Tôi Là Đạo Sĩ

quyển 2 chương 5: thần trùng vs chung quỳ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chung quỳ lao thẳng đến chĩa "phá hồn kiếm" vào thẳng ngực thần trùng, nhưng thần trùng không vừa dùng roi sắt vụt tới trói "phá hồn kiếm", tay còn lại của y lao thẳng tới đấm vào giữa mặt chung quỳ. Rầm! Cả thân hình chung quỳ bay lao xuống xuyên qua mấy bia mộ. Thần trùng cầm lấy "phá hồn kiếm" cười khinh khỉnh:

- Ké ké! Tưởng thế nào... chỉ là một tên vô dụng!

Y vừa dứt lời thì bỗng có một tia sáng xẹt đến, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra chỉ thấy lần này đến lượt cơ thể nặng nề của thần trùng bay vào rừng mộ, kèm theo câu nói như sấm vang:

- Mày nói ai vô dụng?

Thần trùng nhăn nhó đứng lên, khuôn mặt y đỏ rực vì tức giận, hai mắt lửa xanh nong lên sòng sọc, miệng ré lên tức giân:

- Chưa bao giờ...chưa bao giờ tao bị xỉ nhục như ngày hôm nay, tên nhãi con thối tha, tao sẽ giết mày...!

Chung quỳ cười mỉa đáp trả:

- Nói mồm được gì, thể hiện bằng hành động đi yêu nghiệt!

Thần trùng nhắm mắt lại lầm nhẩm miệng rồi hắn chỉ tay lên trên trời, bỗng nhiên trời đất giống tố nổi lên, sấm sét đùng đùng. Hắn chỉ tay về phía chung quỳ, miệng hô lớn:

- Phá....!

Uỳnh! Một tia sét lớn giáng xuống đầu chung quỳ cũng may sao thần nhanh chân tránh được, nhưng chưa kịp hoàn hồn thì các tia sét khác lại ở trên trời giáng xuống đầu chung quỳ. Phải rất vất vả thì thần mới có thể tránh được những tia sét.

Chẳng lẽ hết cách? Không! Đấu phép là nghề của chung quỳ, thần đứng tấn uy nghiêm xoay tay hình âm dương miệng hô lớn:

- Chuyển đảo càn khôn...!

Những tia sét trên trời lại đánh ngược trở lại về phía thần trùng, y phải vất vả di chuyển để tránh từng tia sét đang giáng xuống đầu.

Tận dụng cơ hội chung quỳ phi thân đến đá thẳng vào ngực thần trùng cùng lúc lấy lại "phá hồn kiếm" trong tay y.

Ăn một đòn nặng, thần trùng hộc máu xanh ra trông cực kì tanh tưởi. Gân đỏ nổi lên khắp người y, y run lên bần bật vì hổ thẹn, vì sợ hãi hay vì tức giận? Không biết được nhưng tôi có thể đọc đưa trong mắt y cảm giác như đang bị xỉ nhục cực kì nặng nề.

Thần trùng bỗng nhiên cười lớn:

- Ké ké mày giỏi lắm, chưa có ai làm tao khốn đốn như ngày hôm nay!

Chung quỳ xua tay nhìn y bằng nửa con mắt:

- Loại phế phẩm như mày tao giết nhiều rồi, ảo tưởng về mình ít thôi!

Bị xỉ nhục nặng nề, thần trùng nghiến mỏ ken két từng hồi, rồi y chỉ tay về phía chung quỳ hô lớn:

- Các thần dân của ta, mau tiêu diệt tên nhãi con này ngay lập lức!

Hàng trăm oán linh đang giao chiến với hình nhân bỗng nhiên lao thẳng về phía chung quỳ, nhưng thần vẫn không nao núng miệng vẫn cười lớn:

- Ha Ha...! Chơi không lại giờ lấy nhiều đè ít à?

Rồi hai tay chung quỳ nắm chặt, miệng lẩm nhầm rì rầm khó hiểu sau đó thần đưa tay lên trời hô lớn:

- Quỷ môn quan..... Mở!

Dưới mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một vòng tròn âm dương cực lớn, Một lực hút cuốn tất cả oán linh vào thẳng trong vòng tròn âm dương đó.

Lúc này thần trùng đang cực kì run sợ, vì y đã hết bài ở lại chỉ có con đường chết. Y định giang đôi cánh bay lên trời thì chung quỳ đã nhanh chân nhảy lên trước bước dùng "phá hồn kiếm " chặt phăng đôi cánh của thần trùng.

Mất đi đôi cánh y rơi mạnh xuống dưới rừng mộ, thương thế lúc này đã cực kì nặng nề khó có cách kháng cự. Chung quỳ từ trên cao phi thân đến định giáng một nhát chém vào đầu y:

- Thần trùng! Hôm nay số mày đen rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio