Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Ngoại truyện 1 – Truyện cổ tích đẫm máu (14)
_________
Nam thanh niên tiếp tục cầm đoản kiếm kề vào cổ.
Phần lớn cơ thể của anh ta bị ngâm trong nước và ngực của anh ta để trần.
Làn da trắng mịn, mái tóc đen hơi ẩm vì hơi nước phả ra từ nước nóng.
Vài sợi tóc dính vào hai bên mặt nhưng nó không làm dịu đi vẻ lạnh lùng của anh ta.
Anh ta lạnh lùng nhìn Thừa Chí Chu.
Như thể anh ta sẽ ngay lập tức khiến anh đổ máu ngay khi thấy anh làm điều gì đó kỳ lạ.
【Anh ta là Chrisis.】
Hệ thống nói điều này, nhưng ngay cả khi nó không nói gì, Thừa Chí Chu có thể biết người thanh niên này là Chrisis.
Rốt cuộc, hai người hầu gái trước đó đã nói chúa tể của Thành phố Giấc ngủ Vĩnh hằng có ngoại hình xuất chúng đến mức người khác sẽ nhầm ngài ấy với một công chúa nào đó.
Người thanh niên trước mặt rõ ràng đáp ứng được những điều kiện đó.
Nhưng tại sao anh lại phải chuyển sang thời điểm Chrisis đang tắm?! Và tại sao anh chàng này vẫn mang theo một thanh kiếm xung quanh ngay cả khi đang tắm?
Nhìn thấy gạch nhẵn và đồ trang trí sang trọng xung quanh mình, Thừa Chí Chu nhanh chóng nhận ra mình đã được chuyển vào phòng tắm.
Khi Chrisis đang giữ một thanh kiếm trên cổ mình, anh ngay lập tức bắt đầu đổ mồ hôi.
Anh thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ hệ thống đã cố tình làm điều đó.
"Trả lời câu hỏi của ta."
Chrisis trẻ tuổi nheo mắt và đưa lưỡi dao đến gần cổ Thừa Chí Chu.
Nó thậm chí còn tạo ra một vết cắt mỏng: "Ngươi là ai? Làm thế nào ngươi vào được đây? Ai đã cử ngươi tới?"
Hệ thống nhanh chóng nhắc nhở Thừa Chí Chu: 【Hiện tại ngươi nên hợp tác với anh ta.
Đừng chọc giận Chrisis.
Khả năng dịch chuyển vẫn đang giảm nhiệt.】
Thừa Chí Chu đương nhiên hiểu được tình trạng khó khăn hiện tại của mình.
Chrisis nhìn càng ngày càng lạnh lùng nhưng anh không thể giải thích cho anh ta hiểu tại sao anh lại đột ngột xuất hiện ở đây.
Cảm thấy lo lắng, anh l ngẫu nhiên thốt lên:
"Thực ra tôi…..
Tôi là một pháp sư!"
Trước khi khả năng dịch chuyển của hệ thống hạ nhiệt, Thừa Chí Chu đã sử dụng thẻ dịch chuyển khoảng cách ngắn của chính mình để chứng minh cho Chrisis thấy anh thực sự là một pháp sư.
Anh giải thích anh đã vô tình vào nhà lãnh chúa chúa khi anh sử dụng kỹ năng trước đó.
Anh giải thích một cách rất rụt rè.
Bên trong anh có một khả năng như vậy nhưng không thể bị bắt bởi Chrisis, người sau cảm thấy anh không phải là một mối đe dọa và từ từ hạ thấp cảnh giác của mình.
Sau một lúc im lặng, anh ta tra kiếm vào vỏ kiếm và chế nhạo một cách lạnh lùng: "Sự ngu ngốc của ngươi thực sự khiến ta bất ngờ."
Thừa Chí Chu không có gì để nói để đáp lại điều đó.
Anh chỉ có thể coi đó là khi Chrisis đang chế nhạo hệ thống và vẫn kiên nhẫn.
Anh chỉ cần đợi đến khi hết thời gian nguội lạnh để anh hôn Chrisis rồi nhanh chóng chuyển người đi.
Như thế này, anh sẽ chỉ cần hôn các hiệp sĩ song sinh dưới sự chỉ huy của Kashir.
Có người đột nhiên xuất hiện trong bồn tắm, Chrisis đương nhiên không thể tiếp tục tắm.
Anh ta lấy một chiếc khăn tắm lớn và di chuyển đến ngồi trên một chiếc ghế dài gần đó.
Anh ta nhìn Thừa Chí Chu và nhướng mày.
"Sao ngươi không đi? Chờ ta gọi thị vệ vào?"
Còn chưa hôn Chrisis, Thừa Chí Chu tự nhiên không nỡ rời đi.
Vì hiện tại anh được Chrisis coi như một pháp sư tân binh, anh quyết định sử dụng triệt để tính cách này.
Anh chán nản nói: "Tôi đã sử dụng hết ma lực và cần một thời gian để hồi phục trước khi có thể rời đi."
Chrisis đánh giá anh một lúc: "Ta nghe nói pháp sư đều rất bí ẩn uy lực, nhưng ngươi xem ra là trường hợp đặc biệt.
Ngươi thật sự có tư cách gọi là pháp sư sao?"
Thừa Chí Chu nghe vậy cảm thấy ngột ngạt trong lòng.
Anh gần như nôn ra máu.
Tại sao miệng của tên này lại độc miệng như vậy? Nó hoàn toàn khác với vẻ ngoài lộng lẫy của anh ta!
Vẻ chán nản của anh dường như làm hài lòng chàng trai trẻ.
Người thanh niên khẽ nhếch môi lên, anh ta đột nhiên đi tới chỗ Thừa Chí Chu.
Anh ta véo hàm dưới của mình và nói:
"Nguoi là pháp sư đầu tiên mà ta từng thấy.
Dù trình độ của ngươi rất kém nhưng vẫn rất thú vị."
"Ta có thể cho phép ngươi ở lại nhà lãnh chúa này.
Hãy dạy ta phép thuật như một khoản thù lao.
Ta sẽ sử dụng sức mạnh của Thành phố Ngọc Lục Bảo để thu thập thêm nhiều sách ma thuật.
Chúng ta cùng nhau nghiên cứu nhé."
"Như thế nào? Có muốn ở bên cạnh ta không?"
.........
"Ầm ầm ———–"
Trên bầu trời đêm, dưới cái nhìn của đôi mắt đỏ như máu, một cỗ xe màu đen bay qua không trung.
Tám con ngựa có cánh bằng xương kéo cỗ xe và các bánh xe của cỗ xe chìm trong ngọn lửa đen tỏa ra ánh đen.
Theo sau cỗ xe màu đen là một hàng dài lính canh.
Tất cả họ đều là những sinh vật của bóng tối và trong số họ là cặp song sinh kỵ sĩ bóng đêm đang cưỡi những con thú bất tử.
Họ cũng đến từ Thành phố Giấc ngủ Vĩnh hằng và theo lệnh của Kashir, họ được giao nhiệm vụ bảo vệ Chrisis và linh linh gương..