Lâm Ý Nhiên mệt mỏi rã rời lăn ra giường, hệ thống lúc này lại trồi lên trở lại hỏi thăm: [Sao rồi, dỗ được nam chính chưa?][Trước mắt thì đã vượt qua được một ải rồi, chưa chết được.
Nhưng ngày tháng sau này, ngươi nói xem làm sao ta có thể trụ nổi][Nam chính âm hiểm xảo trá, không có chút tình cảm, hắn vẫn chưa xử lí ký chủ, điều có chứng minh ký chủ vẫn chưa chạm đến giới hạn của hắn.]- Hệ thống phân tích.[Vậy thì bây giờ cứ tiếp tục thế nào sao?][Ký chủ chịu khó nhẫn nhịn một thời gian, xem tình hình nam nữ chính ra sao, lúc đó hệ thống sẽ thông báo cho ký chủ làm một mẻ tóm gọn.]Từ sau lần đó, Lâm Ý Nhiên biến thành chân hầu cơm trưa cho vị đại gia nào đó trên tầng của tòa cao ốc Tần thị.Mỗi sáng phải dậy sớm đi chợ để mùa được đồ tươi, h vội vàng chạy đến công ty của Tần Cảnh Sâm, lại còn phải giả vờ mua vui cho hắn suốt tiếng đồng hồ, Lâm Ý Nhiên vừa mệt thân vừa mệt tâm.Mà tên này còn khó ăn khó uống.“Món canh rong biển hôm nay hơi ngọt.”Ngọt cái đầu anh!“Món cá chưng tương này lần sau đừng cho nhiều ớt quá.”“Sao được, phải có ớt mớt thơm chứ, món này ko cay ko ngon đâu, bí quyết gia truyền của nhà tôi đó.” Lâm Ý Nhiên ko nhịn được cãi lại.Tần Cảnh Sâm miệng thì chê, tay vẫn gắp lia lịa, nghe vậy liếc xéo một cái.Lâm Ý Nhiên lập tức cười hề hề: “Tần tổng nói phải, Nhiên Nhiên sẽ chú ý điểm này.”Tần Cảnh Sâm lấy khăn lau miệng, hiếm thấy uống một ngụm trà sữa cô mang theo, ngả người vào sofa có chút thỏa mãn nói: “Thời gian này ko có lịch trình gì sao?”“Sang tháng sẽ nhập đoàn, quay một bộ webdrama hiện đại.” Lâm Ý Nhiên thành thật trả lời.“Là đoàn nào, tên gì?”“Đạo diễn Chung Thịnh, của công ty Sao Trời và đài SundayTV.”Tần Cảnh Sâm cảm thấy mấy ngày nay Lâm Ý Nhiên phục vụ hắn cũng rất chu toàn, nghĩ nghĩ cũng ko nên ăn không của người ta như thế, nhấn điện thoại nội tuyến, gọi cho Hàn Duệ: “Cậu tổng hợp thông tin của dự án phim Nếu ko là tình yêu, đạo diễn Chung Thịnh của công ty Sao Trời và Sunday TV cho tôi.”Lâm Ý Nhiên ngơ ngác nhìn một loạt hành động của Tần Cảnh Sâm: “Anh tính làm gì thế?”“Ko phải cô sắp nhập đoàn à, làm chống lưng cho cô một lần.”Lâm Ý Nhiên hiểu, giới giải trí với tư bản gắn bó mật thiết, không phải ai làm diễn viên cũng có cơ hội nổi tiếng, dù tài giỏi đến đâu, ko có tư bản phía sau chống đỡ, cả đời cũng chỉ có thể đóng vai quần chúng.Nhưng cô ko nghĩ làm người nổi tiếng, cô chỉ hoàn thành vai này theo cốt truyện rồi rời đi thôi.“Anh ko cần…”“Nếu tôi đầu tư, catse của cô sẽ tăng lên.”- Tần Cảnh Sâm tùy tiện nói thêm một câu.Lần này thì Lâm Ý Nhiên im bặt.Tiền nhiều ai mà chả thích chứ.Nghe vậy Lâm Ý Nhiên càng ra sức phục vụ cho bao tử của Tần Cảnh Sâm.~Bộ phim Rồng bay phượng múa đã được công chiếu, ngay lập tức được trong ngoài giới hoan nghênh nhiệt liệt.Nguyên tác căn bản đã là một bộ tiểu thuyết xuất sắc rồi.
Qua phần đầu tư và diễn xuất của những tên tuổi gạo cội nhanh chóng trở thành đề tài thảo luận trên khắp cõi mạng.Mà vai diễn công chúa của Triệu Vy Vân được mọi người nhiệt liệt đón nhận, độ thảo luận cũng vô cùng cao, đa phần đều là khen ngợi.[thương thay cho tiểu công chúa, đứng giữa phải làm sao đây][Triệu Vy Vân diễn rất đạt, đây chính là tiểu công chúa trong lòng tôi.][chính thức gia nhập cộng đồng đám mây nhỏ nha!]Triệu Vy Vân một bước tiến lên hàng tiểu hoa, vô cùng vui vẻ.Mà tình hình sóng yên biển lặng mấy ngày nay bên này khiến cho Lâm Ý Nhiên có hơi lo lắng: [Này, chúng ta cứ thế này mãi ko được đâu? Tôi sắp nhập đoàn rồi đấy.][Tôi đang kiểm tra các sự kiện gần đây nhất đây, chờ một chút, có rồi, bộ phim Rồng bay phượng múa đã chiếu rồi cho nên nữ chính được lựa chọn trở thành trong những ứng cử viên đại diện phát ngôn cho một app giải trí của tập đoàn Tần thị, ngày mai đoàn đội của Triệu Vy Vân sẽ ghé thăm tổng bộ để xem xét các yêu cầu liên quan về vấn đề người đại diện.][Ngày mai à?][Đúng vậy, đây chính là cơ hội tốt để chúng ta thúc đẩy nam nữ chính.] Hệ thống chắc nịch.Sáng hôm sau, Lâm Ý Nhiên vẫn dậy sớm chuẩn bị bữa trưa cho vào hộp giữ nhiệt cỡ lớn.
Nhưng lần này cô xuất phát đến tòa nhà Tần thị có sớm hơn bình thường, sau đó thần thần bí bí đưa hộp cơm cho lễ tân dưới sảnh.“Cô gái xinh đẹp à, phiền cô lát nữa đưa cái này cho cô Triệu, diễn viên Triệu Vy Vân đó, để mang lên cho Tần tổng giùm tôi nhé.”Lễ tân đã quen mặt với Lâm Ý Nhiên, tự nhiên đã có phần ăn nói lễ phép hơn, lúc này trợn mắt hỏi lại: “Cô Lâm, sao cô ko đi lên đưa cho Tần tổng như mọi ngày.”Lâm Ý Nhiên bày ra bộ mặt âu sầu, đôi mắt long lanh ánh nước, tủi thân kể: “Còn ko phải Tần tổng ngứa mắt tôi, hôm qua đã nổi trận lôi đình, tôi làm sao dám đi lên đó được chứ.”“Nhưng hộp cơm này…” Lễ tân khó xử.“Cô ko biết đâu, Tần tổng với cô Triệu đây có mối giao hảo từ lâu, cô có nhớ lần trước Tần tổng từng đến thăm ban đoàn phim Rồng bay phượng múa ko, đấy, chính là để gặp Triệu Vy Vân, tôi kể cho cô nghe chuyện này cô đừng nói ai hết nhé.
Tôi nhìn mà còn ganh tỵ cơ đấy.”Lâm Ý Nhiên rủ rỉ rù rì với cô gái lễ tân, cuối cùng vỗ bàn cái đét: “Cho nên, tôi chỉ có thể nhờ Triệu Vy Vân làm Tần tổng bớt nộ khí, sau đó mới dám đi thỉnh tội, cô xem tôi có đáng thương ko cơ chứ.”Cô làm bộ lã chã chực khóc, cô gái lễ tân cũng ko đành lòng, vội vàng nhận lấy.
Mấu chốt là cô ta hôm nay đã hóng được một chuyện cực hot của đại boss, vô cùng cao hứng mà đồng ý giúp đỡ Lâm Ý Nhiên.Xong việc, Lâm Ý Nhiên đeo kính râm, đi ra quán cafe đối diện lẳng lặng ngồi chờ đợi. phút sau, một chiếc xe màu đen trờ tới, đúng là đoàn đội của Triệu Vy Vân.Vì đã có lịch hẹn trước đó, Triệu Vy Vân nhanh chóng được lễ tân đón tiếp và thông báo lên trên.Tốc độ làm việc của tập đoàn lớn vô cùng nhanh, chưa đến tiếng sau, Triệu Vy Vân đã được đưa xuống dưới sảnh.Lúc này là h.Nhớ lời dặn dò của Lâm Ý Nhiên, cô gái lễ tân trẻ nhẹ giọng gọi Triệu Vy Vân, đưa ra hộp cơm giữ nhiệt nói: “Cô Triệu, đã đến giờ cơm trưa, đây là phần làm riêng của Tần tổng, muốn để cô Triệu đi lên cùng ăn với nhau một bữa.”Lễ tân rất trượng nghĩa ko hề nói gì đến Lâm Ý Nhiên, trong lòng tự biên tự diễn một đoạn quan hệ bí mật của ông chủ lớn nhà mình với tiểu hoa xinh đẹp này.Triệu Vy Vân hơi bất ngờ, nhưng trong lòng này nhớ nhung người đàn ông kia đã lâu, hôm nay lại ko thể nhìn thấy qua, có hơi chút thất vọng, lúc này nghe đến đấy, trái tim đột nhiên nở hoa, ko chút cân nhắc trước sau, đã vội vàng đồng ý, dặn dò trợ lý đi trước, còn mình quay trở lại thang máy, để lễ tân bấm nút lên thẳng văn phòng tổng giám đốc.Từ bên ngoài, nhìn thấy sự tình đã bày bố xong xuôi thỏa đáng, Lâm Ý Nhiên tung tăng trở về nhà.[Chắc là hai người họ bây giờ đang ngồi tâm tình cùng nhau.]- Lâm Ý Nhiên tặc lưỡi.[Hi vọng nữ chính biết nắm bắt cơ hội, một phát nắm trọn trái tim nam chính luôn đi.]- Hệ thống cũng vô cùng mong đợi.[Chắc là sẽ nhanh thôi, theo cốt truyện là vậy mà, nam chính là của nữ chính, nữ phụ ra chuồng gà chơi.]- Lâm Ý Nhiên cảm thán.[Đừng buồn, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ nếu thích thì có thể đăng ký tham gia những thế giới khác để nâng cao trải nghiệm.]- Hệ thống an ủi[Rồi để cho mấy người quăng ta vào cốt truyện máu chó, với cái vai rách nát nào đó, như vầy à?]- Lâm Ý Nhiên lườm nó cháy mặt[Cái này là sự cố đột xuất, là đột xuất mà thôi.] Hệ thống vội vàng thanh minh, nó cũng ko phải người quyết định mà.Lâm Ý Nhiên còn muốn móc họng thêm mấy câu, ngoài cửa vang lên tiếng chuông: “Chắc là shipper giao đồ ăn đến.”Cô lật đật xỏ dép bông chạy ra ngoài, vô cùng vui vẻ mà mở cửa hét to: “Hello, đồ ăn đến…”Chữ cuối cùng rơi lộp bộp xuống đất.Ngoài cửa là gương mặt âm u nổi bão của Tần Cảnh Sâm.Còn shipper lúc này mới thở hồng hộc chạy đến sau lưng hắn, giơ bịch nilon lên: “Đồ ăn của quý khách đây ạ.”Tần Cảnh Sâm mặt lạnh quay lại, với tay cầm qua rồi cường thế đẩy cửa đi vào.Lâm Ý Nhiên cảm thấy giờ tử của mình đến rồi.Tần Cảnh Sâm không hề biết thân biết phận, đảo khách thành chủ, chễm chệ ngồi trên sofa cũ giữa nhà.Cô buộc phải đóng cửa lại, tránh ảnh hưởng đến hàng xóm, chân chó chạy qua nịnh nọt: “Tần tổng, sao giờ này lại đến đây vậy, ai cha, anh ko báo trước, để tôi dọn dẹp một chút đón khách, ngại quá đi.”Tần Cảnh Sâm cười khẩy, quăng hộp cơm giữ nhiệt lên bàn cái rầm.“Ối, Tần tổng thật tốt, lại có thể mang hộp cơm về cho Nhiên Nhiên, cảm động quá.”“Đừng diễn nữa, khó coi lắm.” Âm thanh lạnh lẽo vang lên.“Gì chứ, nỡm à?” Nhiên Nhiên giả ngu uốn éo chọc chọc vào ống quần của hắn.Một lực mạnh kéo căng cánh tay của cô, khiến cô phải nhăn mặt kêu ra tiếng: “A a a, đau...đau.”Đôi mắt của hắn nheo lại, hàn băng trong mắt tản ra như muốn đông cứng đối phương.
Lâm Ý Nhiên ý thức được hắn giận thật rồi.“Được rồi, được rồi.” Cô bò lên ghế sofa, khoanh chân ôm gối.“Có thể nói chuyện bình thường rồi.” Cô bổ sung thêm câu nữa.“Vậy thì nói.” Giọng đàn ông áp bức ko chừa chút khe hở.Lâm Ý Nhiên lén lút nhìn qua sườn mặt hắn, thở hắt một hơi nói ra: “Đúng là tôi bày trò đó.
Tôi không thích Triệu Vy Vân, một mặt muốn chơi cô ta một vố, còn lại…”“Thì sao?”“...còn lại...là muốn...thử lòng anh, đúng vậy, là muốn thử lòng anh.” Lâm Ý Nhiên hàm hồ nói, mắt ko dám nhìn Tần Cảnh Sâm.Nghe đến câu này, hắn đột nhiên ngẩn ra.Thử lòng cái gì chứ?Thấy Tần Cảnh Sâm vẫn trầm mặc nhìn mình đăm đăm, Lâm Ý Nhiên đâm lao đành phải theo lao: “Còn ko phải lần trước ở đoàn phim, tôi thấy hai người mắt đưa mày lại, cô ta còn được Tần tổng hỏi thăm, bảo hộ, cho nên hôm nay nhìn thấy, lửa giận bốc lên, mới bày ra trò này, chủ yếu muốn thử xem trong lòng anh có cô ta ko?”Nói xem nào, trong lòng nam chính đã có nữ chính chưa vậy? Câu này quả thật cô cũng muốn biết.“Hồ đồ.” Tần Cảnh Sâm quát một tiếng khiến Lâm Ý Nhiên sợ co rúm người lại, chôn mặt xuống gối.Cho nên cô đã ko thấy được khóe miệng hắn khẽ nhếch lên cao.Hóa ra là ghen đây mà.Không hiểu sao cục tức trong lòng trưa giờ đã bay đi đâu mất, Tần Cảnh Sâm ngồi thẳng lưng, cố gắng giữ bộ dáng uy nghi nhưng giọng điệu đã mềm đi nhiều.“Nghĩ lung tung, chuyện của tôi đến lượt cô xen vào sao?” Hắn cảm thấy nên chấn chỉnh lại Lâm Ý Nhiên một chút, tránh sau này cô làm loạn khắp nơi, ko coi hắn ra gì.Lâm Ý Nhiên rầu rĩ: “Xin lỗi.”Thấy cô bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời ngồi ở đó, Tần Cảnh Sâm cũng rút bớt vẻ mặt nghiêm nghị: “Sau này ko được tự chủ trương bày trò như thế nữa, tôi ko thích người phụ nữ của mình ko biết cao thấp làm loạn suốt ngày, khiến tôi mất mặt.”Lâm Ý Nhiên ko quá chú ý câu nói của hắn, chỉ gật đầu cho có lệ.Trong lòng cô vẫn đang mải suy nghĩ, vậy nam nữ chính cuối cùng đã có gì chưa đây..