Tối Cường Triệu Hoán Sư

chương 38

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từ lần gặp không thoải mái trước đến hiện tại đã qua hơn mấy tháng, việc khảo nghiệm tinh thần lực gây khiếp sợ học viện Bardon của Trang Dịch, Trang Tuyền là dân cư ở thành này, tự nhiên là biết được, nhưng hắn đồng dạng cũng biết thân phận Thượng Thanh Vân.

Nhớ tới bộ dạng Thượng Thanh Vân trợ giúp Trang Dịch ra mặt tại cửa ra vào ngân hàng ngày hôm đó, lại nghĩ đến lúc trước Trang Tuyền mang Trang Dịch đi khảo nghiệm tinh thần lực, đối phương chắc chắn Trang Dịch là phế vật tinh thần lực chỉ có , Trang Tuyền suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không thông cuối cùng là chuyện gì xảy ra.

Trang Tuyền một mực keo kiệt không nỡ dùng tiền, muốn đợi sau khi con mình thành hồn sư, sẽ một hơi dùng số tiền kia sắm trang bị tốt cho con, thoạt nhìn giống như quý tộc, bởi vậy vài chục năm nay, xem gia cảnh của bọn họ biểu hiện ra cũng không tính giàu có, quảng trường nơi bọn họ ở tính ra là trình độ trung hạ trong cả thành thị, bốn phía quê nhà tam giáo cửu lưu, loại người gì cũng có, nhà Trang Tuyền từ thời tổ tiên đã sống ở đây, từ lâu tập mãi thành thói quen.

Mà nhà Trang Tuyền xảy ra chuyện như Trang Dịch, người xung quanh tự nhiên cũng đều biết, làm hàng xóm nhìn Trang Dịch lớn lên, bọn họ cũng không tin với cái bộ dạng gầy trơ xương không lên được mặt bàn của Trang Dịch sẽ là một thiên tài, vì vậy có vài người liền nghĩ sai.

Nghe kể có những hồn sư quý tộc thích nhất bao dưỡng nam hài tử lớn lên giống nữ nhân, hồn sư là người có tiền cỡ nào a, xa xỉ lãng phí, vì chiếm được mỹ nhân, loại chuyện thoáng cái vung tiền như rác đã sớm nhìn mãi quen mắt, mặc dù Trang Dịch không tính tuấn tú, nhưng gầy gầy cũng coi như thanh tú, không chừng liền lọt vào mắt người khác. Thượng Thanh Vân là cháu trai Thượng trưởng lão Chiến Hồn Điện, nếu đúng lúc đánh lên đại vận coi trọng Trang Dịch, dùng quyền thế nhà bọn họ, hối lộ cho học viện Bardon một chút, làm bộ cho Trang Dịch một cái thân phận dễ nghe, tựa hồ cũng không phải là không được? Sau đó hắn sẽ đem Trang Dịch dùng thân phận học viên mang vào, thuận tiện bao dưỡng, Trang Dịch từ nay về sau là muốn phát đạt!

Trang Tuyền vốn là bán tín bán nghi chuyện này, nghe xong lời hàng xóm nói, lập tức liền tin tưởng, bằng không trừ cái này, còn có nguyên nhân gì có thể giải thích việc Trang Dịch mới bị đuổi ra khỏi nhà một ngày, thì có hồn sư vì hắn xuất đầu, sau đó vài ngày sau tiến vào học viện Bardon ly kỳ như vậy.

Từ sau khi thừa nhận suy đoán này, Trang Tuyền cũng có chút ngủ không được.

Các bạn hàng xóm đều đang mắng hắn cái này ngu xuẩn, sớm biết Trang Dịch có giá như vậy, Trang Tuyền chưa từ bỏ ý định, dùng gần một tháng mai phục tại cửa học viện Bardon, chết sống đợi không được bóng dáng Trang Dịch, lúc này mới buông tha cho.

Nơi nào nghĩ đến, hôm nay lại cứ như vậy gặp gỡ. Nhìn Trang Dịch mới qua mấy tháng, vóc người liền cao hơn không ít, lại thêm mặc một thân quần áo tinh xảo đắt đỏ, làn da tinh tế tỉ mỉ trắng nõn, cả người tuấn tú cực kỳ, cùng mấy tháng trước tưởng như hai người, khí chất lại cao quý ưu nhã giống như những hồn sư cao cao tại thượng kia, Trang Tuyền lập tức minh bạch, Trang Dịch mấy tháng này tất nhiên trôi qua vô cùng tốt!

Thấy động tác của Trang Ân nhanh như vậy liền ngăn Trang Dịch lại, Trang Tuyền cũng lập tức đi theo, trước ngăn đứa con đang hưng phấn lại, sau đó hắn nhìn bộ dạng Trang Dịch trắng nộn nộn kia, cười híp mắt nói: “Tiểu Dịch a, mấy tháng không gặp, càng ngày càng dễ nhìn.”

Trang Dịch nhìn hai người trước mắt, biết bọn họ ngăn mình lại tất nhiên không có ý tốt, mặt không biểu tình nói: “Không cần ta đem những lời ngày ngươi đuổi ta ra khỏi nhà cường điệu lại một lần nha, từ một khắc ta bị đuổi ra khỏi cửa bắt đầu, giữa chúng ta không còn quan hệ, sau này sẽ là người xa lạ, Trang Tuyền tiên sinh.”

Trang Tuyền giống như không nghe được lời Trang Dịch nói, cười ha hả: “Thúc thúc ngày đó là nói nhảm, chúng ta người một nhà cùng sinh sống nhiều năm như vậy, không phải một hai câu có thể cắt đứt tất cả mọi thứ? Nhiều tháng như vậy qua đi, Tiểu Dịch, con từ nhỏ cũng không phải người thích tính toán chi li, đừng sinh khí thúc thúc, thúc thúc cũng thực hối hận vì ngày đó xúc động, còn có, ba đệ đệ của con đều rất nhớ con.”

Trang Tuyền nói cho hết lời, Trang Ân đứng ở bên cạnh hắn lập tức nói: “Đúng vậy, mọi người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, ngươi thoáng cái không có ở đây, chúng ta đều rất không quen.”

Trang Dịch nhìn bộ dạng Trang Ân khẩu thị tâm phi, thiếu chút nữa bật cười, bọn họ sở dĩ không quen, là vì thiếu cái đối tượng khi dễ a? Xem thái độ vừa rồi Trang Ân ngăn hắn lại sẽ hiểu, Trang Ân nhớ hắn là giả, đố kị hắn ngược lại là thật sự.

Nhìn người theo chân bọn họ từ nhỏ lớn lên vừa rời đi bọn họ lập tức trở mình, không chỉ có trở thành hồn sư, còn vào học tại học viện Bardon, một lần cuối cùng gặp mặt thậm chí còn ở ngân hàng, dùng bản tính của Trang Tuyền, không muốn kiếm ra thứ tốt từ trên người Trang Dịch mới kỳ quái.

Tựa hồ cảm nhận được tâm tình của Trang Dịch, Lôi Tu đang được Trang Dịch ôm trong ngực tiên phong không nhịn được.

Hai bình dân bản tính tham lam trước mắt này thật sự là quá khó nhìn, hơn nữa giờ phút này tâm tình Trang Dịch phập phồng không ổn, Trang Dịch phẫn nộ chán ghét cùng khổ sở, Lôi Tu cũng bị ảnh hưởng theo, tâm tình tự nhiên không xong.

Từ trong ngực Trang Dịch mãnh liệt nhảy ra, Lôi Tu nhẹ nhàng linh hoạt rơi xuống mặt đất, nhìn chằm chằm phụ tử Trang Tuyền, sau đó trong cổ họng phát ra tiếng gầm cảnh cáo.

Trang Tuyền cùng Trang Ân đang chờ Trang Dịch nói chuyện, kết quả một con gì đó giống tiểu hắc miêu liền nhảy qua, hơn nữa còn nhe răng với bọn họ, Trang Tuyền cùng Trang Ân cũng không phải hồn sư, không cách nào cảm thụ áp bách từ đẳng cấp, mà cố tình, ngoại hình hiện tại của Lôi Tu là còn nhỏ, cho dù tiếng gầm nhẹ cảnh cáo sẽ làm cho Trang Tuyền cùng Trang Ân có chút hoảng hốt, nhưng nội tâm Trang Tuyền tự nhiên không chịu thừa nhận chính mình sợ một con mèo.

Hắn kéo Trang Ân lui ra phía sau một bước, sau đó không hề nhìn Lôi Tu, ngược lại còn nói với Trang Dịch; “Không thể tưởng được hiện tại con qua ngày tốt như vậy, không chỉ có chính mình mặc đẹp, ngay cả một con mèo cũng nuôi bóng mướt thủy nhuận như vậy, Trang Dịch a, con cũng biết một nhà thúc thúc qua thời gian khổ cực như thế nào, con có tiền nhàn rỗi nuôi mèo như vậy, vì sao không đến nhìn thúc thúc một cái đâu.”

Lôi Tu là một ma thú hổ chỉ số thông minh cao, cộng thêm hai lần tiến hóa hình thể đều không có phát sinh bất luận cải biến gì, mặc dù bình thường không biểu hiện ra ngoài, kỳ thực nội tâm cực kỳ để ý đến hình thể của mình, đặc biệt là thời điểm nó bị người nhận là mèo con!

Thấy Trang Tuyền cùng Trang Ân hoàn toàn không coi nó ra gì, lại vẫn dám đi dây dưa Trang Dịch, Lôi Tu lập tức phóng xuất ra hồn lực, một giây sau, quanh thân nó phát ra tiếng sấm chớp đùng đùng, hào quang màu tím ước chừng nửa mét từ thân thể của nó không ngừng lóe ra, sau đó khi phụ tử Trang Tuyền rốt cục kinh ngạc mà nhìn nó, Lôi Tu chậm rãi phóng bước chân, từng bước một đi đến chỗ phụ tử Trang Tuyền.

Quanh thân Lôi Tu lóe lên lôi điện thoạt nhìn thật sự là có chút dọa người, nếu như bị điện một cái ai biết sống hay chết, Trang Ân lập tức trốn ra sau lưng Trang Tuyền, thấp giọng nói: “Cha, không phải mèo con, là ma thú...”

Làm cư dân ở phụ cận vườn săn thú, Trang Tuyền tự nhiên biết rõ ma thú, chỉ là hắn chưa từng khoảng cách gần tiếp xúc ma thú đang ở trạng thái tức giận mà thôi, đặc biệt là đối phương còn là thuộc tính lôi điện công kích mạnh.

Trang Tuyền nhìn mặt đứa con hoảng sợ, lại ngẩng đầu thấy Trang Dịch vẫn đứng tại nguyên chỗ cười híp mắt nhìn ma thú uy hiếp bọn họ, hắn nuôi Trang Dịch nhiều năm như vậy, vẫn cho mình là trưởng bối quan trọng nhất của Trang Dịch, không thể tưởng được vậy mà Trang Dịch giờ phút này thật sự trở mặt, tổn hại nhiều năm cảm tình, hắn lập tức quát to: “Trang Dịch, ta tốt xấu nuôi ngươi nhiều năm như vậy, mặc dù lúc trước là có phát sinh một chút hiểu lầm, nhưng hôm nay chúng ta chẳng qua là muốn hỏi ngươi gần nhất qua như thế nào mà thôi, ngươi cái đồ không biết tốt xấu này, dám để ma thú của ngươi đến công kích chúng ta, ngươi —— “

Lời Trang Tuyền còn chưa dứt, chỉ thấy một đạo lôi quang hiện lên, tử sắc quang mang lượn một vòng quanh thân Trang Tuyền, từ đầu đến chân, Trang Tuyền cả người bị điện phát run, ngay cả tiếng kêu đều không phát ra được.

Trang Ân đứng ở bên người Trang Tuyền sợ hết hồn, hắn cách Trang Tuyền rất gần, thấy Trang Tuyền bị điện, vội vàng lui sang bên cạnh một bước, nhìn Trang Tuyền kêu to: “Cha, cha! Ngươi làm sao vậy!”

Thấy Trang Tuyền trừng mắt mà không nói được lời nào, Trang Ân thò tay muốn đụng, lại sợ chính mình cũng bị điện giật, đành phải quay người hung hăng trừng Trang Dịch một cái, kết quả một giây sau liền nhìn thấy ánh mắt màu đỏ sậm của Lôi Tu nhìn chằm chằm vào mắt mình, Trang Ân vội vàng thu hồi ánh mắt, tiếp tục gọi phụ thân của mình.

Trang Dịch thấy Lôi Tu giúp hắn trút giận, hắn đi đến sau lưng Lôi Tu, xoay người một tay ôm Lôi Tu vào ngực, chẳng muốn dây dưa cùng đôi phụ tử này nữa, xoay người rời đi.

Lôi Tu mặc dù công kích Trang Tuyền, nhưng ra tay lại phi thường nhẹ, chẳng qua là điện hắn một chút cho cái giáo huấn mà thôi, Trang Tuyền lập tức có thể khôi phục.

Lôi Tu được Trang Dịch ôm vào trong ngực, cũng không biết có phải bị ánh mắt khinh miệt nhìn mèo con của Trang Tuyền kích thích hay không, uốn éo toàn thân, nhảy lên trên vai Trang Dịch, không chịu bị ôm nữa.

Trang Dịch nhướng mày nhìn Lôi Tu không được tự nhiên trên vai mình một chút, hắn không biết như thế nào, mạc danh có thể đoán ra suy nghĩ trong lòng Lôi Tu, Trang Dịch thấp giọng cười nói: “Không có việc gì, rất nhanh sẽ lớn lên.”

Lôi Tu đang muốn làm động tác đáp lại Trang Dịch, lại cảm ứng được sau lưng dị thường, lập tức nghiêng đầu đi.

Trang Dịch theo ánh mắt Lôi Tu nhìn lại, khi thấy Trang Tuyền đã khôi phục lực hành động cùng Trang Ân đuổi theo, lập tức có chút kinh ngạc.

Dùng hiểu biết nhiều năm của hắn với Trang Tuyền, hắn là điển hình bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, trước khi bị đánh so với bất cứ ai đều hung, một khi giá trị vũ lực của đối phương vượt qua hắn, Trang Tuyền lập tức biết sợ. Mà hắn sở dĩ dám ở trước mặt Trang Dịch hô to gọi nhỏ, là vì hắn nhìn Trang Dịch lớn lên, trong nội tâm đã cho rằng Trang Dịch là phế vật, không thể nào là hồn sư mới dám như thế.

Theo lý mà nói, lúc này bên người Trang Dịch có Lôi Tu, Trang Tuyền đã bị giáo huấn không có khả năng dám đuổi theo.

Trang Tuyền ở phía sau đuổi theo Trang Dịch, thấy Trang Dịch quay đầu, hắn lập tức lớn tiếng nói: “Trang Dịch, xem ra ngươi cũng biết việc ta không phải thân thúc của ngươi, vậy ngươi không muốn xem vật phẩm cha mẹ ngươi lưu lại cho ngươi sao!”

Ánh mắt Trang Dịch biến đổi, vật phẩm cha mẹ lưu lại cho hắn?

Thân thế của Trang Dịch ở kiếp trước là Thượng Thanh Vân hỗ trợ điều tra, Trang Dịch lúc ấy không biết mình là triệu hoán sư, càng không biết cha mẹ còn lưu lại có di vật gì, bởi vậy nắm trong tay linh lung hộp liền thỏa mãn, không thể tưởng được trên người Trang Tuyền thậm chí có vật khác cha mẹ hắn lưu cho hắn!

Trang Dịch cho tới nay đều cho rằng Thượng Thanh Vân là thấy linh lung hộp mới xác nhận thân phận của hắn, bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ sớm hơn đã biết được, hắn cũng thật tâm cơ, che giấu nhiều năm như vậy, nhẫn nại ép giá trị trên người hắn không còn một mảnh mới chính thức lộ ra sắc mặt!

Trang Tuyền thấy Trang Dịch dừng bước lại kinh ngạc nhìn mình, hiểu rằng lời hắn nói tạo nên tác dụng, bị Lôi Tu một kích như vậy, Trang Tuyền cũng biết đánh bài cảm tình là vô dụng, hắn dứt khoát nói thẳng: “Ngươi cho ta hai mươi vạn, ta sẽ đem đồ của cha mẹ ngươi cho ngươi, bằng không đời này ngươi cũng đừng nghĩ nhìn thấy cái gì.”

Trang Dịch lập tức từ trong rung động phục hồi lại tinh thần, nói: “Cha mẹ ta lưu cho ngươi mấy thứ đồ?”

Trang Tuyền dứt khoát nói: “Hai cái, một cái hộp nhỏ không biết đã chạy đi đâu, cái này lớn giữ lại.”

Trang Dịch minh bạch hắn nói hộp nhỏ là linh lung hộp, bởi vì linh lung hộp xưa cũ tầm thường, Trang Dịch từ nhỏ đến lớn không có đồ chơi, đành phải dùng linh lung hộp, dần dà, Trang Tuyền cũng quên linh lung hộp đến tột cùng là di vật cha mẹ Trang Dịch, hay là cái hộp tùy tiện nhặt bên ngoài, bởi vậy cũng không để ở trong lòng, này mới khiến Trang Dịch khi bị đuổi ra khỏi nhà trực tiếp mang đi.

Xác nhận cha mẹ không có lưu lại di vật khác, Trang Dịch nhìn Trang Tuyền mặt không chút thay đổi nói: “Ta không có nhiều tiền như vậy.”

“Ngươi gạt quỷ đâu, lần trước chúng ta tận mắt thấy ngươi trở thành hộ khách chí tôn của ngân hàng, ngươi lại không có tiền?!” Trang Ân lập tức nói.

“Vật bên trong quả thật rất trân quý, nhưng cũng không phải tiền.” Trang Dịch nói.

“Ngươi không có tiền không quan hệ, bảo thân mật của ngươi cho là được rồi.” Trang Tuyền nói, “Hắn có thể đưa ngươi vào học viện Bardon, biến phế vật tinh thần lực như ngươi thành thiên tài, cho ngươi hai mươi vạn có lẽ không có vấn đề a.”

Trang Dịch nhướng mày, lời này của Trang Tuyền vì sao hắn nghe không hiểu?

Trang Ân đứng ở một bên cười nhạo: “Việc này của người toàn đường đi đều truyền khắp, ai không biết ngươi được một chiến hồn sư coi trọng, chim sẻ biến phượng hoàng, hắn đưa ngươi vào học viện Bardon cận thân hầu hạ.”

Trang Ân nói xong, trong ngôn ngữ vậy mà mang theo vài phần chua chát đố kị.

Trang Dịch bỗng nhiên hiểu bọn họ đã hiểu lầm cái gì! Hắn kỳ thực cũng không phải quá để ý với mấy chuyện đồn đãi nhảm nhí, dưới áp lực của học viện Bardon như vậy mà vẫn chịu được, tự nhiên sẽ không để cách nhìn của những người sau này sẽ không tiếp tục liên quan đến hắn ở trong lòng, nhưng khiến cho Trang Dịch không thể khoan dung chính là, bọn họ vậy mà hiểu lầm hắn trở thành luyến đồng của Thượng Thanh Vân?

Trang Dịch sắc mặt lập tức trầm xuống: “Ta với hắn không có quan hệ gì, tiền của hắn cũng không có chút nào liên quan đến ta, trên người ta cũng chỉ có một nghìn có thể cho các ngươi.”

Hai mươi vạn cùng một nghìn chênh lệch khá xa, Trang Tuyền tự nhiên mặc kệ, hắn đã nhìn ra được Trang Dịch động tâm với di vật kia, lập tức lôi kéo Trang Ân rời đi: “Nếu như ngươi ngay cả một chút đạo hiếu cuối cùng cũng không muốn cố gắng, như vậy vật kia cũng không cần phải cho ngươi nữa.”

Trang Tuyền vừa lôi kéo Trang Ân đi, vừa một bên lưu ý động tĩnh của Trang Dịch ở sau lưng, quả nhiên vừa đi một lát, thấy Trang Dịch theo tới, Trang Tuyền nắm chắc thắng lợi trong tay quay đầu lại: “Thế nào, nghĩ thông suốt a?”

“Xác thực nghĩ thông suốt.” Trang Dịch nhìn Trang Tuyền, cười lạnh nói, “Nếu ta không biết cái gì thì thôi, nếu như để cho ta biết rõ, tự nhiên là muốn bắt tới tay.”

Thấy trên mặt Trang Tuyền lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, Trang Dịch âm trầm mà nói: “Nếu như ngươi không chịu giao ra đây, ta đây hỏi Trang Ân một câu, hắn nhất định sẽ hy vọng ngươi nói cho ta biết.”

Trang Dịch vừa dứt lời, quanh thân hồn lực phóng thích, một giây sau, ngự hồn thú vừa mới bị thu phục xuất hiện, một đôi cánh bạch sắc lập tức xuất hiện sau lưng Trang Ân, nháy mắt liền khép lại, bao cả người Trang Ân vào.

Trang Dịch hiện tại đã đột phá cấp hai sơ giai, cho dù hắn vừa mới thu phục ngự hồn thú này, nhưng bởi vì kỹ năng cực kỳ tương tự với ngự hồn thú Tam Sinh Điệp lúc trước, bởi vậy rất nhanh Trang Dịch liền nắm trong tay.

Hắn vốn là hồn sư thủ hộ bên ngoài cơ thể, lần này nhằm vào đối tượng là người bình thường như Trang Ân, hơn nữa thi triển kỹ năng chỉ vì hù dọa Trang Ân, không cần chính thức làm đến hồn lực phòng ngự, bởi vậy thoáng cái liền thành công.

Trang Tuyền sợ hết hồn, thấy thân thể con mình hoàn toàn bị bọc lại, hắn hiển nhiên lão luyện hơn so với Trang Ân nhiều, không lập tức thất kinh, nhanh chóng quay đầu hỏi Trang Dịch: “Ngươi làm gì nó?!”

“Không có gì, ta bây giờ là hồn sư, các ngươi đắc tội ta như vậy, tự nhiên sẽ không cho các ngươi quả ngon gì ăn ah.”

Trang Dịch cười lạnh nói, trên thực tế, Trang Ân bị bọc ở bên trong không có bất kỳ trở ngại, chỉ là lúc hắn bị bọc lại, tiện thể bị Lôi Tu điện cho vài cái, cho nên lúc này không phát ra được âm thanh nào mà thôi.

Trang Tuyền không phải hồn sư, chỉ nghe qua hồn sư tôn quý cùng đáng sợ, nào nghĩ đến Trang Dịch vậy mà thật sự trở thành hồn sư, mà phụ tử hai người bọn họ, hôm nay đều gặp phải công kích!

Nghĩ đến cái này, sắc mặt Trang Tuyền lập tức trở nên trắng bệch, hắn từ nhỏ mặc dù khắt khe với Trang Dịch, đối với ba con trai mình lại bảo bối khủng hoảng, nhất là con lớn, qua mấy tháng nữa cũng có thể đi khảo nghiệm tinh thần lực, loại này thời điểm nếu bởi vì Trang Dịch mà ra sơ xuất, Trang Tuyền là tuyệt đối không thể tiếp nhận.

Nếu lúc này hắn thấy được Trang Ân vẫn tốt, nhưng cố tình Trang Ân bị một đôi cánh lớn bọc lại, càng là nhìn không tới, Trang Tuyền càng hoảng hốt, thấy Trang Dịch ở một bên kiên nhẫn nhìn mình lo lắng, không chỉ có hắn không dễ chọc, mà ngay cả thứ trong ngực giống mèo con của hắn cũng đồng dạng không thể trêu vào, Trang Tuyền cắn răng nói: “Ngươi trước thả con ta, ta dẫn ngươi đến nhà ta cầm!”

Trang Dịch từ nhỏ lớn lên ở đó, biết rõ phụ cận có không ít tiểu lưu manh côn đồ giao hảo với Trang Tuyền, mặc dù hắn cùng Lôi Tu hiện cùng đối phó mười mấy người bình thường vẫn là có thể, nhưng là Trang Dịch không muốn dẫn xuất động tĩnh quá lớn, vì vậy hắn chậm rì rì mà nói: “Nhà ngươi cách nơi này rất gần, hiện tại ngươi đi lấy, ta chờ ngươi ở đây.”

Thấy Trang Tuyền đang muốn phản bác, Trang Dịch chân thật đáng tin mà nói: “Ta chỉ cho ngươi đi một chuyến, ngươi nếu dám cầm đồ giả đến gạt ta, nể tình chúng ta sống chung vài chục năm, ta cũng sẽ không giết Trang Ân, nhưng mà, phế đi tinh thần lực của hắn ngược lại là có thể...”

Trang Tuyền biến sắc, hắn không dám đem tiền đồ của đứa con đi đánh bạc lần nữa, cuối cùng cắn răng rời đi.

Trang Dịch nhìn Trang Tuyền đi xa, sau đó lập tức huỷ bỏ hồn lực, chán ghét nhìn thoáng qua Trang Ân cách đó không xa.

Trang Ân bị Lôi Tu dùng điện tê liệt hơn mười giây, sau đó lại bị bọc trong cánh trắng, nghe Trang Dịch đối thoại với Trang Tuyền, hắn vừa vội lại sợ, kết quả một cái khống chế không nổi, tại chỗ liền không khống chế nổi rồi.

Trang Dịch nghĩ đến bộ dạng hung ác ban đầu khi tên này khi dễ mình, lại nhìn bộ dạng uất ức của hắn hiện tại, không khỏi may mắn trong lòng, hắn lớn lên trong Trang gia, chịu đủ khi dễ từ nhỏ, cho dù thời gian trôi qua gian khổ một chút, lại làm cho tính tình của hắn trở nên cứng cỏi, đồng thời, cũng chính vì như thế, hắn phi thường kháng cự với một nhà Trang Tuyền, cho nên tính tình của hắn cùng với người cùng lớn lên là Trang Ân mới khác nhiều như vậy.

Trang Tuyền cũng không có để Trang Dịch đợi quá lâu, rất nhanh đã trở lại.

Lôi Tu là ma thú, trời sinh ngũ giác nhạy cảm hơn nhân loại, bởi vậy nó trước tiên phát hiện ra bước chân Trang Tuyền, sau đó nhắc nhở Trang Dịch.

Trang Dịch lại một lần nữa dùng kỹ năng ngự hồn thú thủ hộ bao trùm thân thể Trang Ân, vừa mới hoàn thành, Trang Tuyền liền đến nơi.

Ánh mắt Trang Dịch lập tức ngưng tụ trên cái hộp dài ước chừng cm kia, chẳng qua là một ánh mắt, Trang Dịch liền xác định Trang Tuyền không có dọa người, thứ này tuyệt đối là cha mẹ hắn cho hắn.

Cái hộp này không quá giống linh lung hộp trong tay Trang Dịch, là một cái hộp màu đen nhánh, hơn nữa mới hơn lung linh hộp rất nhiều, nhưng mà, Trang Dịch mắt sắc nhìn thấy, dưới đáy hộp mơ hồ có thể thấy được ký hiệu kỳ quái, phi thường tương tự dưới đáy linh lung hộp!

Trang Tuyền thấy ánh mắt Trang Dịch thoáng cái liền dính trên cái hộp trong tay hắn, hắn chỉ vào Trang Ân bị bọc lại ở bên cạnh nói: “Trước tiên thả con ta ra!”

“Ngươi đem hộp cho ta trước.” Trang Dịch nhìn chằm chằm cái hộp, nói.

“Ta phải biết an nguy của nó mới có thể cho ngươi!” Trang Tuyền ôm cái hộp thật chặt, nhìn Trang Ân lo lắng nói.

Trang Dịch nhìn hắn một cái, cuối cùng vẫn thu hồi hồn lực.

Đôi cánh trắng biến mất trên không trung, thân thể Trang Ân liền hiện ra, Trang Tuyền lập tức tiến lên ôm lấy Trang Ân hiện đang toàn thân cứng ngắc, sau khi sờ đến hạ bộ Trang Ân một mảnh ẩm ướt, sắc mặt Trang Tuyền lập tức có chút khó coi.

“Cha...” Trang Ân vịn Trang Tuyền, thanh âm run rẩy mở miệng.

“Tinh thần lực vẫn còn sao?” Trang Tuyền lập tức quan tâm mà hỏi thăm.

Biểu hiện trên mặt Trang Ân cứng đờ, sau đó gật đầu: “Có chút không ổn định, nhưng mà vẫn còn.”

Trang Dịch ở một bên thu hết biểu tình trên mặt Trang Ân vào đáy mắt, trong lòng cười lạnh. Cho dù Trang Tuyền là quan tâm Trang Ân, nhưng là xét cho cùng hắn càng quan tâm tinh thần lực của con hắn đâu.

Trang Tuyền nghe vậy, thở phào một cái, sau đó giơ cái hộp trong tay lên với Trang Dịch: “Cho ta tiền hứa lúc trước.”

“Chỉ có một nghìn.”

Trên mặt Trang Tuyền vặn vẹo một hồi, cuối cùng cắn răng đáp ứng, ném cái hộp cho Trang Dịch.

Trang Dịch chuyển một nghìn trên thẻ cho Trang Tuyền, sau đó mang theo Lôi Tu lập tức rời đi không quay đầu lại.

Qua lần này, Trang Dịch tin tưởng, trừ phi tương lai Trang Ân là một hồn sư có tiền đồ, bằng không bọn họ là tuyệt đối không dám tìm hắn lần nữa.

Nhưng mà, trước khi trở thành một hồn sư có tiền đồ, Trang Ân đầu tiên phải tới học viện Bardon, Trang Dịch tin tưởng, dù cho tiến vào trường học, ít nhất trong thời gian ngắn, hắn là tuyệt đối không dám tới tự tìm đường chết.

Tối mùa đông luôn phủ xuống rất nhanh, thấy nhanh chạng vạng tối, Trang Dịch nắm chặt thời gian, tìm một xó xỉnh yên lặng ở phụ cận, thử mở cái hộp này.

Giống như linnh lung hộp, đây là vật phẩm chỉ thuộc về triệu hoán sư, người bình thường không cách nào mở ra, bằng không Trang Tuyền đã sớm nuốt, làm gì đợi cho tới hôm nay mới nói cho hắn.

Trang Dịch để Lôi Tu ở một bên chờ, hắn dùng dao găm Khô Diệp Kiệp Điệp cắt cổ tay của mình, máu tươi theo cái khe trên cạnh hộp chậm rãi chảy vào, cuối cùng theo khe đó, tụ tập cùng một chỗ.

Ánh sáng nhạt màu đen chậm rãi phát ra, hào quang tĩnh mịch tĩnh mịch, giống như có thể thôn phệ mọi thứ ở bốn phía.

Trang Dịch nhìn xem tia sáng kia, không biết như thế nào, trong nội tâm mạc danh dâng lên một cảm giác bất an.

Cùng lúc đó, Lôi Tu một mực yên tĩnh nằm sấp ở một bên lập tức đứng lên, hai mắt chăm chú nhìn cái hộp đang từ từ mở ra. Cái đuôi của nó có chút lo nghĩ vẩy vẩy, thấy hắc quang càng ngày càng thịnh, thứ tối như mực trong hộp rốt cục sắp hiện ra trước mắt bọn họ, đột nhiên, Lôi Tu mãnh liệt nhảy tới trước mặt Trang Dịch, thân thể phục thấp, cái đuôi hiện lên trạng thái công kích, tất cả lông toàn thân đều bị dựng lên, phát ra từng tiếng rống giận giữ với cái thứ sắp thoát từ trong hộp ra!

Trang Dịch cho tới bây giờ chưa thấy qua Lôi Tu như vậy, hắn quyết định thật nhanh, vươn tay muốn che cái hộp lại, tuy nhiên lại chậm một bước ——

Cái hộp triệt để mở ra, thứ bị cầm giữ ở bên trong không biết bao nhiêu năm kia, lại thấy ánh mặt trời!

Một đống dịch nhờn màu đen dày đặc nhanh chóng chui ra từ đầu hộp, tốc độ so với tia chớp còn nhanh, nháy mắt liền chụp lên ngón tay Trang Dịch, Trang Dịch nhìn sinh vật tanh tưởi không rõ hình dạng này, thân thể bỗng nhiên cứng đờ, trong đầu như bị tia chớp xẹt qua hiện lên một cái tên —— dị ma.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio