Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đông Phương Diệu lập tức liền hiểu ra, Trương Trường Sinh là đứa trẻ người mình yêu đã sinh ra cho mình."
"Ông ta vốn định đưa Trương Trường Sinh về gia tộc Đông Phương của mình, lại sợ vợ cả tức giận, dù sao thì gia tộc Nam Cung cũng thuộc Thập đại cổ tộc, vì thế Đông Phương Diệu mới âm thầm truyền thụ võ công cho Trương Trường Sinh, thậm chí đưa cho Trương Trường Sinh một chí bảo, tên là kiếm Thương Khung." Lưu Cự Lộc nói rõ lai lịch của Trương Trường Sinh ra.
Advertisement
"Thì ra là thế."
Advertisement
Tô Thương gật gật đầu, khẽ cười nói: "Chẳng trách Trương Trường Sinh có được kiếm Thương Khung, vốn là Thập đại cổ tộc tặng."
"Aiya."
Lúc này, Lưu Cự Lộc cười khổ nói: "Cha đẻ của Trương Trường Sinh là Đông Phương Diệu, tôi vốn phải đem Lưu Sở Điềm gả cho ông ta, như thế mới có thể lấy được thiện cảm của Đông Phương Diệu, từ đó mời ông ta ra mặt, giúp nhà họ Lưu chúng tôi lấy lại Ba Sơn."
"Sở Điềm là con gái tôi yêu thương nhất, nếu như không phải hoàn toàn bất đắc dĩ, ai lại có thể nguyện ý đem con cái ruột thịt của mình ra đánh cược chứ."
"Ha ha."
"Ông chủ Lưu, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, ông thật sự là muốn vùng lên lần nữa đó sao."
Tô Thương lạnh lùng nói: "Chính mình không có bản lĩnh lấy lại Ba Sơn, lại lợi dụng hạnh phúc của con gái, để lấy lòng người khác, ha ha ha, ông cũng xứng làm cha sao?"
"Tô thiếu gia dạy đúng lắm, tôi đã nhận thức rõ được sai lầm của mình rồi." Lưu Cự Lộc sám hối nói.
"Thật sao? ông không trách tôi phá hủy chuyện tốt của ông hả?" Tô Thương nhíu mày nói: "Nếu tôi không đến thành phố, không giết Tô Thương, những chuyện ông tính toán, có lẽ sẽ được thành công đó, ông không hận tôi sao?"
"Không không không!"
Lưu Cự Lộc vội vàng khua tay, tỏ thái độ nói: "Tô thiếu gia cứu được Sở Điềm, tôi cực kỳ cảm ơn."
"Thật ra, cái chủ ý này vừa được đưa ra, tôi liền hối hận rồi, đáng tiếc Trương Trường Sinh lại cho là thật, không phải cưới Sở Điềm thì không được, tôi không có cách nào ngăn cản."
"Tô thiếu gia, nói đến chuyện này, tôi muốn nhắc nhở cậu một chút, nhất định phải cẩn thận Đông Phương Diệu."
Lưu Cự Lộc nghiêm túc nói: "Đông Phương Diệu cực kỳ cưng chiều Trương Trường Sinh, lấy tất cả những gì người yêu trước đây đã bị thiệt thòi để bù đắp lại cho Trương Trường Sinh."
"Cậu giết Trương Trường Sinh, tin tức này có thể điều tra được, chắc chắn đã sớm truyền đến tai Đông Phương Diệu rồi, ông ta chắc chắn sẽ tìm cậu báo thù."
"Ha ha."
"Muốn báo thù, cứ để ông ta đến báo thù thôi."