Tôi là Nữ Quan Tài

chương 438: tách ra

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tôi nghe ả đầu người thân rắn đó nói ả ta đang lẩn trốn trong cơ thể của tôi, tôi cũng không biết ả ta thực sự là cái gì!

Nhưng đối với tôi mà nói, ả ta như một con giòi muốn vứt cũng không thể vứt được. Ả ta như hình với bóng, có thể nuốt chửng tôi, khiến cho mọi sợi dây thần kinh của tôi căng thẳng khi tôi nhìn thấy và biết được sự tồn tại của a tả!

“Trương Dương! Trương Dương!” Trường Sinh nâng tôi dậy, lo lắng nhìn đôi mắt tôi và nói: “Cô đang nói chuyện với ai vậy?”

“La Trường Sinh, bắt đầu từ lúc bước vào hành lang này, Trương Dương giống như vẫn luôn nói chuyện với một người vô hình. Cậu nói xem, có phải cô ấy bị dọa sợ không, cho nên mới như vậy?” Cô nàng mập từ phía sau đi tới đây, chỉ chỉ đầu nói.

Tôi cũng không để ý đến ý tứ trong lời nói của cô ấy, chỉ nặng nề nhìn ánh mắt của Trường Sinh rồi nói: “Anh có biết lúc trước sư phụ hạ cấm chế lên người tôi là để cấm cái gì không?”

Sau khi ả đầu người thân rắn kia xuất hiện, vấn đề này càng có vẻ quan trọng hơn. Ả ta nói sư phụ vẫn luôn biết sự tồn tại của ả ta, còn giam cầm ả ta nhưng sau đó ả ta được ai đó thả ra. Vậy trước hết, ả ta tồn tại trong cơ thể tôi dưới hình thức nào?

“Không có gì!” Ánh mắt Trường Sinh chợt lóe, bàn tay đang giữ gáy tôi nắm chặt, kéo đầu tôi tựa vào trong lòng ngực của anh và nói: “Thầy Hắc không nói, tôi cũng không biết.”

“Khi phát hiện ra đội quân ở Tàng Âm Địa, anh có biết sau khi tôi giải được cấm chế, tôi từng yêu cầu sư phụ làm một cái cấm chế mới cho mình.” Tôi đưa tay chống lên ngực của Trường Sinh, cố gắng ngẩng đầu nhìn ánh mắt của Trường Sinh, lại chỉ có thể nhìn đến chiếc cằm của anh.

Mà bên tai tôi vẫn vang lên thanh âm quái dị của ả đầu người thân rắn kia, ả ta nói không ngừng: “Bọn họ sẽ không nói cho cô biết, tất cả bọn họ đều lừa cô! A Lạc, bọn họ coi cô như thú cưng và nuôi dưỡng, cô vẫn nghĩ bọn họ quan tâm cô sao. Thật ra không phải, chỉ có tôi là là người thực sự quan tâm cô!”

“Cô câm miệng cho tôi!” Tôi không nhìn thấy ả đầu người thân rắn đó, trong lòng bực bội đến gần như muốn phát điên lên, mạnh mẽ hét lên một tiếng.

Tôi đẩy mạnh Trường Sinh ra, cơ thể dùng sức xoay một cái, hai chân đạp vào người Trường Sinh như cá mắc cạn, sau đó tôi rơi xuống đất.

Vốn tưởng rằng mũi chân sẽ tiếp đất nhưng không ngờ rằng hai chân vẫn còn hình dạng của đôi chân lại không thể chịu đựng được, trong nháy mắt tôi đã nằm sấp trên mặt đất, hai chân lập tức giống như rắn.

“Trương Dương!” Trường Sinh kinh ngạc nhìn tôi, có vẻ lo lắng hỏi: “Có phải cô nghe thấy được một người mà bọn tôi không nhìn thấy và đang nói chuyện với cô phải không?” Đó cũng là ả đầu người thân rắn?”

“Tôi muốn cho ả ta ngậm miệng lại!” Tôi cắn chặt răng, nhìn chiếc lưỡi rắn dài và đỏ từ trong miệng tôi nhưng tôi cũng không thèm quan tâm đến nó, chỉ nhìn chằm chằm vào Trường Sinh và nói: “Cầu xin anh hãy nói cho tôi biết, vì sao mẹ tôi lại bị sét đánh chết trước khi sinh tôi ra? Còn nữa, ả đầu người thân rắn kia có quan hệ gì với tôi? Sư phụ của tôi rốt cuộc phải ngăn cấm tôi cái gì!”

“Cái đó…” Trường Sinh duỗi tay về phía tôi, ngắm nhìn linh hồn bị cưa ra ở bên cạnh, cứng nhắc đổi đề tài: “Chúng ta đi qua mười tám tầng địa ngục này rồi nói sau được không?”

“Đúng vậy!” Cô nàng mập cũng khom lưng nắm lấy tay tôi, lớn giọng nói: “Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không phải tôi đã từng nói rồi sao, mẹ cô là người phụ nữ Lạc Hoa trong động, là người Điền Đại Thu dùng để nuôi dưỡng cổ thần. Bởi vì thế giới này đã không cho phép có thần linh tồn tại, cho nên mới bị sét đánh, cô nhìn Nguyên Thần Tịch, mẹ nó không phải cũng bị sét đánh hay sao?”

“Cô lừa tôi!” Tôi hất tay cô nàng mập ra, cắn chặt răng nhìn cô ấy rồi nói: “Ngay từ đầu cô đã lừa tôi!”

“Tôi không có!” Cô nàng mập nhìn tôi uất ức, lấy tay sờ bàn tay đau đớn vì bị tôi hất ra, nhỏ giọng nói: “Khi đó tôi cũng đâu có quen biết cô, tôi lừa cô làm gì!”

“Trước đây tôi không nghĩ nhiều, hơn nữa lúc đó, lần đầu tiên gặp cô là lúc cả người cô đều có mùi vị ngây thơ, cho nên tôi hoàn toàn không hề nghi ngờ lời nói của cô. Hơn nữa lúc đó cô còn nhỏ, những lời nói về người phụ nữ Lạc Hoa trong động giống như vô tình nói ra, khiến tôi càng thêm tin tưởng. Nhưng bây giờ nghĩ lại, tất cả những thứ này đều là cô và sư phụ bịa ra để lừa tôi mà thôi! Tôi nhìn cô nàng mập, hoàn toàn mặc kệ ả đầu người thân rắn đang đứng phía sau lại bắt đầu thổi khí vào tai tôi.

Tôi trừng mắt nhìn Trường Sinh đang đưa tay về phía tôi, hai chân từ từ xoay lại, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ và nói: “Lúc đó, đám người sư phụ và Viên Uy cùng đi khai quật Tàng Âm Địa để tìm quan tài đá kia, mặc kệ khi mở ra bên trong là cái gì, chắc chắn nó có liên quan đến tôi. Mặc dù tôi sẽ không hỏi nhưng sư phụ cũng không nói cho tôi biết. Mà lúc đó, tôi đã tò mò vì sao sư phụ lại đặt cấm chế lên người mình, càng có suy đoán về thân thế của mình.”

“Đúng lúc Viên Uy tìm được cô ở sơn trại của nhà họ Điền, cho nên sư phụ đã lợi dụng miệng lưỡi của cô để bịa ra chuyện không có thần tồn tại và mấy chuyện sét đánh vớ vẩn từ miệng của cô. Như vậy có thể khiến cho tôi càng tin tưởng hơn, đồng thời cũng có thể giải quyết được vấn đề khó khăn của ông ta đúng không?”

“Thật ra…” Cô nàng mập bị tôi hỏi dồn, cô ấy gãi đầu, lau mồ hôi trên mặt, cẩn thận nói: “Chuyện người phụ nữ Lạc Hoa trong động là sự thật, tất cả những người phụ nữ ở động Lạc Hoa đều là người lưỡng tính, bởi vì từ xa xưa, người lưỡng tính đều có năng lực có thể giao tiếp với các vị thần. Cho dù hiện tại ở Phương Tây, những phù thủy, pháp sư và những người lưỡng tính đều được xem là một nhóm người có siêu năng lực, cho nên phụ nữ ở động Lạc Hoa không xuất gia là vì nguyên nhân nà.”

“Chuyện mẹ của cô là người phụ nữ ở động Lạc Hoa này tôi cũng không có lừa cô, mà chuyện dòng suối thanh tẩy âm khí cũng là do Miêu Trại dùng để đối phó với những người phụ nữ ở động Lạc Hoa bị chết thảm.” Cô nàng mập nhìn tôi, chân thành nói: “Tôi dùng danh dự ngàn đời của Miêu Trại nhà họ Điền ra thề với cô, tôi tuyệt đối không có lừa cô!”

“Đừng đổi đề tài, đừng nghĩ là tôi không biết Miêu Trại nhà họ Điền các cô chỉ còn lại một mình cô, cô có danh dự gì mà nói cơ chứ!” Tôi hét lên với cô nàng mập, nặng nề nhìn cô ấy rồi hỏi: “Rốt cuộc là mẹ tôi vì sao lại bị sét đánh?”

“Bởi vì trên người của cô có tôi, bọn họ không biết chính xác thân thế của tôi, cho nên bọn họ mới muốn giết chết cô ngay từ trong bụng mẹ cô, cô không hiểu được sao? Tại nơi mà đạo sĩ Viên kia tự dẫn sét đánh mình đã cho cô đáp án rồi, mẹ của cô là bị người ta dùng sét đánh chết. A Lạc à, tất cả mọi người đều không hi vọng cô cùng tôi sinh ra trên thế giới này!” Ả đầu người thân rắn lúc này tại đến bên tai của tôi, dùng sức nói: “Cô xem đi, chỉ có tôi mới không lừa cô thôi đúng không?”

“Trương Dương, chuyện mẹ của cô bị sét đánh chết tất cả mọi người đều không biết là vì sao! Thầy Hắc vốn là muốn chạy tới mẹ của cô trước nhưng lúc ông ấy tới đã muộn rồi, mẹ của cô đã bị đóng đinh vào trong quan tài, mà em lại còn sống.” Trường Sinh nhìn tôi, nặng nề mở miệng: “Thầy Hắc vốn là nhận mệnh lệnh của Tần tiên sinh giết mẹ của cô nhưng ông ấy lại không đành lòng ra tay, sau đó bởi vì Điền Đại Thu đuổi tới, cho nên mới để cho mẹ của cô chạy trốn khỏi sông Âm!”

“Cho nên, nói ông ấy muốn cứu mẹ tôi là các người gạt tôi phải không?” Tôi nhìn Trường Sinh, đột nhiên cảm giác thế giới này vô cùng xa lạ đối với tôi.

Sư phụ đã cứu tôi và mẹ của tôi, thì ra vẫn luôn muốn giết tôi. Sư thúc, người luôn bảo vệ tôi thật tốt, trong chớp mắt muốn biết tôi thành vật hy sinh. Mà Trường Sinh, người tôi vữa nãy còn cho rằng sẽ luôn bảo vệ tôi, thế mà lại gạt tôi nhiều chuyện như vậy.

Lại càng không cần kể đến những người như cô nàng mập, lão Miêu, tổng giám đốc Đinh, Viên Uy và Viên Sĩ Bình, bọn họ vẫn luôn ở bên cạnh tôi.

Buồn cười đó chính là tôi giống như đang diễn một vở hài kịch, tự mình diễn đến vui vẻ, còn cho rằng mình là trung tâm của tất cả mọi thứ.

“A Lạc, A Lạc, cô không cần phải đau khổ, sau khi chúng ta kết hợp lại làm một, thế giới này chính là của chúng ta! Con người sẽ chỉ trở thành thức ăn, chúng ta sẽ là chúa tể của thế giới này!” Ả đầu người thân rắn nói chuyện không ngừng bên tai tôi, càng nói càng hưng phấn.

Trường Sinh đứng cách đó không xa, mà ở phía sau anh vang lên tiếng kêu thảm thiết của những linh hồn bị xé ra ở mười tám tầng địa ngục.

Cô nàng mập thở hổn hển không ngừng, cúi đầu không dám nhìn tôi, thỉnh thoảng còn có mồ hôi từ cằm cô ấy chảy xuống.

Trong đầu tôi vô cùng rối loạn, tôi thấy Trường Sinh chậm rãi đi tới đây, ôm chặt lấy tôi và nói: “Từ sau khi cô nhìn thấy ả đầu người thân rắn kia thì ả ta vẫn luôn ở trên người của cô phải không?”

“Ả ta từ trước cho đến bây giờ chưa từng rời đi, Trường Sinh!” Tôi nhắm chặt hai mắt, đưa tay ôm lấy Trường Sinh và nói: “Ả ta vẫn luôn ở trên người của tôi, có đúng không? Sư phụ vì muốn ngăn chặn ả ta nên mới đặt cấm chế lên người tôi đúng không?”

“Đúng vậy!” Một tay Trường Sinh ôm chầm lấy tôi, rất nhiều sợi Tác Hồn Dẫn màu đen chậm rãi bò từ bốn phía tới đây, tạo thành một cái kén tằm và bọc hai chúng tôi lại bên trong.

Phương pháp này của Trường Sinh là chúng tôi đã sử dụng nó ở trong y học để đối phó với những oán khí bị trộm các bộ phận trong cơ thể và tạo thành một linh hồn. Nó có thể đạt được một mức độ chia sẻ về thị giác và thính giác nhất định.

“Cô và Tiểu Bạch là cùng một người mẹ, theo lý thuyết thì Tiểu Bạch là vì cô mới được sinh ra, đây là món quà mà ông trời tặng cho cô, khi sinh ra sẽ phải có một người đi theo cô.” Đôi mắt Trường Sinh nhìn chằm chằm vào tôi, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng tôi, anh chậm rãi nói: “Nhưng cho dù là kế thừa của thần tộc hay là Miêu Y thế hệ sau của Si Vưu, hoặc là người thừa kế của người phụ nữ ở động Lạc Hoa thì cô vẫn sẽ là một người lưỡng tính!”

“Nhưng tôi…” Tưởng tượng đến việc bây giờ tôi hoàn toàn là một người con gái, trong lòng vô cùng kinh ngạc.

Tôi vốn là một người lưỡng tính sao?

Nhưng vì sao hiện tại tôi lại là một người phụ nữ bình thường?

“Ha ha!” Đột nhiên ả đầu người thân rắn kia cười to, dường như hét lớn lên bên tai tôi: “Chính vì vậy, nên ông ta mới giam cầm tôi trong cơ thể của cô, còn muốn lấy tôi ra khỏi cơ thể cô nhưng chúng ta sắp hợp nhất thành một rồi. A Lạc, chúng ta lập tức trở nên đầy đủ rồi!”

“Trương Dương!” Tác Hồn Dẫn trong tay của Trường Sinh từ từ bò lên trên tai tôi, anh nhìn tôi và nói: “Khi thầy Hắc ôm cô từ trong quan tài ra, cũng không nghĩ sẽ lại giết chết cô, vì thế đã thuyết phục mọi người nuôi cô lớn lên, mà điều kiện là ông ấy sẽ giam giữ phần nam tính trong con người cô. Bởi vì tất cả mọi người đều đồng ý cô là một cô gái, có lẽ sau ngày sẽ tốt đẹp hơn một chút.”

“Tất cả bọn họ đều tự cho là đúng! Tự cho mình là đúng! Nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ thoát ra được ư? Đã giam giữ tôi lại còn không yên tâm, còn muốn lấy tôi ra ngoài. Nhưng từ khi chào đời cho đến chết, tôi và A Lạc là một, bọn họ không phải không dám giết tôi sao! Bọn họ cho rằng Trương Dương ngủ thiếp đi trong quan tài thì sẽ không có chuyện gì sao? Bọn họ còn mượn cơ thể của Trương Dương để nghiên cứu về thần có phải không? Nhưng ông ta lại khiến cho các người lầm tưởng rằng đây là hại Trương Dương, không phải là do cô tự mình đào ra sao! Ha ha! Bọn họ vẫn luôn tự cho mình là đúng!” Ả đầu người thân rắn giống như một tên hề bị vạch trần mánh khóe của mình, ả ta cười nói ở bên tai tôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio