Thấy Chung Dịch An nghiêm mặt không đáp lời, tôi cười càng vui vẻ hơn. Lý Dật Nhiên "Hắc hắc" cười một tiếng, hướng về phía tôi nói: "Chị dâu hôm nào đến ký túc xá của chúng em chơi đi! Em sẽ cho chị dâu xem ảnh hồi nhỏ của anh Dịch An!" Cậu ta nói xong le lưỡi một cái nhìn rất đáng yêu:"Là độc nhất vô nhị đó nha!"
Tôi vừa định nói tiếp, đột nhiên ý thức được có cái gì đó không đúng, không khỏi vò đầu nói: "Em, Em vừa gọi chị là gì?"
Vẻ mặt của Lý Dật Nhiên rất ngây thơ, như là chuyện đương nhiên nói: "Chị dâu a! Nếu không thì, chính là chị dâu cả!"
Tôi lau mồ hôi, hậu tri hậu giác hỏi: "Tôi có tâm tư với Chính Tín, các người đều đã biết rồi sao?"
"Phốc!"
"Phốc!"
"Ngao. . . . . . !"
Cuối cùng là tiếng của Chính Tín bị đau gào lên.
Chung Dịch An vỗ vai Chính Tín, cười híp mắt nói: "Tâm tư gì, không ngại thì có thể nói ra cho mọi người cùng nhau nghe một chút được không?"
Tôi đột nhiên cảm giác được không khí không đúng, vội vàng cúi đầu nói: "Khụ, mọi người ăn cơm, ăn cơm, đừng khách khí hắc!"
Tôi chợt nhớ tới, hôm nay người trả tiền không phải là tôi, lại vội vàng nói: "Tôi ăn cơm, ăn cơm, không khách khí hắc!"
. . . . . .
Trong lúc ăn cơm, mấy đệ đệ đẹp trai của"Chung Ái" chen lấn nhau gắp thịt viên vào trong bát tôi, khiến tôi cảm động cực kỳ, tôi ăn liên tục tới nỗi cả đời này tôi không muốn ăn thịt viên nữa mới để đũa xuống.
Đến lúc về, tôi liền dứt khoát vứt Chung Dịch An sang một bên, ngỏ ý muốn Chính Tín đưa tôi về.
Chính Tín nhút nhát nhìn Chung Dịch An một cái, lại nhìn tôi một cái, lộ ra vẻ mặt khó xử. Tôi vừa định buông tha cho cậu ta, lại thấy cậu ta ưỡn ngực, quyết tuyệt nói: "Tôi sẽ không để cho chị dâu thất vọng!"
Chung Dịch An cười gằn sờ soạng cơ ngực đang ưỡn cao của Chính Tín, lầm bầm nói: "Dáng dấp thực rắn chắc a, Chính Tín. . . . . . Thế nào là không làm cho chị dâu thất vọng, có thể nói ra cho mọi người cùng nghe một chút được không?"
Tôi nghĩ Chung Dịch An cái người này, đúng là đầu óc hắn toàn những ý nghĩ xấu xa.
Lại nói tới chuyện scandal, có lẽ bởi vì tôi ngoan ngoãn phối hợp với Chung Dịch An, nên sau đó quay phim hắn cũng rất chiếu cố tôi. Vì vậy cho dù lịch trình trong một ngày vẫn nhiều đến chết người, nhưng quá trình quay phim cũng không khó khăn lắm.
Nhưng mấy ngày nay, tâm tình của tôi không được tốt.
Ban đêm, tôi lăn qua lăn lại, nghĩ tới nghĩ lui, rốt cục cho ra một kết luận khiến tôi giật mình: tâm tình tôi không tốt, là bởi vì Kỷ Gia Khiêm biến mất.
Đúng vậy, không sai, là biến mất.
Tôi nghe chị Đồng Đồng nói là hắn đã ra nước ngoài rồi. Lúc ấy tôi cảm thấy rất buồn và hối tiếc a, cảm thấy mình là cô cung nữ được Hoàng đế sủng hạnh, phóng túng. Loạn một đêm sau đó liền bị Hoàng đế đại nhân một cước đá đi.
Tôi suy nghĩ hồi lâu, trong lòng rõ ràng hiểu rõ sự mất mác này không phải là bởi vì tôi đã yêu Kỷ Gia Khiêm, mà là một người phụ nữ, nhất là một nữ nhân cổ hủ, đối với người đàn ông đầu tiên của mình có một loại lệ thuộc trời sinh.
Không phải cũng có một câu chuyện cũ giống như vậy hay sao, một người đàn ông dụ dỗ một cô gái lên giường, đây là lần đầu tiên của cô gái, cô gái rất xấu hổ hỏi: "Nếu như em mang thai, anh sẽ chịu trách nhiệm sao?"
Người đàn ông nói ra lời thề son sắt: "Đây tuyệt đối là biểu hiện mà mọi người đàn ông nên có!"
Cô gái lo lắng: "Anh chơi chán rồi, sẽ phản bội em sao?"
Người đàn ông nói: "Lời như thế làm anh thấy rất ghê tởm, xin em đừng bao giờ nói như vậy nữa!"
Cô gái nói: "Anh thật tốt, em muốn vĩnh viễn được yêu anh."
Sau đó, bọn họ lên giường.
Sau đó nữa, người đàn ông mặc quần áo muốn bỏ đi.
Cô gái hồi tượng lại cảnh kiều diễm vừa rồi, đỏ mặt kéo hắn nói: "Anh thật tốt, em muốn vĩnh viễn yêu anh."
Người đàn ông nói nói: "Lời như thế làm tôi thấy rất ghê tởm, xin cô không cần nói như vậy nữa!"
Cô gái rất sợ, vội hỏi: "Anh chơi chán rồi, sẽ phản bội em sao?"
Người đàn ông không nhịn được nói: "Đây tuyệt đối là biểu hiện mà mọi người đàn ông nên có!"
Cô gái khóc hỏi: "Nếu như em mang thai, anh có chịu trách nhiệm không?"
Đáp án không cần nói cũng biết.
Đàn ông trên đời này ai chẳng giống ai, Kỷ Gia Khiêm tám phần cũng không ngoại lệ, đoạt được phụ nữ trong tay rồi liền muốn trở mặt.
Trước khi lên giường, nữ nhân là bảo vật, đàn ông nâng niu trong lòng bàn tay còn sợ tan mất. sau khi lên giường, tình hình đảo ngược.
Dĩ nhiên, với điều kiện là đôi nam nữ này không phải thực sự yêu nhau. Tôi nghĩ, nếu là một đôi nam nữ thật lòng yêu nhau, lên giường chỉ để tăng thêm tình cảm mà thôi.
Nhưng tôi cùng Kỷ Gia Khiêm hiển nhiên là không phải.
Tôi không yêu hắn, hắn không yêu tôi, hắn chẳng qua là hứng thú nhất thời với tôi mà thôi. Chuẩn xác mà nói, năm năm trước Kỷ Gia Khiêm muốn tôi cũng là do hứng thú nhất thời, mà năm năm sau, hắn chính là vì sĩ diện của hắn.
Năm đó hắn chắc là không ngờ được, đường đường là ảnh đế đại nhân, Kỷ gia công tử, lại bị một cô nhóc như tôi cự tuyệt.
Vì vậy năm năm sau, hắn muốn hòa nhau một ván, đem tôi bắt lại. Sau khi đem tôi ăn sạch sành sanh, hắn đắc ý, thỏa mãn, an ủi lòng tự ái bị tổn thương, vì vậy nhanh chóng bỏ đi .
Chỉ tiếc tôi hiểu ra thì đã quá muộn, nếu không tôi nhất định giữ vững trận địa, đánh lâu dài với hắn.
Suốt nửa tháng, mặc dù thời gian quay phim rất gấp, tôi cũng không dừng lại hễ dừng lại là tôi lại suy nghĩ lung tung. Lúc nghỉ ngơi, chị Đồng Đồng thấy tôi giống như người mất hồn, liều mạng lắc tôi một cái, âm trầm hỏi: "Em có nghe rõ những gì chị vừa nói không vậy?"
Tôi mờ mịt nhìn về phía chị ấy hỏi: "Gì ạ?"
Chị ấy tức giận trợn mắt nhìn tôi một cái nói: "Doãn đạo diễn rất thấu tình đạt lý cho em và Chung Dịch An nghỉ, hảo hảo chuẩn bị một chút, tối mai tham gia 《 minh tinh thuyết tiến hoá 》, nhất định phả biểu hiện cho thật tốt a!"
Tôi vẫn mờ mịt nhìn chị ấy hỏi: " Ý gì vậy? Tại sao muốn em cùng đi với Chung Dịch An?"
Chị Đồng Đồng thất vọng, nhưng cũng hết cách đành phải ngồi lại giải thích cho tôi: "Em không xem chương trình giải trí sao? Đây là một trong những chương trình có tỷ lệ người xem cao nhất đó, chuyên môn đào tạo người mới . Mấy đại minh tinh trong giới giải trí hiện nay, khi mới xuất đạo hầu như đều tham dự chương trình đó. Muốn gia nhập giới giải trí cũng phải có quy củ, phải có người dẫn đường, cho nên chị cùng người đại diện của Chung thiếu gia thương lượng một chút, trước mắt ‘ Chung Ái ’ đang rất nổi tiếng, Chung thiếu gia chịu ra mặt giúp em điều đó đã là phúc của em nghe không."
Tôi oán khí trùng trùng đung đưa nói: "Tại sao lại là Chung Dịch An? ! Em muốn Chính Tín!"
Chị Đồng Đồng xấu hổ, dũng mãnh vỗ người tôi nói: "Em yên tâm thành viên của 'Chung Ái' đều sẽ tham dự."
Tôi bây giờ mới thở phào nhẹ nhõm.
Vụng trộm nghĩ, 《 minh tinh thuyết tiến hoá 》 là một chương trình rất thú vị.
Hai người dẫn chương trình đều chừng ba mươi tuổi, nam thân thiện, giống như anh trai nhà bên, nữ khôi hài, giống chị gái nhà bên.
Bọn họ đem ảnh từ bé đến lớn của tôi làm thành một đoạn phim ngắn, đại khái chỉ có phút mà thôi, cũng sẽ không làm cho người ta chán ghét đến đập tường.
Nhưng hết lần này tới lần khác cái người nào đó cứ ngáng đường đi của tôi. Mới phát được có mấy phút, Chung Dịch An ở phía dưới đã không nhịn được nhẹ giọng lầu bầu: "Đều là giả, khi còn bé xấu xí như vậy làm sao lớn lên lại đáng yêu thế này? Đầu óc ngốc nghếch như vậy sao lại có thể thi đậu vào một trường Đại học lớn hả? Thiên tài biên kịch? Cô ấy biết chữ không? . . . . . ."
Trên mấy chương trình giải trí này, Chung Dịch An có thể nói là thân kinh bách chiến, dĩ nhiên là hắn nói rất nhỏ, vừa lúc chỉ có thể để cho một mình tôi nghe thấy.
Vì vậy nói, mặc dù trong lòng tôi hận không được giết hắn, trên mặt lại vẫn phải cười như cũ lộ ra lúm đồng tiền như hoa, hết sức cảm kích nhìn cái "người dẫn đường" này.
Tôi cười, dĩ nhiên không phải chỉ là cười đơn thuần như vậy ."Ha ha" là có ý gì, bạn hiểu .
Chung Dịch An, Con mẹ nó anh là tên khốn kiếp!
Ho khan một cái, kéo xa. Tôi nói chương trình này thú vị, là bởi vì nhạc dạo của nó rất thoải mái. Sau khi xem xong phim ngắn chính là làm một loạt những trò chơi nhỏ. Từ trước đến nay tôi rất thích trò chơi hỏi đáp, nên chơi rất vui vẻ.
Tôi rút ra một đạo đề, cười híp mắt hỏi Chính Tín: "Ba của tiểu Minh có người con trai, lão Đại gọi Đại Mao, lão Nhị gọi Nhị Mao. Xin hỏi: lão Tam tên gì?"
Hắn không chút nghĩ ngợi địa đáp: "Tam Mao."
Tôi khẽ mỉm cười nói: "Sai rồi, gọi là tiểu Minh."
Chính Tín vẻ mặt thành thật, không phục lắm nói: "Tại sao tiểu Minh không thể là con gái?"
Hảo manh. . . . . .
Cuối cùng là phần thi đồng đội, Chung Dịch An cực kỳ khinh bỉ sự thông minh của tôi, cho nên hắn để cho Lý Dật Nhiên cùng Viên Trữ và tôi ở cùng một nhóm.
Sau hai lần chung đụng cùng Chính Tín hai chúng tôi đều rất hứng thú với nhau, vì vậy đối với sự phân chia này không nhịn được giơ tay kháng nghị: "Đại ca, tại sao không để cho tôi cùng chị dâu ở cùng một nhóm?"
Lời vừa nói ra, mọi người đều vô cùng kinh hãi.
Chính Tín cái đồ ngu ngốc này, lại vẫn dùng bộ mặt vô tội nhìn tôi bán manh.
Chung Dịch An thấy tôi sửng sốt không nói lời nào, vội vàng mở miệng giải thích: "Chính Tín gọi như vậy là bởi vì tôi cùng Nhan tiểu thư đang vào vai một đôi tình nhân, không có ý tứ gì khác."
Chị gái dẫn chương trình lại cười đến vô cùng chuyên nghiệp: "Sợ rằng đây không phải đùa mà là thật chăng?"
"Không phải!"
"Không phải!"
Tôi cùng Chung Dịch An đồng thời mở miệng.
Đây lại biến thành "Chung Nhan" hai người tâm ý tương thông, bộ dạng này giống hệt một đôi vợ chồng.
Lúc đi ra khỏi sân khấu cả người tôi cũng co quắp, chương trình này được truyền hình trực tiếp, tôi cơ hồ có thể tưởng tượng ra fan nữ của "Chung Ái" sẽ căm thù tôi như thế nào. Đáng sợ chính là bây giờ tôi còn chưa chính thức xuất đạo, ngay cả bạn bè thân thích cũng không có a!
Chính Tín ơi là Chính Tín, hồn nhiên ngây thơ hại chết người a!
Tôi đang oán niệm , chợt nhìn thấy chị Đồng Đồng ở sau cánh gà mang sắc mặt quái dị chờ tôi. Tôi kích động cực kỳ, giống như nhìn thấy người thân tiến lên kéo tay chị Đồng Đồng, gạt lệ nói: "Chị a, chị giúp em được không? Chúng ta trở về thuê mấy trăm tên vệ sĩ, cùng fan nữ ‘ Chung Ái ’ đánh một trận!"
Chị Đồng Đồng rút tay ra, lắc đầu nói: "Không cần."
Tôi mừng rỡ: "Chị đã tham gia nhóm anti-fan 'Chung Ái' rồi sao?"
Chị Đồng Đồng lo lắng nhìn tôi nói: "Chị có hai tin tức, một tốt một xấu, trước hết em muốn nghe cái nào?"
"Tốt!" Tôi không chút nghĩ ngợi nói.
Chị Đồng Đồng gật đầu một cái, sau đó vỗ lên máy tính đưa đến cho tôi xem: "Phần lớn những người hâm mộ Chung Dịch An đều rất thích em, nói bộ dáng của em thanh thuần, cử chỉ khả ái, không giống như có ý xấu gì đó với Chung Dịch An. Cho dù có cái gì đó, cũng là Chung thiếu gia nhà các cô muốn tìm bạn gái."
Tôi kích động đến thiếu chút nữa chảy máu mũi.
Ta đang âm thầm cảm thấy may mắn, chợt nghe chị Đồng Đồng nói: "BOSS ở phòng chờ xem truyền hình trực tiếp, hiện tại đang trong xe chờ, muốn gặp em. . . . . ."
Cái tin này, khiến máu mũi của tôi thật sự chảy xuống!