Tôi là Nữ Quan Tài

chương 241: quỷ nuốt nguyên dương của âm long

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thấy cái bụng kia sắp nổ tung nhưng tôi còn chưa rõ tình huống gì đang gì xảy ra, đã nghe thấy Trường Sinh hét lớn một tiếng, những người giấy kia liền lao về phía vết nứt..

“Đi mau!”

Sau đó tôi cảm thấy thắt lưng đau nhói, vậy mà bị Trường Sinh ném ra xa, đầu lập tức đụng phải thứ gì đó, hai mắt lóe lên ánh vàng, nhưng cũng rảnh quan tâm, đầu óc choáng váng quay một vòng mới tìm được phương hướng.

Vội nhìn về phía trước, liền thấy cành liễu của Trường Sinh đã quấn chặt quanh bụng của Na Tra giả, mà những người giấy đó cũng dùng cả tay lẫn chân ôm chặt lấy Na Tra giả, hình như cũng đang cố gắng ngăn những thứ bên trong bụng Na Tra giả trào ra ngoài.

Tôi không quyết định được, đang phân vân không biết nên giúp ngăn cản, hay lôi kéo Trường Sinh chạy.

“Linh! Linh!”

Bỗng có tiếng tiếng chuông gọi hồn vang lớn, tôi vội nhìn ra bụi cây, thầm nghĩ đừng nói là Trọng Đồng Tử phong cách Smart đó vẫn còn sống mà còn sức rung chuông gọi hồn chứ?

Hơn nữa quần áo này nhìn qua thật sự rất bó sát cơ thể, có thể giấu một cái chuông gọi hồn đã không tệ rồi, sao lại còn một cái nữa.

Vừa quay đầu đã phát hiện không đúng, tôi ở cách bụi cây rất xa, nhưng thanh âm kia dường như ở ngay bên cạnh tôi.

Tôi vội vàng quay đầu nhìn xunh quanh, đôi tay dùng sức kết pháp ấn, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Nhưng không tìm được âm thanh của chuông gọi hồn, bụi cây phía ngoài thế mà lại truyền đến tiếng chuông gọi hồn lanh lảnh.

Lần này tôi nghe rõ là từ bụi cây bên ngoài truyền đến, hai tiếng chuông gọi hồn một xa một gần vang lên rất nhanh, tiếng này to hơn tiếng kia, như thi xem ai rung mạnh hơn.

Tôi vểnh tai lên nghe tiếng chuông, nhưng nghe thế nào cũng có cảm giác giống như tiếng rung ngẫu nhiên.

Tuy Diêu Linh Các được các phái nói là dùng chuông không giống, nhưng âm thanh của Diêu Linh đều có cách thức giống nhau, chỉ cần chờ Diêu Linh là có thể nghe được, tôi lại sửng sốt vì không nghe thấy manh mối nào, ngược lại vừa nghe đã nghe ra được nguồn gốc của âm thanh từ đâu tới.

Tiếng chuông gọi hồn đầu tiên thế mà phát ra từ chiếc ba lô trên người tôi, sau khi xác định xung quanh không có ai, tôi mới vội buông lỏng pháp ấn trong tay, nhanh chóng đút tay vào ba lô.

Tôi luôn chỉ nhớ rõ chỉ có mình tôi mang theo một cái chuông gọi hồn, nhưng vì không có tác dụng gì nhiều với người nuôi hoạt thi và cương thi, nên tôi cũng không lấy ra dùng.

Tôi đặt tất cả những thứ thường dùng lên trên, móc ra chiếc chuông gọi hồn mà sư phụ làm cho tôi ra nhìn, phiến chuông bên trong thậm chí còn không rung động, mà tiếng chuông trong ba lô vẫn kêu lên không ngừng.

“Trương Dương! Cô mau ra ngoài! Nơi này không trụ nổi nữa rồi!” Cành liễu trên người Trường sinh bị kéo căng hết mức hét lớn.

Chỉ thấy bụng của Na Tra giả vẫn đang từ từ phình ra, bên trong bắt đầu toát ra những sợi chỉ đen, những người giấy bị hút hút, linh thể của đám người bị phong ấn trong giấy theo đó liền trốn thoát, lập tức bay vào bụng của Na Tra giả.

“Linh! Linh!”

Hai tiếng chuông vẫn kêu ở nơi này, tôi cắn răng một cái, dùng răng cắn chặt quả chuông gọi hồn trong tay mình, thò tay lần tìm dưới đáy ba lô.

Tôi chỉ nhớ dùng một chiếc chuông gọi hồn, nhưng tôi quên rằng trong tay tôi vẫn còn một chiếc chuông gọi hồn không dùng đến, đó là chiếc chuông gọi hồn của Cản Thi Nhất Phái mà cô nàng mập đã nhặt được ở trong nhà xác bệnh viện.

Vì trọng lượng và chất liệu của chuông khác nhau, nên tôi không dùng, nhưng lại không dám ném lung tung, nên vẫn luôn đè dưới ba lô, nếu như không phải lần này nó tự vang lên, phỏng chừng tôi cũng không nhớ trong ba lô mình còn một cái chuông gọi hồn như vậy.

Linh.

Tay tôi lập tức với tới đáy chiếc ba lô, tôi lần mò trái phải, chạm vào chiếc chuông gọi hồn lạnh như băng, ngay cả thời gian móc ra cũng không dám trì hoãn, tôi trực tiếp thò tay vào chiếc chuông gọi hồn trong ba lô nắm được phiến chuông bên trong.

“Trương Dương! Phải làm gì với chiếc chuông này bây giờy!”

Tôi còn chưa kịp thu tay lại, liền thấy trong tay Đại Hồng cầm theo một cái chuông gọi hồn, chạy đến bụi cây bên cạnh vội vàng dừng chân, giơ Trọng Đồng Tử phong cách Smart cầm chuông gọi hồn trong tay về phía tôi.

“Xít!”

Vừa ngẩng đầu nhìn Đại Hồng, tôi liền cảm thấy trong tay đau nhói, phiến chuông bên trong chuông gọi hồn hồn như có miệng, cắn một ngụm vào tay tôi đang cầm phiến chuông.

“Lộc cộc! Lộc cộc!”

Mặc cho cái chuông gọi hồn trong ba lô của tôi đã ngừng kêu, nhưng cái bụng của Na Tra giả lại càng kêu to hơn, tôi vội vàng rút tay ra, hai tay dùng sức kéo mạnh, liền rút mấy ngón tay ra.

Tôi vội vàng cúi đầu nhìn vào chuông gọi hồn bên trong, chỉ thấy hai phiến nhìn không ra màu sắc bên trong há ra như một cái miệng, bên trong còn xếp một hàng răng nhỏ màu trắng.

“Trương Dương! Đi mau!”

Trường Sinh đột nhiên duỗi cành liễu về phía tôi, nhưng cậu chưa nói xong, đã nghe thấy một tiếng vang lớn, sau đó tiếng chuông gọi hồn trong tay Đại Hồng cũng đột nhiên dừng lại.

Mà cái trong tay tôi lập tức biến thành một đống tro bụi, tôi còn muốn xem lại hai mảnh chuông có răng trắng đó, nhưng lại cảm thấy bên hông đau xót, sau đó tay Trường Sinh ôm chặt lấy tôi, chạy thật nhanh ra ngoài.

“Này! Này!”

Nhưng cậu vừa chạy được vài bước, đập vào mắt tôi là một gương mặt vô cùng xấu xí, trong đôi mắt trong veo kia, bốn con ngươi đen láy phản chiếu bốn chiếc mặt nạ kỳ dị, khiến tôi tê dại cả da đầu!

“A! Quỷ!” Đại Hồng vung chiếc chuông gọi hồn, xoay người chạy ra khỏi bụi cây, vừa chạy vừa la hét chói tai.

Tôi không nghĩ ra, chẳng phải người ta nói người ở Linh giới toàn là đầu to sao?

Vì sao vị này ngoại trừ có chút kiến thức ở ngoài, không có nửa lực sát thương không nói, còn nhát gan như vậy.

Vị đại tỷ này cũng không nhớ tới dáng vẻ ngày đó cô ấy ngươi bị người khác hút máu lột da làm quần áo, so với ma quỷ còn đáng sợ hơn nhiều, thế mà bị linh thể làm cho sợ tới mức thét chói tai.

Không sai!

Trọng Đồng Tử đối diện này chính là một linh thể, cũng chính là quỷ trong truyền thuyết!

Chỉ là quỷ tương này tương đối phiền phức mà thôi, trên đỉnh đầu và vai đã có ma trơi, càng kh ủng bố hơn là, hình đạo hạnh của gã không tồi, bây giờ đang cười ha hả lơ lửng trước mặt tôi và Trường Sinh, vẻ đắc ý hiện lên trên mặt.

Đối với một Trọng Đồng Tử có cá tính như thế này, tôi hoàn toàn hiểu, rốt cuộc là một thai mấy bào chứ? Còn là một người bị bị Hình Thi Nhất Phái dùng phương pháp bí mật nào đó chia thành vài người.

“Hừm! Mùi thơm quá!” Quỷ Trọng Đồng Tử đó dùng sức hướng lỗ mũi về phía tôi, cười khà khà nói: “Ta ở trong bụng Tạo Thần thần không biết bao nhiêu năm, ăn không biết bao nhiêu linh thể, cũng chưa từng ngửi thấy mùi thơm như vậy!”

“!” Tôi thừa dịp Trường Sinh ôm mình, đôi tay đột nhiên hướng xuống, kết một cái ấn Chung Quỳ hàng quỷ hướng về phía ma trơi trên đỉnh Trọng Đồng Tử.

Ma trơi trên người Trọng Đồng Tư giống như Hỏa Viêm trên cơ thể người, chỉ cần tắt một cái, nguyên khí của quỷ sẽ tổn thương nặng nề.

“Ha!”

Quỷ Trọng Đồng Tử thế mà không tránh, một đôi bàn tay thô dài duỗi về phía trước, móng tay đón gió mà dài ra, mang theo từng trận lệ phong hướng về phía tay tôi mà bổ!

“Đi!”

Mắt thấy tay của tôi sắp chặt đứt, Trường Sinh đột nhiên há miệng, từ trong đó phun ra một con hắc xà hai đầu, thoáng cái liền quấn lấy một tay của Quỷ Trọng Đồng Tử.

“Cô đi trước đi!” Trường Sinh vừa thấy tiểu hắc xà kia xuống tay, lập tức ném tôi về phía trước nói: “Tôi sẽ giải quyết thứ này, cô đi tìm thầy Đinh và bọn họ!”

Tôi lại bị Trường Sinh ném ra xa một lần nữa, chẳng qua lần này không đau lắm, còn chưa kịp bò dậy đã nghe thấy Đại Hồng kêu lên một tiếng kỳ lạ

Tôi vội vàng nhìn xuống, thảo nào không có cảm giác đau, Đại Hồng bị đè dưới bụng, chạy thật nhanh.

Tôi giật lấy chiếc chuông gọi hồn từ tay Đại Hồng, bất chấp chất liệu khác nhau, lấy cách rung chuông Diêu Linh bình thường hay làm rung lên.

Lúc tôi nhìn thấy Quỷ Trọng Đồng Tử, cuối cùng tôi cũng biết tại sao toàn thân cơ bắp Na Tra giả đó lại trông giống như một sợi gân, bởi vì kia đồ vật liền trường sinh người giấy đều so ra kém, bởi vì thứ đó thậm chí còn kém hơn những người giấy của Trường Sinh, ít nhất phải có linh hồn được phong ấn bên trong cơ thể để thao túng, Na Tra giả này hoàn toàn phải dựa vào Hồn Ti thao túng.

Mặc dù nói trong cơ thể Na Tra giả cũng phong ấn linh thể của Trọng Đồng Tử, nhưng không phải vì khống chế Na Tra giả, ngược lại là để hấp thụ oán khí trong cơ thể của Na Tra giả này

Dựa vào mục đích của con Quỷ Trọng Đồng Tử này, đoán chừng Na giả này đã được chôn cất ở Tàng Âm Địa này từ lâu, chỉ là không biết tại sao lần trước chúng tôi đến không ai phát hiện ra?

Về phần tại sao Trọng Đồng Tử không điều khiển Na Tra giả này, ngược lại để cho Na Tra giả này bị bản tính của Hồn Ti dẫn dắt, nguyên nhân là do Hình Thi Nhất Phái nhà nào cũng giống nhau có ba đầu sáu tay

Người bình thường cho dù là khi còn sống vẫn hay sau khi chết vẫn là một đầu hai cánh tay, nếu như ba đầu sáu tay, ngoại trừ Na Tra thật đúng là không còn ai có thể thao túng, nếu một linh thể muốn điều khiển ba đầu sáu tay, sẽ tán linh sau một thời gian dài.

Tôi vẫn luôn cho rằng Na Tra giả này là thần được tạo ra, không nghĩ tới lại chỉ là thứ Hình Thi Nhất Phái làm ra trong lúc vô cùng nhàm chán, mục đích là cải tạo một cơ thể nuôi quỷ.

Cứ như vậy, linh thể bên trong sẽ hấp thụ nhiều oán khí không nói, Na Tra giả bên ngoài vẫn sẽ có tác dụng bảo hộ nhất định, lớ như Quỷ Trọng Đồng Tử bên trong không có thành tựu, những người ở phía bên kia sẽ mất nửa mạng sống chỉ để đối phó với Na Tra giả này

“Ha! Dao động rồi! Ngươi lay động rồi!”

Quỷ Trọng Đồng Tử vừa dùng một tay chơi tiểu Hắc xà hai đầu, vừa cười như muốn ăn đòn nói với tôi: “Từ lâu vẫn là ta điều khiển cái chuông gọi hồn này, nhưng giờ cái chuông này đang điều khiển ta!”

Tôi nhìn bộ dạng thiếu đòn của gã, ném cái chuông gọi hồn xuống đất, dùng sức giẫm mạnh lên.

“Này! Trên người ngươi có hương vị mà ta quen! Cái con Âm Long Nhất Thẳng ở trên người ngươi phải không?” Quỷ Trọng Đồng Tử ném con rắn nhỏ hai đầu màu đen vào miệng, nhanh chóng bay đến bên cạnh tôi dốc lòng nói.

“!” Cành liễu của Trường Sinh lập tức trói gã lại, kéo gã ra xa khỏi mũi tôi.

“Ngươi đừng náo loạn!” đôi tay của Quỷ Trọng Đồng Tử chính là những con ma trơi, cành liễu theo đó hóa thành tro tàn.

Tôi nhìn Trường Sinh phun ra một ngụm máu đen, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, trong đầu nhanh chóng tìm cách đối phó với lệ quỷ được nuôi dưỡng một cách đặc biệt này

“Âm Long! Nguyên dương của nó ăn rất ngon!” trong mắt Quỷ Đồng Tử tràn đầy dư vị, ch ảy nước miếng cười khà khà nhìn tôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio