Tiếp theo đó.
Dưới trăm con mắt ngưỡng mộ, Triệu Chỉ Nhược hoàn thành việc lột xác, trực tiếp tấn cấp lên cảnh giới võ tôn.
Advertisement
"Cám ơn phụ kiện của cô."
Tô Thương nở một nụ cười, sau đó liền đi về hướng giờ, đối với vị trí thứ này trong lòng anh đã có quyết định.
"Tô thiếu gia..."
Advertisement
Cảm nhận được sự biến hóa của bản thân mình, Triệu Chỉ Nhược tràn đầy ngỡ ngàng, ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng của Tô Thương.
"Haiz, tên Tô Thương này, đúng là một kẻ đánh cắp trái tim mà, lúc nào cũng vô tình làm kích động trái tim của Chỉ Nhược, nghiệp chướng."
Cách đó không xa, Từ Thiện sư thái nhìn thấy cảnh tượng này, thở dài một hơi, không khỏi cảm khái, tự lẩm bẩm nói: "Đừng nói là Chỉ Nhược, đổi lại là mình lúc còn trẻ, e rằng cũng sẽ không tự chủ được mà suy nghĩ lung tung cho mà xem."
"Haiz, thôi bỏ đi, tùy tụi nó vậy, Chỉ Nhược bây giờ đã là võ tôn rồi, nó muốn làm gì thì làm, bà già như mình không quản được nữa."
...
Lúc này.
Tô Thương trước mắt bao người, đi tới trước mặt Lan Diệu Y, đôi mắt nhìn thẳng vào Lan Diệu Y.
"Tô thiếu gia."
Lan Diệu Y nhìn thẳng vào Tô Thương, hành lễ, rồi mỉm cười nói: "Chúc mừng, anh không chỉ đạt giải nhất đại hội võ thuật, còn khởi động được cải biến giới luyện võ, thậm chí còn nắm được trong tay liên hoàn trận của núi Võ Đang."
"Xem ra lúc trước là tôi đã xem thường anh, cứ coi như tôi có phóng xuất ra tử khí trong đá Tà Linh ra thì anh cũng có năng lực để ngăn lại được." Nhớ đến chuyện đó, Lan Diệu Y cười khổ nói.
"Cô Diệu Y."
Tô Thương khẽ cười nói: "Sau này có tôi bảo vệ cô, cô không cần phải phải lo lắng bị người ta nhớ thương đến nữa, đá Tà Linh, có thể tặng cho tôi không?"
"Được."
Lan Diệu Y không hề do dự, nảy ý nghĩ một cái, một viên đá tỏa ra tử khí liền xuất hiện trong lòng bàn tay cô ấy, sau đó cô ấy liền chuyền qua cho Tô Thương.
"Cám ơn."
Tô Thương cất đá Tà Linh vào trong vòng tay chứa đồ, sau đó lại nhìn sang Lan Diệu Y, nói tiếp: "Cô Diệu Y, cả đời này của cô đã chịu đựng nhiều bi thương rồi, tôi đã lấy đi trụ cột mạnh nhất của cô, không giúp cô một tay, tôi cảm thấy có chút không ổn."
"Suất thứ tám đã dành cho Triệu Chỉ Nhược, bởi vì tôi đã nợ cô ấy một ân tình, vậy suất thứ chín này dành cho cô, bởi vì cô chính là thiên tông trời sinh, tư chất tuyệt hảo."
"Có lẽ khởi động đá Tà Linh rồi thì cô có thể đi vào hệ thống tu chân, nhưng dựa vào phán đoán của tôi, cô đi theo hệ thống luyện võ thì càng thích hợp hơn."
Tô Thương nghiêm túc nói: "Trong con đường võ đạo, khi luyện đến cuối cùng, thì cũng có thể tay cầm nhật nguyệt, chân thì đạp lên tinh hà, không cần nhìn sắc mặt của bất kỳ ai, làm một nữ võ thần chí cường đứng giữa trời đất!"
Nói xong, Tô Thương không hề do dự, lấy ra kim quang thứ chín.
Vù!
Cùng với một âm thanh vang lên, Lan Diệu Y trực tiếp đặt chân tới cảnh giới võ tôn, uy thế khủng khiếp chấn kinh toàn trường, khiến ai nấy đều sợ hãi.