“Người ngoài hành tinh...?” Biểu cảm trên mặt Lâm Cữu hiện lên rất rõ ràng, cô không thể hiểu được bây giờ Bạch Lệnh đang nói cái gì.
Bạch Lệnh suy nghĩ một lúc và quyết định rằng sẽ tốt hơn nếu giải thích:“Cái gọi là loài ngoại lai ám chỉ một số sinh vật đặc biệt bị bóp méo bởi sự ô nhiễm của lý trí.”
Trí thông minh là nền tảng cho sự tồn tại và phát triển tiến hóa của con người. Tuy nhiên, do một số yếu tố không xác định, dẫn đến nguyên nhân một số con người sẽ bị ô nhiễm bởi những vật phẩm đặc biệt. Các tập hợp méo mó sinh ra khi bị ô nhiễm chính là ’dị chủng’.”
“Tất nhiên, đây chỉ là một phần lý giải. Thực tế, người ngoài hành tinh không chỉ đến từ lý trí của con người, và rất nhiều người ngoài hành tinh được sinh ra từ ý thức của con người. Chẳng hạn như thần thoại, truyện cổ tích, truyền thuyết đô thị.v.v. Tóm lại, sự ra đời của người ngoài hành tinh có liên quan tới loài người và có quan hệ mật thiết với nhau.”
Nói rồi Bạch Lệnh giơ bốn ngón tay lên:“ Trong tương lai, mức độ nguy hại của các loài ngoại lai sẽ được chia thành bốn loại. Từ thấp đến cao là ‘Bình thường’ cấp, ‘Nguy hiểm’ cấp, ‘Tai nạn" cấp, cùng với ‘Khởi nguyên’ cấp.”
Tất nhiên, đây cũng là nội dung của cuốn nhật ký. Là thông tin mà nguyên thân ban đầu đã nhìn thấy sau khi sử dụng khả năng tiên đoán.
Theo tuyên bố của chính thế giới ban đầu, mặc dù không có luật nào để tuân theo sự ra đời của các loài ngoại lai, nhưng nó vẫn liên quan mật thiết đến ý chí của con người nói chung. Nếu đó là một nơi khốn khổ, đáng sợ vào ngoằn nghèo thì khả năng sinh ra các loài ngoại lai càng lớn. Ngược lại, ở những nơi không thể tiếp cận, những nơi an toàn và vui tươi, mặc dù có thể sinh ra các loài khác nhau, nhưng khả năng luôn nhỏ hơn rất nhiều.
Trong một tương lai không xa, sau sự ra đời của sinh vật ngoài hành tinh cấp độ ‘nguồn gốc’ đầu tiên trên thế giới, loài ‘Nhện đỏ’, thông tin về người ngoài hành tinh sẽ dần lan rộng ra xã hội loài người. Trước đây, những thông điệp này chỉ được lưu giữ trong một số bộ phận đặc biệt, nhưng trong tương lai, sự xuất hiện của các loài ngoại lai sẽ ngày càng nhiều, không thể che giấu. Vì vậy, các quốc gia đã dần thả kiểm soát các tin tức.
Vì vậy, những tin này cũng không phải thứ đặc biệt giá trị, nguyên lai nhân loại đều có thể nói ra những điểm. Bằng không, nguyên lai thế giới hoàn toàn không có khả năng thu thập được.
Tuy nhiên, loại việc này hoàn toàn nằm ngoài thế tục, và tác động của nó đối với con người xã hội là không thể lường trước được.
Ít nhất, thật khó để Lâm Cữu tin những gì hiện tại Bạch Lệnh nói.
Cô dùng hai tay chống đỡ, hành động này càng làm hiện rõ đường cong cơ thể:“Tôi cảm thấy khó hiểu những gì anh nói”.
“Loại người ngoài hành tinh, loại virus gì? Một năm nữa tôi sẽ chết?,” Lâm Cữu cầu mày, “Mặc dù anh đã nói rất nhiều, nhưng tôi xin lỗi, thật khó để tôi có thể cộng hưởng với lý thuyết của anh.”
Đối mặt với câu nói của Lâm Cữu, Bạch Lệnh chỉ có thể bất lực lắc đầu: “Đúng vậy, dù sao cũng không có tận mắt chứng kiến loại chuyện này, thật khó có thể tưởng tượng....”
Tuy nhiên, thật tình cờ.
Trước mặt Lâm Cữu và Bạch Lệnh, có một loài khác.
Hay nói chính xác hơn, nó là phát sinh của những người ngoài hành tinh thuộc ‘Nguy hiểm’ cấp dị chủng.
Bước qua Lâm Cữu, Bạch Lệnh đút hai tay vào túi và đến đứng bên cạnh xác chết.
Anh vén tấm vải trắng che thi thể lên, nhìn lướt qua khuôn mặt thi thể, không khỏi nhíu mày:“ Tổn thương rất nghiêm trọng...”
Nhớ lại nội dung của cuốn nhật Ký Bạch Lệnh gật đầu: ‘Đúng vậy, sau cùng thì ’người khởi thi’ sẽ đánh thức xác chết, họ cũng rất thích làm ô uế và phá hủy xác chết. Đối với họ, bất kỳ xác chết nào có nguồn gốc đều sẽ không hoàn chỉnh, đều “ô uế, bẩn thỉu”.’
Hơn nữa, cuốn nhật ký còn nói rằng sau khi đánh thức cơ thể, loài người ngoài hành tinh ‘xác sống’ đã có thể khiến cơ thể di chuyển với sức mạnh vượt xa con người. Sức mạnh của họ không thua gì nam giới trưởng thành, và tốc độ của họ thậm chí còn gần bằng vận động viên điền kinh cấp , không có sự cứng ngắc và đồ sộ của một xác chết. Ngược lại, con người bình thường có lẽ khó thoát khi gặp phải chúng.
Tuy nhiên, các dẫn xuất của ‘xác sống’ sẽ không nuốt chửng con người, chúng chỉ phát tán và phát tán những ‘độc tố’ chết người đó bằng cách cắn. Sau khi chắc chắn rằng nạn nhân có virus, chúng sẽ rời đi để tiếp tục tìm mục tiêu tiếp theo. Vì vậy, ban đầu định nghĩa về “khởi thi người” chỉ là mức ‘chung’ của các loài dị chủng. Và chúng chỉ được nâng lên mức nguy hiểm sau khi con người đầu tiên chết vì độc tố xuất hiện.
Mạnh mẽ, nhanh nhẹn và mang theo virus, nếu một con quái vật như vậy tiếp cận còn người, quả thật sẽ khiến nhiều người phải khϊếp sợ.
‘Nhân tiện, cách giải quyết “người khởi thi” được ghi trong nhật ký như thế nào nhỉ?’, Bạch Lệnh xóa cằm nghĩ: ‘Có vẻ như có một “thợ săn” rất mạnh ở thành phố này đã săn lùng và gϊếŧ “người khởi thi”.....’
Trong cuốn nhật ký không viết ai đã săn và gϊếŧ người ngoài hành tinh. Có lẽ vì thế giới ban đầu, hoàn toàn không nhìn thấy tương lai này.
Nhưng cuốn nhật ký lại ghi lại cách đối phó với các dẫn xuất này.
Nhìn lướt qua thời gian trên điện thoại di động Bạch Lệnh khẽ gật đầu: “Theo miêu tả, cái này phát sinh sẽ tỉnh lại sau một phút nữa.”
Nếu vậy, thì nên chuẩn bị trước.
Đặt xuống trước kia đưa ông lão xem túi xách, Bạch Lệnh cong lưng từ túi xách sờ soạng tìm một ít đồ vật, hơn nữa đem tất cả trải ra mặt đất.
‘Người này trông thật kỳ quái...’ Lâm Cữu quay đầu sang một bên, nghiêng người, thậm chí gác lại công việc đang làm, ‘Nhưng một số lời nói của anh ta rất chính xác, thậm chí còn đi trước mình ở một mức độ mà mình còn chưa nghĩ đến..’
Người như vậy số có phải là kẻ “ăn bám” hay không, nhất định không phải là người bình thường.
Cùng với hành vi kỳ lạ của mình, mọi thứ của anh chàng này khiến Lâm Cữu cảm thấy rất lạ.
Trước đây hiếm khi cô có tiếp xúc quá nhiều với người khác giới, nhưng cô lại tò mò về Bạch Lệnh một cách đáng ngạc nhiên.
Cô đứng bên cạnh Bạch Lệnh khẽ cúi xuống, mái tóc xõa xuống ngang má bạch Lệnh: “Anh làm gì vậy...?”
Lúc này Lâm Cữu mới cảm thấy thân nhiệt của người thanh niên bên cạnh dường như rất thấp.
Không, không chỉ nhiệt độ cơ thể, các đặc điểm sinh lý khác cũng rất kỳ lạ.
Giống như... một cái xác.
Bạch Lệnh không để ý đến sự ngạc nhiên của Lâm Cữu, trong lúc bận rộn với những thứ trong tay, anh thản nhiên nói:“Tôi đang sắp xếp vũ khí.”
Bạch Lệnh:“mặc dù các dẫn xuất của ‘người khởi thi’ rất mạnh, những điểm yếu của chúng rất rõ ràng. Chúng rất sợ muối và giấm, năm giác quan sẽ bị ảnh hưởng, bị suy giảm ở mức độ lớn.”
Nói xong, Bạch Lệnh lấy trong túi xách ra một con dao làm bếp,, bôi đều muối và giấm rồi nói tiếp:“Nhưng muốn gϊếŧ được chúng thì phải dựa vào thứ sắc bén. Rốt cuộc thì cơ thể chúng vẫn là thịt, chúng không thể chống lại sự sắc bén của vũ khí.”
Tất nhiên, những điều này cũng được ghi lại trong nhật ký.
Tuy nhiên, thực ra đó là do Lâm Cữu tự mình nói ra trong tương lai.
Trong tương lai, Lâm Cữu, người đã có danh tiếng nhất định, từng nói rằng khi cô ta bị mắc kẹt ở nơi này và đối mặt với giằng co thời điểm, Cô ta đã dùng kéo cắt cổ xác chết, và gϊếŧ chết con quái vật.
Hừ, thật mãnh.
Công bằng mà nói, vì Lâm Cữu có thể tự tay gϊếŧ chết cái xác chết này, vậy nên Bạch Lệnh người không có lý do chuẩn bị đầy đủ sẽ không thể gϊếŧ nó.
Chuẩn bị xong vũ khí Bạch Lệnh nhìn lướt qua thi thể:“Đến rồi.”
Đến rồi?
Lâm Cữu nhìn Bạch Lệnh bối rối.
Bạch Lệnh đứng dậy, lắc cổ tay cầm con dao làm bếp, rồi dán chặt mắt vào cái xác kia.
Ở trong tầm mắt của anh.
Lòng bàn tay buông xuống vị trí ngón út, hơi hơi run lên một chút biên độ.