Toàn trường vỡ òa trong sự kinh ngạc.
Có mấy ai ngờ Tề Bạch Ân - đứa con nuôi bị ghẻ lạnh của Tề gia lại chính là đứa trẻ năm ấy bị thất lạc của Bạch gia quyền quý.
Cũng có ai ngờ chân tướng về sự xui xẻo của Tề Bạch Ân hóa ra lại là bị đổ oan.
Hạ Trạch Sơn mỉm cười đi đến cạnh Bạch Thiên Hải, tỏ ý rằng bọn họ đứng chung chiến tuyến.
Cả Bát Quái Đảng, Mạc Tồn Văn và Hứa Tình Miên cũng đi đến đứng cạnh Hạ Dương và Tề Bạch Ân.
Cả họ Tề gia lúc này bắt đầu run rẩy, bởi họ biết ngày tàn của mình đã tới.
Nhưng Hạ Dương cũng rất biết điều, cậu không muốn vạch áo cho người xem lưng.
Chuyện hôm nay để cánh báo đài và giới thượng lưu biết nhiêu đó là quá đủ rồi.
Chuyện trong nhà nên để người trong nhà với nhau giải quyết.
Nhất là mọi thứ liên quan đến Tề Bạch Ân, cậu không muốn người ta phải bàn tán về hắn quá nhiều.
Chính Tề Bạch Ân cũng muốn như vậy.
Chuyện này phải để Hạ Trạch Sơn lên tiếng, bởi ông là trụ cột trong gia đình.
Hạ Trạch Sơn nở nụ cười niềm nở: “Thưa quý vị, chuyện trong nhà tôi xin đóng cửa giải quyết.
Mọi người cứ vui vẻ tận hưởng bữa tiệc tiếp, đừng ngại ngần.”
Dứt lời, vệ sĩ của Hạ gia và Bạch gia thay phiên nhau áp giải nhà họ Tề lên lầu.
Cố Thi ở lại tiếp khách sẵn tiện chăm sóc cho Triều Nghi, những người còn lại thì đi lên phòng.
Hành động của Bạch Thiên Hải lúc nãy đã chính thức công khai với mọi người rằng Tề Bạch Ân chính là con trai ông.
Thế nên khi ông vừa mới rời đi thì những người khác liền tung tin này lên báo đài truyền thông.
Tin tức này ngay lập tức làm oanh tạc mọi mặt báo.
Những kẻ lúc trước bắt nạt Tề Bạch Ân sợ vỡ mật.
Đặc biệt Tề Minh và Du Trình, lúc này Tề Minh đã nằm trong tầm kiểm soát của Hạ gia và Bạch gia nên không đáng nói nữa.
Chỉ còn là Du Trình, khi Bạch Thiên Hải vừa xuất hiện, anh đã biết hôm nay chính là ngày tàn của mình.
Nhìn thấy Tề gia bị áp giải đi ngay trước mặt, hành vi bắt người như vậy là phạm pháp thế nhưng Hạ gia và Bạch gia lại không hề kiêng dè mà thực hiện nó ngay trước mặt biết bao người… chỉ điều đó thôi cũng đủ hiểu rằng hai gia tộc này lợi hại đến mức nào.
Vậy mà bây giờ còn liên minh với nhau…
Du Trình ngay lập tức dẫn người nhà mình rời đi bữa tiệc, sắc mặt anh trắng bệch, biểu tình hoảng loạn hoàn toàn khác với thường ngày.
Thư phòng Hạ gia.
Hạ Trạch Sơn và Bạch Thiên Hải ngồi ở vị trí chủ vị, kế bên hai người là Hạ Thành Chí và Tề Bạch Ân, sau đó nữa là Hạ Thiên, Hạ Đình Chương, Hạ Dương.
Khác với tưởng tượng của mọi người rằng Hạ gia và Bạch gia sẽ chèn ép Tề gia, thế nhưng Tề gia cũng được sắp xếp cho ngồi ngay ngắn, thậm chí còn được tiếp đãi bánh nước.
Tề Chu Bằng sắc mặt tái nhợt, đầu đổ đầy mồ hôi, lão ta lắp bắp nói: “Xin… xin các ngài tha cho tôi.”
Bạch Thiên Hải mỉm cười thân thiện: “Tề tổng cứ nói đùa, ngài có làm gì sai đâu mà lại cầu xin chúng tôi tha thứ?”
Đám anh chị họ ngu ngốc nghe vậy tưởng là thật liền xôn xao cả lên: “Thật sao, vậy chúng tôi có thể về được chứ?”
“Đúng đó, tại sao chúng tôi phải ở đây?”
“Đồ ngu, ngậm miệng lại!” Tề Minh hét lớn, ngăn cản bọn họ hàng ngu ngốc chuyên làm bậy của mình.
Hình tượng thân sĩ dịu dàng của anh hoàn toàn biến mất, giờ chỉ còn lại một Tề Minh hoang mang lo lắng mà thôi.
Hạ Thành Chí nhìn Tề Minh, ánh mắt có chút tán thưởng, nhưng lại chứa đựng rất nhiều sự khinh thường cũng chán ghét: “Con trai ông của thông minh đấy Tề tổng.”
Tề Chu Bằng cười gượng: “Haha, cảm ơn ngài.”
Hạ Đình Chương đăm chiêu nhìn Tề gia, đột nhiên hắn lấy laptop ra, kết nối với máy chiếu rồi chiếu lên một đoạn clip gì đó.
“Đến lúc xem phim rồi.
Hãy xem xem Tề gia các vị đã làm gì với Tiểu Ân và Dương Dương nhà chúng tôi đây.”
Nghe hai chữ “Tiểu Ân”, Hạ Dương giật mình nhìn anh trai mình.
Ánh mắt như muốn hỏi: Xưng hô kiểu gì thế hả?
Hạ Đình Chương nhún vai, có phải hắn muốn đâu cơ chứ, tên heo Tề Bạch Ân này cắp mất em trai còn không nói, thế mà mẹ hắn còn bênh vực cho tên đó, bắt hắn và hai anh gọi Tề Bạch Ân là Tiểu Ân, không gọi là bị ăn chửi.
Haiz…
Đoạn phim bắt đầu chiếu.
Đây là Hạ Đình Chương vận dụng kĩ thuật công nghệ và những mối quan hệ để thu thập những video nhỏ lẻ từ trong các camera.
Đoạn video vô cùng đầy đủ, từ lúc Tề gia nhận nuôi Tề Bạch Ân cho đến khi hắn vì bị chèn ép đủ điều mà chán nản, cuối cùng bị đuổi khỏi Tề gia.
Trong quá trình đó không ngày nào là Tề Bạch Ân được ngủ yên ổn.
Mang tiếng là con nuôi nhà giàu mà còn thua cả người hầu.
Phải ngủ ở dưới hầm ẩm ướt, ăn đồ oi thiu, mặc quần áo rách nát.
Khi bệnh tật phải tự chịu đựng chứ không có ai chăm sóc.
Thậm chí hắn còn bị bắt nạt đến mất suýt nữa mù đôi mắt, đôi chân Tề Bạch Ân vì chạy trốn mà suýt thành người tàn tật.
Tiền học phí từ nhỏ đến lớn đều là do hắn đi làm thêm kiếm được rồi tự đóng.
Nhiều lần đám anh chị em họ cột hắn vào gốc cây, sau đó dùng gậy đánh tới tấp lên người hắn.
Tề Bạch Ân lúc đó chỉ là một đứa trẻ yếu ớt, hắn khóc lóc liên tục xin tha nhưng những đứa trẻ độc ác kia vẫn không dừng lại.
Mãi cho đến khi Tề Bạch Ân ngất xỉu thì bọn chúng mới sợ hãi vì tưởng rằng cậu đã chết, lúc này mới vội chạy đi báo cho người lớn.
Đến khi Tề Bạch Ân lớn lên, hắn trở nên vô cùng đẹp, khiến Tề Minh sinh ra thèm thuồng, nhiều lần ép hắn bị người ta cô lập để anh có thể độc chiếm hắn.Rồi khi Tề Bạch Ân gặp được ánh sáng của đời mình - Hạ Dương.
Cuộc đời hắn bỗng ngập tràn sắc màu.
Cũng từ đó Tề Minh và Du Trình liên tục gây rối.
Khiến Hạ Dương biết bao lần gặp rắc rối.
Nhưng may sao cậu mạnh mẽ và có gia đình chống lưng nên mới bình an vô sự.
Camera quay đến cảnh Tề Minh, Du Trình và Tần Doanh gọi điện bàn bạc với nhau về kế hoạch bắt cóc giam giữ Tề Bạch Ân, sau đó khiến Hạ Dương chết ở nơi đất khách quê người.
Cuối cùng Tần Doanh bất ngờ thay đổi kế hoạch, đổi sang bắt cóc Hạ Dương.
Đến đây, đoạn video kết thúc.
Hạ Thiên vốn là một người nóng máu.
Nhìn những hình ảnh ấy khiến anh không chịu nổi mà điên tiết lên.
Không chút do dự, Hạ Thiên tiến tới đấm cho Tề Minh một trận.
“Cái thứ dơ bẩn như tụi mày vậy mà dám khiến một đứa bé phải khổ sở như vậy.
Thậm chí còn liên lụy đến Dương Dương nhà tao.
Khốn kiếp! Suýt tí nữa là em trai tao mất mạng rồi!”
Truyện chưa hoàn, tác giả đang cố gắng sáng tác
Đề xuất liên quan
Đến đây, đoạn video kết thúc.
Đến khi Tề Bạch Ân lớn lên, hắn trở nên vô cùng đẹp, khiến Tề Minh sinh ra thèm thuồng, nhiều lần ép hắn bị người ta cô lập để anh có thể độc chiếm hắn.
Hạ Thiên vốn là một người nóng máu.
Nhìn những hình ảnh ấy khiến anh không chịu nổi mà điên tiết lên.
Không chút do dự, Hạ Thiên tiến tới đấm cho Tề Minh một trận.
“Cái thứ dơ bẩn như tụi mày vậy mà dám khiến một đứa bé phải khổ sở như vậy.
Thậm chí còn liên lụy đến Dương Dương nhà tao.
Khốn kiếp! Suýt tí nữa là em trai tao mất mạng rồi!”.