Tôi Là Âm Dương Sư

chương 50: c50: canh dưỡng thần

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cát Uyển Nhi vừa nói như vậy, trái tim tôi liền thắt lại, vội vã xông lên tầng hai. Không nghĩ tới vừa mới đi lên, một mùi cá tanh làm da đầu tê dại đập vào mặt.

Mùi tanh đó bất thình lình lao thắng lên đầu tôi, suýt chứt nữa làm tôi ngất ngay tại chỗ

Kịch liệt chịu đựng mùi vị nồng nặc đó, tôi đẩy cửa nhà Từ Phượng ra. Không ngờ rằng mùi cá tanh lại càng đậm hơn, mùi hôi đó dường như được phóng đại lên vô số lần, tràn ngập trong không khí. Giống như một tầng sương mù dính chặt lấy tất cả bộ phận trên cơ thể

Sau khi vào phòng, điều đầu tiên tôi làm là nhìn lướt qua đồ đạc bày biện trong phòng. Trên bàn trà, trên sàn nhà đều bị phủ một lớp sương màu xám trắng, không nhìn được rõ ràng. Tôi lên tiếng gọi Từ Phượng, rồi đột nhiên nghe thấy một âm thanh nhỏ phát ra từ phía nhà bếp.

Tôi lần tìm theo âm thanh đó, nhưng không ngờ trong chớp mắt khi tôi vọt tới nhà bếp, một con dao phay trực tiếp nhằm đến trán tôi bổ xuống

Trong khoảng thời gian này trải qua đủ loại chuyện, năng lực phản ứng của tôi đã sớm không còn nhanh nhạy nữa. Con dao sượt qua gò má tôi, chóp mũi tôi đau nhói, hình như nó đứt rồi.

Lại không nghĩ đến khoảnh khắc máu trào ra từ mũi, một tiếng thét chói tai và hoảng sợ đến cực điểm truyền đến, bóng người tấn công tôi cũng đột nhiên mềm nhũn ngã xuống

Tôi tập trung nhìn vào mới phát hiện người vừa tấn công tôi là Từ Phượng

Sắc mặt Từ Phượng lúc này tái nhợt, hơi thở mỏng manh, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều. Tôi không suy nghĩ lâu trực tiếp cởi áo ngủ của cô ấy, nhấc cô ấy xuống đất ngồi dựa vào tôi. Tôi cần ngón tay giữa vẽ lên lưng Tự Phương một lá bùa.

Vừa mới phác họa lá bùa xong, từng sợ khí đen có thể nhìn thấy bằng mắt thường thoát ra từ đỉnh đầu Từ Phượng. Lúc này Cát Uyển Nhi cũng vào đến phòng

“Anh Tùng, anh bị thương”

Tôi xua tay, tỏ ý vết thương nhỏ không đáng ngại

“Nó đi rồi!"

Cát Uyển Nhĩ nhìn bốn phía xung quanh một hồi rồi mới nhàn nhạt mở miệng, hoàn toàn chuẩn xác. Nếu Cát Uyến Nhi không nói tôi cũng không để ý, mùi tanh cùng tầng sương xám trắng tràn ngập trên sàn nhà lúc bước vào đều đã tiêu tan.

Ngoại trừ đống hỗn độn trước mắt, mọi thứ dường như chưa từng xảy ra

Ngay cả khí đen trên cơ thể Từ Phượng cũng biến mất vì phù chú.

Những gì ông nội để lại quả thực rất được việc

Đang lúc tôi tự hỏi thứ tà ám bất thình lình xảy ra kia là gì, Từ Phượng đã từ từ tỉnh dậy.

Áo ngủ Cát Uyển Nhi đã đem khoác lại lên mình Từ Phượng. Về phần vừa rồi tôi cởi áo Từ Phượng, lòng thế mà lại chẳng còn kiều diễm chỉ tâm (rung động, phản ứng các thứ) như trước đây nữa.

“Uyển Nhi, em đìu cô ấy vào phòng nghỉ ngơi, anh sẽ nấu cho cô ấy một bát canh dưỡng thần”

Nhưng bất ngờ là khi tôi vừa bước được hai bước, Tự Phượng liền gọi tôi lại

“Chờ một chút, chị, chị lại mơ thấy nó. Nhưng lần này chỉ có một nửa, sau đó cô ta nói sẽ để cho chị và cả em phải trả giá đắt"

Câu nói của Từ Phượng khiến tôi hơi giật mình, nhưng sau đó tôi đã nhanh chóng phát hiện ra lý do.

Sợ rằng con cá đỏ đó đã dung hợp với thân thể của tôi. Nữ quỷ kia chỉ biết tôi lấy đi mảnh huyết ngư, làm sao mà tôi biết được, nếu cho tôi chọn lại, tôi sẽ chẳng bao giờ chạm vào thứ đồ tà tính đó đâu. Làm cho tôi mỗi sáng tỉnh dậy việc đầu tiên là nhìn xem mình có còn sống hay không

“Chị nghỉ ngơi trước đi. Còn chuyện đó em sẽ nghĩ cách giải quyết. Hai ngày này em để Uyến Nhi chăm sóc chị, em cũng sẽ thường xuyên ghé lại”

Người hiện tại có thể giải quyết chuyện này, tôi nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ nghĩ ra một người. Hơn nữa thấy nếu chuyện này liên quan đến Từ Phượng hắn nhất định sẽ đồng ý không chút do dự, thậm chí còn tung tăng chạy đi yêu cầu được hỗ trợ ấy chứ.

Chẳng biết hắn có kinh ngạc khi thấy tôi sớm như vậy đã đến hay không.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio