Từ chỗ đội săn ma đến vị trí Tuyết Nhận dù sao cũng là từ trong tường Ngự Hồn điện đến chiến trường, cũng có một đoạn khoảng cách không nhỏ. Nhưng mà vừa rồi Trang Dịch đứng phía trên tường thành đại khái thu toàn bộ bố cục chiến trường vào trong đáy mắt, lúc này đội săn ma phóng về phía Tuyết Nhận, Trang Dịch tự nhiên xông pha đi đầu, ở phía trước nhất dẫn đường, tranh thủ thời gian ngắn đi con đường ngắn nhất, viện trợ Tuyết Nhận.
Nghỉ ngơi ở Ngự Hồn điện vài ngày, mỗi một thành viên đội săn ma cũng đã khôi phục thực lực đến trạng thái tốt nhất, tuy rằng tiêu chuẩn trung bình vẫn còn duy trì ở trình độ hồn sư cấp trung, nhưng những trải nghiệm khi bọn họ còn ở ngoài Thần tích chi tường trở thành kinh nghiệm quý giá nhất, lúc trước khi phá vây thành Huệ Xương, cấp bậc phổ biến của đội săn ma vẫn còn là hồn sư cấp thấp mà đã dám chạy bên trong đại quân dị ma, huống chi hiện giờ thực lực của bọn họ trở nên mạnh hơn không ít.
Dưới sự dẫn dắt của Trang Dịch cùng Lôi Tu, toàn đội săn ma xông ngang vào trong đại quân dị ma, hồn sư ba hệ chiến ngự phụ toàn lực ứng phó phối hợp, lại lấy trận pháp thêm vào, toàn đội săn ma giống như một thanh chủy thủ sắc bén, lấy tư thái sét đánh không kịp bưng tai, thời gian không đến phút, là người đầu tiên đến phía sau Tuyết Nhận!
Vì giúp Tuyết Nhận giảm bớt áp lực, Trương Thừa Lạc dẫn một trong hai dị ma đi ra xa, Tuyết Nhận mất đi Trương Thừa Lạc dẫn dắt, thực lực tổng thể lập tức giảm xuống không ít, Nhiễm Hành gánh lấy trọng trách thống lĩnh. Thực lực của hắn yếu hơn Trương Thừa Lạc rất nhiều, lúc này gánh trách nhiệm tấn công chính, nhất thời cực kỳ vất vả. Khi đám Trang Dịch đến phía sau Tuyết Nhận, hơn thành viên vốn có của Tuyết Nhận chỉ còn lại hơn người có sức chiến đấu.
Mà dị ma kia lại vẫn cứ sinh khí rồi rào như trước, không có một chút ý mỏi mệt nào.
Thân thể dị ma biến dị cực kỳ lớn, biến dị cùng với thể tích là tốc độ quỷ dị cùng lực phòng ngự của nó, bởi vậy tuy rằng thân thể chúng nó thành lớn, phạm vi tấn công cũng tăng lớn theo, nhưng công kích Tuyết Nhận hình thành lại rất khó có thể tạo thành tổn thương cho dị ma biến dị, ngược lại, dị ma biến dị có thể không ngừng khuếch trương thân thể, lợi dụng tốc độ kinh người không ngừng tách đội hình Tuyết Nhận ra, lại tươi sống hao hết hồn lực Tuyết Nhận.
Thấy lại có vài thành viên Tuyết Nhận tiêu hao hồn lực quá độ ngã xuống mà bước chân tấn công của con dị ma kia vẫn không dừng chút nào, thân thể nó co rút lại, màu đỏ buồn nôn trên thân thể nó lúc căng lúc trùng hướng về phía thành viên Tuyết Nhận, năng lượng quanh thân nó chấn động mạnh mẽ, thành viên Tuyết Nhận bị nó gắt gao nhìn chằm chằm rõ ràng cảm giác được dị ma tùy thời sẽ nhào lên muốn cướp lấy tính mạng bọn họ một lần nữa, thế nhưng mỗi khi trái tim thành viên Tuyết Nhận buộc chặt đến sít sao, dị ma lại thả lỏng năng lượng.
Cứ như thế, giống như mèo vờn chuột, ác ý châm biếm bọn họ.
Người Tuyết Nhận đều hiểu được, dị ma biến dị lại tấn công thêm vài lần, mấy kẻ còn lại bọn họ này, chỉ sợ tất cả đều phải ngã xuống. Nhìn thân ảnh đồng bạn đã ngã xuống ở bốn phía, tất cả hồn sư Tuyết Nhận đều đỏ mắt, bọn họ điên cuồng mà nhìn chằm chằm dị ma biến dị này, biết rõ nếu còn tiếp tục như vậy thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bọn họ lại không có tí ti nhượng bộ nào!
Dị ma đã thưởng thức đủ dáng vẻ trước khi chết của đám nhân loại kia, thân thể nó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được co lại thành một quả cầu lớn bằng nắm tay, sau đó lại một lần nữa mạnh nổ tung theo năng lượng giải phóng ra, thân thể giống như bùn nhão bị nó kéo thành hình chữ nhật, dài chừng hơn m, sau đó dưới ánh mắt kinh hoàng của thành viên Tuyết Nhận, dị ma ở giữa không trung bay lộn cực nhanh, bọc đánh về phía Tuyết Nhận, giống như muốn một kích ăn tất cả thành viên Tuyết Nhận vào trong thân thể!
“Tấn công trung tâm thân thể dị ma!” Nhiễm Hành dùng âm thanh khàn khàn hét lớn.
Hơn thành viên Tuyết Nhận cắn răng dùng hết sức lực toàn thân, ngưng tụ tất cả hồn lực lại cùng nhau, lại hình thành thanh kiếm lớn màu trắng một lần nữa, nhân lúc thân thể dị ma kéo dài, hoàn toàn lộ ra trung tâm, hung hăng đâm vào điểm trí mạng của nó!
Thanh kiếm lớn chuẩn xác mà trực tiếp xuyên qua thân thể dị ma, nhưng thành viên Tuyết Nhận còn chưa kịp vui mừng đã thấy dị ma rõ ràng bị đánh trúng điểm trí mạng, lại vẫn giống như không có chuyện gì, duy trì tốc độ lúc trước càng ngày càng gần.
Thì ra dị ma lợi dụng tốc độ cực nhanh của mình, biến ảo ra hư ảnh khiến Tuyết Nhận phán đoán sai lầm, tuy rằng một kích kia của Tuyết Nhận quả thực đánh trúng dị ma, nhưng lại không chuẩn xác đánh trúng nơi yếu ớt nhất của nó.
Phòng ngự mạnh mẽ giúp cho dị ma không tạm dừng chút nào, tiếp tục tới gần Tuyết Nhận!
Một kích liều chết vừa rồi đã khiến số hồn lực không nhiều lắm của thành viên Tuyết Nhận đều tiêu hao không còn một mảnh, lúc này thấy dị ma cắn nuốt mà đến, trong mắt thành viên Tuyết Nhận hiện lên vài tia bi thương, trên mặt Nhiễm Hành cũng hiện lên một tia tuyệt vọng, hắn nhìn những đồng đội đứng ở bên cạnh, lại nhìn phía Trương Thừa Lạc, cuối cùng, Nhiễm Hành không nhịn được quay đầu lại, nhìn thoáng qua phía Ngự Hồn điện ——
Tuyết Nhận là một tay Ngự Hồn điện bồi dưỡng nên, cho dù lúc trước Ngự Hồn điện vứt bỏ bọn họ, hiện giờ bọn họ an toàn trở về, Ngự Hồn điện đại nạn, Tuyết Nhận cũng không thể ngồi yên không để ý đến. Vì để cho đội săn ma thực lực thấp hơn không bị sắp xếp ra chiến trường mà mất mạng, Trương Thừa Lạc đồng ý với Ngự Hồn điện dẫn dắt Tuyết Nhận đứng ở nơi này, tiến hành canh phòng nguy hiểm nhất.
Ai cũng không biết cuối cùng bọn họ sẽ có bao nhiêu người có thể an toàn sống sót trở về, nếu đều là phải chết thì dứt khoát dần xa lánh đội săn ma, làm cho đám người trẻ tuổi kia an tâm trở lại cố hương, quay về tới trường học, tiếp tục sống sót.
Chỉ là, người đã từng đưa nước cho hắn kia…
Đột nhiên, tầm mắt Nhiễm Hành bỗng ngưng lại ——
“Tấn công.” Lôi Tu đã nhìn thấy tình hình con dị ma biến dị tấn công Tuyết Nhận kia, vì làm cho hiệu suất vào sân của đội săn ma trở nên lớn nhất, Lôi Tu để Trang Dịch bố trí trận pháp che giấu cấp bậc, khiến cho cảm giác tồn tại của đội săn ma giảm thấp nhất, sau đó mệnh lệnh mọi người tăng hồn lực lên mức cao nhất, lại không cho phép bọn họ tấn công sớm, ngược lại tùy ý dị ma biến dị hành hạ Tuyết Nhận, nhìn Tuyết Nhận phát động một kích trí mạng không có hiệu quả, lại nhìn dị ma sắp nuốt Tuyết Nhận vào trong bụng, đến giờ phút này, điểm trí mạng thực sự của con dị ma biến dị này mới có thể lộ ra không hề giữ lại, đồng thời cũng là thời cơ tấn công tốt nhất của đội săn ma!
Hồn lực ngưng tụ đã lâu của đội săn ma được phóng ra, thông qua trận pháp Trang Dịch bố trí thêm vào, quầng sáng rực rỡ chợt hình thành trên không trung phía trên đội săn ma, giống như có một luồng sức mạnh vô hình thúc đẩy nó vạch tới chỗ Lôi Tu cùng Mạc Vi An.
Lôi Tu nhanh chóng phóng thích hồn lực, hư ảnh một con hổ thật lớn hình thành, con mãnh thú màu đen này bỗng nhiên lên sân khấu, nhất thời khiến cho dị ma biến dị chuẩn bị cắn nuốt Tuyết Nhận chú ý, từ trên người nó, dị ma biến dị cảm nhận được một nguy cơ đáng sợ!
Chớp mắt tiếp theo, quầng sáng chói mắt kia thông qua Mạc Vi An thêm vào, càng trở nên cô đọng, cùng thời khắc đó, con hổ lớn do Lôi Tu biến ảo thành cũng tiếp nhận quầng sáng kia, sau đó chợt phát lực, trong khoảnh khắc tất cả mọi người chưa kịp chú ý, được con hổ lớn màu đen gia tăng tốc độ, quầng sáng chớp mắt đã xuất hiện ở trung tâm thân thể dị ma biến dị!
Thân thể dị ma biến dị chợt co lại, toàn bộ thân thể màu đen cuộn lại bao bọc quầng sáng vào trong, xa xa nhìn lại giống như một quả bóng da màu đen.
Khi thành viên Tuyết Nhận nhìn thấy dị ma biến dị bị đánh trúng, nhất thời ngẩn ra, nhưng giây tiếp theo lại nhìn thấy dị ma vậy mà bao vây quầng sáng lại, biểu cảm trên mặt bọn họ cứng lại —— chẳng lẽ như vậy cũng không thể tạo thành bất cứ thương tổn nào cho dị ma biến dị này sao?!
Đột nhiên, một tia sáng bắn ra từ trong cơ thể dị ma biến dị.
Ngay sau đó, tia thứ hai, tia thứ ba…
Thân thể dị ma đang bao vây quầng sáng giống như bị bay hơi, ánh sáng trắng từ trong cơ thể nó tiết ra ngoài càng ngày càng mạnh, đến cuối cùng, ánh sáng trắng hoàn toàn phóng xuất ra, sau khi ánh sáng tán đi, thân thể dị ma cũng đi theo giống như ánh sáng này, biến mất lặng lẽ không một tiếng động!
Tìm được đường sống nơi bước đường cùng, thành viên Tuyết Nhận hoàn toàn ngơ ngẩn. Đại quân dị ma suýt chút nữa làm cho Tuyết Nhận toàn quân bị diệt, vậy mà hoàn toàn biến mất dưới một kích của đội săn ma!
Dị ma biến dị đột nhiên tử vong hoàn toàn dọa đến vài dị ma biến dị cấp bậc tương đối thấp ở bốn phía, chúng nó kêu lên đau thương, nhìn phương hướng dị ma biến dị biến mất, lúc trước còn xu thế rào rạt muốn bao phủ Tuyết Nhận, lúc này cũng không dám đến gần nữa.
Nhiễm Hành chậm rãi quay đầu lại nhìn về phía đội săn ma, thành viên Tuyết Nhận cũng cùng nhau xoay người, nhìn những hồn sư trẻ tuổi kia, khi nhìn đến những đồng đội rốt cuộc ngã trên mặt đất không đứng dậy nổi, dù là mấy nam nhân thiết cốt boong boong trong Tuyết Nhận kia, hốc mắt cũng đỏ.
Tâm tình đội săn ma cũng đặc biệt nặng nề.
Chiến trường này nơi nơi đều là thi thể, mà làm người ta đau thương nhất, chính là trong những người đã chết đi này lại tìm được thân ảnh quen thuộc.
Một giây trước bọn họ còn sóng vai chiến đấu, ngay sau đó, đồng đội có thể cho bọn họ giao lại phía sau lưng không chút giữ lại kia đã trở thành một xác chết lạnh như khối băng!
“Chiến đấu còn chưa chấm dứt.” Đúng lúc này, Lôi Tu đi đến trước mặt Tuyết Nhận, mặt không chút thay đổi nhìn bọn họ, nói.
Người Tuyết Nhận đỏ hoe mắt ngẩng đầu, khi nhìn đến đại quân dị ma vô biên vô hạn kia, trong mắt mỗi người đều thiêu đốt ánh sáng phẫn nộ cùng điên cuồng, Nhiễm Hành liếc mắt nhìn Lương An thật sâu, quay đầu dùng thanh âm khàn khàn hét lớn: “Báo thù cho những thành viên đã ngã xuống! Có lẽ chúng ta không thể chiến thắng nó, nhưng cho dù có chết, cũng phải khoét được một miếng thịt từ trên người nó xuống! Cho dù có chết, cũng phải nói cho nó cái gì là trả giá!”
Tuyết Nhận nghe vậy, thở hồng hộc gắt gao nhìn chằm chằm những dị ma cách đó không xa!
Đám dị ma kia giống như bị ánh mắt những hồn sư này làm cho sợ hãi, nhất định lơ lửng ở giữa không trung, cho dù dị ma phía sau không ngừng xô đẩy chúng nó muốn tiến lên, chúng nó lại vẫn không nhúc nhích.
Hồn sư nhân loại tự nhiên nhân cơ hội này nắm chắc thời gian, nhanh chóng phục hồi hồn lực.
Ngay trong khoảnh khắc hồn sư nhân loại cùng dị ma sa vào trạng thái giằng co quỷ dị, đột nhiên, trong trung tâm đại quân dị ma ở phương xa, một luồng sóng âm quỷ dị đánh úp lại, sóng âm chấn động không khí, hóa thành hình vòng tròn quét ngang toàn bộ đại quân dị ma, khi truyền đến song song trước mặt hồn sư đội săn ma cùng Tuyết Nhận, đám hồn sư kia nhất thời xôn xao bất an, sau đó lại một lần nữa chấn động dữ dội.
“Tấn công!” Lôi Tu thấy dị ma phục hồi tinh thần muốn tiến công lần nữa, lập tức không cho chúng nó thời gian điều chỉnh, hạ lệnh nhân cơ hội này phát động chiến đấu!
Trước kia khi Tuyết Nhận cùng đội săn ma ở bên ngoài Thần tích chi tường đã phối hợp rất lâu, tuy lúc này thành viên Tuyết Nhận thiếu một nửa, nhưng dưới chỉ huy thành thạo của Trang Dịch, vẫn nhanh chóng dung hợp với đội săn ma, thông qua trận pháp phát huy đầy đủ thực lực của mỗi người, hơn nữa còn ngưng tụ lại, toàn đội ngũ giống như một cái cối xay lớn, một đường dựa vào hồn sư ba hệ cùng trận pháp không ngừng bổ sung cho nhau, nghiền ép lên đại quân dị ma!
Lúc trước, Trương Thừa Lạc vì Tuyết Nhận mà dẫn dắt dị ma cấp tám rời đi, lúc này cách một khoảng cách với đội săn ma và Tuyết Nhận. Lôi Tu lập tức chỉ huy đội săn ma cùng Tuyết Nhận nhận cố ý áp sát về phía Trương Thừa Lạc.
Không có dị ma biến dị quấy rối, dị ma bình thường nhanh chóng bị đánh tan dưới sự hợp tác của đội săn ma cùng Tuyết Nhận, khi Trương Thừa Lạc giết chết dị ma biến dị kia với sự giúp đỡ của đội săn ma cùng Tuyết Nhận, Trương Thừa Lạc thở hồng hộc, quay đầu vẻ mặt phức tạp nhìn thành viên đội săn ma, cuối cùng đứng thẳng lưng, đi tới phía sau Lôi Tu.
“Hoan nghênh về đơn vị.” Mạc Vi An nhìn Trương Thừa Lạc dừng lại, quay đầu thấp giọng nói với hắn.
Trương Thừa Lạc nhìn Mạc Vi An tròn giây, sau đó nhẹ nhàng cong cong khóe miệng: “Lần thứ hai, mạng Tuyết Nhận, là các ngươi cứu.”
Đúng lúc này, đội ngũ Vệ Dụ Phong phái tới viện trợ Tuyết Nhận rốt cuộc cũng đuổi tới.
Theo đội ngũ hồn sư nhân loại hội tụ lại cùng nhau, tình thế càng thêm ổn định hơn, đúng lúc Lôi Tu quyết định thừa thắng xông lên, không chỉ triệt để cố thủ điểm trí mạng này của Ngự Hồn điện, đồng thời còn muốn phản kích đánh đuổi dị ma, đúng lúc này, phía trước đột nhiên xuất hiện mấy bóng người.
Trong đội ngũ dị ma xuất hiện bóng dáng hồn sư nhân loại, đây cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì, huống chi mấy bóng người kia cấp bậc hiển nhiên là tương đối cao, dị ma bốn phía chủ động lui về phía sau, nhường đường cho bọn họ.
Khi mấy bóng người này hoàn toàn đứng đối diện hồn sư nhân loại, tất cả mọi người sửng sốt.
“Là nhóm Vương hồn sư lúc nãy ngăn cản dị ma biến dị…” Trương Thừa Lạc nhìn vài vị hồn sư vừa mới bị phụ thể kia, lẩm bẩm nói.
Ai cũng không nghĩ đến, những vị Vương hồn sư ngăn cản dị ma biến dị kia, vậy mà bị phụ thể toàn bộ! Nhìn khuôn mặt bốn vị Vương hồn sư này dại ra, toàn thân phóng ra ma khí độc hữu của dị ma, sĩ khí của hồn sư nhân loại bên này vừa mới nổi lên, nhất thời xuống đến điểm đóng băng.
“Thực lực của dị ma biến dị không thể mạnh như vậy.” Trang Dịch lẩm bẩm nói.
Đội săn ma cùng Tuyết Nhận vừa mới giải quyết xong hai con dị ma biến dị, rất rõ ràng thực lực chúng nó rốt cuộc thế nào. Mà làm Vương hồn sư nhân loại, cho dù có kém thế nào, cùng là cấp tám, cho dù chiến bại, thậm chí biết mình rất có thể bị phụ thể, cũng tuyệt đối có thời gian tự sát.
Chẳng lẽ… từ một nơi bí mật gần đó còn có cường giả dị ma nào ẩn nấp?
Nghĩ vậy, nội tâm Trang Dịch rùng mình.
Lôi Tu nhìn chằm chằm bốn Vương hồn sư bị dị ma phụ thể trước mặt, sắc mặt cũng đặc biệt ngưng trọng. Dị ma biến dị kia hiển nhiên cũng vừa mới phụ thể, cho nên khống chế thân hình nhân loại không quá linh hoạt, vốn loại thời điểm này là thời cơ tấn công tốt nhất, thế nhưng Lôi Tu vừa quay đầu nhìn, thấy phần lớn người đều bị trận chiến này của dị ma làm cho sợ ngây người, đặc biệt là những hồn sư đến từ Ngự Hồn điện, tâm tình đặc biệt phức tạp, phải biết rằng, những hồn sư cấp tám này, lúc còn sống rất có thể từng có tiếp xúc với đám hồn sư nhân loại kia.
Lôi Tu thế thế, lập tức lớn tiếng nói: “Nhận được người đối diện không?”
Tất cả hồn sư nhân loại đều bị thanh âm của Lôi Tu hấp dẫn, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn hắn.
Lôi Tu nhân lúc dị ma đang làm quen thân thể không rảnh, quay đầu, đôi mắt màu đỏ sậm nhìn mỗi một người ở đây, khuôn mặt lạnh như băng cùng biểu cảm sắc bén, dưới không trung âm u, khiến tim tất cả mọi người đập nhanh: “Nói cho ta, chúng nó là ai?!”
Dưới cái nhìn chăm chú lạnh như băng của Lôi Tu, lập tức có người không tự chủ cắn răng nói: “Bọn chúng là… dị ma!”
“Hiện tại chúng nó đang làm gì?” Lúc này Lôi Tu không đợi có người trả lời mà nói thẳng, “Chúng nó đang xâm lược lãnh thổ của chúng ta, giết hại đồng bào của chúng ta, hấp thu thân thể chúng ta, cắn nuốt mỗi người chúng ta!”
“Thực lực chúng nó mạnh sao, chúng nó đáng sợ sao —— không sai, chúng nó rất mạnh. Nhưng, chúng ta càng mạnh!” Lôi Tử quát to, “Mấy tháng qua, dị ma tiến công Ngự Hồn điện bao nhiêu lần, chúng nó đã từng thành công chưa?”
Các hồn sư nhìn Lôi Tu, rống to: “Chưa!”
“Mấy tháng qua, khi đối mặt dị ma, các ngươi có từng lùi bước chưa?”
“Chưa!”
“Các ngươi là lần đầu tiên nhìn thấy hồn sư nhân loại bị dị ma phụ thể sao?”
“Không phải!”
“Như vậy, mỗi một lần lúc trước, đám dị ma dám can đảm sỉ nhục thân thể chúng ta kia, đều là cái kết cục gì?!”
Nghĩ đến những đồng bào đã chết đi kia, nghĩ đến khuất nhục của Vương hồn sư khi thân thể bị dị ma xâm lấn, hoảng sợ trong mắt các hồn sư dần dần tiêu tan đi, đôi mắt bọn họ biến thành màu đỏ tươi, tràn ngập điên cuồng tức giận cùng sát khí: “Giết chết chúng nó, xé nát chúng nó!”
“Cho dù đối mặt chính là Vương hồn sư, cho dù đối thủ có mạnh mẽ, chỉ có hồn sư chết trận, không có kẻ như nhược lui bước!” Lôi Tu nói xong, từng tiếng âm vang đanh thép, hắn chậm rãi xoay người, cho dù chỉ có thực lực cấp bảy, khi đối mặt những dị ma cấp tám này, trên mặt Lôi Tu không hề có chút sợ hãi nào, hắn khẽ nâng cằm, biểu cảm trên mặt lạnh lùng mà kiêu ngạo, mà thân ảnh thẳng đứng của hắn, giống như một cây giáo, thẳng tắp, bất khuất, ngông nghênh boong boong!
“Tiến công.”
“Tiến công!!”
Nhìn thấy đám hồn sư nhân loại thực lực thấp hơn mình này không sợ chết lao về phía mình, mấy dị ma biến dị ý đồ dùng tâm lý chiến dọa dẫm các hồn sư nhân loại kia nhất thời kinh sợ, nhưng mà chúng nó cũng là thân kinh bách chiến, kịp phản ứng rất nhanh, điều khiển thân thể nhân loại phóng xuất ra chấn động hồn lực mạnh mẽ.
Nhìn Vương hồn sư tôn kính ngày xưa trở thành con rối của dị ma, đối phó ngược lại mình, trong mắt các hồn sư lấp lánh ánh sáng đau buồn tức giận, bọn họ cắn răng phóng xuất hồn lực, rống giận, hung hăng va chạm lên dị ma!
Vì nhân loại mà chiến đấu, vì bảo vệ quê hương mà chiến đấu, vì bảo vệ kiêu ngạo của chúng ta mà chiến đấu!
( beta: Hắc hắc… Anh nó vẫn pro như ngày nào nhưng mà mỗi lần nghĩ đến anh sẽ quên em là lại không muốn đọc. Tuy rằng, anh vần ghen ngầm nhưng mà cảm giác vẫn bực lắm. Ọ A Ọ)