"Kể từ đó, ông không chỉ có thể khôi phục lại được trạng thái đỉnh phong của mình mà thậm chí còn có thể tiến lên một bước, trở thành một anh chàng đẹp trai cảnh giới nguyên anh."
Tô Thương chưa từng chính mắt gặp qua Phong Khê thiếu gia, nhưng ở trên núi Côn Luân, anh đã dùng thuật lục soát linh hồn từ trong ký ức của tên trúc cơ đỉnh phong kia và nhìn thấy được hình dáng của Phong Khê thiếu gia.
Advertisement
Tô Thương cũng không hề nói dối, cái bí thuật cắt ghép thân thể này quả thực có thể nâng cao thực lực được.
Nhưng mà.
Sự chênh lệch cảnh giới giữa hai người không thể quá lớn, nếu không sẽ không chịu nổi được.
Advertisement
Lúc đầu Tô Thương vì Vương Phú Quý mà ghép một cánh tay thượng cổ.
Mặc dù cánh tay thượng cổ kia là cánh tay trái của Tô Ma làm rơi xuống trái đất, nhưng lúc đó, sức mạnh của cánh tay trái đã bị phong ấn lại rồi, cộng thêm sự hỗ trợ của Tô Thương cho nên Vương Phú Quý mới hoàn toàn chịu được.
Nếu như thực lực của đối phương vốn dĩ quá mạnh vậy thì không được rồi.
Ví dụ như Tô Thanh Y.
Nếu như tìm thấy được chân tay của cao thủ hóa thần hoặc là cảnh giới độ kiếp thì khi ghép lên cơ thể của Tô Thanh Y, ngược lại chỉ là làm hại Tô Thanh Y mà thôi.
Nhưng tên Phong Khê thiếu gia kia, mặc dù lúc trước là hóa thần nhưng cảnh giới đã bị gọt bớt rồi, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì.
Loại bí thuật cắt ghép thân thể này nhìn chung trong trời đất cửu thiên này chỉ có mình Tô Thương là am hiểu mà thôi.
Bởi vì, cái này chính là do anh sáng tạo ra.
Lúc đầu Tô Thương mất hết mấy nghìn năm, trải qua vô số lần thử nghiệm mới thành công được.
Người tu chân bình thường, thực lực thấp thì không thể thao tác bí thuật này được, cho nên không có cách nào nghiên cứu được.
Có năng lực nghiên cứu thì chí ít cũng phải là cảnh giới chuẩn tiên đế.
Nhưng nếu như thật sự đã đến cảnh giới chuẩn tiên đế rồi thì gãy tay chân rồi hồi sinh lại, chẳng qua cũng chỉ là một thao tác bình thường mà thôi.
Bởi vậy mới không có người chuẩn tiên đế nào nguyện ý bỏ ra mấy ngàn năm để đi nghiên cứu cái bí thuật này cả.
Bọn họ muốn bế quan, muốn tu luyện, để trùng kích qua cảnh giới tiên đế, thậm chí là cảnh giới cao hơn nữa, từ đó tìm ra con đường trường sinh bất lão.
Đây mới là mục tiêu của tất cả người tu chân.
Tuổi thọ của tiên đế cũng có hạn, tiên đế sống thọ nhất cũng không quá vạn năm.
"Ha ha ha, vậy thì tôi xin cám ơn tiểu thiếu gia trước." Lúc này, Tô Thanh Y kích động nói cảm ơn Tô Thương.
"Ông khách sáo rồi."
Tô Thương khẽ cười, sau đó lại nhớ đến một chuyện, bèn hỏi: "Tô Thanh Y, tôi kêu ông đi đón người thân, bạn bè của tôi tới, sao mà bây giờ chỉ có cha và ông nội của tôi thôi, những người khác đâu, bọn họ đều đi đâu cả rồi?"
Sau khi sống lại, Tô Thương qua lại cũng không ít người, có người thân, có hồng nhan, có cả bạn bè.
Tô Kiền Khôn, Tô Thần Binh, Tô Cân Dực, Tô Du Du, Tô Tinh Hà, Lý Nguyệt, Thiên Sơn Tuyết, Hoa Thanh Đại, Tây Dao, Vương Phú Quý, Trương Mộ Cổ, Thạch Hạo Hãn, Thạch Cửu Thiên...còn có Thạch Ngọc Yến mẹ của anh đang ở núi Thái Sơn...rất nhiều, rất nhiều.
Vốn dĩ.
Tô Thương cứ nghĩ Tô Thanh Y sẽ đón hết đám người đó lên núi Côn Luân, có La thiên hỏa lò trận pháp bảo vệ, bọn họ sẽ không bị nguy hiểm gì nữa.