Tuy đã nhìn rõ lòng mình thế nhưng Hạ Dương vẫn còn bực mình vì cậu cảm thấy như Tề Bạch Ân đã giấu mình một chuyện vô cùng quan trọng.
Vì thế nên tối hôm đó cậu đã cấm cửa hắn, không cho hắn vào trong phòng nữa.
Mặc kệ Tề Bạch Ân có dùng lời lẽ ngon ngọt cỡ nào, mưu mô ra sao thì Hạ Dương cũng nhất quyết không mềm lòng.
Thế là hắn đành phải đi sang phòng Mạc Tồn Văn ngủ nhờ.
Vốn dĩ Hạ Dương cũng không tính cấm cửa hắn như vậy, nhìn cậu lúc này cứ như bà vợ nổi giận vì chồng lừa dối mình.
Tuy là cả hai đã nhận ra tình cảm thì Hạ Dương vẫn chưa có dũng khí để đối diện với Tề Bạch Ân ngay lúc này.
Sáng hôm sau, cả đám thức dậy từ sớm để chuẩn bị đi Disneyland.
Dù cho có không muốn gặp nhau như thế nào nhưng đã lên lịch là phải đi.
Bình thường Hạ Dương và Tề Bạch Ân sẽ nói chuyện với nhau rất vui vẻ, tuy đa phần là Hạ Dương nói.
Nhưng ít nhất cũng không im lặng như bây giờ.
Trên xe chỉ có Bát Quái Đảng là nói chuyện vui vẻ, còn Hứa Tình Miên và Mạc Tồn Văn vẫn đang giận nhau nên cũng im lặng luôn.
Tiểu Ngũ: “Trời ơi đi chơi mà sao một đống người buồn vậy? Bốn người vui lên đi chứ!”
Tiểu Thất vỗ vai Tiểu Ngũ: “Người đang yêu nó vậy á, đợi một khoảng thời gian nữa thì đâu lại vào đấy thôi.”
Hạ Dương và Hứa Tình Miên nghe vậy liền nổi sung lên, đồng thanh: “Ai yêu đương với người như cậu ta??”
Sắc mặt Tề Bạch Ân và Mạc Tồn Văn ngay lập tức trở nên âm u.
Thế là suốt quãng đường đi dù cho Bát Quái Đảng có pha trò cỡ nào thì không khí vẫn trầm lặng như thế.
Ở cách đó không xa, một chiếc xe đang bám sát xe của bọn họ.
Trên xe chỉ có ba người, một là tài xế, một trợ lý ăn mặc ngay ngắn và người còn lại không ai khác chính là Tần Doanh.
Anh gác chân này lên chân kia, một tay chống cằm, một tay nhàn nhã lướt Ipad theo dõi công việc.
Tai thì nghe trợ lý báo cáo về tình hình kế hoạch hôm nay.
Tuy là bác sĩ tâm lý nhưng Tần Doanh sở hữu một chuỗi bệnh viện hơn hai mươi cơ sở trên toàn nước.
Vì thế nên có thể nói anh vừa là bác sĩ vừa là tổng tài.
Trợ lý của Tần Doanh là một người vô cùng chuyên nghiệp, tốt nghiệp loại xuất sắc ở đại học Oxford, tinh thông năm thứ tiếng, tác phong lại vô cùng nhanh nhẹn.
Trợ lý nghiêm túc báo cáo: “Thưa ngài, hiện tại mọi thứ đều đang đi đúng theo kế hoạch.
Người của chúng ta đã bố trí ổn định ở Disneyland, chỉ chờ hiệu lệnh sẽ lập tức hành động.”
Tần Doanh gật đầu: “Tôi biết rồi, nói bọn họ đừng để nhầm người, nếu lỡ tổn thương đến bảo bối Tiểu Ân của tôi thì đừng hòng sống sót.”
“Dạ vâng thưa ngài.”
Theo kế hoạch thì bọn họ sẽ bố trí một nhóm người ở Disneyland, mục đích là để phân tán sự chú ý của Bát Quái Đảng, Hứa Tình Miên và Mạc Tồn Văn.
Một nhóm còn lại sẽ nhắm đến mục tiêu chính là Hạ Dương và Tề Bạch Ân.
Tần Doanh vô cùng hài lòng, khóe môi anh nhếch lên một đường cong hoàn hảo, đôi mắt ánh lên nét cười xảo trá của người đã được mục đích.
Anh nỉ non thì thầm như nói chuyện với người yêu: “Tiểu Ân, tôi chờ giây phút này đã từ rất lâu rồi, cuối cùng cũng đến ngày em thuộc về tôi.”
Đúng h sáng, cả nhóm đến Disneyland.
Disneyland nhìn từ bên ngoài vào cứ như một tòa lâu đài trong truyện cổ tích.
Nếu ai đã xem những bộ phim về các nàng công chúa của Disney thì chắc chắn sẽ biết kiến trúc này, lung linh huyền ảo cứ như không có thật vậy.
Nhân viên hóa trang thành muôn vàn nhân vật trong các bộ phim của Disney, nổi bật và tiêu biểu nhất đương nhiên phải kể đến chuột Mickey, đã có nhiều câu chuyện rùng rợn về nhân vật này ở Disneyland được lan truyền rồi.
Tokyo Disneyland là một trong năm công viên lớn nhất thế giới và là khu vui chơi giải trí lớn nhất của Nhật Bản.
Ngày thường sẽ mở cửa từ h sáng tới h tối, ngày lễ sẽ có giờ mở cửa khác.
Hứa Tình Miên lúc này đã chịu nói chuyện: “Bây giờ nên đi đâu đây?”
Hạ Dương: “Đi khu World Bazaar trước.”
Tiểu Tứ thắc mắc: “Đại ca, World Bazaar là khu gì thế?”
Không đợi Hạ Dương trả lời, Mạc Tồn Văn đã nói: “World Bazaar là khu vực đầu tiên chúng ta bắt gặp khi vào Tokyo Disneyland.
Mang phong cách của những thị trấn Mỹ đầu thế kỷ , World Bazaar là nơi hội tụ rất nhiều nhà hàng và cửa hàng lưu niệm kiểu cũ.
Nơi này có bán rất nhiều phụ kiện và trang phục mang đậm màu sắc của Disney.
Ở đây còn có tòa lâu đài trong mơ nữa, bây giờ chúng ta tham quan trước, xong rồi tối nay lại vòng về đây vì nghe nói hôm nay sẽ có diễu hành rất đẹp.”
Tiểu Tam lần đầu đi đến những nơi xa hoa như thế này không kiềm được mà thảng thốt: “Đỉnh quá, cứ muốn ở lại đây luôn.”
Cả đám bắt đầu xuất phát, Hạ Dương còn đang chìm đắm trong rối rắm nên cậu cố tình đi tuột lại phía sau.
Thấy vậy Tề Bạch Ân cũng tách đoàn, âm thầm đến cạnh cậu, đi song song với cậu.
Hành động này của hắn đương nhiên khiến Hạ Dương chú ý.
Cậu “hứ” một cái liền đi nhanh hơn.
Nhưng khổ nỗi chân ngắn hơn thì làm sao đi nhanh hơn người ta được?
Chỉ trong chốc lát Hạ Dương đã bị Tề Bạch Ân bắt kịp.
Hắn làm ra bộ mặt tươi cười, niềm nở nhìn cậu.
“Vẫn còn giận sao?”.