Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Còn ba ngày nữa sẽ đến trận đấu với Long Ngâm, mấy ngày nay, tuyển thủ chuyên nghiệp các đội lớn đang cẩn thận nghiên cứu chiến thuật cũng như để ý tới điểm số công bố trên bảng tổng sắp. Hiện tại thứ hạng đang là Thất Tinh thảo điểm, Đồng Tước điểm, Lạc Hoa Từ điểm, Tuyết Lang điểm, Long Ngâm điểm, Hoa Hạ điểm, Thịnh Đường điểm, Thương Lan điểm, Quốc Sắc điểm, Phong Hỏa điểm. Chênh lệch của Quốc Sắc và Phong Hỏa cách top khá xa, các đội khác thì càng không phải nói, tất cả đều dưới điểm. Ba ngày sau là vòng đấu cuối cùng, các đội tuyển đấu với các đối thủ khác nhau, chắc chắn bảng tổng sắp sẽ còn biến động. Dựa theo số điểm này, Quốc Sắc hạng chín dù có lấy được trọn vẹn chín điểm trong trận cuối cũng không thể tiến vào vòng tứ kết. Tám đội chắc suất không còn bất cứ nghi ngờ gì nữa, cái mọi người quan tâm chỉ là thứ hạng và vấn đề chia bảng.
Trước đây, vòng tứ kết đều thi đấu theo hình thức ghép đôi loại trực tiếp, hạng một vs hạng tám, hạng hai vs hạng bảy, hạng ba vs hạng sáu, hạng bốn vs hạng năm. Năm nay liên minh từ bi hơn, đổi thành hình thức đấu Double Elimination. Bốn đội một, tám, ba, sáu sẽ được chia đến bảng A, còn lại sẽ ở bảng B. Nếu Long Ngâm bị Tuyết Lang cạo trọc : thì sẽ xếp hạng tám, vào tứ kết sẽ được phân vào bảng A, trận đầu đã phải giao thủ với đội mạnh nhất hiện tại là Thất Tinh Thảo, rất có khả năng sẽ rơi vào bảng thua ở ngay vòng đầu.
Lưu Xuyên nhìn mọi người trong phòng huấn luyện nói: “Mọi người nghĩ liệu có bị Tuyết Lang đánh cho : không?”
Mọi người trăm miệng một lời nói: “Không thể!”
Lưu Xuyên cười: “Vì thế đừng bị áp lực quá, dù sao đã chắc suất vào playoffs rồi, thả lỏng tâm tình ứng đối trận cuối cùng này đi. Trận với Tuyết Lang này tôi đã có bố trí đặc biệt rồi, đừng quên lần này là sân nhà của chúng ta, người nên cảm thấy áp lực phải là Phương Chi Diên và Dương Kiếm!”
– Lưu Xuyên nói không sai, hiện tại áp lực lớn nhất chính là Dương Kiếm.
Tuy Dương Kiếm dốt Toán nhưng cũng vò đầu nghiên cứu bảng tổng sắp vô số lần, hiện tại Tuyết Lang đang điểm tuy xếp hạng bốn, nhưng vòng cuối cùng chưa đánh, không biết được những đội phía sau có đột nhiên hăng lên vượt mặt hay không?
Việc vào playoffs không phải vấn đề, nhưng chẳng ai muốn xếp hạng cuối cả đúng không? Hạng cuối trong top sẽ cực kỳ bất lợi trong tứ kết.
Dương Kiếm càng nghĩ càng đau đầu.
Sân nhà Long Ngâm đáng sợ như thế nào không ai biết được, nhưng cậu sợ nhất hai người, một là anh trai, hai là Tần Dạ…
Vừa nghĩ đến đây, Phương Chi Diên đột nhiên mở cửa tiến vào, thấy người này mặt mày cau có, nhịn không được vươn tay xoa đầu cậu, nói: “Không nhất thiết phải buồn rầu vậy chứ?”
Dương Kiếm buồn bực: “Chắc chắn ông anh tôi đang nghĩ âm mưu quỷ kế gì đó để đối phó tôi, tôi có dự cảm không tốt lắm.”
Phương Chi Diên nói: “Tin vào dự cảm của cậu chẳng bằng tin tôi.”
Dương Kiếm ngẩn người, ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt ôn nhu của hắn, không tự chủ được gật đầu nói: “Ừ, tôi tin đội trưởng.”
Phương Chi Diên mỉm cười: “Thế mới đúng, đừng nghĩ nhiều, chiến thuật để tôi lo, cậu chỉ cần huấn luyện cho tốt là được.”
Tuy ngoài miệng an ủi Dương Kiếm, nhưng trong lòng Phương Chi Diên cũng không nắm chắc, hắn tin là kể cả các đội trưởng trong liên minh cũng không chắc thắng khi đấu với Lưu Xuyên, không những thường xuyên đổi người còn liên tục đổi chỉ huy…
Sau khi Xuyên thần mang đội trở về, trình độ lừa người đã cao hơn hẳn một bậc rồi.
Rất nhanh đã tới ngày mùng tháng Sáu, hôm nay vừa lúc là Tết Thiếu nhi, cũng là sinh nhật của tuyển thủ nhỏ tuổi nhất của Long Ngâm Dư Hướng Dương, đồng thời là ngày thi đấu cuối cùng trong giai đoạn vòng bảng của mùa giải thứ .
đội tuyển sẽ thi đấu trong cùng một ngày, hôm nay sẽ đánh chín trận, bốn trận từ tám giờ sáng đến giờ trưa, ba trận từ hai giờ đến năm giờ chiều, buổi tối là hai trận kết thúc từ bảy giờ đến chín giờ: Thương Lan vs Thất Tinh Thảo, Long Ngâm vs Tuyết Lang.
Sắp xếp lịch thi đấu để thuận tiện cho việc phát sóng trực tiếp, các fan ở khắp nơi trên toàn quốc không thể tới hiện trường xem thi đấu đều có thể canh giờ trước TV từ sáng đến tối để không bỏ lỡ bất cứ trận đấu nào.
Tám giờ sáng, ngày thi đấu cuối cùng của vòng bảng cũng kéo rèm.
Trận đầu tiên là Quốc Sắc vs Bắc Minh, trận này thực ra không phải trận quan trọng vì Quốc Sắc điểm đã xác định không thể chen chân vào tứ kết, nhưng hôm nay là cuối tuần, vẫn có nhiều người dậy sớm tới xem, khán giả là fan của tuyển thủ thuộc đủ các đội tuyển.
Dương Kiếm cũng mở máy tính trong khách sạn từ sáng sớm, vừa mở livestream ra thì liền nhìn thấy Hứa Hân Nhiên trên màn hình lớn –
Đã lâu lắm không gặp, cô bé tóc ngắn này vẫn dứt khoát soái khí như trước, luôn xông tới trước bảo vệ đồng đội, dù bản thân bị quân địch vây quanh cũng không sợ không loạn. Cô gái dũng cảm này trước đây khi còn ở Trường An vẫn luôn mang đồ ăn cho mọi người trong đội, lấy cà phê cho Tần Dạ trong phòng nghỉ ngơi, cẩn thận duy trì thế cân bằng trong nội bộ Trường An…
Là đồng đội hợp tác với Hứa Hân Nhiên vài năm, thực ra Dương Kiếm rất hi vọng Quốc Sắc có thể vào được vòng sau, nhưng hiện tại…
Dương Kiếm tâm tình phức tạp xem hết trận đấu, thực ra điểm yếu của đội tuyển Quốc Sắc khá rõ ràng, hàng trước Hứa Hân Nhiên đủ mạnh, đội trưởng Chu Mộc thiên về khống chế cũng rất lợi hại, hai người này đều là đại thần, nhưng Quốc Sắc lại không có tuyển thủ dmg tốt, dame không đủ khiến cho người xem cảm giác thiếu thiếu gì đó khi theo dõi những màn giao tranh tổng.
Điểm số bắt đầu thay đổi, Quốc Sắc : Bắc Minh, tổng điểm , xếp hạng chín. Dù đánh xong cũng không thể tiến vào top , xác định bị loại.
Dương Kiếm kinh ngạc nhìn màn hình, một lát sau nhịn không được cầm điện thoại nhắn tin cho Hứa Hân Nhiên: “Thực ra cô đánh rất tốt…”
Hứa Hân Nhiên nhìn tin nhắn giống như “an ủi” này, dở khóc dở cười nhắn lại: “Dương đội đừng an ủi em, thà anh cứ như Dạ Dạ nhắn tin nói trực tiếp là: Mùa giải sau cố gắng cho rồi.”
“…” Dương Kiếm xấu hổ gãi đầu, “Tần Dạ cũng nhắn tin cho cô à?”
Hứa Hân Nhiên nói: “Ừa, lần này hai người lại hiểu nhau thế cơ. Dạ Dạ nói với em, thực lực Quốc Sắc vẫn còn kém một chút, không có nhiều hi vọng tiến vào playoffs năm nay, phải điều chỉnh lại cho tốt mới được.”
Dương Kiếm: “…”
Phong cách nhắn tin của Tần Dạ vẫn trực tiếp như thế sao?
Tuy Dương Kiếm cũng nghĩ như vậy, nhưng cậu ngại không nói cho Hứa Hân Nhiên, cảm giác làm thế sẽ tổn thương cô gái này. Giờ mới là giải mùa Xuân, tháng Chín còn có giải mùa Thu, nhưng Tần Dạ nói “Năm nay không có nhiều hi vọng” đồng nghĩa với việc phủ quyết luôn cả giải mùa Thu, thực sự quá tàn khốc.
Hứa Hân Nhiên nói tiếp: “Có điều em thấy Dạ Dạ nói rất đúng, năm nay nếu các đội không có thay đổi gì lớn thì mùa giải sau Quốc Sắc cũng không vào tứ kết được. Em và Chu đội cũng chuẩn bị tâm lý rồi, mùa giải sau tiếp tục điều chỉnh, vốn cũng không ôm hi vọng lớn lao gì ^^”
Nhìn tin nhắn lạc quan của Hứa Hân Nhiên, Dương Kiếm lại có chút xót xa.
Chu Mộc và Hứa Hân Nhiên gồng gánh Quốc Sắc cũng không dễ dàng, đánh tới tận đây đã rất cố gắng rồi, không vào được vòng sau nhưng hai cô gái vẫn không hề rơi một giọt nước mắt trong lúc phỏng vấn, còn rất kiên cường nói: “Không sao, mùa giải sau tiếp tục.”
Nhưng trên thực tế, ngay cả mùa giải sau các cô gái này cũng không có hi vọng gì.
Trước mắt top đội nào cũng lợi hại, Quốc Sắc vẫn kém hơn một chút.
Dương Kiếm cũng không phải người biết cách an ủi, đành phải nói: “Vậy cố lên nha.”
Hứa Hân Nhiên trả lời: “Ừa, anh cũng vậy nhé.”
Thực ra cô rất cảm động, nếu là Dương Kiếm khi còn ở Trường An, bình thường vênh váo, cái đuôi vểnh cao lên tận trời, không bao giờ có chuyện Dương Kiếm nhắn tin an ủi người khác. Có thể thấy từ khi Dương Kiếm sang Tuyết Lang đã thay đổi rất nhiều.
Hứa Hân Nhiên cẩn thận nghĩ lại, cũng không biết hình dung ra sao… có lẽ là, mềm mại hơn?
Trước đây Dương Kiếm như con cua bò ngang giương nanh múa vuốt, còn hiện tại… giống như chú cua con nằm bất động trên mặt đất vậy.
Nghĩ đến đây, Hứa Hân Nhiên nhịn không được vui vẻ, bé cua nằm im không có chút uy hiếp nào.
Tần Dạ cũng nhắn tin cho Hứa Hân Nhiên hoàn toàn vì anh coi Hân Nhiên như em gái. Trước đây khi ở Trường An, quan hệ của anh với Hân Nhiên là tốt nhất. Sau khi Quốc Sắc kết thúc với thành tích điểm, anh không ngốc như Dương Kiếm đi an ủi Hứa Hân Nhiên, mà lý trí phân tích lợi hại cho Hứa Hân Nhiên: “Hàng trước của Quốc Sắc khống chế rất mạnh, nhưng các em thiếu dmg, nếu muốn vào playoffs bắt buộc phải bổ sung DPS, nếu không chỉ mình Chu Mộc khống chế đối thủ nhưng nếu không giết được thì dù có làm gì cũng uổng phí mà thôi.”
Hứa Hân Nhiên cũng biết chuyện này, rất buồn bực nhắn lại: “Thế nhưng tuyển thủ dame mạnh là tài nguyên thiếu hụt nhất trong liên minh, những người như Lộc thần, Luân thần đều là vương bài chủ lực của các đội lớn, đi đâu mà đào bây giờ?”
Tần Dạ nói: “Đào không được thì thử bồi dưỡng người mới. Ví dụ như Tiết Khắc và Trần Tiểu Bắc của Thất Tinh Thảo chẳng phải là những người mới rất xuất sắc hay sao?”
Hứa Hân Nhiên gật đầu nói: “Đây cũng là một cách, hiện tại em và Chu đội cũng đang suy xét, trong trại huấn luyện của Quốc Sắc cũng có mấy người có năng khiếu, phải bồi dưỡng xem sao đã.”
“Ừ. Cứ từ từ.” Tần Dạ khẽ cười cười, nói: “Thực ra có thể thử đội hình hai Võ Đang Khí tông làm dmg chủ lực, chẳng phải Chu Mộc thích đánh khống chế tiết tấu chậm còn gì? Mọi người có thể phát huy cách chơi này đến tối đa, để cho Quốc Sắc lột xác thành một đội ngũ hoàn toàn mới.”
Hai mắt Hứa Hân Nhiên sáng lên, lập tức nhắn lại: “Ý này quá tuyệt! Để em nói với Chu Mộc!”
Tần Dạ nói tiếp: “Đừng nói là anh đề xuất, cứ coi như em tự nghĩ ra đi, nhắc tên anh trong nội bộ đội tuyển không hay ho gì.”
Hứa Hân Nhiên vội nói: “Em biết mà!”
Cô biết thực ra Tần Dạ rất mềm lòng, cũng am hiểu phân tích chiến thuật các đội lớn, trước đây ở Trường An nếu không phải Dương Kiếm tìm chết nhất định muốn tự mình chỉ huy, nhường cho Tần Dạ chỉ huy thì cũng chưa chắc đã biến thành tình trạng như hiện tại… Nghĩ đến đây cô liền nhịn không được mà khó chịu, Tần Dạ thì tốt rồi, trước đây đồng đội không quý trọng, cũng may anh quen với Lưu Xuyên, nên anh tới Long Ngâm.
Tuy Hứa Hân Nhiên có chút suy sụp vì không thể vào vòng sau, nhưng cô cũng nhanh chóng hồi phục tinh thần –
Hôm nay cô nhận được rất nhiều tin nhắn an ủi động viên của mọi người, cả đội trưởng cũ của Trường An Dương Kiếm, đội phó Tần Dạ, còn có hai người đồng đội cũ Đinh Vinh và Phùng Siêu hiện đang ở Đồng Tước, cả phụ trợ Tống Tư Viễn đã an ổn vào được vòng sau cùng Thất Tinh Thảo.
Bọn họ đã từng kề vai chiến đấu, từng vì vinh quang của Trường An mà cố gắng. Tuy cuối cùng vì đủ loại nguyên nhân mà tan rã trong không vui, nhưng cô tin tưởng, tình cảm của mọi người vẫn còn đó, cũng sẽ tiếp tục cống hiến cho đội tuyển của mình.
Bọn họ hiện giờ càng cố gắng hơn trước – vì chẳng có ai muốn bi kịch của Trường An tái diễn.
Hôm nay đội tuyển Long Ngâm kiên quyết không huấn luyện, nghỉ ngơi cả buổi sáng, đến giữa trưa Lưu Xuyên nhờ dì Tôn nấu một bữa thật phong phú, sau đó tự mình đi mua một chiếc bánh ngọt siêu to để tổ chức sinh nhật cho Tiểu Dư.
– Tết Thiếu Nhi mùng tháng Sáu cũng là sinh nhật tuổi của bạn nhỏ Dư Hướng Dương.
Trước đây trong hồ sơ ghi là tuổi nhưng đó là tính theo năm, xét chuẩn theo ngày thì đến hôm nay mới chính thức tròn tuổi. Rốt cuộc em út của đội tuyển Long Ngâm cũng trưởng thành, đây là chuyện lớn trong đội vì thế dù tối nay có trận đấu quan trọng thì giữa trưa Lưu Xuyên vẫn để thiếu niên trải qua một buổi lễ trưởng thành vui vẻ cùng với mọi người.
Dư Hướng Dương nhìn cây nến nghiêm túc ước nguyện: “Hi vọng đội tuyển Long Ngâm có thể thật là thuận lợi tiến vào vòng trong!”
Ngô Trạch Văn nói: “Hết bí mật rồi.”
Lưu Xuyên nói: “Lúc ước thì không được nói ra miệng chứ, nói là mất linh.”
Lam Vị Nhiên thở dài: “Sao đến ước cũng không biết đường ước, có cần tôi giúp cậu không?”
“…” Dư Hướng Dương buồn rồi nha, “Mấy người có để tôi ăn sinh nhật không vậy?”
Mọi người lập tức vẫy tay: “Rồi rồi, cậu nói gì thì là thế ấy, hôm nay cậu to nhất.”
Dư Hướng Dương ước thêm một lần, lần này không nói ra miệng nữa.
– hi vọng từng thành viên của Long Ngâm đều khỏe mạnh, vui vẻ và hạnh phúc.
Không biết nguyện vọng này có thể thực hiện được hay không, nhưng đó là mong ước lớn nhất của cậu trong hiện tại.
Có thể gặp được những người này chính là may mắn lớn nhất trong tuổi của cậu.
Dư Hướng Dương cắt bánh kem, chia cho mỗi người một miếng to.
Từ Sách không thích ăn đồ ngọt, ăn một miếng là cau mày đặt một bên, Giang Jojo lập tức vui vẻ chạy tới ngoạm luôn bánh của bố nó, mọi người nhìn chú chó Alaska vùi đầu liếm bánh, cả bọn: “…”
Một con chó mà thích ăn bánh ngọt, quá không khoa học!
Từ Sách lại vô tội tỏ vẻ: Tôi đưa Jojo cho Giang Thiếu Khuynh làm con thừa tự rồi, mọi người đừng nhìn tôi, chẳng liên quan gì tới tôi.
Giang Jojo dùng một miệng đầy kem cọ vào chân Tứ Lam làm thân, Lam Vị Nhiên kinh hoàng lập tức xoay người trốn. Mục tiêu của Giang Jojo chuyển về đội trưởng Lưu Xuyên, Lưu Xuyên rất vô liêm sỉ kéo Tiểu Dư tới phía trước làm lá chắn…
Nhà hàng trở nên loạn cào cào, kem trét đầy đất, đầu sỏ Giang Jojo gây ra chuyện không hề biết mà cứ chạy khắp nơi cọ tới cọ lui, sinh nhật lần này của đội tuyển Long Ngâm thực sự là… đến con chó cũng thấy náo nhiệt.
Hết chương .
Em chỉ cần yêu anh thôi, cả thế giới cứ để cho anh lo ╮(╯▽╰)╭
Double Elimination: Trong thể thức này, đội sẽ chỉ bị loại khỏi giải đấu khi họ bị thất bại lần. Một đội ở vòng đấu loại, không may mắn thất bại thì cánh cửa đi đến trận chung kết vẫn chưa khép lại với họ. Đội này sẽ bị rơi xuống nhánh thua và tiếp tục thi đấu ở nhánh này. Nếu thi đấu xuất sắc đội này hoàn toàn có thể đi đến trận chung kết và giành chiến thắng.
DPS: (Damage Per Second) có ý nghĩa là chỉ số sát thương tính theo thời gian. Tức là những sát thương chủ lực gánh trọng trách nâng damage cho đội, càng về giai đoạn sau trận đấu được dồn nhiều tài nguyên nhiều điểm hạ gục thì càng mạnh lên. Ví dụ như Ngũ độc Tiên, Đường Môn ba lưu phái, Nga Mi Trảo, Tiêu Dao Ngọc tiêu v…v…, còn những vị trí khống chế hay buff thì dồn tài nguyên cũng không thể giúp được gì trong việc nâng DPS của đội.