Tối Cường Triệu Hoán Sư

chương 195

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lập tức từ không đạt chuẩn nhảy lên thành ưu tú, Trang Dịch cả kinh, vội vàng nói: “Cảm ơn lão sư!”

“Chỉ cảm ơn ta?” Nam lão sư hơi hơi nhướn mày.

Trang Dịch xoay người nhìn mọi người, nhẹ giọng nói: “Cảm ơn mọi người.”

“Không cần cảm ơn, tuy rằng không thích ngươi dựa vào quan hệ chen ngang, nhưng mà, chúng ta sẽ không bởi vậy mà phủ định thực lực của ngươi, ngươi gánh được điểm này.” Một hồn sư nhìn Trang Dịch, đáp lại.

Trang Dịch nghe vậy, mỉm cười.

“Kết quả kiểm tra đã công bố.” Đúng lúc này, nam lão sư nói.

Mọi người lập tức rời trường thi, đi đến trước mặt ảnh tinh công bố thành tích.

Bài thi thứ hai mô phỏng chiến, tuy rằng Trang Dịch không phải người đứng đầu, chẳng qua thành tích tốt tám mươi ba điểm, lại thêm bài thi đầu điểm tối đa, tổng điểm của Trang Dịch xếp thứ hai, chỉ kém người xếp đầu mười điểm, còn ném người thứ ba tròn ba mươi điểm.

Lần đầu tiên tham gia sát hạch mà có thể lấy được thành tích tốt như vậy, hắc mã xa lạ giết lên trước ba, trong số hồn sư, cho dù có một số người không để ý chuyện bên ngoài, cũng nhịn không được bắt đầu chú ý Trang Dịch.

Mà đương sự Trang Dịch, lại liên tiếp nhìn về một hướng trong đám người náo nhiệt.

Một đám hồn sư bình dân đang đứng nói chuyện cùng nhau, mà Hứa Dương Trang Dịch vẫn luôn chú ý, cũng bị mọi người vây vào giữa, cho dù Trang Dịch muốn tìm một cơ hội đi đến bắt chuyện, nhìn thấy bọn họ trò chuyện vui vẻ, hắn cũng không tốt chen ngang.

“Tuy rằng thành tích của ngươi tạm thời dẫn đầu, thế nhưng, trận thứ ba ta sẽ không bỏ qua, nhất định sẽ toàn lực ứng phó, tổng thành tích vượt qua ngươi.” Đúng lúc này, một thanh âm từ bên cạnh truyền đến.

Trang Dịch quay đầu nhìn, Mạnh Thanh dáng người khôi ngô không biết đã đứng bên cạnh hắn từ lúc nào.

Bởi vì hồn sư tham gia bài kiểm tra thứ hai phải đi vào ảo trận, bởi vậy lúc trước khi từ đại sảnh lên tầng bốn, ma thú đi theo bên người các hồn sư cũng đều bị tạm thời sắp xếp vào trong một căn phòng độc lập, kể cả Bạch Vân Thử Trang Dịch bắt được ở vị trí của mình, cũng bị hắn phong tỏa hồn lực đặt ở bên trong.

Lúc này nghe Mạnh Thanh nói như thế, Trang Dịch gật gật đầu: “Mỏi mắt mong chờ.”

Lúc này, lại một vị lão sư từ hành lang bên cạnh đi tới, hắn dáng người thấp bé, chiều cao chỉ đến trước ngực hồn sư nam bình thường, để một đầu tóc ngắn vừa xoăn vừa loạn.

Trong ba bài kiểm tra, cuối cùng cũng xuất hiện một lão sư Trang Dịch biết. Lão sư này họ Diêu, lúc trước khi Trang Dịch lên năm hai rời Bardon, hắn vẫn là chủ nhiệm năm thứ năm, hiện tại năm thứ năm tốt nghiệp, không biết có còn đảm nhiệm chức vị này không.

Nghe nói vị chủ nhiệm này nhìn mặt ngoài hình như là một người vô cùng dễ ở chung, chẳng qua hễ là học sinh từng được hắn dạy dỗ, đều phải lĩnh giáo sự nghiêm khắc cùng hung tàn của hắn. Lúc này, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của Diêu chủ nhiệm treo nụ cười không đứng đắn: “Nói cho mọi người một tin tức tốt trước, hồn sư dự định trực tiếp tham gia bài kiểm tra thứ ba, bởi vì một số nguyên nhân đặc thù không kịp đến đây luận bàn với mọi người, thế nhưng, đại khái khoảng lúc sắp sát hạch xong, bọn họ sẽ lại đây một chuyến, nếu có người có hứng thú với bọn họ mà nói, có thể đề nghị khiêu chiến, hôm nay tham gia bài kiểm tra thứ ba chỉ có những người ở hiện trường này, nhưng mà, phần thưởng cho mười người trước mười không thay đổi.”

Lão sư nói xong, hiện trường có người mất mát có người vui.

Trang Dịch nghe vậy, lập tức hiểu được vì sao hắn nhìn thấy ít người quen ở đây như vậy. Bất luận Mạc Vi An hay là Trương Thừa Lạc, thậm chí Thượng Thanh Vân, cũng đã bước vào đội ngũ đại đội trưởng, hôm nay lại một người cũng chưa xuất hiện. Nói như vậy, mấy người bọn họ, đều là hàng đầu trong số đại đội trưởng a.

“Hiện tại, người có ma thú, cho các ngươi thời gian một phút, nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất lấy ma thú đến đây, một phút sau xuất phát đến địa điểm kiểm tra.”

Diêu chủ nhiệm vừa dứt lời, người có ma thú nháy mắt đã không thấy tăm hơi, toàn bộ nghiêng người chạy lên tầng trên nhận ma thú của mình.

Trang Dịch vốn cũng là hồn sư có ma thú, đáng tiếc ma thú biến thành hình người, nhìn một phần hồn sư quanh mình dẫn đủ chủng loại ma thú đi theo, trong lòng Trang Dịch không khỏi cũng có một chút nhớ mong Lôi Tu hình hổ.

Trận chiến đấu cá nhân thứ ba lại chia làm ba trận nhỏ, theo thứ tự là cùng ma thú bất kỳ, trận thứ hai cùng dị ma chiến đấu, sau đó dựa vào điểm đạt được cận chiến, sau ba trận, lấy được điểm trung bình, đó là điểm của bài thi thứ ba.

Ma thú Trang Dịch gặp được trong trận đầu là Xích Hỏa Ma Vượn, trí tuệ của ma vượn cao hơn so với ma thú bình thường, không chỉ có thân thủ mạnh mẽ, lực phòng ngự mạnh, lại còn am hiểu dùng lửa tấn công, là ma thú cực kỳ khó đối phó. Nếu như Trang Dịch phát huy cả ba hệ, Lục Mang Thúy Phượng Điệp là hồn thú tốt nhất đối phó loại ma vượn này, đáng tiếc ở trước mắt bao người, hắn nhất định sẽ không bại lộ lá bài ẩn của mình, tuy rằng hạt hoa Hướng Âm Quỳ có lực nổ mạnh, nhưng vốn là thực vật, gặp được ma vượn quả thật chính là thuộc tính tương khắc.

Cuối cùng, Trang Dịch dựa vào hồn lực cùng tinh thần lực mạnh hơn so với ma thú bình thường của mình, mới miễn cưỡng chiến thắng Xích Hỏa Ma Vượn.

Sau ma thú cấp bảy, đó là dị ma cấp bảy.

Đại khái là lúc trước Bardon cùng dị ma giao chiến, cường giả của Bardon cùng Hồn điện ra tay bắt sống dị ma. Trang Dịch từng đánh qua với dị ma, biết bắt sống chúng nó có bao nhiêu khó khăn, có thể thấy được, vì bồi dưỡng những đại đội trưởng này, Bardon cùng Hồn điện đều ra vốn gốc.

Dị ma có sức sống ương ngạnh, lực phòng ngự kinh người, tốc độ lại nhanh, nhưng mà, đối với Trang Dịch đã từng giao chiến với dị ma mấy lần mà nói, đối phó nó cũng là không khó.

Trận đầu đối phó ma thú điểm hơi thấp, nhưng trận thứ hai đối phó dị ma, lại nháy mắt kéo cao điểm, kết hợp hai trận, tổng điểm của Trang Dịch vào khoảng giữa hướng lên trên, Diêu chủ nhiệm dùng đại khái khoảng mười phút thống kê xong, sau đó nhanh chóng sắp xếp đối thủ cho mọi người.

“Trang Dịch, Tưởng Tuyên, bước ra khỏi hàng.”

Không nghĩ đến chiến đấu cá nhân lại sẽ gặp phải Tưởng Tuyên, Trang Dịch cùng Tưởng Tuyên đồng thời bước vào sân đấu, khi nhìn thấy Tưởng Tuyên đối diện đang híp mắt căm hận nhìn mình, Trang Dịch thu hết tất cả mọi suy nghĩ lại, điều động hồn lực, Hướng Âm Quỳ ở quanh người Trang Dịch, thân lá thật dài khua động như rắn, hạt hoa trong xen kẽ nhúc nhích trong đóa hoa lớn, vận sức chờ phát động.

Tưởng Tuyên đối diện cũng thả hồn thú của mình ra, là một Hải Đường Điểu đỉnh cấp sáu, toàn thân trắng như tuyết, kể cả đôi mắt cũng là màu trắng bạc, hình thể nhỏ xinh, vẫn không nhúc nhích đứng trên vai Tưởng Tuyên, nếu như không nhìn kỹ, còn tưởng rằng là bức tượng băng.

Hồn thú cấp sáu này tuân theo tác phong trước sau như một của Tưởng Tuyên, là một loại phụ hồn thú hệ chữa trị mạnh nhất, không chỉ ngoại hình xuất chúng, thêm vào năng lực cho phụ hồn sư hệ chữa trị, cũng làm cho ma thú bình thường không theo kịp.

Trịnh gia bằng lòng lấy ra Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu cho Tưởng Tuyên, Trang Dịch không ngạc nhiên, dù sao tuy Bạch Nguyệt Ảnh Bồ Câu hiếm có, lại chỉ là hồn thú cấp thấp mà thôi, nhưng loại phụ hồn thú đứng đầu trong ma thú cấp sáu như Hải Đường Điểu này, Trịnh gia lại vẫn lấy ra được, có thể thấy được bọn họ coi trọng Tưởng Tuyên thế nào.

Thả Hải Đường Điểu ra, đồng thời, bên chân Tưởng Tuyên còn thêm một bóng dáng không chút thu hút.

Một thứ toàn thân màu nâu xám vừa giống rồng vừa giống chim dựa sát bên chân Tưởng Tuyên, Trang Dịch tập trung nhìn vào, không khỏi có chút biến sắc.

Tuy rằng còn có chút nhỏ tuổi, hơn nữa chỉ có cấp bốn, thế nhưng, cũng là một con Phục Long Điểu hiếm thấy.

Nói về mức độ hiếm có, Phục Long Điểu có thể liều mạng với Lục Mang Thúy Phượng Điệp, chẳng qua Lục Mang Thúy Phượng Điệp của Trang Dịch là ma thú đứng đầu cấp bảy, cấp bậc cao, tự nhiên càng quý giá hiếm thấy hơn so với Phục Long Điểu.

Đáng tiếc, trong chiến đấu như thế này, Trang Dịch không thể phát huy hai hệ hồn thú khác, mà chỉ dựa vào Hướng Âm Quỳ, muốn đồng thời ứng phó Hải Đường Điểu cùng Phục Long Điểu, cho dù còn chưa giao thủ, Trang Dịch cũng đã cảm thấy khó khăn.

Sau khi thả hồn thú cùng ma thú ra, Tưởng Tuyên vẫn luôn cẩn thận quan sát biểu cảm của Trang Dịch, bắt giữ được một tia ngưng trọng trong mắt Trang Dịch, ác khí do lúc trước thấy Trang Dịch làm náo động mà lại không thể ngăn cản cuối cùng có cửa phát tiết, không cho Trang Dịch càng nhiều thời gian suy nghĩ chiến thuật, hắn lập tức chỉ huy ma thú cùng hồn thú của mình xông lên.

Tuy Phục Long Điểu chỉ có cấp bốn, nhưng nhờ vào ưu thế giống loài, làm nó trời sinh có thể chứa đựng càng nhiều hồn lực trong cơ thể, bắt đầu thực chiến, con ma thú cấp bốn nho nhỏ này, thường thường có thể trực tiếp đánh ngã ma thú cấp năm.

Không chỉ như thế, thân thể nó nhẹ nhàng, tốc độ nhanh vô cùng, cố tình tầng da rồng bên ngoài cơ thể kia lại có lực phòng ngự cực mạnh, là đối thủ cực khó đối phó, lúc này, Phục Long Điểu được Tưởng Tuyên chỉ huy, dùng tốc độ nhanh nhất, hồn lực trên đỉnh đầu phá tan không khí tạo thành xoáy không khí hình nửa vòng tròn, xông về phía Trang Dịch.

Mà Hải Đường Điểu thì cùng bay trong không trung, quanh thân lóng lánh ánh sáng màu trắng trong suốt, tốc độ bay của nó cũng không nhanh, bởi vậy đi theo phía sau Phục Long Điểu, chỉ cần phụ trách phụ trợ nó.

Thấy cách Trang Dịch càng ngày càng gần, Phục Long Điểu há miệng, cái lưỡi màu đỏ tươi lộ ra, đỏ chói giống như rỉ máu, phun ra ngọn lửa có độc.

Thân lá Hướng Âm Quỳ vòng quanh người Trang Dịch, hình thành một vòng bảo vệ bằng thực vật, đóa hoa cực lớn nhắm ngay Phục Long Điểu, ngay khi ngọn lửa của Phục Long Điểu sắp phụt lại đây, đóa hoa Hướng Âm Quỳ lay động, hạt hoa ngắm chuẩn thời cơ bắn ra, chuẩn xác đánh đến trước mặt Phục Long Điểu.

Phụ hồn thú cấp bảy đối chiến với ma thú chiến đấu cấp bốn, tuy rằng phụ hồn thú trong chiến đấu hơi có chút thiệt thòi, thế nhưng, cấp bậc kém rất nhiều, lại bù lại điểm này. Hạt hoa nổ tung cùng ngọn lửa đan xen vào nhau, Phục Long Điểu phát ra một tiếng kêu rên, nháy mắt sau đó, ánh sáng màu trắng bao phủ khắp người Phục Long Điểu, Phục Long Điểu vừa mới bị thương vì nổ mạnh, chớp mắt lại trở nên sinh long hoạt hổ.

Hơn một năm không thấy, không chỉ thực lực của Trang Dịch đột nhiên tăng mạnh, năng lực chữa khỏi của Tưởng Tuyên, cũng càng ngày càng mạnh lên.

Trang Dịch nhìn thuật chữa trị của Hải Đường Điểu, lập tức chỉ huy Hướng Âm Quỳ quay sang tấn công nó.

Hạt hoa thành nhóm bắn về phía Hải Đường Điểu, trong miệng Hải Đường Điểu phát ra một tiếng kêu sợ hãi, giây tiếp theo, “vèo” một tiếng, Hải Đường Điểu trở về trong cơ thể Tưởng Tuyên, đồng thời, Phục Long Điểu vừa mới khôi phục đầy đủ trên mặt đất, không muốn sống bay lên giữa không trung, giúp Tưởng Tuyên đỡ một kích kia.

Hạt hoa nổ “bùm bùm bùm” trên người Phục Long Điểu, tiếng da thịt va chạm nặng nề vang, đến mức làm cho người nghe da đầu run lên, Phục Long Điểu không chút giữ lại thừa nhận tấn công của Hướng Âm Quỳ, lập tức mềm nhũn ngã sấp xuống đất, sống chết không rõ.

Trang Dịch muốn ngắm chuẩn cơ hội này chỉ huy Hướng Âm Quỳ đối phó Tưởng Tuyên, ai ngờ, Tưởng Tuyên lợi dụng thời gian Phục Long Điểu đỡ đòn này, bố trí một tầng lồng phòng ngự chắc chắn quanh người, đồng thời, Hải Đường Điểu lặng yên không tiếng động mò ra, chỉ dùng không đến một giây đồng hồ, lại một lần nữa chữa khỏi Phục Long Điểu.

Hồn thú của hồn sư đi trị liệu cho ma thú có ký kết khế ước với mình, hiệu quả vốn là gấp đôi, hơn nữa Hải Đường Điểu cấp sáu, Phục Long Điểu cấp bốn, cấp bậc chênh lệch, giúp cho Hải Đường Điểu lập tức chữa khỏi cho Phục Long Điểu.

Phục Long Điểu khôi phục sinh long hoạt hổ, lại một lần nữa xông về phía Trang Dịch.

Bản thân Tưởng Tuyên được lòng phòng ngự bảo vệ, Hải Đường Điểu phụ trách trị liệu, Phục Long Điểu thịt dày nhận nhiệm vụ anh dũng đấu tranh, vận dụng chiêu số vô lại như vậy, Tưởng Tuyên tuy chỉ là một hồn sư cấp sáu, nhưng hắn lúc này, tương đương với biến thành hồn sư ba hệ! Nguồn:

Mặc dù Trang Dịch có cấp bảy, cấp bậc cao hơn Tưởng Tuyên, hồn lực cùng tinh thần lực cũng đều mạnh hơn hắn, nhưng nhiều nhất chỉ có thể sử dụng phụ hồn thú, đã định trước làm cho Trang Dịch rơi vào thế bị động.

Tuy rằng bởi một số nguyên nhân đặc thù làm cho Trang Dịch đã sớm hạ quyết tâm, thời gian chiến đấu cá nhân không cần quá mức phát huy, để trải đường cho kế hoạch kế tiếp của hắn, nhưng lúc này nhìn Tưởng Tuyên đứng trong lồng phòng ngự vẻ mặt vui sướng nhìn mình, trong lòng Trang Dịch chậm rãi có chủ ý.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio