Bước xuống hắn đã làm xong thủ tục xuất viện thấy cô bước đi cạnh Mục Tân đôi mắt hắn tối sầm lại ,bước đi đến phía Tiếu Hi ném cho cô bịch thuốc rồi bỏ lại câu nói "Rảnh thì đưa cô ta về" sau đó quay người rời đi chạy xe đến công ty.
Được cơ hội Mục Tân vui vẻ nhận lời đưa Tiếu Hi về nhà.
Trên đường đi hắn mới để ý chưa thấy cô mặc những bộ đồ anh mua toàn mặc lại những bộ đồ cũ ,thấy vậy anh tò mò hỏi " Em không thích mặc những bộ đồ anh mua sao"
"không phải đâu là do tôi không quen mặc những bộ váy đó ,làm việc cũng không tiện"
"Vậy sao"
"Vâng"
"Vậy đi thôi anh sẽ mua đồ cho em và áo ấm nữa thời tiết này thực sự rất lạnh "
"Không cần đâu tôi vẫn còn đồ mà có thể mặc được bình thường "
"thật ra anh rất buồn khi quà mình tặng lại không ai muốn ,có lẽ trước giờ anh chưa từng được coi trọng ,em nói xem anh sai ở đâu à hay có điểm nào không tốt" Mục Tân thở dài buồn bã
"Không phải vậy đâu anh rất tốt mà "
"Vậy đi nha hôm nay sinh nhật anh"
"Vậy sao?" Cô ngạc nhiên hỏi
"Ừm tiếc là không ai nhớ"
"Xin lỗi anh tôi không có gì để tặng anh cả chỉ có thể chúc anh sinh nhật vui vẻ " Tiếu Hi ngại ngùng nói
"Không sao đi ăn cùng anh thôi là anh vui rồi"
"Em khi nào sinh nhật vậy "
"Tôi không bao giờ làm sinh nhật "
"À Nhưng không sao đâu khi nào là ngày sinh của em anh sẽ đón sinh nhật cùng em"
" ngày sinh của tôi là tháng "
"Tốt rồi chờ nhé anh sẽ thổi nến cùng em"
"Vâng" cô mỉm cười
Sau một hồi nói chuyện rôm rả cả hai đã đến một tiệm đồ bình thường Anh dừng lại để cô vào trong lựa đồ.
Sau một hồi mua đồ cô cũng chỉ dám lựa hai bộ ,thấy cô không thoải mái anh vội chạy đến người bán nói "Hãy chạy qua chỗ bên kia nói với cô gái là đang được giảm giá % chỉ duy nhất hôm nay thôi ,chút nữa tôi sẽ trả đủ.
À còn nữa nhớ lựa những mẫu đổ như cô ấy đã chọn khoảng mười bộ gì đó"
"Dạ vâng" bà chủ tiệm mỉm cười vội chạy đến phía cô tư vấn tay càng không ngừng giới thiệu rồi tự động cầm chục bộ đồ ra quầy thanh toán.
Thấy bà ấy vội vàng cầm một đống đồ ra cô vội xua tay"Không đâu bà cháu chỉ lấy hai bộ thôi"
"Không sao hôm nay khuyến mãi đến tận % cô mà bỏ lỡ không có lần sau đâu"
Thấy cô cứ mãi không chịu đồng ý anh đành lên tiếng " Tận % đấy em lấy đi ".
Cô cứ mãi lắc đầu định bỏ lại đồ rồi đi nhưng anh lại kéo cô lại nói nhỏ "Em giữ cho tôi chút thể diện đi ,nhìn tôi sang trọng như vậy mà không mua nổi npbooj đồ họ cười tôi chết mất"
"Này bà gói đồ vào cho tôi"
Nghe anh nói vậy cô cũng không dám từ chối
"Này tôi mở xe rồi em vào xe trước đi ngoài này lạnh lắm"
Nghe lời cô vào trong xe đợi còn Mục Tân vội thanh toán tiền rồi bước ra.
"Nào đi thôi để tôi đi mua áo khoác cho em"
Tiếu Hi vội xua tay từ chối"Không cần anh mua cho tôi vẫn chưa mặc"
"Đi thôi tiện em tự tay lựa cho tôi một bộ đồ dành tặng cho một người "
Nói rồi anh chở cô đến một cửa hàng thời trang sang trọng ,vừa bước vào mấy nhân viên đã vội vã cúi chào giới thiệu hết mẫu này đến mẫu khác thấy Tiếu Hi mãi vẫn không gật đầu mà chỉ lật xem giá rồi quay ra "Anh muốn tôi chọn gì cho anh"
"Em không mua sao"
"Chúng không hợp với tôi"
"Vậy anh mua hết cho em khỏi đắn đo.
anh nói là anh làm đấy"
"Thôi được rồi tôi sẽ mua chỉ một chiếc thôi nha"
"Không năm chiếc áo đi và giày nữa trời lạnh vậ mà em ăn mặc như mùa hè vậy "
Không thể cãi cô đành mua theo ý anh ,sau khi mua cho cô xong anh liền nhờ cô lựa giúp một chiếc khăn choàng " Em lựa cho anh một chiếc khăn đi"
Xem và lựa một lúc cô đành lựa cho anh một chiếc khăn choàng màu đen trông rất sang ,khăn không quá dày nhưng lại rất ấm áp.
Nhìn cô lựa đồ Mục Tân không khỏi cảm thán cô cũng rất có phong cách chỉ là không đủ điều kiện để thể hiện chúng.
Thấy cô lựa xong anh gọi nhân viên" Lấy cho tôi một chiếc khăn đôi với chiếc khăn cô ấy"
Sau khi đem ra thanh toán cả hai lại tiếp tục xách một đống đồ ra xe.
Mục Tân vội vàng mở chiếc túi đựng hai chiếc khăn "Em quàng khăn cho anh được không"
Mặc dù rất ngại nhưng cô đành gật đầu đồng ý ,dù gì hôm nay cũng là sinh nhật anh.
Vừa xong anh liền đem chiếc khăn quàng lại cho cô ,hành động khá nhanh liền khiến cô có chút bối rối ,giọng nói nhỏ nhẹ đầy ngại ngùng "Cảm.
.
cảm ơn anh"
"Nhớ chăm sóc tốt cho bản thân đừng để bị cảm đấy" Tiếu Hi gật đầu đồng ý.
Sau đó cả hai lại tiếp tục đến một nhà hàng ,cô lại vội nói" Vào đây nữa sao"
"Sao vậy"
"À không sao "
"Đi thôi trưa rồi anh hơi đói" Trưa rồi sao cô và anh đã đi chơi đến trưa luôn rồi.
Vừa bước xuống xe cô lại thấy một tiệm bánh kem đối diện.
Không chần chừ liền nói với Mục Tân " Anh vô trước đi ,em vô sau"
"Được rồi nhớ vô nhé"
"Vâng".