Tối Cường Triệu Hoán Sư

chương 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hồn sư ở thế giới này đến mười sáu tuổi mới có thể thức tỉnh tinh thần lực, cha mẹ Trang Dịch chết sớm, vẫn là thúc thúc nuôi lớn hắn.

Chính thúc thúc đã có ba con trai cần phải nuôi sống, chi tiêu mỗi ngày rất nhiều, bởi vậy thái độ đối đãi với đứa cháu là hắn luôn luôn ác liệt, nhưng xét thấy cha mẹ Trang Dịch đều đã từng là hồn sư, bởi vậy cũng ôm chút mong đợi với Trang Dịch, hắn miễn cưỡng nuôi Trang Dịch đến mười sáu tuổi, thẳng đến ngày hôm qua, khi biết được Trang Dịch lại là phế vật tinh thần lực chỉ có , cũng lại nhịn không được bắt đầu đánh mắng, vì không lãng phí tiền nuôi một phế vật như vậy, thậm chí đuổi Trang Dịch ra khỏi cửa, từ đó về sau cắt đứt quan hệ.

Năm đó khi Trang Dịch bị đuổi ra khỏi nhà, trong lòng còn vô cùng khổ sở.

Hắn biết rõ cha mẹ mình là hồn sư, cuộc sống trong nhà thúc thúc không được tốt, bởi vậy cũng càng hy vọng mình có thể có thiên phú, từ đó về sau thay đổi sinh hoạt. Nhưng ông trời trêu ngươi, kết quả kiểm tra tinh thần lực của hắn còn không bằng cả người bình thường, hôm nay không nhà để về, bên ngoài trời lại mưa lác đác, Trang Dịch đành phải trốn dưới mái hiên trong một góc phố tránh mưa.

Mà không lâu sau, Trang Dịch sẽ gặp phải Thượng Thanh Vân đúng lúc đi qua nơi này.

Trở lại mười sáu tuổi, Trang Dịch tự nhiên không có khả năng đi lại đường xưa.

Kiếp trước sau khi hắn cùng Thượng Thanh Vân đi tới một chỗ, Thượng Thanh Vân từng vì lấy lòng hắn, đã điều tra quá khứ thúc thúc của hắn, lúc này Trang Dịch mới biết thúc thúc cũng không có quan hệ huyết thống với hắn, là cha mẹ trước khi chết dùng số tiền lớn nhờ cậy hắn thu dưỡng Trang Dịch.

Nếu như không phải quan hệ huyết thống, hôm nay cũng cắt đứt quan hệ, Trang Dịch đã không phải là thiếu niên mười sáu ngây thơ năm đó, sẽ không lại vì thúc thúc chán ghét mà khổ sở. Hắn đứng dậy nhanh chóng rời khỏi nơi này, hắn không chỉ không muốn gặp phải Thượng Thanh Vân như vậy, lúc này, hắn còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

Kiếp trước trước khi chết, Trang Dịch đã biết được phương pháp thức tỉnh triệu hoán sư từ trong trí nhớ của Tưởng Tuyên, loại xác xuất thành công cao nhất chính là quan hệ huyết thống trực hệ trợ giúp thức tỉnh, chỉ tiếc cha mẹ Trang Dịch chết sớm, gia tộc triệu hoán sư càng đã sớm suy bại, người thường ngay cả cái từ này còn chưa nghe qua, càng đừng nói đến tìm người thân.

Loại phương pháp thứ hai chính là nhờ hộp linh lung.

Hộp linh lung là do tổ tiên Trang Dịch chế tạo, lúc ấy gia tộc triệu hoán sư đã bắt đầu vắng vẻ, có một lần tổ tiên vô tình triệu hoán một con lợn rừng từ một vị diện dị giới, trên người có một viên bảo thạch thần bí, qua nhiều năm nghiên cứu, tổ tiên rốt cuộc dung nhập huyết mạch truyền thừa của mình vào viên bảo thạch này, đồng thời cất vào trong hộp linh lung, chỉ cần con cháu trong gia tộc lấy được, phối hợp với hồn sư tương ứng, có thể thức tỉnh tinh thần lực!

Nghĩ đến bản thân cuối cùng có một ngày có thể thoát khỏi sự trói buộc của tinh thần lực , khói mù vì kiếp trước hàm oan mà chết lập tức bị quét sạch, cả người Trang Dịch đều có vẻ hưng phấn lên.

Không ai có thể hiểu được đau khổ của hắn trong những năm này, ở thế giới này, muốn trở thành hồn sư, tinh thần lực ít nhất phải , phần lớn người bình thường đều duy trì từ trở lên, Trang Dịch ngay cả người thường cũng không bằng, không chỉ có hồn sư coi thường hắn, người bình thường cũng có thể tìm được cảm giác về sự ưu việt từ trên người hắn.

Nhớ tới kiếp trước Thượng Thanh Vân cùng Tưởng Tuyên bắt tay lừa gạt hắn, cùng với đủ loại sỉ nhục chửi rủa cùng cười nhạo phải chịu trong nhiều năm qua, Trang Dịch nắm chặt nắm tay, đẩy nhanh bước chân đi tới vườn săn thú.

Triệu hoán sư, danh như ý nghĩa, có khả năng triệu hoán hồn thú, nhưng mà loại năng lực này đến cấp bậc tương đối cao mới có thể thực hiện, đa số thời gian, người thường càng thích gọi bọn họ là hồn sư ba hệ.

Mà Trang Dịch muốn nhờ hộp linh lung thức tỉnh, trừ máu của hắn, còn cần tự mình bắt được ba hồn thú có thuộc tính khác nhau.

Hồn sư ở thế giới này cơ bản chia thành ba loại, theo thứ tự: chiến đấu làm chủ – chiến hồn sư, phòng ngự làm chủ – ngự hồn sư cùng với phụ trợ làm chủ – phụ hồn sư, cũng như vậy, phân loại hồn thú cũng vì hồn sư khác nhau mà phân loại khác nhau, căn cứ màu sắc để phân chia, theo thứ tự là chiến đấu màu đen, phòng ngự màu trắng cùng phụ trợ màu tím.

Vườn săn thú là nơi cung cấp những ma thú cấp thấp cho hồn sư nhập môn tiến hành đi săn, muốn vào cần phải trả tiền, đồng thời sau khi trả phí, nhân viên công tác ở vườn săn thú sẽ phát cho các hồn sư một cái lệnh bài, khi hồn sư gặp nguy hiểm, lệnh bài này có thể bảo vệ hồn sư an toàn.

Trên người Trang Dịch không có một đồng, hộp linh lung trong túi áo vẫn là nhân lúc thúc thúc không chú ý vụng trộm mang ra ngoài, nhưng mà kiếp trước hắn đã từng đến vườn săn thú này, biết có một con đường nhỏ có thể vụng trộm lẻn vào.

Nguy hiểm duy nhất là không có lệnh bài, an toàn không thể được bảo đảm.

Trang Dịch đẩy nhánh cây ra, cẩn thận từng li từng tí đi vào vườn săn thú.

Kiếp trước hắn vào học viện Bardon làm việc lặt vặt, bởi vì không phải hồn sư, không thể vào lớp học tập, nhưng Trang Dịch có khát vọng vô tận với tri thức, ở phương diện trí nhớ, Trang Dịch có thiên phú mà người thường không có, thường thường sách vở xem qua hai lần, cơ bản đều có thể đọc thuộc lòng cả bộ.

Bởi vậy ở kiếp trước, hắn nắm giữ tri thức lí luận cực mạnh, thậm chí được một lão sư học viện Bardon thưởng thức, chỉ tiếc…

Nghĩ đến cái này, sắc mặt Trang Dịch lập tức trở nên âm trầm.

Kiếp trước Tưởng Tuyên không biết từ đâu nào biết được tin tức này, không chỉ không cho phế vật Trang Dịch vào giáo đường sỉ nhục đám hồn sư thiên tài bọn họ kia, còn lợi dụng quyền thế của gia tộc hắn, khai trừ lão sư coi trọng Trang Dịch.

Từ đó về sau, Trang Dịch ở trường hoàn toàn bị cô lập, mà đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi…

Rừng cây trước mắt càng ngày càng rậm rạp, Trang Dịch bắt buộc bản thân bỏ những trí nhớ không tốt kia qua một bên trước.

Ma thú trong vườn săn thú phần lớn là ma thú cấp thấp tương đối thường gặp, Trang Dịch đọc một loạt sách vở, biết ưu nhược điểm cùng tập quán sinh sống của chúng rõ như lòng bàn tay. Lúc này hắn chỉ là cần ba hệ hồn thú giúp hắn thức tỉnh huyết mạch, cũng không cần chọn ba lấy bốn.

Ma thú phòng ngự cùng phụ trợ đều cực kỳ dễ tìm, Trang Dịch vớt một con rùa nước đang ngủ từ trong nước cùng một con dơi đang treo trên cây ngủ là được.

Cả đời trước không có cơ hội làm hồn sư, cũng chưa từng rút linh hồn ma thú biến thành hồn thú hồn sư sử dụng, cũng may hắn đọc nhiều sách, nghĩ đến đau đớn khi bị Tưởng Tuyên tươi sống hấp thu linh hồn kiếp trước, Trang Dịch quyết định không dùng phương pháp tàn nhẫn như vậy.

Lợi dụng phương pháp thôi miên, làm cho chúng nó bị Trang Dịch hấp thu trong giấc ngủ, thấy thời gian mới qua nửa tiếng đồng hồ, Trang Dịch tiếp tục kiên nhẫn tìm.

Ma thú chiến đấu có tính công kích cùng lòng cảnh giác, Trang Dịch vừa tìm tòi ma thú nhỏ yếu, còn vừa phải đề phòng bị ma thú mạnh phát hiện, trải qua hai canh giờ cố gắng, Trang Dịch rốt cuộc tìm được một con chuột Móng Nhọn.

Đây hiển nhiên là một con ma thú chuột vừa trưởng thành, toàn thân màu tro, ở trong vườn săn thú lớn như vậy vô cùng không gây chú ý. Trang Dịch biết rõ chúng nó thích ăn một loại trái cây, cố ý hái đặt ở phụ cận, trải một tầng lá cỏ quanh người để che giấu mùi, sau đó mới ngồi ôm cây đợi thỏ, đợi mấy giờ, rốt cục dẫn đến một nhóc con như vậy.

Chuột Móng Nhọn ngày càng tới gần, thấy bốn phía không có nguy hiểm, hai chân trước của nó liền ôm lấy trái cây gặm từng miếng từng miếng nhỏ.

Trang Dịch kiên nhẫn chờ chuột Móng Nhọn ăn no, ngay chớp mắt nó buông lỏng cảnh giác kia, Trang Dịch mạnh nhảy lên, lập tức chộp được chuột Móng Nhọn.

Móng vuốt của chuột Móng Nhọn vô cùng sắc bén, mặc dù Trang Dịch động tác cực nhanh, nhưng chuột Móng Nhọn vẫn cào rách vài vết trên tay hắn.

Với dạng vết thương nhỏ như vậy, Trang Dịch đã sớm không quan tâm, sau khi làm chuột Móng Nhọn hôn mê, tiếp tục dùng phương pháp lúc trước thôi miên nó. Thấy đã góp đủ ba loại hồn thú, td áp chế vui mừng trong lòng xuống, tìm một hốc cây kín đáo trong vườn săn thú, bố trí bốn phía một lượt, sau đó mới mở hộp linh lung.

Hộp linh lung là một cái hộp nhỏ hình lập phương, bên ngoài màu nâu xám, bên trên có khắc hoa văn phong cách cổ xưa. Bởi vì có chút cũ, nhìn qua vô cùng tầm thường. Đáy hộp có khắc một số ký hiệu kỳ quái, là kiểu chữ Trang Dịch xem không hiểu, đây là điểm khác thường duy nhất của hộp linh lung, Trang Dịch nghi ngờ, năm đó Thượng Thanh Vân có thể thông qua hộp linh lung phát hiện thân phận của hắn, có lẽ có quan hệ rất lớn với những chữ này.

Mở hộp linh lung ra, bên trong cất giữ một sợi dây chuyền bảo thạch màu bạc, màu sắc trơn mềm long lanh, mặc dù vừa nhìn đã biết là giá trị xa xỉ, nhưng ai có thể nghĩ đến, bên trong bảo thạch chỉ là nhìn qua rất xinh đẹp này, lại cất giấu bí mật của một gia tộc.

Dựa theo phương pháp trong trí nhớ của Tưởng Tuyên, Trang Dịch cắt rách cổ tay mình, máu theo hộp linh lung từ từ chảy vào dưới dây chuyền, sau đó kéo từng loại hồn thú vào trong bảo thạch.

Theo hộp linh lung, máu hội tụ ở bốn phía bảo thạch, theo hồn thú rót vào, bảo thạch chậm rãi phát ra ánh sáng nhẹ kỳ dị, nhìn qua cũng không chói mắt, dần dần tụ thành một cột ánh sáng ở giữa không trung.

Trang Dịch gắt gao nhìn chằm chằm cột sáng, điều khiển tinh thần lực đáng thương trong cơ thể, tiếp xúc cột sáng.

Cột sáng giống như cảm ứng được tinh thần lực của hắn triệu hoán, một giây sau, lập tức thay đổi phương hướng, thẳng tắp phóng vào mi tâm Trang Dịch, trong nháy mắt, nhập vào trong cơ thể hắn!

Trang Dịch chỉ cảm thấy đầu đau xót, tay cầm hộp linh lung run lên một cái, hộp linh lung lập tức rơi trên mặt đất, mà Trang Dịch thì toàn thân kịch liệt run rẩy.

Nguồn:

Một quầng sáng mông lung, khi Trang Dịch đang đau đớn run rẩy, chậm rãi từ đỉnh đầu Trang Dịch thẩm thấu ra, sau đó hướng xuống từng chút từng chút, cuối cùng bao trùm toàn bộ thân thể Trang Dịch.

Thức tỉnh còn đau đớn hơn so với trong tưởng tượng, thậm chí không thua gì đau đớn lúc trước khi bị Tưởng Tuyên rút linh hồn!

Trang Dịch cắn răng chịu đựng không để cho mình bất tỉnh, trong lòng thầm mắng mình không đủ cẩn thận.

Chỉ bởi vì lúc trước nhìn Tưởng Tuyên thức tỉnh không phí sức lực gì, còn nghĩ hậu duệ chân chính của triệu hoán sư như hắn có lẽ thức tỉnh càng thêm dễ dàng mới đúng, không ngờ lại gian nan như vậy, Trang Dịch không có chút chuẩn bị nào, thiếu chút nữa cứ như vậy bị đau đến ngất.

Cũng không biết qua bao lâu, ánh sáng trắng quanh người Trang Dịch từ từ yếu đi, khi tất cả đều sắp tiêu tán, đột nhiên, ánh sáng trắng lại một lần nữa hội tụ thành một đoàn, tạo thành một vòng sáng, một lần nữa quay về mi tâm Trang Dịch.

Thân thể Trang Dịch chậm rãi ngừng run rẩy, cuối cùng trở về bình tĩnh.

Trải qua lần thức tỉnh này, Trang Dịch có thể cảm nhận tinh thần lực vốn cằn cỗi giống như giọt nước mưa của mình, hiện tại giống như biến thành biển rộng vô biên vô tận, một cảm giác mênh mông tràn đầy không nói được thành lời thông thấu toàn thân, biến hóa cực lớn như vậy làm cho Trang Dịch giống như thay da đổi thịt vậy.

Cảm nhận được mỗi chỗ biến hóa trong cơ thể, Trang Dịch ngồi tại chỗ thật lâu, sau đó mới thỏa mãn từ từ mở to mắt.

Qua lễ rửa tội thức tỉnh này, không chỉ có tinh thần lực của Trang Dịch đã bay vọt về chất, đồng thời bề ngoài của hắn cũng đã xảy ra một chút thay đổi, giống như dục hỏa trùng sinh đạt được sinh mệnh mới.

Màu mắt ban đầu của Trang Dịch là màu lam xám, sau khi thức tỉnh, bởi vì nguyên nhân không biết tên, màu mắt càng phai nhạt chút ít, đôi ngươi màu xám nhạt nhìn qua lộ ra vài phần lạnh lùng, đồng thời da thịt cùng xương cốt toàn thân hắn cũng giống như sống lại toàn bộ, không chỉ có chiều cao cao hơn một chút, toàn thân da thịt cũng trắng nõn sáng bóng, làn da vàng như nến vì nhiều năm dinh dưỡng không đầy đủ cùng những vết thương do bị thúc thúc đánh trước đây, toàn bộ đều không thấy.

Đối với những thay đổi bề ngoài này, Trang Dịch ngược lại cũng không phải rất để trong lòng, làm hắn vui vẻ chính là, không chỉ có tinh thần lực được tăng lên, quầng sáng cuối cùng trở lại trong đầu hắn kia, lại có một tác dụng khác – truyền thừa trí nhớ.

Trang Dịch đứng dậy, nhặt hộp linh lung lên, thu vào trong túi đặt yên ở đó.

Thông qua trí nhớ truyền thừa, Trang Dịch rốt cục toàn diện nhận biết được các tác dụng của hộp linh lung, cũng rõ ràng lai lịch cùng với nguyên nhân sa sút của triệu hoán sư, thậm chí lý do lúc trước tinh thần lực của hắn chỉ có , cũng có đáp án!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio