Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Hả?" Lưu Cự Lộc ngây ngẩn, nghi ngờ hỏi: "Tô công tử, đi đâu?”
"Núi Ba." Tô Thương nói.
Advertisement
Lưu Cự Lộc vô cùng khó hiểu: "Ặc, bây giờ đi núi Ba làm gì?”
"Dĩ nhiên là lấy lại núi Ba cho nhà họ Lưu rồi." Tô Thương khẽ cười nói.
Advertisement
"Cái gì!”
Lưu Cự Lộc cực kỳ kinh ngạc, sau đó cười khổ nói: "Tô công tử, có khi cậu vẫn chưa biết.”
"Núi Ba là một ngọn núi nổi tiếng chính thống được đăng ký, giới luyện võ có quy định là không ai được công khai cướp mấy ngọn núi nổi tiếng chính thống đó, nếu không sẽ trở thành kẻ địch của toàn bộ giới luyện võ.”
Lưu Cự Lộc nói tiếp: "Muốn lấy lại núi Ba chỉ có thể thông qua cuộc thách đấu với các ngọn núi nổi tiếng, nếu đánh bại chủ nhân bây giờ của núi Ba thì có thể chiếm lấy núi Ba một cách hợp lí rồi.”
"Ta biết chuyện này, nhưng chỉ sợ cuộc thách đấu với các ngọn núi nổi tiếng năm nay sẽ không được tổ chức như thường lệ đâu.”
Tô Thương nói: "Huống chi chúng ta không công khai, mà chỉ lặng lẽ đi vào, ta thu phục cao thủ trên núi Ba là được mà?”
Trên núi Võ Đang, Lan Diệu Y có đá Tà Linh, lại muốn thả tử khí trong đá Tà Linh ra.
Mặc dù đá Tà Linh đã Tô Thương phong ấn, nhưng nó vẫn là một tai họa ngầm.
Còn cả Lão Độc Vật Lâm Uyên nữa, không biết lão già này đang có âm mưu quỷ quái gì, không đề phòng không được.
Ngoài ra, sau khi đại hội võ thuật trăm tông phái kết thúc, giới luyện võ sẽ phải thay đổi, Tây Môn Phong Vân lại lắm dã tâm, ông ta sẽ thật sự để quán quân của đại hội võ thuật trăm tông phái làm chúa tể giới luyện võ sao?
Chắc chắn thập đại cổ tộc sẽ tới núi Võ Đang, bọn họ sẽ trơ mắt nhìn giới cổ võ phát triển theo chiều hướng tốt sao?
Nói tóm lại, đừng thấy bây giờ Võ Đang gió êm sóng lặng, nhưng có khi đại hội võ thuật trăm tông phái kết thúc chính là một tín hiệu, ai cũng không chắc chắn được đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện gì.
Cho nên Tô Thương định đến núi Ba ngay bây giờ để thu phục núi Ba, thuận tiện lấy thêm một ít đá năng lượng nữa.
Bởi vì anh có cảm giác mình sẽ rất khó để lên được Trúc Cơ, số đá năng lượng trong nhẫn trữ vật chưa chắc đã đủ dùng, phải dự trữ thêm mới yên tâm.
Sau khi Lưu Cự Lộc kinh ngạc một lát mới gật đầu nói: "Được, Tô công tử, cứ làm theo ý của cậu đi. Bây giờ tôi sẽ về thủ đô thông báo cho lão tổ tông nhà tôi, để ông ấy đi núi Ba cùng cậu.”
"Mặc dù năm đó lão tổ tông nhà tôi bị thương nặng, đến bây giờ vẫn chưa hồi phục, nhưng vẫn có thực lực Thần Tông, thêm một người sẽ có thêm một phần thắng." Lưu Cự Lộc nói.
"Không cần, chuẩn bị một chiếc trực thăng, ông đi với tôi là được.”
Tô Thương thúc giục: "Ngày mai tôi còn phải về tham gia đại hội võ thuật trăm tông phái, không có nhiều trực thăng, ông đi chuẩn bị trực thăng luôn đi.”