Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

chương 1089

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc này, Tây Môn Hổ Tiếu nhìn về phía Thạch Cửu Thiên, lộ ra một nụ cười nói: "Hai người chúng ta, chỉ có một người có thể trực tiếp tiến vào vòng trong."

"Tôi biết."

Advertisement

Thạch Cửu Thiên lạnh lùng nhìn Tây Môn Hổ Tiếu, trầm giọng nói: "Kéo dài cũng có ý nghĩa gì chứ, bắt đầu đi!"

Đêm qua, Thạch Cửu Thiên gặp phải kẻ chặn đường.

Advertisement

Kẻ chặn đường muốn giết người đó, là một thần tông trung kỳ.

Thạch Cửu Thiên tu luyện thần công của Thái Sơn, mặc dù mạnh, nhưng sau khi sử dụng, cần phải nghỉ ngơi tiếng.

Nói đơn giản hơn, thời gian để thần công Thái Sơn hồi phục lại là tương đối dài.

Vì thế lúc đó, anh ấy không sử dụng thần công thái sơn, để tránh ảnh hưởng đến cuộc thi hôm nay.

May mắn ngay lúc quan trọng, có người ra tay cứu giúp, bản thân mới tránh được việc sử dụng thần công Thái Sơn.

Sau đó.

Thạch Cửu Thiên liên hệ tam sư thúc三师叔, đã điều tra một chút về thiên tài tại đường đua thứ chín, tất nhiên tra ra được thân phận của Tây Môn Hổ Tiếu.

Vì thế, trên võ đài nhìn thấy Tây Môn Hổ Tiếu, ánh mắt Thạch Cửu Thiên lạnh lùng, quyết tâm muôn báo thù chuyện tối hôm qua.

"Thạch thiếu gia, từ từ đã."

Đúng lúc này, Tây Môn Hổ Tiếu nở nụ cười trên mặt, ngay sau đó đưa ra một quyết định chấn động toàn trường thi...

"Tôi nhận thua."

Phía bên phải trên lôi đài, dưới mọi con mắt đang quan sát của đông đảo khán giả, Thạch Cửu Thiên thì đang chuẩn bị ra tay.

Nhưng ai mà ngờ, Tây Môn Hổ Tiếu thế mà lại trực tiếp nhận thua, đồng thời cũng không có chút luyến tiếc nào, nhảy vọt xuống lôi đài.

Oa...

Cảnh tượng này khiến cho mọi người có mặt ở đó đều ngây ngẩn cả người, tất cả mọi người đều không thể tưởng tượng nổi, há hốc mồm ra.

"Fck, Tây Môn Hổ Tiếu nhận thua rồi, tôi không nghe lầm đó chứ?"

"Anh ta là thiên tài nhất nhì của gia tộc Tây Môn đó, còn chưa đánh đã nhận thua rồi, đùa hả?"

"Đùa cái gì, Tây Môn Hổ Tiếu đã nhảy xuống lôi đài rồi, anh ta đã mất đi tư cách thi đấu trận này rồi."

"Thạch Cửu Thiên cũng không mạnh gì mà, tôi thấy anh ta cũng chỉ là bán thần tông, ngay cả thần tông chân chính cũng chưa đạt tới, Tây Môn Hổ Tiếu tại sao lại bỏ cuộc chứ?"

"Đừng xem thường Thạch Cửu Thiên nha, anh ta là thiên tài kiệt xuất nhất của vùng đất tế trời đó, anh ta đã tu luyện thần công của Thái Sơn, nghĩ kỹ lại thì anh ta chính là nhân kiệt ngàn năm chưa gặp của Thái Sơn đó!"

"Không sai, năm đó Thạch Ngọc Yến của núi Thái Sơn mặc dù kinh tài tuyệt diễm, nhưng vì là thân phận con gái nên không có cách nào tu luyện được công pháp tuyệt đỉnh nhất của Thái Sơn, Thái Sơn thần công, cho dù là thiên phú có cao hơn Thạch Cửu Thiên nhưng cũng không làm ra được chuyện gì, tất nhiên sẽ không bằng được Thạch Cửu Thiên rồi."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio