Kỷ Tú Hiên nấp sau vách tường, cố gắng không gây ra tiếng động nào, trợn đôi mắt nhìn vào.
Người kia, không phải tiểu đệ của cậu sao?
Thẩm Lăng đang nằm sóng soài ra đất, hai tay ôm bụng trông rất đau đớn, cả người run lên nhưng không rên một tiếng.
Đầu hắn đang bị một thiếu niên biểu tình cà lơ cà phất cắn điếu thuốc đạp dưới chân, phía sau còn 2 tiểu đệ đang cười nhạo.
Tiếng vang mà Kỷ Tú Hiên vừa nghe chính là tiếng cây lau nhà va thật mạnh vào vách tường, thằng thiếu đánh kia làm vậy để hù dọa Thẩm Lăng, nếu mà gã xuống tay thật, Thẩm Lăng bây giờ đã be bét máu rồi.
3 người ra sức nhục mạ Thẩm Lăng, tiểu đệ A chân chó nói: "Lưu lão đại, thằng chó này không biết điều như vậy, hay là hai chúng ta-"
Lưu lão đại hài hước nhìn Thẩm Lăng chật vật dưới chân, hài hước cắt ngang: "Tao có lòng tốt muốn thu mày làm chân chạy vặt cho tao, còn dám phản!" gã không chút lưu tình dùng sức ở chân, hung hăng nghiền đầu của Thẩm Lăng, khiến Thẩm Lăng đau đến ứa mồ hôi lạnh, nhưng vẫn không khuất phục.
Kỷ Tú Hiên nhìn đàn em mới thu bị đánh tơi bời, mặt mũi bằm dập, thân hình to lớn lăn lộn trên sàn gạch, tức khắc xù lông.
Má, dám giành tiểu đệ của bổn cung!
Thẩm Lăng đôi mắt dưới thấu kính lóe lên, hắn sắp nhịn không được muốn phản kháng lại rồi.
Mắt hắn âm trầm mà nhìn bọn họ, mấy tên này...
Đúng lúc này, Kỷ Tú Hiên hiên ngang chính nghĩa lao ra, đứng trước mặt ba thằng, chỉ tay: "Thật là càn rỡ, ban ngày ban mặt lanh lảnh còn khôn mà dám bắt nạt bạn học!"
Ba người kia sững sốt, nhìn thấy Kỷ Tú Hiên ánh mắt đầu tiên đã muốn mù.
Chơi lớn như vậy? Gã còn chưa dám ở Nhất Tây nhuộm tóc!
Kỷ Tú Hiên tất nhiên sẽ không vô nghĩa nói đạo lý với học sinh cá biệt rồi, cậu thừa lúc Lưu Sơn và hai tùy tùng của hắn chưa kịp phản ứng, cho Lưu Sơn một đấm vào mặt.
Lưu Sơn dại ra, đặt mông ngồi xuống đất ôm mặt được hai thằng đệ đỡ hai bên, hung ác: "Mày ngon mày đấm cái nữa!" Gã xoa một bên mặt bị đấm đến xuất hiện ứ thanh, hàm răng nghiến ken két vang.
Kỷ Tú Hiên vung tay lên, lập tức cho thêm một đấm nữa vào mặt gã: "Tao chiều mày luôn!" Muốn ăn đấm? Cậu phụng bồi nè!
Kỷ Tú Hiên chính là có luyện võ qua, lại cho thêm Lưu Sơn một đấm bên má phải nữa, mặt gã xanh xanh tím tím, khó coi cực kỳ.
3 đánh 1, Kỷ Tú Hiên chỉ cần vài đường quyền đã đánh cho bọn gã nằm bò.
Sắc mặt Lưu Sơn như vỉ pha màu, chật vật ngồi dưới đất.
Phải biết, nhà của Lưu Sơn có góp tiền cho trường nên dù là học sinh khác thấy gã cũng nể 3 phần mặt mũi.
Kỷ Tú Hiên đấm người xong mới thu tay lại, quay qua đỡ Thẩm Lăng lên, vẻ mặt khó chịu: "Sao không phản kháng?" Cậu mà không ra cứu, xảy ra án mạng là cái chắc, một chân lúc nãy của gã không nhẹ, rướm máu luôn rồi.
Thẩm Lăng tóc mái che mắt, mắt kính bị giẫm nát một bên thấu kính, đồng phục dơ bẩn, cả khổ người cuộn tròn như con tôm luộc, đau đến đổ mồi hôi, nói không nên lời.
Sau khi cứu người, câu đầu tiên không phải nên nói là, "cậu có sao không" sao? Kỷ Tú Hiên lại còn chất vấn hắn? Suy nghĩ kì lạ.
Kỷ Tú Hiên đỡ người đứng lên, cố gắng không động đến chỗ đau của Thẩm Lăng, vòng tay qua ôm lấy eo hắn, Thẩm Lăng thuận thế nâng lên đôi tay, khoác vai cậu lấy sức bước đi.
Kỷ Tú Hiên liếc mắt nhìn qua bộ ba cá biệt, hừ một tiếng: "Tiểu đệ của tao, mày dám sớ rớ nữa tao cho quy tiên." Bị thương không nhẹ, mấy thằng này, đúng là tàn ác mà.
Lưu Sơn ánh mắt hung ác: "Con mẹ nó mày chờ xem!"
Kỷ Tú Hiên quay lưng ra ngoài, giơ ngón giữa cho gã.
Lưu Sơn tức hộc máu.
__
Phòng y tế.
Thẩm Lăng suy yếu nằm xuống giường, Kỷ Tú Hiên rảnh rỗi ngồi bắt chéo chân trên ghế cầm Ipad xem Anime.
Nếu xem nhẹ giáo viên y tế một bộ nuốt phải ruồi bộ dáng thì tổng thể trường hòa hơn nhiều.
Thẩm Lăng đã đỡ hơn nhiều sau khi được băng bó bôi thuốc, hắn nhìn Kỷ Tú Hiên rất lâu mới rũ mắt.
Tóc hắn dài che khuất mắt, không ai biết, hắn đang suy nghĩ cái gì nguy hiểm.
Giáo viên y tế là một thầy giáo khá trẻ, nhịn rồi lại nhịn, hết chịu nổi rồi: "Bạn học, chuông reo vào tiết đã qua lâu rồi đó." Lỗ tai và đôi mắt của anh sắp bị tra tấn điên rồi!
Kỷ Tú Hiên ngoáy lỗ tai, mắt cũng không nâng lên nhìn: "Ò."
Thầy y tế: "..." Ò là ý gì? Thằng nhóc ngang ngược này! Định chiếm phòng y tế của anh làm địa bàn à?
Anh ta hết cách, đưa mắt qua nhìn Thẩm Lăng ý bảo, mau khuyên khuyên bạn học này về lên lớp giùm thầy cái!
Thẩm Lăng định giả ngu nhưng tầm mắt nóng bỏng của anh cứ bắn vào người làm hắn khó chịu.
Thẩm Lăng hết cách: "Uchiha lão đại, không về lớp sao?" Có lão đại bảo kê trong trường cũng tốt, đỡ cho hắn phải chơi chiêu.
Tính, cho Lưu Sơn một bài học sau vậy..