Chap : Xử lý tên dê già…
Không khí im lặng cả lũ con gái đều nhìn hắn đắm đuối, còn hắn thì nhìn tôi không chớp mắt
- Cô còn nhớ tôi không?_ Giọng nói lạnh lùng của hắn đột ngột vang lên
Tôi ngây ngô tròn mắt nhìn hắn giả vờ ngạc nhiên thốt lên:
- Ồ…À ra là anh, tình cờ ghê ha, không ngờ hút thuốc nhiều nhưng anh vẫn đẹp trai như vậy
- Hừ, cô không dọa được tôi đâu, dù tôi có hút thuốc nhiều thì tôi vẫn đẹp trai như vậy thôi.(Xem ai nói kìa, chảnh bà cố)
Tôi cố gắng nở một nụ cười dịu dàng mỉa mai nói:
- Dĩ nhiên là bây h tôi không dọa được anh nữa rồi nhưng tôi cá là sáng nay anh đã bị tôi dọa cho xanh mật đấy nhỉ nếu không anh đã chẳng quan tâm đến tờ giấy tôi đưa rồi, mà cũng có khi anh đã đi gặp bác sĩ (tâm thần) để hỏi về tình trạng sức khỏe đấy nhỉ?_ Dừng một lúc tôi thở dài nói tiếp_ haizzzz cái cảm giác bị lừa nó ntn ấy nhỉ, muốn biết quá hihi, không biết…bạn Phong đã bị lừa bao h chưa nói cho Nhiên biết với
- Cô…._ hắn cứng họng, răng nghiến ken két
Có tức giận cũng chả làm gì được ta đâu hà hà. Hắn không nói nữa nhưng lại dùng ánh mắt sát thủ nhìn tôi, ánh mắt của hắn khiến tôi lạnh cả gáy vội quay sang con Trang, nhưng nó đã đi vào cõi mộng từ bao h rồi, ánh mắt mơ màng của nó cứ dán chặt vào người Lam Phong, có thèm để ý đến nỗi đau của tôi đâu cơ chứ. Tôi giật tay nó nói nhỏ:
- Trang, mày có muốn được ngồi gần hoàng tử của mày hơn không?
- Muốn_ nó mơ màng nói
- Vậy đổi chỗ cho tao đi
-Thật không?_nó reo lên mắt sáng như đèn pha ô tô
- Thật_ tôi gật đầu chắc nịch, vội đổi chỗ với con Trang, Tên Dương thấy tôi đổi chỗ thì mừng ra mặt, nhưng vẫn giả vờ giận dỗi nói:
- Mình còn tưởng Nhiên thích ngồi chỗ đó chứ, Phong đẹp trai quá mà (khiếp làm cứ như tôi là bạn gái hắn không bằng)
Tôi nhìn hắn mỉm cười dịu dàng nói:
- Không đâu Nhiên thích ngồi đối diện với Dương hơn
Tên này sướng quá cười tít cả mắt. Tôi bên ngoài tuy cũng cười tươi nhưng ở sau lưng mồ hôi đang vã ra như tắm, bởi có một ánh mắt sát thủ cứ nhìn tôi chằm chằm. Nếu đôi mắt của Dương nhìn tôi như chó nhìn chủ thì đôi mắt của Phong nhìn tôi như đao phủ nhìn phạm nhân. Nhưng trước mắt tạm gác hắn qua một bên, tôi phải xử lí tên dê già đóng giả cừu non Dương trước đã.
Nghĩ thế nên tôi chuyên tâm ngồi cười nói với tên Dương, anh chàng tỏ ra rất sung sướng mồm cứ há ra cười, làm cho tôi cứ phải mím chặt môi để khỏi phá lên cười ha hả. Nhưng nếu cười bây h thì hỏng hết, cố gắng lắm tôi mới dằn được cơn cười như điên xuống, dịu dàng hỏi anh chàng:
- Này Dương, cậu có quen cậu bé đằng kia không?_ Tôi chỉ tay về phía sau, chỗ một cậu bé dễ thương đang ăn kem, tay dắt một con chó lông xù đang há mõm nhìn chủ.
- Không_ anh chàng trả lời ngây ngô trước câu hỏi lạc điệu của tôi
- Thế cậu có biết giống chó mà cậu ta đang dắt trên tay là gì không?_ tôi lại hỏi mỉm cười dịu dàng
Mọi người đều quay qua ngước đôi mắt khó hiểu nhìn tôi. Anh chàng Dương cũng tròn mắt nhìn tôi nhưng rồi cũng đáp:
- Không, mình không biết_ rồi mỉm cười tươi anh ta nói tiếp_ Sao thế? Cậu thích con chó đấy à?
- Không, chỉ là mình thấy cậu và con chó kia như hai anh em vậy, rất giống nhau mồm cứ há ra suốt nên muốn hỏi xem cậu có biết nó không thôi_ Tiếng nói nhỏ nhẹ của tôi vang lên mà tựa như sấm đánh ngang tai đối với mọi người đặc biệt là anh chàng Dương. Nụ cười trên mặt anh ta tắt ngúm, khuôn mặt trở lên trắng bệch.
Cái Trang lừ mắt sang tôi gằn giọng nói:
- Mày nói cái gì thế Nhiên
Tôi (giả vờ) ngây ngô nhìn mọi người, rồi vờ hốt hoảng, tôi lấy tay bịt miệng nhìn Dương giọng nói đầy vẻ hối hận (kịch thế):
- Ôi không… đừng hiểu nhầm, mình không cố ý hạ thấp Dương đâu, chỉ là mình đãng trí quên ở đây là VN, mình đã từng sống mấy năm ở nước ngoài (phét đấy), mà cậu biết đấy ở nước ngoài người ta rất quý chó, người ta vẫn thường ví những con chó với những người mà họ yêu quý
Tôi vừa nói thì những khuôn mặt đang đông cứng dãn ra, anh chàng Dương nở nụ cười tươi rói nói:
- Như vậy là cậu thích mình nên mới ví mình với con dog kia? ( thích cái đầu mi ấy)
- Ừ_ tôi nói nhẹ nhàng kèm theo một nụ cười, khỏi phải nói anh chàng sướng đến nỗi cười tít cả mắt, với kiểu cười này đi ra đường chết là cái chắc, như vậy là anh ta đã cắn câu tôi rồi, vở kịch sắp đến hồi kịch tính đây.
Mọi người đều không thắc mắc gì nữa vì ai cũng tin lời của tôi (tội lỗi, tội lỗi), chỉ trừ con Trang, nó quay sang lườm tôi, nghiến răng ken két hỏi nhỏ:
- Mày sống ở nước ngoài khi nào sao tao không biết nhỉ?
Tôi nhìn nó ngô nghê nói:
- mày nói gì lạ thế, tao không hiểu?
- Được rồi tao sẽ tính sổ với mày sau_ nó hùng hổ nói rồi quay phắt mặt đi.
Đúng lúc ấy tên Phong đột ngột đứng dậy nói nhỏ:
- Xin lỗi tôi ra ngoài một chút
Rồi hắn vội vã bước đi, mọi người đều chăm chú nhìn vào nhất cử nhất động của hắn.
Khuôn mặt đẹp trai của hăn đỏ bừng lên, đôi môi mím chặt lại, quai hàm bạnh ra. Khi hắn quay lưng đi tôi thấy hắn vội đưa tay lên bịt miệng hai vai khẽ rung rung. Biểu hiện này cho thấy hắn đang cười mà không là cố gắng nhịn cười thì đúng hơn. Chẳng lẽ… hắn biết tôi nói dối.
một lúc sau Phong quay lại, khuôn mặt đã trở về vẻ lạnh lùng thường trực, nhưng tôi thấy hắn khẽ nhìn tôi, một nụ cười nhẹ lướt qua trên môi hắn. Nhưng hắn có làm sao thì mặc xác hắn, tôi phải đóng nốt vở kịch này đã, nghĩ vậy tôi bèn quay sang Dương nũng nịu nói:
- Dương nè, Nhiên thấy không khí trong quán ngột ngạt quá, chẳng có chút riêng tư gì cả.
Chỉ chờ có thế anh chàng Dương sung sướng ra mặt tíu tít nói với tôi:
- Vậy để mình thông báo với mọi người đã. (ô ô cá cắn câu)
Nói rồi anh chàng kéo nó dậy đứng trước bàn hồ hởi nói:
- Mọi người, hôm nay Dương rất vui khi được tham gia buổi gặp mặt này, vì qua buổi gặp mặt mình đã tìm ra người mình thích đó là Nhiên.
Rồi quay sang tôi anh chàng dịu dàng hỏi:
- Nhiên có thích Dương không?
Tôi vào vai một cô gái đang yêu thẹn thùng đáp:
- Thích…. (chỉ thiếu mỗi cái là chưa đỏ mặt thôi)
Mọi người đều hò reo tán thưởng, duy chỉ có con Trang ngước khuôn mặt không hiểu nổi lên nhìn tôi, trừng mắt dò hỏi. Có lẽ nó không tin tôi đổ Dương thật (công nhận con này khôn). Còn Phong, hắn nhìn tôi chằm chằm bằng con mắt toàn lòng trắng (eo ơi phim kinh dị). Hừ tôi đã làm gì sai để hắn tặng tôi con mắt chó luộc như thế chứ.
Bây h chính là thời khắc quan trọng cho cả tôi và Dương, anh chàng trông có vẻ suốt ruột, cuối cùng thu hết can đảm anh ta quay ra nói với tôi:
- Nhiên…Nhiên đồng ý làm bạn gái của mình nhé!
"Thành công rồi, h chỉ việc diễn thôi" tôi cười thầm trong bụng. Bên ngoài tôi tỏ ra bối rối tợn, hai tay vân vê gấu áo (mình phục mình quá)
- Nhiên…Nhiên _ tôi lắp bắp rồi đi về phía chỗ tôi ngồi ban nãy lấy li sữa mỉm cười giải thích:
- Xin lỗi những lúc bối rối mình thường hay uống sữa để cho bớt căng thẳng.
Tôi cầm li sữa đi về phía tay Dương đang đứng, đến chỗ có cái chân bàn chìa ra, tôi làm động tác giả, khẽ vòng chân trái vào chân bàn và…giả vờ té, li sữa trên tay tôi bay thẳng vào mặt kẻ đối diện chính là Dương (thành công khà khà….)