Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Luyện tập và luyện tập là tất cả những gì Tiếu Vi làm trong tuần qua, buổi sáng cô chuyên tâm tập Quyền đạo từ Diệp Phi, buổi tối cô học nhu thuật từ Xuân Cung An, buổi trưa và chiều là cô tự tập luyện, khu vực sân sau trở thành nơi cô hay lui tới nhất. Xuân Cung An cũng dần dần bình phục sức khỏe, cô đã gặp mặt vị bác sĩ tên A Lục kia. Mọi chuyện diễn ra xuôn sẻ, thực lực của cô cũng ngày được nâng cao nhờ sự giúp đỡ nhiệt tình của hai người bọn họ, bây giờ theo lí thuyết là cô có thể tự mình đánh thắng được một người đàn ông khỏe mạnh rồi......nhưng đó chỉ là theo lí thuyết! Cả hai người kia đều không chịu đấu cùng cô, Xuân Cung An thì không nói làm gì, hắn lấy cớ là bị thương, nhưng tên Diệp Phi kia, hắn tìm đủ lí do thoái thác việc đấu cùng cô, chỉ mang cho cô cây cột gỗ luyện quyền, làm cho cô tức chết, thầy dạy không chịu đấu với học trò thì còn dạy làm gì!!??
Về việc học, cô quyết định xin nhà trường nghỉ, lấy lí do mắc bệnh tự học ở nhà, trường của cô cũng không có ý kiến gì đồng ý luôn, chỉ nói cô đến kì thi phải đến trường vào kì thi....nghe xong cô còn cảm thán, trường quý tộc có khác!Về phía ba mẹ cô, họ không biết gì về việc cô học võ và muốn gia nhập hắc đạo cả, cô nghĩ rằng nếu họ mà biết thì sẽ rất rắc rối, hơn nữa chắc chắn họ sẽ phản đối kịch liệt, cô không muốn như vậy!
Hôm nay lại là một ngày đẹp trời rất thích hợp để luyện võ và.......đấu võ, Diệp Phi mang theo khuôn mặt hớn hở như nhặt được tiền của gã đứng trước mặt Tiếu Vi thông báo cho cô một tin làm cho cô mừng khôn xiết
“Ngọc Linh, chẳng phải cô muốn thực hành đánh nhau với người thật sao? Đi tôi dẫn cô đi thực tập!”
“Thật không??!! Cậu không nói đùa đấy chứ?” Tiếu Vi vui vẻ nhưng vẫn ngờ vực
“Tôi nói đùa làm gì! Tôi đảm bảo đến đấy cậu sẽ được tha hồ đánh đánh đấm đấm đến đã tay luôn!” Diệp Phi đắc ý nói
“Vậy đợi tôi vào nhà báo cho Xuân Cung An một tiếng đã”
“Nói cho hắn làm gì, tốn thời gian, chúng ta đi luôn đi” không hiểu sao Diệp Phi luôn có ác cảm với Xuân Cung An, hai người thủy hỏa bất dung luôn đối đầu với nhau
“Cậu đợi ở đây một lát, tôi vào thông báo cho hắn xong thì ra liền!” Tiếu Vi coi như không nhìn thấy sự không hài lòng trên mặt cậu ta chạy thẳng vào nhà
Trong phòng khách, Xuân Cung An ngồi vắt chân lên ghế đọc báo, tư thái thản nhiên như đây nhà của mình kia khiến người ta không nói nổi, bắt gặp cảnh này Tiếu Vi cũng không nói gì, có lẽ nhìn nhiều rồi thành quen......
“Xuân Cung An, tôi cùng Diệp Phi ra ngoài có chút chuyện anh ở nhà nhé”
“Bao giờ cô về?” nghe Tiếu Vi thông báo, Xuân Cung An liền hỏi
“Tôi cũng không biết, có lẽ là hơi muộn một chút, anh tự lo cho mình nhé!” nói xong cô lập tức đi luôn. Xuân Cung An còn định nói gì đó cô đã chạy đi mất dạng, anh bỗng cảm thấy thật thất bại. Dạy võ cho cô một tuần, anh dần cảm thấy quyết định ban đầu của mình rất chính xác, cô học nhanh đến mức khiến anh không biết nói gì, bây giờ anh chỉ dám nắm chắc phần có thể đánh thắng cô. Học nhu thuật mới có tuần cô đã có thực lực bằng anh, điều này nói ra thật khó tin, nhưng đó lại là sự thật........
“Đi thôi!” Tiếu Vi bày tỏ mình vô cùng mong đợi, phải biết rằng tập luyện dù có thể hiện tốt như thế nào nếu không có kinh nghiệm thực tiễn thì còn lâu mới khá lên được.
“Được!” Diệp Phi cũng biết cô nóng lòng muốn thử như thế nào, phải công nhận rằng cô là trường hợp đầu tiên anh gặp mà có thiên phú đến như vậy. Trong vòng một tuần qua, cô đã học được tất cả những điều thiết yếu trong Quyền Đạo hơn nữa còn có tư tưởng lĩnh ngộ sâu sắc. Cô hóa giải gần như toàn bộ các chiêu thức của Quyền Đạo, hóa hữu chiêu thành vô chiêu nhanh đến chóng mặt. Không những vậy cô còn kết hợp nhuần nhuyễn các chiêu thức nhu cương giữa hai môn võ Quyền Đạo và Nhu Đạo, phải có một đầu óc và thân thể như thế nào mới có thể làm được điều tưởng như không thể như vậy chứ!!?? Chính vì lí do này Diệp Phi mới không muốn đấu với cô, cậu không biết nói sao nữa nhưng dường như thực lực của cô đã vượt lên trước anh. Nếu anh không có các kĩ thuật và kinh nghiệm thực tiễn do nhiều năm chiến đấu rèn dũa thì anh thực sự không bằng cô, điều này làm người tập võ từ nhỏ như anh cảm thấy xấu hổ.........
Diệp Phi và Xuân Cung An không biết Tiếu Vi đã được khai sáng toàn bộ thể xác và tinh thần, đối với Tiếu Vi bây giờ học các thứ liên quan đến đầu óc và thể xác dễ như ăn bánh vậy! Cậu cũng không thể nào biết được cô phải chịu những đau đớn thế nào để được như ngày hôm nay!
Trên đường đi Tiếu Vi hưng phấn đến mức không thể nào ngồi yên, cả tuần luyện tập không ngừng nghỉ, cô mong mỏi được xem xem thành quả của mình đến đâu, hai tên kia mồm thì khen cô nhưng lại không chịu đấu với cô! Cô nghi ngờ không biết có phải hai tên đó đang an ủi mình không nữa........ trời ơi thật quá mong đợi!
Tiếu Vi xoa xoa nắm đấm bẻ cục tay răng rắc, Diệp Phi nhìn thấy vậy thì âm thầm cầu nguyện cho mấy tên sắp đấu với cô.....haiz lạy thánh Ala......
Chương đầu tiên của năm mới đây
. Mong mn ủng hộ