Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngay sau đó.
Kiếm Thần mở miệng nói: “Thứ này chắc các người cũng không xa lạ gì nữa, kí khế ước với tôi, rồi làm nô bộc của tôi, thì hôm nay các người sẽ không phải chết.”
Mọi người ở hiện trường do dự, nhao nhao nhìn về phía Thượng Quan Vô Ngần, để xem xem Thượng Quan Vô Ngần sẽ lựa chọn thế nào.
Lúc này.
Sắc mặt của Thượng Quan Vô Ngần rất khó coi, nhưng nghĩ tới gia tộc Thượng Quan, thì đành phải tránh đổ máu, chọn kí khế ước linh hồn.
Những người khác thấy vậy, cũng bắt chước theo, rồi trở thành đầy tớ của Kiếm Thần. gặp này, nhao nhao bắt chước, Giai trở thành ngắm Kiếm Thần nô bộc.
“Ha ha, biết trước như vậy, thì cần gì phải ép tôi ra tay chứ.”
Kiếm Thần để lộ ra một nụ cười, rồi nói: “Từ nay về sau, các người sẽ phải nghe theo mệnh lệnh của Đông Phương Diệu, chuyện khai chiến với giới luyện võ, ông ta sẽ tự có sắp xếp.”
“Vâng.” Đám người Thượng Quan Vô Ngần lễ phép trả lời.
Ký kết khế ước chủ tớ xong, thì mạng của bọn họ sẽ nằm trong tay Kiếm Thần.
Chỉ cần Kiếm Thần muốn, là có thể để cho bọn chúng chết ngay tức, thế nên bọn họ mới vô cùng tôn kính Kiếm Thần.
“Ừm, tôi phải tu luyện rồi, Đông Phương Diệu, chuyện còn lại giao cho ông đấy.”
Kiếm Thần dặn dò Đông Phương Diệu, sau đó nhìn về phía Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn, hỏi: “Hai người bạn cũ của tôi, hôm nay hai người đã biết tin qua đời của Lục Quân Đình chưa?”
“Biết rồi.” Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn thi nhau gật đầu.
“Bọn họ có nói cái gì không?”
Nam Cung Dận và Hạ Hầu Ấn, đều lắc đầu.
“Xem ra bọn họ cũng giống như tôi, họ đang tiến đến cảnh giới nguyên anh, ha ha.”
Kiếm Thần khẽ cười nói: “Nếu đã như vậy, tôi làm sao có thể bị rớt lại ở phía sau được.”
Nói xong, bóng người của Kiếm Thần thoắt ẩn thoắt hiện, rời khỏi hội trường.
“Người đâu, đưa Tây Lạc Diệp ra ngoài, dù sao cũng là ông chủ của một gia tộc, chôn cất cho chu toàn đi.”
Sau khi Kiếm Thần rời đi, thì Đông Phương Diệu đứng thẳng lưng, liền nói.
“Vâng.”
Sau đó, liền có ngay hai tên người hầu của gia tộc Đông Phương đi đến, mang thi thể của Tây Lạc Diệp đi.