Tối Cường Ngôn Linh Sư

chương 70

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ma giới là nơi như thế nào, lối vào ở nơi nào, mãi cho tới bây giờ, trong Linh giới cũng không có ai có thể nói chính xác.

Thuyết pháp đáng tin nhất hiện nay, chính là Ma giới là một thế giới song song với thế giới loài người, mà một ít nhân loại cũng không biết vì nguyên nhân gì hay là xuất hiện trùng hợp, mỗi lần đến một thời điểm nhất định, trùng hợp sẽ có một bộ phận vách ngăn vỡ tan, sinh vật từ trong Ma giới sẽ thông qua khe hở đến thế giới loài người.

Mà nơi được công nhận là lối vào Ma giới, kỳ thực chính là khe nứt vách ngăn lớn nhất mà nhân loại phát hiện, hơn mấy trăm năm trước, khe nứt đó bị thức tỉnh giả cường đại nhất phong ấn, sau lần đó mỗi một quãng thời gian sẽ xuất hiện vết nứt, một tháng trước, cái khe kia bị tạm thời phong ấn lần nữa, dựa theo tình huống bình thường, trong vòng năm, sáu năm sau đó, phong ấn này tuyệt đối an toàn, nhưng mà bất quá mới chỉ một tháng, khe nứt đã bị những kẻ ở Ma giới xuyên thủng.

Vết nứt vào Ma giới nằm trong một khu bảo tồn thiên nhiên không cấm người bình thường vào tại Y tỉnh, vì ngăn chặn người bình thường đi vào, cho nên môi trường sinh thái ở đây được bảo tồn rất tốt.

Ngay khi phát sinh tình huống khác thường kia, ở một tòa núi nhỏ, trong không khí bỗng nhiên xuất hiện một vệt màu đen mảnh, ngay sau đó, vệt đen này càng ngày càng lan rộng, dần dần mở ra thành một cái miệng lớn màu đen, có gió từ trong hố đen này thổi ra, mang theo mùi tanh nồng nặc làm người buồn nôn, nhanh chóng bao phủ một khu vực.

Khi mấy thức tỉnh giả ở lại đây phụ trách bảo vệ thấy một màn này, trước tiên muốn tiến lên ngăn cản, lại bị một ma vật nhảy ra từ hố đen nuốt sống.

Phong ấn Ma giới bị bên trong phá ra một lỗ hổng cực lớn, ma vật mang theo hắc vụ số lượng đếm không hết từ giữa lao ra, chúng nó kết bè kết lũ, xa xa nhìn lại như bầy châu chấu dày đặc khủng bố, chỗ đi qua cây cỏ héo tàn, chim muông tuyệt tích. Khi chúng nó mở cánh, lít nha lít nhít bay lên trời, giống như một đoàn mây đen mang theo hơi thở điềm gở, tốc độ cực nhanh tuôn tới hướng địa phương đông đúc dân cư…

Khu phong cảnh trước kia xinh đẹp trải qua phen tàn phá này đã thành một mảnh tử địa, cây cỏ bị ma khí ăn mòn đến khô héo, dòng sông trong suốt thành đục ngầu, bốc lên từng cái từng cái bong bóng màu đen buồn nôn, thổ nhưỡng màu đen như bị hút khô hết tất cả chất dinh dưỡng, trở nên khô héo tái nhợt, bề mặt đầy vết tích rạn nứt…

Cái hố lớn hình thoi màu đen thả ra ma vật bỗng nhiên thu rụt lại, sau đó, một nam nhân mặc trường bào cổ trang, tóc dài buộc cao, từ trong miệng đen kia đi ra.

Trên chân mang một đôi giày đế trắng dùng chỉ bạc thêu hình tường vân kỳ thú, mũi nhọn như đuôi tàu thoáng nhếch lên, đường thêu màu bạc tinh xảo từ chân vạt áo bào leo lên đến cổ áo hơi dựng đứng, tay áo rộng lớn nhẹ nhàng lay động theo bước chân, ngẫu nhiên phất qua che đi hoa văn ngân sắc quỷ dị trên eo.

Nam tử mặc đồ cổ trang này có màu da trắng nõn, tướng mạo tuấn mỹ loá mắt, đôi mắt có chút hẹp dài lộ ra mấy phần tà khí, tóc đen dùng ngân quan bó lại, chỉ chừa vài sợi rơi bên mặt.

Hắn từ trong chỗ vỡ phong ấn đi ra, lúc rơi xuống, đất dưới chân thậm chí thoáng chấn động một chút.

Những yêu ma còn chưa rời đi dường như hết sức kiêng kỵ người này, ngay sau khi hắn xuất hiện thì ngay lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Mà vị khách mới vừa từ dị giới đến cũng không có bị đối đãi lạnh nhạt, cơ hồ là ngay lúc hắn rơi xuống đất, địa phương cách hắn xa mấy chục bước bỗng nhiên sáng lên một đạo hắc quang, sau khi ánh sáng tiêu tan, tại chỗ đó xuất hiện bốn người.

Cầm đầu là một người đàn ông mặc quần dài áo len, tướng mạo của hắn ta bị mặt nạ màu đen hoàn toàn che lại, nhưng từ da dẻ lộ ra chỗ có thể thấy được, người này tuổi cũng không lớn.

Mà ở bên cạnh hắn ta, hai bên trái phải đứng hai người phụ nữ, một người yêu diễm da trắng như tuyết môi đỏ tóc dài, một người sắc mặt lạnh lùng tóc bạc đến vai. Cuối cùng, là một người đàn ông tầm ba mươi, bốn mươi tuổi, ông ta mặc Âu phục màu đen, tướng mạo phổ thông, nhìn qua nhìn lại cứ như nhân viên công vụ bình thường.

Nam nhân cầm đầu nhẹ nhàng nở nụ cười, nói: “Diêm công tử, hoan nghênh đi đến thế giới của chúng tôi. Hi vọng chúng ta có thể hợp tác vui vẻ.”

Đôi mắt Diêm Tức hiện ra tà khí đảo qua nam nhân trước mặt, “Ta không có hứng thú hợp tác cùng một kẻ mang mặt nạ giấu đầu che đuôi.”

Nam nhân cũng không có như hắn dự liệu sẽ tháo mặt nạ xuống, mà chỉ nói: “Không liên quan đến việc tôi mang hay không mang mặt nạ, đều không ảnh hưởng giao dịch của chúng ta không phải sao?”

Diêm Tức không thể không gật đầu, “Tốt nhất là như vậy.”

===

Ba ngày sau khi xảy ra vụ tai nạn kia, khủng hoảng trong lòng mọi người dần dần tiêu tan, chầm chậm bắt đầu khôi phục sinh hoạt bình thường.

Yêu ma hiện thân quy mô lớn khiến tồn tại của Linh giới đã không có cách nào giấu giếm nữa, chính phủ đơn giản đem sự thực chậm rãi mở ra, để dân chúng bắt đầu tiếp thu tồn tại của Linh giới cùng thức tỉnh giả.

Thiết bị bị phát hỏng trong thành thị nhanh chóng được trùng kiến, mỗi một chỗ cũng bắt đầu truyền phát tin chính phủ thông cáo.

Ở mỗi một bảng quảng cáo bình thường trên đường trong thành phố, tổng thống Triệu Trang Thâm sắc mặt nghiêm túc lên tiếng, “Ba ngày trước, Hoa quốc chúng ta đã xảy ra một biến cố xưa nay chưa từng có, có thể nói là tai họa. Không chỉ ở thủ đô, không ít nơi trên toàn quốc đều bị yêu ma quấy nhiễu… Đáng giá tán dương chính là, thức tỉnh giả phân bố khắp nơi đều có thể bỏ qua ân oán cá nhân, đồng tâm hiệp lực chống lại yêu ma… Từ hôm nay trở đi, tổng bộ quản lý thức tỉnh giả chính thức đổi tên thành hiệp hội thức tỉnh giả, hiệp hội dùng thủ đô làm trung tâm, hướng đến toàn quốc chiêu thu hội viên, phàm là công dân có khuynh hướng thức tỉnh, có thể đến hiệp hội ở thủ đô tiến hành kiểm tra, kiểm tra hợp lệ sẽ trở thành hội viên chính thức, hưởng thụ tất cả đãi ngộ dành cho thức tỉnh giả hợp pháp. Tiếp theo, là bộ phận đặc thù sơ kỳ thức tỉnh…”

===

Buổi tối cơm nước rửa chén xong, Ứng Thiên an vị ở trên ghế sa lon lấy điện thoại di động lướt weibo, từ được nhắc đến nhiều nhất đều không thể rời bỏ mấy từ “Thức tỉnh giả”, “Yêu ma”, “Linh giới”, y tìm hồi lâu, ngạc nhiên là không tìm được gì có liên quan Mục Trường Sinh.

“Không có đạo lý, câu nói lúc đó của Trường Sinh mỗi người đều nghe thấy được a, tại sao không có người nhắc?” Ứng Thiên tiếp tục kéo xuống, xếp hạng nhắc đến thứ tư là một cô gái gọi là “Từ Lệ Lệ”, nghe đâu lúc đó cô một người cầm hai dao phay bảo vệ cả tiểu khu.

Kéo xuống chút nữa, phần lớn là thức tỉnh giả nào đó cứu bao nhiêu người, lợi hại ra sao, cũng có một chút thảo luận liên quan với việc xuất hiện thức tỉnh giả sẽ khiến cho xã hội hỗn loạn…

Internet nhiệt nhiệt nháo nháo, nhưng mà công thần lớn nhất liên quan với biến cố lần này, lại không có bất cứ người nào nhắc tới. Những người này là xảy ra chuyện gì? Vong ân phụ nghĩa sao? Lông mày Ứng Thiên lông nhíu chặt. Không, hẳn là Trường Sinh xóa đi ký ức của người bình thường liên quan với phương diện này.

Y liếc mắt nhìn Mục Trường Sinh, đối phương đang ngồi trên ghế sa lon đọc sách, hắn hơi cúi đầu, đường nét gò má đẹp đẽ tuấn mỹ, xa xa nhìn lại cảm thấy ôn nhã tuấn tú đến như thanh sơn thủy mặc, không có một chỗ nào là không hoàn mỹ.

Ứng Thiên đối với gò má Mục Trường Sinh mà nuốt một ngụm nước bọt, này ra vài ý nghĩ kỳ quái trong chốc lát, nhưng mà nghĩ đến quan hệ hai người còn chưa hòa hoãn lại, y lại bức rức.

Ứng Thiên suy nghĩ một chút, cầm điện thoại di động lên nhanh chóng đăng ký một diễn đàn hot nhất gần đây, sau đó lập tức post lên một bài viết.

Diễn đàn này lưu lượng phi thường cao, tin tức cho dù là tiểu hào đăng ký không bao lâu như Ứng Thiên phát ra cũng có thể bị không ít người nhìn thấy, chẳng bao lâu đã có người hồi đáp.

【 Lâu chủ: Bạn trai sinh khí làm sao bây giờ? Tôi muốn cùng hắn hòa hảo như lúc ban đầu, tiếp tục ân ân ái ái!

Lầu : Lâu chủ có thể hỏi rõ ràng nguyên nhân bạn trai sinh khí, sau đó chủ động xin lỗi, rồi lại làm nũng, bạn trai khẳng định sẽ kéo cậu vào lồng ngực ^_^ 】 Ứng Thiên tưởng tượng một chút, cảm thấy không có khả năng lắm, vào lúc này lại có một người khác trả lời!

Lầu : Lâu chủ đừng sợ, là một hán tử liền xông lên, trực tiếp lên giường! Ôm người ném lên giường, cưỡng hôn! Cường 【 beep ~ 】, bạn trai khẳng định không dám giận cậu nữa.

Lầu : Lầu trên ngu ngốc, lâu chủ là nữ.

Lầu bốn trả lời lầu ba: Lầu trên mới ngu ngốc, lâu chủ nhất định là nam hài tử! Mí mắt Ứng Thiên giựt giựt, ngón tay lập tức nhấn vào trả lời.

Lâu chủ: Tôi là nam sinh, tình huống tôi và bạn trai tương đối đặc thù, hi vọng mọi người hồi đáp nhiều, nếu ý kiến hữu hiệu sẽ thưởng tiền diễn đàn.

tiền diễn đàn tương đương với ngàn tiền Hoa Hạ, tin tức này vừa ra, bơi lặn đi ngang qua xem việc vui dồn dập tích cực lên, một đống biện pháp được đưa ra, quả thực là bát tiên quá hải đại hiển thần thông, khiến người hoa cả mắt, căn bản là xem không hết.

Ngắn ngủi mấy phút, bài viết này đã được đắp hơn năm mươi tầng lầu, nhưng mà Ứng Thiên nhìn tới nhìn lui, từ đầu đến cuối đều cảm thấy không hài lòng lắm.

Lâu chủ: Những ý tưởng mọi người đưa ra tôi đã tìm thấy từ công cụ tìm kiếm, tình huống tôi và bạn trai tương đối đặc thù, hắn là một thức tỉnh giả có cống hiến rất lớn trong sự kiện yêu ma xâm lấn, là một người rất có tinh thần trượng nghĩa, mà lúc trước tôi làm sai chuyện, chọc hắn giận dỗi.

【Lầu : Bạn trai là thức tỉnh giả! Mạnh thật, tôi cũng muốn có một thức tỉnh giả làm bạn trai! Lâu chủ, bạn trai anh có đẹp trai hay không?

Lâu chủ: Soái nhất thế giới!

Lầu : Mở ra não động, lâu chủ sẽ không phải là một yêu ma chứ!

Lầu : Lầu trên đùa giỡn phải có chừng mực a! Tôi tỉ mỉ phân tích một chút cho lâu chủ đi, như lâu chủ trước đó nói, lâu chủ khiến bạn trai sinh khí, thế nhưng bây giờ bạn trai không có nói chia tay, còn cùng lâu chủ ở cùng một chỗ, nói như vậy bạn trai hẳn là rất yêu thích lâu chủ, đã có tình cảm, như vậy lâu chủ chỉ phải thành khẩn một chút, nhất định có thể khiến bạn trai tha thứ. Ái tình không liên quan tới thân phận cao thấp, cũng không quan hệ với việc lâu chủ là người bình thường hay là thức tỉnh giả, chân chính yêu là bao dung mà vĩ đại. Lâu chủ cùng bạn trai nếu quả thật yêu nhau, chút mâu thuẫn nhỏ trong cuộc sống sẽ không ảnh hưởng được tình cảm hai người, cũng không cần xin lỗi, bởi vì hai người cùng sinh hoạt chung một chỗ, có lúc ai sai ai đúng căn bản không nhận rõ. Cho nên lâu chủ không cần lo lắng, thuận theo tự nhiên, nói không chừng qua ngày mai, hai người lại tự nhiên đã hòa thuận rồi.

Lầu : Lầu trên quá dông dài, có phải là thấy nhiều tiểu thuyết văn nghệ không, dưới cái nhìn của tôi, mâu thuẫn giữa tình nhân không có gì là một lần ba ba ba không giải quyết được, nếu có, thì hai lần! 】 Ứng Thiên lộ ra vẻ mặt nghi hoặc. Đầu ngón tay y lay động, đánh ra vài chữ.

【 Lâu chủ: Cái gì là ba ba ba?

Lầu : Được rồi được rồi, chúng ta đều biết lâu chủ rất thuần khiết, không hiểu cái gì là ba ba ba, như vậy, lâu chủ trước đó đem mình tắm rửa thơm ngát, sau đó khoác áo tắm, bên trong không mặc gì, cuối cùng đi tới trước mặt bạn trai, nói với hắn, tôi tối hôm nay muốn ngủ cùng anh. 】 mới vừa rồi Ứng Thiên thực sự không biết cái gì gọi là ba ba ba, nhưng bây giờ vừa nhìn miêu tả, ngay lập tức đã hiểu. Trên mặt y bốc lên một trận nhiệt khí, lặng lẽ liếc nhìn Mục Trường Sinh một cái, thấy gương mặt đối phương dưới ánh đèn càng vô cùng tuấn mỹ, nhất thời lớn gan, dục vọng từ đáy lòng trỗi dậy. Ngay lập tức làm theo.

【 Gợi ý của hệ thống, lâu chủ Tiểu Long Long thưởng xxx tiền diễn đàn! 】 nửa giờ sau, một cái bóng bỗng nhiên che lấp sách của Mục Trường Sinh, hắn ngẩng đầu lên, liền thấy Ứng Thiên đỏ mặt, khoác áo tắm đứng trước mặt hắn, lồng ngực trắng nõn như ngọc dưới áo tắm như ẩn như hiện.

Ánh mắt Mục Trường Sinh sâu sắc thêm.

Chỉ nghe Ứng Thiên nói: “Tôi đêm nay, muốn ngủ cùng anh.” Âm thanh khàn khàn, ôn nhu lưu luyến, chứa vô tận ám chỉ.

Mục Trường Sinh:…

Hắn dừng một chút, lấy qua điện thoại di động ở bên cạnh, “Hóa ra ‘Tiểu Long Long’ là cậu sao?”

Ứng Thiên:…

Mẹ nó mình thiệt ngu ngốc!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio