Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi dừng lại vài giây, Tô Thương mới kịp phản ứng lại, trên mặt đầy vẻ lo lắng, không nói thêm lời nào mà trực tiếp thi triển Chỉ xích thiên nhai rời khỏi đó.
A Ly theo sát phía sau.
Advertisement
"Tô thiếu gia, đừng tức giận, cũng đừng thương tâm quá, để tránh ảnh hưởng trận đấu của cậu..."
Khi thấy hai người rời khỏi, Vương Trọng Vân đuổi theo nhắc nhở, có điều, hai người Tô Thương sớm đã biến mất rồi: "Thân pháp này của Tô thiếu gia, quả thật không yếu, có lẽ đạt đến cấp độ thuấn di rồi, nếu mà cậu ấy dùng toàn lực chạy trốn, chỉ sợ Thần tông đỉnh phong cũng khó mà đuổi kịp."
"Không hổ là đời sau của Tô Vô Kỵ, có chút bản lĩnh nha, không biết đồ đệ Vương Dã của mình có thể dùng thuật Kỳ môn để phong tỏa thân pháp của cậu ta không nữa."
Advertisement
...
Tô Du Du bị thương rồi, đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.
Biết được tin này, trái tim Tô Thương lập tức bóp nghẹn lại, liên tục thuấn di để đi đến khách sạn Cửu Phong.
"Tô thiếu gia."
Thanh niên tài tuấn của núi Cửu Phong, đã biết Tô Thương, vừa thấy Tô Thương bước vào cửa đã khách khí chào hỏi.
"Ừm." Tô Thương gật đầu, vẫn không ngừng bước.
"Tô thiếu gia, anh đến thăm Du Du phải không, tôi sẽ dẫn đường cho anh." Một người tài tuấn khác ở núi Cửu Phong nói.
"Cảm ơn, không cần."
Tô Thương từ chối, anh đã sớm cảm giác được vị trí của con gái rồi, liền bước lên lầu , trực tiếp đẩy cửa vào, A Ly cũng đi theo sát phía sau.
Rất nhanh, Tô Thương liền thấy được Tô Du Du đang nằm ở trên giường.
Thiên Sơn Tuyết, Thạch Cửu Thiên, Vương Phú Quý, Trương Mộ Cổ, Trương Trọng Ngu cùng một số cao thủ đời trước của núi Cửu Phong đều ở trong phòng.
"Tô Thương."
"Điện chủ."
"Em họ."
"Tô đại thiếu gia."
"Tô thiếu gia."
Sau khi nhìn thấy Tô Thương, mọi người đồng thanh mở miệng chào hỏi.
"Ừm."
Tô Thương gật gật đầu, lập tức nặng nề bước đến bên giường con gái, mở thần thức kiểm tra vết thương.
"Điện chủ, thuộc hạ đã kiểm tra rồi, tiểu thư Du Du bị thương khá nghiêm trọng, thuộc hạ bất lực."
Trương Trọng Ngu mặt mũi đầy hổ thẹn, sau đó nói: "Có điều thuộc hạ đã dùng Cửu chuyển hồi xuân châm, ổn định vết thương cho tiểu thư Du Du rồi, thuộc hạ tin cậu nhất định có cách khiến tiểu thư Du Du khỏi hẳn."