô Mị. Tu vi: Võ Vương nhất giai, chức nghiệp khác: Băng - Lôi song hệ ma pháp sư.
Lại là một ma pháp sư! Trong một ngày mà Lăng Huyền Phong đã chạm mặt tới ma pháp sư, trong đó một thù địch còn một thì là bạn.
- vị, mau lùi về phía sau tiểu nữ!
Tô Mị lên tiếng nhắc nhở. Trần, Lăng người không nói nhiều lời, lập tức lùi lại về bên của nàng, đúng lúc này, nàng niệm chú:
- Tịch diệt! Băng Thương!
Nàng vỗ mạnh tay xuống đất, lập tức phía trước nàng nổi lên từng đạo băng thương sắc nhọn, đâm thủng người đám cương thi, ghim chặt chúng lại một chỗ. Không dừng lại ở đó, nàng tiếp tục niệm chú:
- Lôi bạo!
Từ tay của nàng, từng đợt từng đợt lôi điện phóng ra, nhắm thẳng vào những tên cương thi bị ghim lại.
Xẹt! Xẹt! Xẹt! Phanh! Phanh!
Những tên cương thi bị trúng chiêu cơ thể giật giật một vài cái, sau đó nổ tung, sức ép của vụ nổ còn đánh bay đám cương thi bên cạnh.
Lăng Huyền Phong trừng mắt nhìn, vài giây sau hắn than thở:
- Mẹ kiếp! Ma pháp sư sao bá đạo vậy!