Lúc này trời cũng đã tối mịt nó quay trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi,vừa về đến cổng nó đã nghe tiếng ông Long lớn tiếng cãi nhau dữ dội với con trai mình,sau đó thì nó nhìn thấy hắn tức giận lái xe ra ngoài nhưng khi nhìn thấy nó hắn liền thắng xe lại và nhìn nó nói:
- Đi uống rượu không?
Nó im lặng đi đến mở cửa xe rồi lên xe.
Sau khi nó đã thắt dây an toàn xong rồi,hắn mới bắt đầu trổ tài tay lái cho nó xem với vận tốc xé gió tuy vậy nó vẫn giữ vững thái độ bình tĩnh và không hề cảm thấy sợ hãi.
Đến bar Knight hắn lái xe vào bãi đậu rồi cùng nó vào trong bar.Vẫn giống như thường lệ hắn sẽ chọn phòng vip số .
Hắn gọi một đóng rượu rồi ngồi uống một cách điên cuồng như muốn uống cho đến chết.Khi nhìn thấy hắn thảm hại như thế này nó đã không thể kiềm chế nỗi xót xa trong lòng lúc này,nó giựt phăng chai rượu trên tay rồi nhìn hắn với vẻ mặt vô cùng tức giận.
- Bộ anh điên sao?
- Đưa rượu cho tôi_ hắn mặc kệ lời nó nói và tiếp tục uống rượu.
- Anh không được uống nữa_ nó giựt lấy chai rượu lần nữa.
Nó vẫn chưa dám hỏi giữa hắn và ông Long rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khiến hắn thành ra thế này. Một mình nó không thể nào khống chế được hắn,nó đành phải gọi Thiên Minh đến giúp.Ngay sau khi nhận được cuộc điện thoại của nó Cao Thiên Minh tức tốc lái xe đến bar.
Thiên Minh vừa vào bar đã nhìn thấy cảnh tượng hỗn độn của hắn gây ra,lúc này hắn càng mất bình tĩnh hơn nữa khiến cho nó cảm thấy bất lực khi một cô gái yếu đuối như nó phải đỡ hắn suốt như vậy.
- Nhật Nam...anh đừng quấy nữa,mau về thôi_nó đỡ lấy hắn một cách vô cùng khó khăn
Lúc này hắn đã say mềm đến nỗi đứng còn không nổi lại còn hay tỏ ra cáu gắt và rồi hắn nổi nóng hất tay nó ra làm cho nó ngã xuống đất. Thiên Minh nhìn thấy như vậy liền vội chạy đến đỡ nó đứng dậy.
- Minh Hy em không sao chứ?
- Anh mau đến đỡ Nhật Nam đi tôi không sao.
Nó hất tay Thiên Minh ra rồi tiếp tục chạy đến đỡ hắn khiến cho Thiên Minh vô cùng buồn bả nhìn nó lo lắng cho hắn.
Lúc này Thiên Minh không nên nghĩ đến chuyện này mà nên lo lắng cho hắn hơn mới đúng. Thiên Minh đi đến dìu hắn ra xe còn nó thì nhanh chóng thu dọn đồ đã chạy theo sau hai người bọn họ.
Thiên Minh đỡ hắn ngồi nằm ở ghế sau rồi chạy đến chổ nó.
- Em lên xe đi để anh đưa về.
- Không cần đâu.Anh đưa Nhật Nam về đi tôi còn phải lái xe anh ta về nữa.
- Nhưng ban đêm lái xe một mình rất nguy hiểm anh không yên tâm_ Thiên Minh nhìn nó với vẻ mặt đầy lo lắng.
Nhưng rồi nó cũng quyết định không theo Thiên Minh lên xe để anh đưa về mà vẫn muốn tự mình lái xe hắn về nhà.Ý của nó đã quyết Thiên Minh không còn cách nào khác đành để nó làm theo những gì nó muốn.
Thiên Minh lên xe khởi động máy rồi chiếc xe từ từ lăn bánh chạy đi,nó cũng lên xe chạy theo phía sau xe của Thiên Minh.
Thiên Minh cố tình giữ tốc độ trung bình để chắc chắn rằng có thể nhìn thấy nó vẫn theo sau mình và cứ như vậy mà về đến nhà hắn.
Nó cùng với Thiên Minh đưa hắn lên phòng ngủ,đắp chăn cho nó rồi chạy xuống dưới nhà gọi Vân Phương lên chăm sóc cho hắn. Còn nó thì tiễn Thiên Minh ra cổng,trước khi đi Thiên Minh vẫn luyến tiếc quay đầu lại:
- Em định ở lại đây chăm sóc cho Nhật Nam sao?_Thiên Minh vẫn chưa biết về việc nó đang sống chung với hắn và dưới vai trò là vợ sắp cưới của ba hắn.
- Tôi ở lại một chút thì sẽ về ngay,anh về cẩn thận tôi vào trong đây_ nó quay người vào trong để lại Thiên Minh nhìn theo phía sau với ánh mắt buồn sâu thẳm.
Quay vào trong nhà,nó lên phòng hắn để xem xem hắn được Vân Phương chăm sóc như thế nào rồi. Vừa lúc nó định bước vào thì Vân Phương cầm chậu nước đi ra.
- Đúng là con nhỏ lẳng lơ mà,quyến rũ cậu chủ chưa đủ hay sao còn muốn có cả anh Thiên Minh nữa?_ Vân Phương cảm thấy bất mãn vì nó luôn được những chàng trai chú ý đến còn ả thì cố gắng cách mấy cũng không được ai quan tâm.
Ngay từ đầy nó đã biết cô ta muốn gây sự và tìm cách đêt đuổi nó ra khỏi căn nhà này nhưng cô ta nào biết rằng nó đâu phải dạng người dễ bị người ta bắt nạt,ngay sau khi cô ta nói như vậy nó liền lập tức phản công lại ngay.
- Tôi thấy...hình như cô không còn muốn làm việc ở đây nữa thì phải.Theo như tôi được biết thì cô còn có một gia đình đông người sống nhờ vào số tiền mà cô đi làm giúp việc.Cô muốn nhìn thấy gia đình mình chết đói sao?
Vân Phương tức tối vì bị nó lấy gia đình ra đe dọa mình nhưng lời đe dọa ấy khiến cô ta phải câm nín và thôi tỏ ra vẻ cao ngạo như lúc nãy nữa.
- Cô Minh Hy tôi xin lỗi,xin cô tha cho tôi.
Nó không cảm thấy một chút thành ý nào từ lời xin lỗi của cô ta nhưng nó có thể nhìn thấy cô ra vì gia đình của mình mà chịu khuất phục thì đó là thật.Nó hiểu được nỗi lòng của Vân Phương lúc này nên đồng ý tha cho cô ta một lần nữa.
- Tôi hy vọng lần này cô thật sự hối cãi,tôi sẽ không nhân từ nếu cô phạm thêm lỗi nữa đâu.
Nói xong nó liền về phòng mình,Vân Phương vẫn còn ấm ức nhưng nó đã rộng lượng tha thứ cho cô lần rồi cô không thể nào trở mặt thêm lần nào nữa.