Bốn anh em nhà họ Đoàn khác ở phía sau Đoàn Khánh Minh cũng cùng chắp tay lại hành lễ.
"Ừm."
Advertisement
Tô Thương khẽ gật đầu, sau đó nói: "Vất vả cho mọi người rồi, cho nên tôi quyết định suất thứ này sẽ dành cho một trong người các ông."
"Đoàn Khánh Minh, ông đã là võ thần lục địa đỉnh phong rồi, hơn nữa còn không phải là đỉnh phong bình thường, ông chỉ cách một bước nữa là đến cảnh giới võ tôn rồi, nếu như ông không nắm chắc thì đợi ăn đan dược của tôi luyện chế đi, danh sách này, không cần suy xét cho ông nữa."
Advertisement
Tô Thương nói tiếp: "Ông là anh cả của những người này, trong bốn người anh em của ông, ông chọn ra một người đi."
"Vâng."
Đối với sự sắp xếp của Tô Thương, Đoàn Khánh Minh không có bất kỳ ý kiến nào, thậm chí còn vô cùng vui vẻ, anh em trong nhà của mình, vậy mà có thể đạt được cơ hôi quý báu như vậy.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Đoàn Khánh Minh nhìn sang người em thứ ba của mình Đoàn Khánh Sinh, rồi mở miệng nói: "Em ba, trong năm anh em chúng ta, em là đứa thông minh nhất, cơ hội này cho em đó."
"Không không không."
Đoàn Khánh Sinh vội vàng khoát tay nói: "Anh cả, vẫn nên để dành cho anh hai đi, thực lực của anh hai mạnh hơn em, anh ấy có tư cách nhất."
"Em ba, không có ai thích hợp hơn em đâu, nghe lời anh cả đi." Lão nhị của nhà họ Đoàn khuyên nhủ nói.
"Anh ba, anh nghe lời hai anh ấy đi, đừng làm lãng phí thời gian của cậu chủ nữa."
"Anh ba, anh mà không chịu nhận thì năm anh em chúng em cũng không nhận."
Lão tứ, lão năm, nhà họ Đoàn cùng mở miệng nói, bọn họ không hề có chút đố kỵ nào đối với Đoàn Khánh Sinh.
Tình cảm của năm anh em bọn họ thật là tốt mà, không hề có tư tưởng tranh giành với nhau, không có chuyện ngươi lừa ta gạt.
"Chuyện này..."
Đoàn Khánh Sinh cảm động nhìn các anh em của mình, trong chốc lát không biết nên nói như thế nào mới tốt.
"Chuyện này cái gì mà chuyện này, cơ hội này dành cho cậu!"
Tô Thương thấy vậy, liền nảy ý nghĩ một cái, đem một tia kim quang chuyển sang người Đoàn Khánh Sinh.
Vù!
Trong khoảnh khắc, kim quang trợ giúp cho Đoàn Khánh Sinh, một bước đạt tới cảnh giới võ tôn, toàn thân anh ấy tản ra uy thế vô cùng khủng bố.
Sau đó, anh ấy liền nhìn về phía Tô Thương trước tiên, rồi quỳ một chân xuống đất, chắp tay lại cung kính nói: "Cám ơn cậu chủ đã không tính toán với những kiềm khích lúc trước, khoan dung độ lượng, đem cơ hội quý báu đó cho tôi."
"Từ nay về sau, cái mạng này của Đoàn Khánh Sinh tôi, chính là của cậu, nếu như cậu gặp nguy hiểm, tôi sẽ xông lên trước để che chắn cho cậu."
Đoàn Khánh Sinh là thật lòng cảm kích Tô Thương.
Mới đầu, anh ấy còn có chút hiểu lầm với Tô Thương, thậm chí còn muốn ra tay cướp lấy tháp Hư Không của nhà họ Tô.